Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1215: Tu Hành (2)

- Đoạn thời gian gần đây, trước khi luyện thành pháp lực, vẫn ít đi ra ngoài là tốt nhất...
Phương Tịch đã mơ hồ có cảm giác, tai kiếp của mình không xa.
Nếu vượt qua một kiếp này, sẽ có hi vọng tiếp tục tu đạo, nếu độ không qua, chỉ sợ sẽ ngã dưới kiếp số, Chân Linh lần nữa chuyển thế.
Còn nội dung càng thêm tỉ mỉ, không luyện thành pháp lực, căn bản không cách nào suy tính.
- Kỳ thực chuyển thế cũng tốt... Đang muốn tìm hiểu pháp tắc luân hồi. Còn hung hiểm? Ta chỉ là Thân Ngoại Hóa Thân còn sợ nguy hiểm cái rắm?
- Nhưng giun dế còn sống tạm bợ, nên giãy giụa vẫn phải giãy giụa một chút...
Kỳ thực Phương Tịch lập tức nghĩ đến một lựa chọn.
- Nếu đi con đường Huyền môn chính tông, trăm ngày Trúc Cơ, cần thời gian quá dài... nếu đi con đường Bàng môn, có lẽ trong thời gian ngắn có thể luyện thành pháp lực!
Cái này cũng là biện pháp thủ xảo, chỉ tiếc đổi căn cơ pháp lực rất khó, bằng không nhiều đệ tử Huyền môn chính tông như vậy, cũng sẽ không một ý nghĩ sai lầm, rơi vào Bàng môn, không thể không chuyển thế trùng tu...
Phương Tịch cũng phát hiện, pháp môn Huyền môn chính tông ở đại thiên thế giới này, chú trọng nhất tư chất, cũng chính là căn khí tu hành!
So sánh mà nói, dù là linh căn Thiên phẩm ở Chân Tiên giới, ở thế giới này, chỉ sợ cũng chỉ là phế nhân mà thôi.
- Thay lời khác mà nói, phương pháp linh căn tu tiên của Chân Tiên giới, trái lại mở ra cánh cửa tiện lợi, chỉ cần có tài nguyên, là có thể từng bước chồng chất lên? Có lẽ, này có thể coi là Phàm Nhân Pháp ?
Nghĩ đến đây, Chân Linh của Phương Tịch run rẩy, cảm nhận được kiếp số càng lớn.
Đây là đạo thống chi tranh!
Nếu mình ở thế giới này lập đạo, độ vô số người, tất nhiên sẽ có công đức vô thượng hàng lâm, cùng lúc đó, cũng có nhân quả to lớn!
Chỉ sợ trong một ý nghĩ, là có thể nhấc lên đại kiếp nạn!
Cái này chính là khủng bố đến từ đại năng!
Bất quá Phương Tịch luôn lười nhác, không có loại ý nghĩ này.
Hắn đến thế giới này là vơ vét pháp tắc luân hồi, Thiên Tiên truyền thừa, thậm chí các loại phi kiếm Tiên cấp...
Tùy tiện để mình thành thiên địa công địch, điên sao?
Đồng thời, giới này cũng không phải Địa Tiên giới, bản tôn có thể quét ngang vô địch.
Nên cẩu vẫn phải cẩu một ít.
Đương nhiên, nếu bị bức cuống lên, vậy thì khó nói.
Phương Tịch yên tĩnh tìm hiểu, trong lúc vô tình, một đêm đi qua, phía đông sắc trời vừa sáng.
Hắn đi tới hoa viên, yên lặng quan tưởng, tồn thần...
Đối với người phàm tục mà nói, bước thứ nhất tu đạo cực kỳ gian nan.
Muốn lắng đọng tất cả ý nghĩ của bản thân, hàng phục nội tâm, là không dễ cỡ nào?
Bất quá đối với Phương Tịch mà nói, lại dễ như trở bàn tay, không bao lâu liền nhập định, tinh thần không minh, tiếp dẫn triều dương tử khí.
Đây là thiên địa vô tư biếu tặng cho người tu hành, mỗi ngày chỉ có thời gian ngắn ngủi này, rèn luyện chân nguyên sẽ cực kỳ tốt.
Hô... hấp...
Nương theo Phương Tịch mũi thở mấp máy, trong minh tưởng, hắn thấy một tia tử khí hạ xuống, dung vào thể phách, khớp xương quanh người nổ giống như rang đậu.
- Khục khục!
Lá phổi của hắn ngứa ngáy, ho khan ra mấy cục đàm máu, sau đó liền cảm thấy toàn thân khoan khoái dễ chịu.
Người tu hành hái linh khí làm pháp lực, bởi vậy bước thứ nhất Trúc Cơ, tự nhiên là thanh lý lá phổi.
Lúc này Phương Tịch chỉ cảm thấy lỗ chân lông quanh người mở ra, bản thân đã thổ nạp đại thành, như đột phá một cửa ải lớn, tiến vào cảnh giới tiên thiên thai tức.
- Quả nhiên tu tiên luôn mạnh hơn luyện võ...
- Lúc này mới bước thứ nhất Trúc Cơ, đã có chỗ tốt lớn như thế...
Khuôn mặt Phương Tịch hiện lên vẻ cảm khái.
Có lẽ trong đại thiên thế giới khác, có cảnh giới võ đạo thông thần.
Nhưng ở trong đại thiên thế giới này, vẫn là tu tiên làm đầu, tiên phàm khác biệt, lớn đến khó có thể tưởng tượng.
Đấu chuyển tinh di.
Trong nháy mắt, ba tháng trôi qua.
Đất Thục, Phương phủ.
Trên mặt Phương Tịch thần quang oánh oánh, hiển nhiên thu được chỗ tốt cực lớn.
Hơn chín mươi ngày này, hắn một lòng khổ tu Địa Nguyên Kim Thư nhập môn, mỗi ngày không ăn mặn rau dưa ngũ cốc, chỉ để Nghiêm Giáp tìm hoàng tinh, nhân sâm, linh chi lót dạ, như vậy hơn chín mươi ngày trôi qua, chỉ cảm thấy thể phách cường tráng, thân thể sạch sẽ, giống như tẩy đi duyên hoa, bị luyện hóa đến một mức độ gần như hoàn mỹ.
- Dựa theo tình huống này, chỉ cần lại qua bảy ngày, có thể trăm ngày Trúc Cơ thành công, rút lấy nguyên khí thiên địa, rèn luyện làm Địa Khuyết Nguyên Chân...
Mặc dù Phương Tịch biết điểm ấy, trên mặt lại không có bao nhiêu vui mừng.
- Ở thế giới này, nhân quả kiếp vận cực kỳ nghiêm mật...
- Dù là Tân Hồng Vân kia, cũng phải bỏ ra mười đời thiện công, mới cầu được Tử Vân Chân Nhân truyền thừa... truyền thừa, bảo vật cỡ này, bên trên đều có nhân quả, cầm tất nhiên bị ảnh hưởng, tương lai phải trả lại, nếu không trả, sẽ có kiếp số!
Bạn cần đăng nhập để bình luận