Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 626: Huyền Quy cấp năm

Kim linh lực màu trắng, Mộc linh lực xanh lá, Thủy linh lực xanh thẫm, Hỏa linh lực đỏ tươi... Sau cùng là Thổ linh lực màu vàng!

Từng đạo hào quang từ trên Đại Tuyết Sơn lan ra toàn bộ bầu trời như ngũ thải cực quang!

Thậm chí cấm chế trên Đại Tuyết Sơn cũng trong nháy mắt ngừng lại, để người đột phá có thể thoải mái điều động thiên địa linh lực.

Uy áp kinh khủng truyền ra, khiến Vạn Băng Thành dưới chân Đại Tuyết Sơn cũng đang run nhè nhẹ.

"Lại có người Hóa Thần sao? Tại sao ta lại nói 'lại'?"

Phương Tịch tự chửi mình một câu, thần sắc của hắn vẫn rất chấn động: "Băng Thần Cung không hổ là thủ lĩnh của Bắc Nguyên... Vậy mà ngoài vị lão tổ kia lại sắp có một lão tổ Hóa Thần thành công nữa?"

"Nhất định là Băng Thần Cung Chủ!"

Bên ngoài động phủ, vô số tu sĩ bị quấy nhiễu bước ra rồi tụ lại một chỗ, một tu sĩ Kết Đan mặc bạch bào lớn tiếng nói: "Năm đó Băng Thần Cung Chủ chính là đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ, trải qua trận chiến hàng giới, e là đã Nguyên Anh viên mãn, hơn nữa còn lấy được lợi ích lớn ở Yêu giới..."

Băng Thần Cung Chủ!

Đây chính là nhân vật truyền kỳ của Tu Tiên Giới Bắc Nguyên!

'Ta thấy uy thế của người này thật sự vượt qua Bạch Mi Chân Quân một chút...'.

Phương Tịch lẩm bẩm trong lòng.

Có lẽ Bạch Mi vẫn thua ở trên tài nguyên, nếu lão có thể đến Yêu giới một chuyến, lấy được linh vật có trợ giúp đột phá bình cảnh Hóa Thần, vậy thì nói không chững đã Hóa Thần thành công từ lâu, độ hết tai kiếp.

"Hình như vị tiểu huynh đệ này có chút hiểu biết về Băng Thần Cung Chủ phải không?"

Hắn nhìn vị Kết Đan bạch bào kia mỉm cười nói: "Bản nhân cũng rất ngưỡng mộ Băng Thần Cung Chủ nhưng chỉ biết ngài ấy uy chấn Bắc Nguyên, đối với chuyện Yêu giới như thế nào thì thật sự không biết..."

"Hắc hắc, bản nhân Bạch Tiêu, đường đệ của ta vừa khéo là tu sĩ của Băng Thần Cung, lần này đệ ấy cũng giết vào Yêu giới, may mắn còn sống..."

Bạch Tiêu chắp tay, y cảm thấy nhìn không thấu Phương Tịch.

Nhưng mà có thể ở trong khu động phủ này thì ít nhất cũng là tu sĩ Kết Đan, bởi vậy trong lời nói của y vô cùng khách khí: "Băng Thần Cung Chủ của chúng ta chủ động xin đi, ngài ấy dẫn đội chiến tu đầu tiên vào Yêu giới, trong mười ngày đã liên tục chiến đấu trăm vạn dặm, liên trảm mấy con yêu thú cấp bốn thượng phẩm..."

"Nghe đồn rằng, còn đánh một mạch đến Vạn Thanh Hải hang ổ của Huyền Quy Nhất Tộc, ép một con quy yêu Hóa Thần hiện thân..."

"Thực lực, chiến tích như vậy... Lại có Băng Thần Cung dốc sức tương trợ, phối hợp tài nguyên của Yêu giới thì Băng Thần Cung Chủ nhất định có thể Hóa Thần thành công mà trở thành vị tu sĩ Hóa Thần thứ hai của Bắc Nguyên ta!"

Bạch Tiêu khẳng định.

Ngay khi tiếng nói của y vang lên, cực quang ở giữa thiên địa hóa thành ngũ thải cực quang hồ, vô tận linh lực cuốn đến chỗ cao nhất của Đại Tuyết Sơn!

