Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 294: Tranh sát khí

Một tháng sau.

Trường Thanh Các.

Phương Tịch cầm ngọc giản, sắc mặt âm tình bất định.

Đây là thư của Nguyễn Tinh Linh.

Nửa tháng trước này bị một tán tu Trúc Cơ Sùng Như Hổ khiêu chiến.

Tán tu Sùng Như Hổ này đã sớm tiến vào cảnh giới Trúc Cơ trung kỳ, xem trọng Phong Diệp Đảo, nhưng vẫn bị Nguyễn Tinh Linh đánh bại.

Vì vậy mà quần tu ở Hồ Vạn Đảo mới biết Nguyễn Tinh Linh đã âm thầm đột phá cảnh giới Trúc Cơ trung kỳ, luyện thành mấy bí thuật trong Huyền Âm Công, thực lực tăng rất nhiều.

Hơn nữa trận chiến này Lưu Tam Thất cũng xuất hiện, là đến giúp Nguyễn Tinh Linh, cũng khá tốt.

"Long gia còn chưa đến mà đã có chuyện này rồi..."

Phương Tịch sờ cằm: "Sao ta cảm thấy nếu không phải tin tức ta đột phá Trúc Cơ trung kỳ truyền ra... Thì nói không chừng Sùng Như Hổ kia đã đến khiêu chiến ta rồi? Nguyễn Tinh Linh đỡ thương giúp ta sao?"

Căn cứ trong thư của Nguyễn Tinh Linh, Sùng Như Hổ này pháp thể kiêm tu, Luyện Thể Thuật đã đến cảnh giới tầng thứ bốn có thể so với Trúc Cơ sơ kỳ, hóa thân hổ yêu của y nghi là nhất mạch truyền thừa Vạn Thú Thân, tu vi Luyện Khí còn đến Trúc Cơ trung kỳ, rất khó đối phó.

'Thật tiếc phân bón dồi dào huyết khí này...'.

Phương Tịch hơi tiếc nuối.

"Công tử..."

Lúc này, Ngôn Hồng Tụ bưng một mâm điểm tâm đến, giọng nói mềm mại đáng yêu đến tận xương.

"Hồng Tụ... Hửm?"

Phương Tịch dùng thần thức quét qua, hơi kinh ngạc: "Luyện Khí viên mãn? Xem ra gần đây ngươi tu luyện rất cần cù nha... Có thể đuổi kịp trước đại nạn sáu mươi đột phá, đúng là khó được."

"Đây cũng là nhờ năm đó công tử cảnh tỉnh, nô tỳ không thể báo đáp..."

Ngôn Hồng Tụ đang muốn thuận thế ngà vào lòng Phương Tịch thì bên ngoài lại chợt vang lên một loạt bước chân.

"Công tử, Hạ Hầu Oánh cầu kiến!"

Hạ Hầu Oánh cố ý nói lớn.

"Hừ..."

Ngôn Hồng Tụ tức giận bất bình kéo áo ở bả vai lên rồi đứng qua một bên.

Hạ Hầu Oánh mỉm cười bước vào, dường như mới phát hiện Ngôn Hồng Tụ: "Ái... Hồng Tụ tỷ cũng ở đây sao? Có phải tiểu muội đã quấy rầy rồi không?"

"Không có, ngươi đến rất đúng lúc..."

Phương Tịch cười ha ha, lại thấy Hạ Hầu Oánh nghiêm sắc mặt: "Khởi bẩm công tử... Triển Đồ về rồi, đang ở ngoài đảo cầu kiến!"

"A? Dẫn hắn vào đi."

Hắn khoát tay, cho Hạ Hầu Oánh lui ra.

Không lâu sau, nàng đã dẫn một nam tử mặc pháp bào đệ tử của Huyền Thiên Tông, dáng người thẳng tắp, khuôn mặt tuấn lãng, trên thân ẩn ẩn mang theo vài phần mùi đan dược tiến vào Trường Thanh Các.

"Triển Đồ bái kiến đảo chủ... Cảm tạ đảo chủ nhiều năm trước đến nay đã hỗ trợ, đại ân không thể báo đáp... Ta có chuẩn bị chút lễ mọn, xin đảo chủ nhận lấy."

Triển Đồ thấy Phương Tịch lập tức hành đại lễ, lại đưa lễ vật lên.

Mặc dù không đáng bao nhiêu linh thạch nhưng rất tinh xảo, chắc là đã dụng tâm.

"Thôi, dù sao ngươi cũng là đệ tử đi ra từ Long Ngư Đảo ta... Sau này phải cố gắng tu luyện ở Huyền Thiên Tông, tranh thủ sớm ngày Trúc Cơ, giương uy danh của Long Ngư Đảo ta."

Phương Tịch dùng thần thức quét qua đã phát hiện Triển Đồ cũng bước vào cảnh giới Luyện Khí viên mãn.

Không những vậy, luận pháp lực tinh xảo thuần hậu và bí thuật, công pháp tu luyện thì đều bỏ rơi Ngôn Hồng Tụ tám con đường.

'Không hổ là tư chất song linh căn Hỏa Mộc thượng phẩm, nếu người này dùng Trúc Cơ Đan thì ít nhất có sáu thành cơ hội Trúc Cơ, so với Ngôn Trường Không lúc trước còn chắc chắn nhiều hơn...'.

'Mang ra so sánh thì tỳ nữ bên cạnh ta... Dù may mắn thu được Trúc Cơ Đan thì xác suất thành công cũng chỉ khoảng ba, bốn thành.'.

Phương Tịch nhìn lướt qua Ngôn Hồng Tụ, không thể không lắc đầu.

Sau khi trò chuyện một hồi với Triển Đồ xong đã đuổi y về gặp cha mẹ mình.

'Người này... Hắc hắc, đây là tính đến Long Ngư Đảo sắp có Hắc Phong Sát, có ý đến xin sao?'.

Phương Tịch sờ cằm, nhìn bóng lưng Triển Đồ đi ra, như đang suy nghĩ điều gì đó.

Công hiệu của Hắc Phong Sát và Trúc Cơ Đan hơi trùng nhau, nếu cùng sử dụng thì sẽ triệu tiêu đi một phần.

Nhưng dù sao cũng tốt hơn không có.

Hơn nữa còn có thể nộp lên tông môn, thu được ban thưởng rất nhiều thiện công.

Có số thiện công này lại nhờ sư phụ, đồng môn tương trợ một chút, nói không chừng sẽ có thể góp đủ thiện công để đổi Trúc Cơ Đan.

Không lâu sau, Hạ Hầu Oánh trở về bẩm báo: "Triển Đồ cũng không về thế tục thăm phụ mẫu trước mà trước hến đến dưỡng ngư tràng, bái tế mộ phần Chung lão một phen..."

"Ừm, vẫn xem như còn được... Cũng xem như lão Chung không nhìn lầm người."

Phương Tịch đối với chuyện nhỏ này cũng không quan tâm, xoay người rời khỏi Trường Thanh Các.

Thần thức đảo qua thấy thần sắc Ngôn Hồng Tụ hơi biến, trái lại có chút thú vị.

Nửa thán sau, một đạo độn quang hạ xuống trước Huyền Mộc Đại Trận, từ đó xuất hiện thân ảnh của Ngôn Trường Không.

Tư thái y tiêu sái, phất tay áo một cái đã có một đạo Truyền Âm Phù bay ra, chui vào trong trận pháp.

Một lát sau Phương Tịch giẫm lên Thanh Giác Ngư Long ra nghênh tiếp: "Thì ra là Ngôn đạo hữu đây là đến sớm hơn ngày đã ước định nha..."

"Ừm, đúng lúc gần đây Bạch Trạch Tiên Thành có một tin tức long trời lở đất nên ta muốn đến chia sẻ với Phương đạo hữu..."

Ngôn Trường Không nói cười yến yến, cùng Phương Tịch bước vào Trường Thanh Các, uống một ngụm linh trà, y cũng không thừa nước đục thả câu: "Cuối cùng Bạch Phong Chân Nhân đã hiện thân!"

Trước đó bên ngoài lời đồn bay đầy trời đều nói là vị chân nhân này đã mất tích hoặc là tọa hóa rồi.

Bây giờ lại lộ diện sao?

"A, xem ra trong Bạch Trạch Tiên Thành đã kinh lịch một phen biến cố rồi..." Phương Tịch cũng không khẩn trương, dù sao hắn cũng là người ngoài cuộc nên cảm thấy không khác gì xem kịch.

"Đúng vậy... Năm đó Bạch Phong Chân Nhân trọng thương mất tích, thì ra là đến Nguyên Quốc, mua linh đan cao giai chữa thương, tiện thể tu dưỡng thương thế..."

Ngôn Trường Không tiết lộ một bí mật: "Đây chính là tin tức mà Huyền Thiên Tông ta thăm dò được, ban đầu là truyền ra từ trong Di Lăng Cốc, tuyệt đối không sai!"

"Thì ra là vậy."

Phương Tịch liên tục gật đầu, lại hơi tiếc hận: "Không ngờ... Bạch Phong Chân Nhân đi một lần lại nhiều năm như vậy, Bạch Trạch Tiên Thành cũng suy sụp không ít..."

Về phần ở trong đó có bao nhiêu tông môn Kim Đan tính toán vậy thì không cần nhắc đến.

"Đúng vậy... Ngay cả đệ tử thân tín cũng giấu, kết quả mấy năm nay đã có mấy tên trốn đi, lại bị cướp tu giết một tên... Bạch Phong Chân Nhân này cố ý che giấu tin tức, đoán chừng cũng có ý định khảo nghiệm, không ngờ lại có kết quả này... Chậc chậc..."

Trong lời nói của Ngôn Trường Không lại có một chút ý cười trên nỗi đau của người khác.

"Bạch Trạch Tiên Thành lại khôi phục ổn định, các tông cũng sẽ xuất thủ bình định loạn cục... Đợt nhiễu loạn này cuối cùng cũng sắp qua rồi."

Phương Tịch thở dài.

Có Bạch Trạch Tiên Thành tài nguyên phong phú ai nguyện ý ở lại thâm sơn cùng cốc?

Lại càng không cần phải nói, Hồ Vạn Đảo hỗn loạn chính là vì những tán tu đến tránh họa kia.

"Ta phải chúc mừng Phương đạo hữu..."

Ngôn Trường Không chắp tay, khẳng định suy đoán của Phương Tịch.

Hai người lại trò chuyện một hồi rồi Ngôn Trường Không lại nhắc đến chuyện mua sắm.

Lần này y muốn mua số lượng lớn, bao gồm phù lục cấp hai, Tiểu Thanh Long có bao nhiêu mua bấy nhiêu...

Hơn nữa giá cả rất tốt, Phương Tịch tính một chút đã biết lần này Ngôn Trường Không cũng không kiếm linh thạch gì, thuần túy là làm chân chạy miễn phí, thậm chí còn lỗ một chút.

'Người này...'.

Phương Tịch nhìn Ngôn Trường Không thật sâu rồi đáp ứng khoản giao dịch này.

Hắn đã rõ ràng, Ngôn Trường Không cũng là vì Hắc Phong Sát trong tay của hắn mà đến.

Mặc dù trong lúc nói chuyện người này không nhắc đến Ngôn Hồng Tụ một câu nào nhưng bản thân y ở đây đã tỏ rõ thái độ.

Nhìn bóng lưng Ngôn Trường Không cáo từ rời đi, ánh mắt Phương Tịch chớp động: 'Hơn nữa... Y cũng không nói xấu gì Triển Đồ, bản thân đứng ở đây chính là ví dụ tốt nhất... Đầu tư vào đệ tử tông môn, vết xe đổ bánh bao thịt đánh chó!'.

'Nhân tính... Quả nhiên là thứ phức tạp.'.

'Hơn nữa dựa vào đầu mà các ngươi cảm thấy ta nên mang Hắc Phong Sát ban thưởng? Ta chạy đến Bạch Trạch Tiên Thành đấu giá hoặc dứt khoác tự luyện chế thành linh khí không được sao?'.

Hắn thầm chửi bậy, nhưng đã có quyết định.

Mấy ngày sau, Phương Tịch trực tiếp triệu kiến Triển Đồ.

"Bái kiến đảo chủ!"

Triển Đồ cúi người hành lễ, lễ nghi không chút thiếu sót, vô cùng đúng chỗ.

'Hắc Phong Sát cho người này thì khả năng thu lợi đúng là lớn hơn một chút... Dù sao tư chất của y cũng tốt, đúng là có khả năng Đạo đồ đi xa hơn...'.

'Đáng tiếc... Ta là người quan tâm lợi ích?'.

Phương Tịch thầm cười lạnh nhưng trên mặt lại không lộ chút nào: "Triển Đồ, nói gì ngươi cũng là từ Long Ngư Đảo ta đi ra, lần này Trúc Cơ, bản đảo chủ nguyện ý cho ngươi mượn năm trăm linh thạch, chỉ cần ngươi ký khế ước rồ thề trả cả gốc lẫn lại là được."

Đối với tu sĩ vô vọng Đạo đồ thì có lẽ lời thề tâm ma cũng không xem ra gì.

Nhưng Triển Đồ còn phải Trúc Cơ, loại thời điểm đột phá đại cảnh giới này nếu tâm linh có thiếu sót thì chắc chắn xác suất thành công sẽ giảm rất nhiều.

"Phương lão tổ..."

Triển Đồ vốn còn định nói gì đó nhưng cuối cùng cũng không nói, chỉ thi lễ: "Đa tạ đảo chủ... Tại hạ nguyện ý phát hạ lời thề tâm ma!"

"Ngươi không tệ..."

Phương Tịch thấy người này thức thời như vậy thì lại chỉ điểm tâm đắc Trúc Cơ một phen, khiến Triển Đồ vui vẻ cầm năm trăm linh thạch cáo từ rời đi.

"Công tử..."

Chờ sau khi Triển Đồ đi, Phương Tịch sai người gọi Ngôn Hồng Tụ đến.

Ngôn Hồng Tụ nhìn Phương Tịch với ánh mắt đầy thấp thỏm.

"Bây giờ ngươi đã là Luyện Khí viên mãn, lại sắp qua đại nạn sáu mươi, có dám thử Trúc Cơ một lần không?"

Phương Tịch cười hỏi một câu.

"Đa tạ đại ân của đảo chủ, nô tỳ muốn Trúc Cơ!"

Ngôn Hồng Tụ lập tức quỳ xuống, dập đầu nói.

Không có Trúc Cơ Đan mà sử dụng linh vật Trúc Cơ để Trúc Cơ thì khi thất bại sẽ có khả năng thân tử đạo tiêu.

Lại càng không cần phải nói, bây giờ Ngôn Hồng Tụ đã rất gần đại nạn sáu mươi, rất giống với Phương Tịch lúc trước.

"Đã như vậy, bình tinh túy Hắc Phong Sát này sẽ ban cho ngươi, ".

Phương Tịch gật đầu, ném qua bình ngọc đổ đầy chất lỏng đen nhánh qua: "Nhớ kỹ... Lúc Trúc Cơ phải tránh phân tâm, tâm vô bàng vụ, linh lực hoá lỏng..."

Ngôn Hồng Tụ cầm bình ngọc, cố gắng bình phục tâm trạng mà ghi nhớ kỹ từng câu, từng chữ của Phương Tịch nói.

"Lúc Trúc Cơ, linh áp ở bên ngoài cũng có ảnh hưởng..."

Phương Tịch người tốt làm đến cùng, mỉm cười: "Chờ lúc ngươi Trúc Cơ ta sẽ bố trí cho ngươi một cái Tụ Linh Trận, để linh khí trong phòng bế quan đột phá đến cấp ba hạ phẩm..."

Hốc mắt của Ngôn Hồng Tụ đỏ ửng, còn Hạ Hầu Oánh thì nhẹ nhàng bước đến: "Công tử..."

"Ta luôn đối xử với người bên cạnh rất tốt, nếu ngươi đến Luyện Khí viên mãn thì ta cũng sẽ giúp ngươi Trúc Cơ..."

Phương Tịch lắc đầu: "Đáng tiếc..."

Hạ Hầu Oánh nghe vậy, không thể không u ám...
Bạn cần đăng nhập để bình luận