Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 678: Bản tôn phi thăng

Phương Tịch không tiết kiệm pháp lực mà phi độn một mạch.

Là tu sĩ Hóa Thần nên hắn có thể tùy tiện điều động thiên địa linh lực bổ sung cho bản thân, pháp lực khôi phục rất nhanh nên hắn không quan tâm tiêu hao.

Mà thi triển pháp thuật ở Địa Tiên giới cũng không cần quan tâm vấn đề linh lực phản phệ.

Độn quang của hắn nhanh như kinh lôi, trong nháy mắt đã chạy ra khỏi phạm vi Huyền Minh Vũ Vân.

Con cự côn kia đang nhàn nhã bơi lội, hưởng thụ vạn ngư triều bái, cũng không có ý nhắm vào hắn.

Thấy vậy, Phương Tịch âm thầm thở phào nhẹ nhõm nhưng độn quang của hắn cũng không chậm lại chút nào mà bay về phía Phường Thị Không Tang.

Vốn dĩ hắn đã định trở về phường thị nghỉ ngơi một thời gian, bây giờ gặp phải chuyện này nên càng phải nghỉ lâu hơn một chút.

Lúc này hắn quyết định trước tiên nghi ngơi mấy năm rồi tính tiếp.

'Huyền Minh Uyên này... Thật sự quá nguy hiểm mà, sau này vẫn nên ít đến.'.

'Vẫn nên dựa theo biện pháp cũ, thu mua linh vật, thậm chí số lượng có thể lớn hơn một chút...'.

Tang Thanh Phong.

Một con mộc khôi lỗi đột ngột xuất hiện, nó như nắm giữ Mộc Độn Thuật.

Nó hiện ra từ trong một gốc linh mộc rồi giao một phong thư cho Phương Tịch.

Phương Tịch nhận lấy rồi mở ra.

Đây là thư hắn nhận được từ một động phủ cấp thấp khác ở Phường Thị Không Tang do hắn dùng thân phận Phương Nguyên thuê.

"Ừm..."

Hắn vẫn luôn duy trì thân phận Phương Nguyên, thỉnh thoảng còn thư từ qua lại với Lý gia ở Thành Phi Nhật.

Bây giờ Phương Nguyên đã Kết Đan thành công trở thành một vị tu sĩ Kết Đan Kỳ!

Bởi vì khoảng cách giữa hai nơi quá xa, mà ở trong Lý gia cũng không có nhân tài nào, ngay cả Kết Đan cũng không có nên không thể nào vượt đường xa chứng thực được.

Huống chi dù chứng thực thì Phương Tịch cũng có thể ngụy trang đến mức không chỗ nào để chê.

An bài thêm một thân phận cũng không vì chuyện gì mà chỉ là hắn phòng bị tai họa trước mà thôi, dù sao cũng không phải hao quá nhiều tâm lực...

Hắn mở thư ra, phát hiện Lý gia cũng không có nội dung quan trọng gì mà chỉ là chúc mừng mình đã Kết Đan, ngữ khí khiêm tốn mang theo sự lấy lòng.

Sau khi tùy tiện đốt thư đi, Phương Tịch tiện tay bắn ra một Truyền Âm Phù.

Nửa canh giờ sau, một đạo độn quang điệu thấp bay vào Tang Thanh Phong, chính là Tả Tiểu Huyên.

"Tiền bối cho gọi, không biết có chuyện gì quan trọng?"

Giọng của Tả Tiểu Huyên lạnh lùng hỏi.

"Bắt đầu từ hôm nay, thu mua không giới hạn số lượng!"

Phương Tịch lạnh nhạt nói ra quyết định của mình.

"Tuân lệnh..." Mặc dù không biết vị Thanh Hòa Tử này sao lại đưa ra quyết định như vậy nhưng Tả Tiểu Huyên vẫn nghiêm túc tuân lệnh.

"Với tu vi của ngươi mà thu mua rất nhiều linh vật thì cũng hơi nguy hiểm."

Hắc quang chợt lóe lên trong tay của Phương Tịch, một viên lôi hoàn đen nhánh hiện ra, rơi vào trong tay của Tả Tiểu Huyên: "Viên Ma Âm Lôi này ta ban cho ngươi để phòng thân... Nếu gặp phải hạng người đui mù thì có thể lấy ra uy hiếp... Nhưng với tu vi của người, nếu thật sự tế ra thì e là sẽ đồng quy vu tận, nhớ kỹ."

"Đa tạ tiền bối."

Hai tay bưng một viên lôi hoàn lơ lửng ở giữa không trung, lôi quang âm ỷ, vừa nhìn đã biết nó rất bất phàm, ánh mắt Tả Tiểu Huyên tỏa sáng mà cảm ơn.

"Đúng rồi, ta sẽ điều chỉnh trận pháp lần nữa, lần sau đến đây phải cẩn thận một chút..."

Phương Tịch căn dặn rồi phất ta cho nàng lui đi.

Chờ sau khi Tả Tiểu Huyên đi rồi, Phương Tịch trầm ngâm một phen, đi đến đỉnh Tang Thanh Phong.

Hắc mang lấp lóe trên tay trái của hắn, Huyền Minh Kỳ hiện ra, trải qua lần bồi luyện ở Huyền Minh Uyên này thì uy lực của món bảo vật trận đạo đã cao hơn một bước.

"Đáng tiếc... Linh vật trong tay ta có hạn, chứ nếu thêm vào các loại tài liệu như Hoàng Tuyền Mộc, U Minh Huyết Tinh thì trận kỳ này sẽ không còn khuyết điểm... Thậm chí ta còn có thể luyện ra được một món dị bảo có thể so với thông linh chi bảo!"

"Bây giờ luận bảo vật... Ngoại trừ Chư Thiên Bảo Giám ra thì bản thể cũng không bằng ta..."

Bây giờ uy lực của Thần Anh Kiếm ở trong tay Ngoại Đạo Hóa Thân càng mạnh hơn, chỉ cách cấp năm một tia, còn Huyền Minh Kỳ sau khi bố trí sẽ có uy lực cấp năm nhưng bình thường dùng để đối địch thì có vẻ hơi vụng về.

Bảo vật trận đạo như vậy, đương nhiên vẫn phải bố trí trên linh mạch mới có thể phát huy được toàn bộ uy lực.

Bây giờ ở trong tay của Phương Tịch nó cũng chỉ cỡ linh bảo đỉnh tiêm.

Nhưng sau khi bố trí xong, kết nối với linh mạch cấp năm thì nó có thể miễn cưỡng phát huy ra được uy năng cấp năm!

"Đi!"

Hắn đánh từng pháp quyết vào trong Huyền Minh Kỳ, mặt kỳ gào lên, cán kỳ trong nháy mắt đã cao hơn mười trượng, cắm ở đỉnh của Tang Thanh Phong!

Ào ào ào!

Từng dòng nước đen nhánh xuất hiện hóa thành một dòng trường giang đại hà, màu của nó đen nhánh, ở bên trong dường như còn có vô số cát đá.

Cửu U Minh Hà Vạn Lý Sa!

Phương Tịch đã bố trí sẵn ở xung quanh Tang Thanh Phong từ trước, lúc này Cửu U Minh Hà chảy dọc theo những đường sông đã mở sẵn, vòng quanh Tang Thanh Phong một vòng, bảo vệ cả ngọn núi vào bên trong.

Trong tay hắn hiện ra một tấm lệnh bài cấm chế.

Từng trận bàn vốn được bố trí trong trận pháp cấp bốn oanh minh, dường như chúng đang hô ứng với Huyền Minh Kỳ mà tạo thành Cửu U Huyền Sa Minh Hà Đại Trận hoàn chỉnh!

Bên ngoài Tang Thanh Phong, sương mù xanh vốn có từ từ bị nhuộm màu đen nhánh, mơ hồ có tiếng nước chảy truyền ra.

Trong lúc lặng yên không một tiếng động, đại trận hộ sơn của Tang Thanh Phong đã từ cấp bốn tăng lên đến cấp năm!

Đây là phòng ngự khủng bố dù lão tổ Vương gia đột kích cũng có thể ngăn cản nhất thời nửa khắc.

Có thể nói, ngoại trừ Ngự Long Tông ra, thì ở khu vực này Phương Tịch cũng không cần đặc biệt kiêng kị ai...

Nhân Gian giới.

Ma Thụ Lĩnh.

Lá của Thủy Tổ Yêu Ma Thụ lay động rì rào, hình thể không ngừng thu nhỏ, nó chợt thi triển thần thông lớn nhỏ như ý, hóa thành một cây trồng trong chậu tinh xảo rồi bay vào trong động phủ Sơn Hải Châu.

Lúc này Đại Thanh, Tiểu Thanh cũng bị Phương Tịch phóng ra khỏi động phủ.

Chỉ có Thái Tuế bởi vì ý thức ngơ ngơ ngác ngác, lại là kẻ tử trạch nên vẫn được ở lại trong Sơn Hải Châu.

Dù như vậy thì Phương Tịch cũng không định thả nó ra khoải Sơn Hải Châu.

"Ta chuẩn bị du lịch một phen, hai tên các ngươi không được đi theo ta mà theo Hồng Ngọc, thay ta trấn thủ ở đây."

Phương Tịch nhìn Đại Thanh, Tiểu Thanh rồi phân phó.

Đại Thanh vẫn chỉ là cấp bốn hạ phẩm nên tu vi chỉ có thể coi là bình thường.

Tiểu Thanh lại luôn tăng nhanh như gió, hơn nữa nó còn luyện hóa tinh huyết Thiên Phượng cấp năm nên tiền đồi tương lại bất khả hạn lượng, có cơ hội trùng kích bình cảnh cấp năm.

Nghe vậy, Tiểu Thanh hóa thành tiểu nữ hài rưng rưng muốn khóc, nó nắm lấy góc áo của Phương Tịch: "Chủ nhân... Tiểu Thanh chỉ muốn ở cùng với chủ nhân."

"Ngoan!"

Phương Tịch xoa đầu Tiểu Thanh, khiến nó thích ý híp mắt lại: "Chờ khi nào ngươi tấn thăng đến cấp năm lại nói với ta những lời này..."

Nhưng mà nhìn Tiểu Thanh trắng trẻo đáng yêu, trán còn có một sợi linh vũ Khổng Tước, Phương Tịch cũng không khiển trách mà còn nhét cho nó một viên Chân Huyết Đan.

Lúc trước hắn đã xem báo cáo, Cửu Châu giới đã bắt đầu thỉnh cầu mô phỏng hoàn cảnh Huyền Minh Trọng Thủy để bồi dưỡng Long Nghê.

Mặc dù kế hoạch bồi dưỡng Long Nghê vẫn đang tiến hành ở Cửu Châu giới, dù thành công thì Long Nghê giống cũng cần mấy trăm năm mới trưởng thành.

Nhưng nói tóm lại, tiến triển vẫn rất tốt, Phương Tịch cũng không cần quá tiếc Chân Huyết Đan.

Huống chi... Hắn sắp hóa trang lên sân khấu ở Địa Tiên giới, đến lúc đó cũng có thể ngầm chiếm đoạt rất nhiều phân ngạch của Vương gia mà lấy được nhiều Chân Huyết Đan hơn nữa.

Một viên đan dược trợ lực có hạn với hắn nên hắn cũng không để ý mà ban thưởng ra ngoài.

"Dược lực của đan được này rất bá đạo... Nhưng với tu vi của ngươi vẫn có thể miễn cưỡng tiếp nhận."

Phương Tịch chỉ điểm một phen.

Còn Đại Thanh ở bên cạnh nhìn Chân Huyết Đan với đôi mắt đầy khát vọng.

"Thế nào? Ngươi cũng muốn sao?"

Phương Tịch nhìn Đại Thanh cũng phát hiện được gì đó.

Chân Huyết Đan này chính là dùng Long Nghê làm chủ tài luyện thành, mà Long Nghê cuối cùng sẽ hóa thành Giao Long, bởi vậy sẽ càng phù hợp cho yêu thú loại Giao Long phục dụng hơn.

Đại Thanh bị đan dược này hấp dẫn cũng là chuyện rất bình thường.

"Chủ nhân... Ta cảm thấy huyết mạch trong cơ thể cũng đang tung tăng reo hò..."

Đại Thanh nửa người nữa giao nhìn yêu đan trong tay của Tiểu Thanh mà lắp bắp nói.

"Nhịn đi!"

Phương Tịch từ chối không chút khách khí rồi hóa thành một đạo thanh quang tiêu tán.

"Nhìn cái gì?"

Tiểu Thanh dương dương đắc ý cất Chân Huyết Đan đi rồi lại trừng mắt liếc Đại Thanh: "Thế nào? Còn nhớ nhung Chân Huyết Đan trong tay của ta sao? Coi chừng ta đánh ngươi đó!"

Nó quơ nắm tay nhỏ trắng nõn, nhìn như vô hại nhưng Đại Thanh lại không tự giác nhíu mày: "Đánh một trận sẽ cho linh đan sao?"

"Nghĩ hay lắm!"

Tiểu Thanh hừ lạnh rồi hóa thành một con Thanh Hỏa Loan khổng lồ, phát ra một tiếng phượng minh to rõ rồi chợt biến mất không thấy đâu nữa...

Địa Tiên giới.

Ngân quang chợt lóe.

Bản tôn Phương Tịch đã xuất hiện ở trên Tang Thanh Phong.

Hai tay của hắn kháp quyết, Sơn Hải Châu bay ra, Thủy Tổ Yêu Ma Thụ như chậu cây cảnh xuất hiện, sau đó nó không ngừng biến lớn, tán cây khổng lò che phủ bầu trời, vô số rễ lan ra bốn phía...

Mặc dù như vậy nhưng động phủ của Phương Tịch bao quát phạm vi ngàn dặm, lại có trận pháp che giấu nên không ai biết hắn đang làm gì.

"Quả nhiên... Ở Địa Tiên giới vẫn thoải mái dễ chịu hơn..."

Phương Tịch nhìn Ngoại Đạo Hóa Thân một chút rồi thích ý duỗi lưng.

Loại cảm giác trong lúc hít thở mà thọ nguyên cũng đang chậm rãi tăng trưởng thật sự rất tốt.

Dựa theo tính toán của hắn, tu sĩ Hóa Thần bình thường ở Địa Tiên giới sẽ từ từ tăng thọ nguyên cho đến khi gấp đôi mới thôi.

Đương nhiên, nếu lúc này lại hạ giới vậy thì tốc độ thọ nguyên trôi đi cũng tăng lên, mỗi lần xuất thủ sẽ càng hao tổn thọ nguyên hơn, cho đến khi tuổi thọ bị giảm bằng với Hóa Thần nhân tộc bình thường ở hạ giới khoảng hai ngàn tuổi thì thọ nguyên trôi đi mới có thể chậm lại.

'Tổng thể mà nói, nhất định phải luôn ở Địa Tiên giới mới có thể suy trì được thọ nguyên dài dằng dặc...'.

'Ăn ké một chút lấy được thọ nguyên tăng trưởng, sau đó lập tức trốn về hạ giới thì không thực tế...'.

'Nhưng đối với ta thì tăng thêm mấy ngàn năm thọ nguyên cũng không có ảnh hưởng gì...'.

Phương Tịch thờ ơ suy nghĩ.

Lúc này, hắn vẫn chú ý thay đổi của Yêu Ma Thụ và trứng Huyền Quy hơn.

Thật ra hai thứ này tiến cấp không liên quan đến linh mạch mà có liên quan rất lớn với hoàn cảnh. Nếu nói cao thâm hơn thì chính là pháp tắc giao diện!

Dựa theo suy đoán của Phương Tịch, Thủy Tổ Yêu Ma Thụ chậm chạp không cách nào tiến cấp và trứng Huyền Quy không thể nở ra, tỉ lệ lớn cũng là một vấn đề.

Đó chính là lực lượng vị diện ở hạ giới yếu nên không thể duy trì một số sinh vật nghịch thiên trưởng thành và sinh sôi.

Bởi vậy dù Nhân Gian giới có linh mạch cấp năm, còn có thi thể của Hóa Thần Yêu Tôn và rất nhiều yêu, ma thì đến nay Thủy Tổ Yêu Ma Thụ cũng không thể tiến cấp, dẫn đến tiến độ Vạn Cổ Trường Thanh Thể của Phương Tịch vẫn luôn bị kéo chậm.

Nhưng đến Địa Tiên giới thì đã khác!

Phương Tịch có thể cảm ứng được rõ ràng Thủy Tổ Yêu Ma Thụ hân hoan nhảy cẫng, đó là loại cảm giác như đã ở trong lồng quá lâu rồi được giải thoát trở lại tự nhiên...
Bạn cần đăng nhập để bình luận