'Dẫn động thiên địa linh lực nhập thể?'.

Phương Tịch thầm than trong lòng, không hề nghi ngờ Băng Thần Cung Chủ này đã chạy trước Bạch Mi Chân Quân.

Một lát sau, một cỗ uy áp càng khủng bố hơn trước đó từ Đại Tuyết Sơn truyền xuống tầng tầng.

Một đám tu sĩ Kết Đan đều không chịu nổi, sắc mặt lúc xanh, lúc đỏ, không cách nào duy trì pháp lực mà rối rít rơi xuống đất.

Chỉ có Phương Tịch vẫn đứng chắp tay, không ai bằng, nhìn Đại Tuyết Sơn.

Bạch Tiêu thấy cảnh này đã kinh ngạc đến ngây người: "Nguyên Anh..."

"Trùng kích bình cảnh Hóa Thần thành công, tiếp theo cần phải vượt qua tam kiếp... Tâm Ma Kiếp thì bản thân trải qua trăm ngàn đời nhưng bên ngoài có thể chỉ là một cái chớp mắt, bởi vậy..."

Phương Tịch ngẩng đầu thì thấy được từng đoàn Ngũ Hành linh khí hội tụ.

Đây đương nhiên là Băng Thần Cung Chủ đã vượt qua Tâm Ma Kiếp, bắt đầu nghênh đón Ngũ Hành Kiếp!

Từng tia khí ngũ hành hóa thành các loại thuật pháp ngũ hành rơi xuống đỉnh Đại Tuyết Sơn.

Nhìn uy thế của chúng như muốn san bằng toàn bộ ngọn Đại Tuyết Sơn.

Trên đỉnh Đại Tuyết Sơn có một bóng người bay ra, thân mặc huyền băng giáp chống đỡ với thanh mộc, hắc thủy, kim nhận, liệt hỏa, cự nham đầy trời...

Sau khi ngũ hành luân chuyển, vô số lôi vân bắt đầu khởi động, một tia thiên lôi mang theo khí tức hung ác của cửu thiên lôi phạt chợt đánh xuống.

So sánh với lôi pháp và lôi trận pháp của tu sĩ thì bản chất của tia thanh kim sắc lôi đình này hoàn toàn không giống, nó chính là 'Thiên Uy' thật sự, có thể dễ dàng ma diệt Nguyên Anh của tu sĩ!

'Thanh thế lôi kiếp này của Băng Thần Cung Chủ vẫn kém hơn Phương Tiên Đạo Chủ một chút... Nhưng mà người ta tốt số, có lão tổ Hóa Thần hộ pháp, qua chính tầng lôi kiếp cũng không phải vấn đề gì lớn... Xem ra y có thể thuận lợi tấn thăng sao?'.

Trong lòng Phương Tịch chậm rãi hiện ra một suy đoán.

Nhưng một khắc sau, cảnh khiến hắn kinh ngạc phát sinh.

Ngang!

Một tiếng gầm vang dội kéo dài xa xưa như cự tượng viễn cổ, lại tựa như tiếng long ngâm truyền đến.

Trong tiếng gầm này bao hàm ác ý, chấn động trận pháp của Vạn Băng Thành, vô số gạch băng vỡ vụn, phù lục trong đó hiện ra.

Những tu sĩ cấp thấp kia miệng, mũi chảy máu, còn có không ít phàm nhân trực tiếp chết bất đắc kỳ tử...

"Hóa Thần Yêu Tôn?"

Phương Tịch trừng to mắt nhìn một con vật lớn khủng bố hình thể như núi đâm vào Đại Tuyết Sơn.

Rầm rầm!

Vô số cấm chế đủ mọi màu sắc bùng nổ, rất nhiều nham thạch xem lẫn tuyết trắng lăn xuống, từng tòa cung điện lập tức sụp đổ...

"Nghiệt súc ngươi dám? !"

Một bóng người xuất hiện trên Đại Tuyết Sơn, bông tuyết tung bay giữa thiên địa hóa thành một bức tường băng to lớn, bảo vệ đỉnh Đại Tuyết Sơn vững vàng, không cho tên Yêu Tôn này có cơ hội quấy nhiễu Băng Thần Cung Chủ độ lôi kiếp.

"Ngang!"

Yêu thú Hóa Thần xuất hiện có hình thể khổng lồ như ngọn núi, đầu như Giao Long, có vuốt phượng, đuôi rắn, mai rùa... Vậy mà lại là một con Huyền Quy cấp năm!

Nó gầm lên, đại địa chợt chấn động như phát sinh động đất cấp mười vậy, dường như nó muốn quậy Đại Tuyết Sơn long trời lở đất.

'Gặp quỷ rồi... Ta gần như diệt hết toàn bộ Thiên Phượng Nhất Tộc xâm lấn mà lão Thiên Phượng kia cũng không cố tình ở lại chắn ta... Con quy yêu Hóa Thần này vậy mà chủ động ở lại Nhân Gian giới, rõ ràng nó đã từ bỏ hi vọng phi thăng... Mối thù oán này to bao nhiêu chứ? Hay là con quy yêu này cảm thấy tuổi thọ của bản thân dài, hoàn toàn có thể tìm một chỗ trốn đến lần yêu tộc hàng giới sau? Ách... Hình như cũng không phải là không thể làm vậy được.'.

Trong đôi mắt của Phương Tịch hiên lên một đạo quang hoa u ám.

Băng Thần Cung Chủ đang nghênh đón lôi kiếp trên Đại Tuyết Sơn, lão tổ Hóa Thần lại bị một con quy yêu cấp năm kiềm chế.

Bây giờ hình như chính là cơ hội tốt?

"Ách... Thật ra hình như ta cũng không có nhu cầu gì với Băng Thần Cung, không bằng trước hết chú ý chiến trường Hóa Thần kia... Không cầu vị lão tổ Băng Thần Cung đại phát thần uy mà chỉ cần có thể đánh con quy yêu cấp năm kia đổ máu thì xem như đã hoàn thành nhiệm vụ..."

Phương Tịch tự nghĩ tu vi đầy đủ, mạo muội cuốn vào chiến trường của hai Hóa Thần thì cũng không bị dư ba chơi chết nên một cách tự nhiên mà hắn đánh chủ ý lên con quy yêu cấp năm.

Hắn phẩy tay áo, lập tức hóa thành một đạo thanh quang biến mất không thấy đâu nữa, lại khiến đám tu sĩ như Bạch Tiêu ở dưới mặt đất không khỏi kinh hãi...

Hưu!

Lực lượng Băng hành hội tụ hóa thành từng băng nhận ngàn trượng, chém lên lưng của Huyền Quy cấp năm, vậy mà lại không thể phá được lớp yêu khí hộ thể rất dày của đối phương.

Huyền Quy giỏi phòng ngự nhất cũng không phải nói ngoa!

Phương Tịch ngoảnh mặt làm thinh, có thể thấy được vị lão tổ Hóa Thần của Băng Thần Cung cũng đang cố gắng dời chiến trường cách xa Đại Tuyết Sơn.

Dù sao cũng là hai Hóa Thần giao thủ, không chú ý một chút thì trên Đại Tuyết Sơn sẽ phải máu chảy thành sông, dù tu sĩ Nguyên Anh cũng sẽ bị tai bay vạ gió!

"Ha ha... Băng Huyền Tử, năm đó ngươi xâm nhập Vạn Thanh Hải, lão phu cố kỵ vãn bối trong tộc không dám xuất thủ toàn lực mà bị ức hiếp nhưng ngươi có từng nghĩ đến báo ứng không?"

Con Huyền Quy cấp năm kia phát ra tiếng cười già nua, nó cố ý dùng ngôn ngữ của nhân tộc, khiến tiếng nói truyền đi rất xa.

Bây giờ nó một thân, một mình, Băng Huyền Tử còn có một đám đồ tử, đồ tôn nên đương nhiên sẽ ăn thiệt thòi hơn.

'Ta đã nói mà... Lão tổ Hóa Thần này dường như cũng không mạnh như vậy.'.

Đôi mắt Phương Tịch khẽ động, hắn cảm thấy Băng Huyền Tử bây giờ có lẽ chỉ mạnh hơn Lục Bào Ma Tôn kia một chút, vẫn không bằng Ngao Côn, càng không cần nói đến Ma Tôn Hóa Thần viên mãn cuối cùng kia.

"Lắm mồm!"

Băng Huyền Tử hừ lạnh, trong tay lão hiện ra một tiểu tháp.

Toàn thân tiểu tháp này xám trắng, trên đó có vô số phù điêu tinh xảo, cầm đầu rõ ràng là Kỳ Lân, Phượng Hoàng, Huyền Vũ, Chân Long. Xung quanh có đồ đằng yêu thú đếm mãi mà không hết, dường như chúng đang dập đầu bái lạy tứ đại chân linh.

Ong!

Từng phù văn lấp lóe, rất nhiều hư ảnh yêu thú xuất hiện, vây quanh hư ảnh một toàn tháp trắng nõn như ngọc trong đó.

"Tỏa Yêu Tháp?"

Phương Tịch thì thào: "Tỏa Yêu Tháp cấp năm từng dùng máu của vạn linh huyết tế... Quả nhiên là một món bảo vật hư không cực tốt, có lẽ nó có thể sánh với Phương Tiên Đạo Cung trước khi mở phong ấn?"

Tỏa Yêu Tháp này chính là do Băng Huyền Tử hao hết tâm huyết luyện chế nên đương nhiên không thể khinh thường uy năng của nó.

Thậm chí lúc hư ảnh vạn linh xuất hiện, dù Huyền Quy cấp năm cũng bị chấn nhiếp nhất định: "Tỏa Yêu Tháp..."

Nó phát ra tiếng gầm đầy bi thương: "Vì luyện chế tháp này mà ngươi đã giết bao nhiêu tộc nhân của yêu tộc ta?"

"Ai biết được? Đếm không xuể..."

Băng Huyền Tử cười lạnh nói: "Lão ô quy... Ở Yêu giới bản tôn bị thiên địa pháp tắc áp chế mới không làm gì được ngươi... Bây giờ công thủ thay đổi, hôm nay ngươi lưu lại đi, đúng lúc Tỏa Yêu Tháp của bản tôn còn thiếu một lần huyết tế cuối cùng đây."

Lão đánh ra từng đạo pháp quyết vô cùng tinh diệu, hư ảnh Tỏa Yêu Tháp cao lớn trắng nõn như ngọc oanh minh, vậy mà bay thẳng lên trên không của Huyền Quy cấp năm.

Từng vầng quang mang xám trắng chiếu xuống, đông cứng hư không như hàn băng, khiến Huyền Quy cấp năm ngay cả nâng chân rùa lên cũng khó khăn.

Uy năng phong tỏa hư không cường đại như vậy khiến Phương Tịch cũng phải thầm líu lưỡi, hắn chỉ dám đừng từ xa nhìn.

"Lão ô quy, hôm nay bản tọa sẽ tiễn ngươi lên đường."

Băng Huyền Tử rút một thanh băng kiếm mỏng như cánh ve trong tay áo ra, miệng lẩm bẩm.

Trên thân băng kiếm lấp lóe từng phù văn kỳ dị.

Thiên địa chợt động, từng sợi xiềng xích xuất hiện, từ trong hư không đâm vào cơ thể của quy yêu cấp năm.

"Vậy mà là Pháp Tắc Chi Liên? !"

Phương Tịch thì thào, cảnh lực lượng pháp tắc hiển lộ ra ngoài hắn chỉ từng gặp trên người của Ma Tôn Hóa Thần viên mãn kia.

Rất rõ ràng, Băng Huyền Tử lợi dụng một loại bí thuật, tăng lên sự áp chế của Nhân Gian giới với Huyền Quy cấp năm.

"Trảm!"

Băng Huyền Tử hừ lạnh, hàn băng trường kiếm trong tay lão lan ra sương trắng rồi chợt chém một kiếm.

Chỉ thấy có một tia bạch tuyến nhanh chóng xẹt qua giữa thiên địa, những nơi nó đi qua, hư không như sai chỗ vậy!

Tia bạch tuyến ngưng tụ đến cực điểm này xẹt qua Huyền Quy cấp năm.

Răng rắc!

Hộ thuẫn yêu khí rất dày ở trước bạch tuyến cũng như giấy vậy, trong khoảnh khắc đã vỡ vụn, sau đó bạch tuyến chém lên mai rùa của Huyền Quy cấp năm, lưu lại một vết tích rất sâu.

Mấy gọt huyết châu cỡ nắm tay ảm đạm rơi xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận