Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 925: Sưu hồn

Ào ào ào!
Phương Tịch khoát tay, từng cây trận kỳ xanh thẳm từ bốn phương tám hướng xuất hiện bay vào trong tay của hắn.
Đây đương nhiên là chuẩn bị hờ của hắn cho hành động hôm nay, mặc dù không có tác dụng gì nhưng cũng có thể ngăn cản Minh Tâm tăng chạy trốn.
Phanh!
Sau khi Âm Khôi Trùng bay ra thì Minh Tâm tăng ngã xuống đất như một cỗ thi thể.
Nhưng ba động thần hồn của y vẫn còn như đã trở thành người thực vật.
"Thần hồn bị thương nghiêm trọng, không biết có thể tỉnh lại hay không."
Phương Tịch xem xét thương thế của Minh Tâm tăng một phen thì không khỏi lắc đầu.
Hắn biết được Âm Khôi Trùng là nhờ số cổ tịch mà hắn gom được ở Hãm Không Đảo có giới thiệu kỹ càng.
Âm Khôi Trùng này chính là một thành viên trong Trùng tộc.
Trùng tộc cũng là một trong những dị tộc ở Địa Tiên giới đã bị ma tộc diệt, ngoại trừ một phần chuyển hóa thành ma trùng ra thì gần như đã tuyệt tích ở Địa Tiên giới.
Âm Khôi Trùng chính là một loại cực kỳ khủng bố trong Trùng tộc, dùng khớp trúc trên thân để phân chia thực lực.
Âm Khôi Trùng một khớp tương đương với tu sĩ Luyện Khí, có thể xuất kỳ bất ý, chiếm thân thể của tu sĩ Luyện Khí, thậm chí ngụy trang khí tức hoàn hảo, làm đến mức thiên y vô phùng.
Con Âm Khôi Trùng kia dù chỉ nhìn thoáng qua nhưng Phương Tịch đã thấy được sáu khớp trúc, chính là một con Trùng tộc cấp sáu!
Tình huống này thật sự khá hiếm thấy!
'Thật ra từ sau khi Trùng tộc bị diệt vong thì bí thuật, pháp khí kiểm trắc Âm Khôi Trùng đã bị gác xó, không có tu sĩ này bỏ công ra tế luyện hay tu luyện...'.
'Ta cũng vì cơ duyên xảo hợp, mua được một viên Thiên Trùng Châu ở Hãm Không Đảo, châu này có cảm ứng rất nhạy với các loại Trùng tộc... Nhờ vậy mới xác định được Minh Tâm tăng đã bị ký sinh, ai, bây giờ cũng phiền phức...'.
Phương Tịch nhìn Minh Tâm tăng nằm dưới mặt đất, mặc dù vẫn còn khí tức sinh mạch nhưng không thể tỉnh dậy, ngay cả sưu hồn cũng có thể khiến thần hồn lụi tàn thì không khỏi đau đầu.
Dù sao đối phương đến vì mình triệu tập, sau đó đối phương đã trọng thương hôn mê, nhìn thế nào cũng kỳ quái.
Minh Tâm tăng chính là Thống lĩnh của Thiên Phạm Quân, sư tôn Mãng Tước La Hán chính là phật tu Hợp Thể trung kỳ, một thân phật lực không nhỏ...
"Thôi, dù sao cũng chỉ là một tên Hợp Thể trung kỳ, nếu thật sự không thức thời thì... Trực tiếp trảm là được rồi."
Phương Tịch lắc linh đang trong tay, mấy thị nữ lập tức bước nhanh đến thấy Minh Tâm tăng thì sắc mặt lập tức trắng bệch.
Đây chính là đại tu sĩ Phản Hư, chẳng lẽ vì y đã đắc tội với lão quái Hợp Thể này nên đã bị chỉnh thành thảm trạng như vậy sao?
"Khụ khụ... Minh Tâm tăng bị cổ trùng ký sinh, trước đó bản tọa xuất thủ giúp hắn khu trục cổ trùng... Các ngươi mang hắn đi nghỉ ngơi cho tốt, tiện thể gọi Minh Đức tăng tới..."
Phương Tịch khoát tay, hơi mệt mỏi nên cũng lười giải thích.
Nếu Minh Đức tăng và Mãng Tước La Hán còn ngu đến mức tìm hắn gây chuyện thì hắn đương nhiên sẽ không khách khí.
Trong tĩnh thất.
Phương Tịch ngồi xếp bằng, không ngừng đánh từng pháp quyết vào trong Thần Mộc Đỉnh.
Từng đương vân sâu bọ trên thân đỉnh như sống lại, mang theo khí thế mang hoang hung ác kinh người.
Bên trong đỉnh có từng cánh hoa nở rộ, hiện ra một con sâu bọ như bọ que.
"Trùng tộc... Thật sự hiếm thấy."
Phương Tịch cảm khái rồi trong đôi mắt có hai màu xanh vàng luân phiên lóe lên, trong nháy mắt đã thi triển Khô Vinh Huyễn Đồng.
Con bọ que này như mơ màng một lát nhưng sau đó lại có tiếng cười lạnh vang lên: "Vô dụng thôi... Trùng tộc ta có thiên phú dị bẩm, không sợ sưu hồn, ngươi đừng hòng nhận được tin tức gì từ ta..."
"Dù không đạt được tin tức gì thì cũng biết Trùng tộc các ngươi có toan tính không nhỏ..."
Tiếp theo Phương Tịch lại thử các loại bí thuật sưu hồn khác, cuối cùng không thể không bất đắc dĩ thừa nhận thức hải của Trùng tộc khác thường, đúng là không thể sưu hồn.
Càng như vậy thì càng kích phát hắn nổi hứng thú.
Trùng tộc mai phục ám tử sâu như vậy, hiển nhiên có toan tính không nhỏ.
Bây giờ đại chiến nhân ma đã sắp nổ ra mà còn có dị tộc nấp ở bên cạnh, thật sự khiến người ta phải bất an.
"Trùng tộc... A?"
Phương Tịch thay đổi pháp quyết, từng cánh hoa xanh biếc hiện lên phong ấn Âm Khôi Trùng lại lần nữa.
Sau đó ánh bạc lóe lên hắn đã đến trụ sở Cửu Châu Phái ở Hãm Không Đảo.
"Ở bên ngoài khó tìm tung tích của Trùng tộc như ở Hãm Không Đảo vẫn còn một chi truyền thừa, trong đó hình như có một tồn tại cấp bảy?"
Hắn sờ cầm rồi ra khỏi động phủ bế quan.
"Đạo Chủ!"
Một tu sĩ Cửu Châu Phái hành lễ, nhìn lại chính là người đến từ Cửu Châu giới.
"Ừ, gửi một phong thứ đến chỗ Trùng tộc, mời tên Trùng tộc cấp bảy đến gặp ta."
Phương Tịch lập tức mở miệng phân phó.
Làm đệ nhất tu sĩ Hãm Không Đảo chính là bá khí như vậy!
Nếu tên Trùng tộc cấp bảy kia không đáp ứng thì sau này ở trên Hãm Không Đảo sẽ không có nơi cho Trùng tộc sinh tồn.
"Dạ!"
Tu sĩ Cửu Châu Phái lập tức cung kính lui đi.
Phương Tịch lật tay, một đóa Thất Phẩm Công Đức Liên nhanh chóng xuất hiện.
Đây chính là thù lao mà tu sĩ họ La đã trả trước, hoa sen chia làm bảy màu, có khí tức công đức quanh quẩn.
Dùng nó luyện chế bảo vật Thần đạo cũng rất phù hợp.
"Thái Nhất, gọi Quỷ Phủ và Đồ Ma đến đây gặp ta!"
Phương Tịch lạnh nhạt phân phó rồi sau đó bắt đầu chọn tư liệu liên quan đến thí nghiệm Thần đạo để xem.
Thần chức Võ Phán Quan kia trải qua rất nhiều quốc gia phàm nhân tế tự lại chậm chạo không thể nào tấn thăng Thần phẩm, hạng mục này đã có thể tuyên bố thất bại.
Nhưng sau khi thần lực dồi dào thì đã phân ra rất nhiều thần chức hạ phẩm, thậm chí thần lại.
Thế nhưng cao nhất cũng không thể nào vượt qua được đầu nguồn là thần chức Võ Phán Quan.
"Thần đạo chính là đạo đồ có hạn chế khá lớn như vậy..."
Phương Tịch xem hết những số liệu thí nghiệm mới nhất thì không khỏi cảm khái.
"Đạo Chủ!"
Không bao lâu sau, Quỷ Phủ và Đồ Ma cùng nhau đi đến rồi thi lễ.
"Ừ, hạt của Thất Phẩm Công Đức Liên này có thể mang đi luyện Thất Bảo Công Đức Đan... Về phần tài liệu khác thì bản tạo muốn dùng để luyện khí..."
Phương Tịch giao cho Quỷ Phủ Tôn Giả một số tài liệu quý rồi hỏi: "Thí nghiệm mới nhất thế nào rồi?"
"Đã phát xuống thần chức chính ngũ phẩm, sai người bắt đầu tế tự Sơn thần..."
"Thần chức mà Đạo chủ mới lấy được rất tốt, chính là chức vụ chính ngũ phẩm, có thần lực vàng óng... Có thể khiến âm hồn hóa dương... Chuyện này cũng có rất nhiều gợi ý cho những quy tu của chúng ta."
Quỷ Phủ Tôn Giả cười nói.
"Như vậy thì tốt."
Phương Tịch gật đầu.
"Chỉ là Thanh Đồng Quân chi bảo trước đó có thể tiếp tục giao cho chúng ta nghiên cứu hay không?" Đồ Ma Tôn Giả chợt mở miệng thỉnh cầu.
"Không được, thần ấn đó cần thần lực xanh mới luyện hóa được, bây giờ ta đã an bài thỏa đáng rồi..."
Phương Tịch quả quyết từ chối.
Ấn Thiên quân kia vẫn nên cách bản tôn càng xa càng tốt.
Đồng thời Thần Đạo Hóa Thân muốn luyện hóa cũng rất gian nan.
Có thể cần mấy năm thậm chí mấy chục năm!
Nghe được câu trả lời chắc chắn như vậy thì Đồ Ma Tôn Giả không khỏi thở dài tiếc nuối.
Lão rất hứng thú với Thần đạo chi bảo cấp Hợp Thể.
Thế như Đạo chủ không cho phép thì chỉ đành đi nghiêm cứu Sơn thần ngũ phẩm kia thôi...
Mấy ngày sau.
Trên Hắc Sâm Hải Vực.
Một con giáp trung đen nhánh hình thể to như hòn đảo, không ngừng vỗ cánh, nhấc lên phong bạo to lớn bay về hướng Cửu Châu Phái.
Vù vù!
Nó chưa đáp xuống thì đã có vô số cuồng phong càn quét các đảo nhỏ, khiến trận pháp hộ đảo đều chấn động ken két, từng linh văn không ngừng lấp lóe.
"Là Trùng tộc?"
Một nghiên cứu viên trong Cửu Châu Phái sáng mắt lên: "Thật sự muốn... Giải phẫu một phen, đáng tiếc..."
Ầm ầm!
Đại trận trực tiếp mở ra, có tiếng nói máy móc vang lên: "Đáp xuống theo hướng dẫn của trận linh, nếu không sẽ bị bắn rớt..."
Con giáp trùng mọc ra mấy cánh tay nhân tộc đen nhánh rất bất mãn nhưng lúc này chỉ có thẻ dựa theo hướng dẫn mà đáp xuống một bình nguyên.
Từ trong giáp xác của nó có một bóng hình xinh đẹp bay ra.
Dáng vẻ của nó lại là nữ tu nhân tộc, tướng mạo khoảng ba mươi tuổi, chính là độ tuổi nữ nhân thành thục, nhìn như một quả đào mật chín mọng, tỏa hương thơm mê hoặc kinh người.
"Trùng tộc cấp bảy..."
Một độn quang màu xanh xuất hiện hóa thành thân ảnh Phương Tịch, hắn nhìn thấy cảnh này cũng không khỏi cảm thấy kỳ quái.
Dĩ tộc huyễn hóa thành người chính là chuyện dễ như trở bàn tay, chỉ cần tu vi đến cấp cao thì gần như tất cả đều có thể làm được.
"Khoa Di xin ra mắt đại nhân!"
Trùng tộc cấp bảy chậm rãi thi lễ: "Không biết đại nhân cho gọi có chuyện gì?"
"Ta bắt được một Trùng tộc cấp sáu muốn sưu hồn lại thất bại."
Phương Tịch cau mày, kể lại tình hình một chút.
Con giáp trùng đen nhánh trước đó rất táo bạo, bây giờ bị Khô Vinh Huyễn Đồng của hắn nhìn chằm chằm thì lập tức đang hoàng nằm rạp trên mặt đất, cả nửa ngày cũng không dám động đậy.
"Thức hải của bản tộc khác biệt, người ngoại tộc muốn sưu hồn thật sự rất khó."
Khoa Di cười duyên: "Nếu đại nhân không chê thì thiếp thân nguyên cực khổ thay ngài..."
"Không được, ký ức của tên Trùng tộc kia rất quan trọng với bản tọa, còn liên quan đến bí mật riêng tư, bản tọa không muốn để người thứ hai biết..."
Lúc này Phương Tịch lạnh lùng từ chối.
Nói đùa gì vậy?
Nếu giao tù binh cho con Trùng tộc cấp bảy này sưu hồn, không nói có thể cùng chung mối thù hay không, nhưng chuyện mình có thể tự do ra vào Hãm Không Đảo nhất định sẽ bại lộ!
"Thì ra là vậy..."
Dường như Khoa Di đã đoán trước được, cô ta suy nghĩ một chút rồi nói: "Nếu đại nhân luyện thành một môn bí thuật của Trùng tộc ta thì cũng có thể tự sưu hồn..."
"Bí thuật? Không biết có nguy hiểm không?" Thần sắc Phương Tịch khẽ động.
"Cũng không có nguy hiểm, chỉ là tu luyện rất khó, đặc biệt là ngoại tộc... Có lẽ cần thiếp thân đích thân chỉ điểm."
Khoa Di cười ha hả nói.
"Cho ta nguyên bộ bí thuật của ngươi..."
Phương Tịch lạnh mặt nói.
Hắn chuẩn bị mang đi cho tập thể Cửu Châu luận chứng một phen xem có cạm bẫy hay không rồi tính.
"Chuyện này đương nhiên..."
Khoa Di nhanh chóng dâng lên một khối ngọc giản, sau đó điềm đạm đáng yêu nói: "Trùng tộc của thiếp thân có lục đục với Thạch Kiển tộc... Tên Thái Thượng trưởng lão Thạch Kiển tộc ỷ vào tu vi Hợp Thể trung kỳ ép thiếp thân đến mức không thể thở dốc, đại nhân..."
Phương Tịch nhướng mày, sau đó lại giãn ra.
Những tu sĩ dị tộc này đương nhiên sẽ không hỗ trợ vô điều kiện, trừ phi gác đao trên cổ chúng.
Hắn suy nghĩ một chút rồi nói: "Sau đó ta sẽ viết một phong thư giao cho Thái Thượng trưởng lão Thạch Kiển tộc..."
Giá trị của bí thuật này cũng chỉ có vậy.
Nếu cho thù lao đủ phong phú thì Phương Tịch cũng không ngại đến Thạch Kiển tộc một chuyến, tiễn Thái Thượng trưởng lão kia quy thiên!
Ở trên Hãm Không Đảo hắn không có gì phải kiêng kị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận