Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1200: Hạ Giới (1)

Có người nói một khi trở thành Phong Duyên Trai chủ, ít nhất sẽ thu được tài nguyên tương đương với mấy viên Nguyên Thần Đan chống đỡ, trở thành Nguyên Thần Chân Tiên có xác suất rất lớn, cho dù Địa Tiên cũng có một hai thành hi vọng... khó trách tranh đoạt kịch liệt như vậy.
- Ta muốn cùng tiền bối làm một cái giao dịch.
Độc Cô Phương lại trầm mặc chốc lát, bỗng nhiên mở miệng.
- Nếu muốn ta chống đỡ Lục tiểu thư, cái kia không cần phải, bây giờ đại cục đã định, chúng ta lại đổi ý, bất quá là trò cười.
Phương Tịch lắc đầu, lại đề nghị:
- Đạo hữu thiên tư thông tuệ, nếu có thể thành tựu Thiên Tiên, Phong Duyên Trai ta còn chưa từng xuất hiện Thiên Tiên, vị trí Trai chủ này, chẳng phải một lời có thể quyết?
Vẻ khổ sở trên mặt Độc Cô Phương càng nặng:
- Tiền bối không hỏi một chút, tại hạ đồng ý trả giá cỡ nào sao?
- Dù là Thiên Tiên truyền thừa, bây giờ ta đã là Địa Tiên... Tuy lấy Chân Tiên giới bao la mênh mông, không hẳn không có bí pháp đổi Tiên phẩm, nhưng quá mức phiền phức.
Phương Tịch lắc đầu từ chối.
Trên thực tế, cho dù Độc Cô Phương nắm giữ Thiên Tiên truyền thừa cũng không trọn vẹn.
Huống chi năm đó còn phát lời thề, chứng minh không cách nào ngoại truyền.
Còn bảo bối cùng truyền thừa khác trong Thiên Tiên Bí Cảnh?
Mặc dù Phương Tịch có chút hứng thú, nhưng sẽ không quan tâm quá mức.
Dù sao trên tay hắn đã có Bát Môn Kiếm Trận, đồng thời bắt đầu đầu tư.
- Tiền bối như vậy, vãn bối cũng không thể nói gì được.
Độc Cô Phương thất lạc lắc đầu.
Phương Tịch nhìn thấy cảnh này, trong lòng lại hơi động.
Người này dụng tình như vậy, sợ là có chút...
Sau một khắc, tiếng lễ nhạc phiêu nhiên vang lên.
Tựa hồ âm phù mang theo lực lượng huyền diệu, có thể rửa thất tình lục dục của tu sĩ, gột rửa nhân tâm.
Nếu tu sĩ cấp thấp có tâm ma, nghe lễ nhạc cỡ này, có thể không uống thuốc mà khỏi bệnh.
- Điển lễ bắt đầu rồi, chúng ta đi thôi.
Phương Tịch nghe được tiếng nhạc, lại thản nhiên nói.
...
Phong Duyên Trai.
Rất nhiều quỳnh lầu điện ngọc tỏa ra hào quang, bầu không khí cực kỳ vui sướng.
Từng đóa từng đóa tường vân bay lên, biến ảo ngàn vạn, liễm diễm rực rỡ, rộng lớn bao la không nói ra được.
Trong một cổ điện cực lớn, Phương Tịch và Độc Cô Phương cáo biệt, đi tới ghế ngồi phía trước, bồng bềnh vào chỗ.
Cho dù ngầm ngang hàng luận giao, trên thực tế song phương chênh lệch như trời cùng đất.
Độc Cô Phương một ngày không thành Tiên, liền một ngày không cách nào ngang hàng với Phương Tịch.
Thậm chí, nương theo tuổi thọ không ngừng khô kiệt, đãi ngộ ở bản trai chỉ có thể càng ngày càng kém.
Đây chính là nhân tính!
Cho dù Tiên Nhân trường sinh bất tử, cũng phần lớn duy trì nhân tính của mình, miễn cho tu đạo tu thành tảng đá.
Phương Tịch đi tới trên ghế, nhìn thấy trong mâm ngọc trước mặt có một chuỗi Lam Điền Ngọc Thực, không khỏi khẽ mỉm cười, cầm lên một viên tinh tế thưởng thức.
Loại Lam Điền Ngọc Thực này chính là một loại tiên phủ kỳ hoa, cần tảng lớn Lam Điền Tiên Ngọc mới có thể sinh trưởng, trái cây ngàn năm nở hoa, ngàn năm kết quả, lại ngàn năm mới có thể thành thục.
Ba ngàn năm mới có thể thu hoạch một vòng, hội tụ tinh túy quần ngọc, có nhiều chỗ tốt với tu tiên giả, thậm chí có thần hiệu gột rửa tiên thiên linh căn!
Bất quá ở trên yến hội Tiên Nhân, cũng chỉ là một bàn linh quả không tệ mà thôi.
Phương Tịch thưởng thức một viên, quả nhiên tư vị phi phàm.
Lúc này trái cây tiến vào trong bụng, lại bị từng đạo tiên lực luyện hóa.
Hắn tinh tế thể ngộ, cảm giác không có ảnh hưởng gì tới linh căn của mình.
Khả năng này là do tư chất của hắn trải qua mấy lần đại cảnh giới tăng lên, từ lâu đã vô cùng ưu việt.
Huống chi, sau khi Phản Hư, đã không quá chú ý linh căn.
- Luận hiệu quả, tự nhiên tốt nhất với linh căn hạ phẩm, một viên đại khái có thể tăng lên tới linh căn thượng phẩm...
- Đối với phàm nhân mà nói, xác thực là đồ vật nghịch thiên cải mệnh.
Trong lòng Phương Tịch cảm khái, lại cầm một bình tiên tửu, kính hai bên một chén.
Bên trái là người quen của hắn... Húc Thanh Tiên Nhân.
Mà Tiên Nhân bên phải mặc hắc bào, sắc mặt tái nhợt, hình chất thanh linh, lại là một Quỷ Tiên!
Lúc này thấy Phương Tịch chúc rượu, tự nhiên vội vàng uống.
- Quỷ Tiên ở cuối cùng trong ngũ tiên, tuy cũng được trường sinh, nhưng chiến lực chỉ sợ lót đáy...
Trong lòng Phương Tịch oán thầm, trên mặt lại không có chút khinh thị.
Chỉ một lúc sau, tiếng nói của người chủ trì truyền khắp toàn trường:
- Cung chủ Thanh Mộc Thần Cung đến...
- Cửu Long Tiên Nhân đến...
- Vạn Phương Tiên Nhân đến...
- Bành Bá Tiên Nhân đến...
Phương Tịch hiếu kỳ nhìn sang, liền thấy Bành Bá Tiên Nhân mặt vuông tai to, mi như ngọa tàm, vành tai như châu, tướng mạo phúc hậu lại hàm hậu, nhìn không ra là Tiên Nhân rất khó chọc.
Chờ quần tiên vào chỗ, trên chủ vị lóe lên quang mang.
Chỉ nghe lôi đình chấn động, chuông chiêng vang lên, hóa thành một khúc tiên nhạc.
Hai hàng đồng nam đồng nữ tay cầm giỏ hoa, đèn lồng, cờ lọng, lông vũ… phân thành hai hàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận