Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 423: Thiên Ma Đoạt Xá

"Thiếu cung chủ này thật thảm, còn cho rằng mình là quan môn đệ tử, chính thống Diêm Ma... Không ngờ chỉ là một đối tượng dự bị để đoạt xá thôi."

"Thì ra trận đánh trước đó chỉ là một đạo tàn hồn của Nguyên Anh thôi sao?"

"Nhưng vậy còn khiến ta có cảm giác đại nạn lâm đầu, vậy Nguyên Anh thật sự sẽ khủng bốn đến cỡ nào ?"

Phương Tịch thì thào, có chút nghĩ mà sợ.

Đối với chuyện Diêm Ma Đạo Chủ có thể sống dai như vậy hắn cũng không có bao nhiêu bất ngờ.

Thọ nguyên của tu sĩ Nguyên Anh phổ biến khoảng ngàn năm, nhưng nếu đột phá cảnh giới, tỉ như tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ Nguyên Anh trung kỳ, hoặc là hậu kỳ thì chắc chắn sẽ sống lâu hơn Nguyên Anh sơ kỳ, lại không cần phải nói nếu thức tỉnh linh thể đặc thù thì cũng có thể gia tăng thọ nguyên, tỉ như Ất Mộc Pháp Thân!

Mà sở dĩ Diêm Ma Đạo Chủ có thể sống lâu như vậy là bởi vì cuối cùng cũng xem như lão tu luyện Âm Sơn Phủ Quân Bí Nghi thành công được một nửa.

"Loại pháp môn rất tanh máu này ta khinh thường, dù thành công cũng không gia tăng được bao nhiêu thọ nguyên, kém xa Yêu Ma Thụ."

Phương Tịch nhớ lại một phen, không khỏi bĩu môi.

Hắn bình tĩnh lại, bắt đầu sắp xếp lĩnh công pháp chủ tu của Diêm Ma Đạo Chủ, cũng chính là môn đạo Diêm La Thiên Tử kia.

Trong Diêm Ma giới vẫn là pháp tu chiếm chủ lưu, môn đạo Diêm La Thiên Tử này cũng là công pháp ma đạo vô cùng nổi danh.

Mấy ngày sau, Phương Tịch mở mắt ra, có chút nghĩ mà sợ: "Pháp môn Nguyên Anh này quả nhiên bác đại tinh thâm, thiếu cung chủ Vi Ứng Phàm kia chỉ học được da lông, lại dùng rất nhiều lực lượng của Kim Đan mà miễn cưỡng vận dụng, căn bản không thể nào thể hiện được uy năng thật sự của nó."

"Nếu không thì e là ta chống đỡ không nổi đến khi Vô Biên Huyết Hải Đan kiệt quệ."

"Sở dĩ Diêm Ma Đạo Chủ không lập tức đoạt xá thiếu cung chủ là bởi vì sau khi Nguyên Anh phân liệt vô cùng suy yếu, cần tu dưỡng một thời gian dài, cho đến khi thiếu cung chủ chết, lão mới không thể không mạo hiểm."

"Lão có kiến thức rộng rãi, lại trầm tư suy nghĩ nhiều năm, cũng nghĩ ra được một pháp môn, có tin tưởng rất lớn sẽ có thể cứu được bản thể."

"Chỉ cần chờ thiếu cung chủ kia tập hợp đủ Kim Đan mà đạo Diêm La Thiên Tử cần thiết, sau khi luyện thành Diêm La Thiên Tử thật sự thì có thể áp dụng, không ngờ lại gặp ta."

Phương Tịch thở dài, tiếp tục suy nghĩ.

Bản thân mình có thể nhận được lợi ích gì trong chuyện này đây?

Ba ngày sau.

Phương Tịch ngồi xếp bằng, chợt thổi một hơi, từng hộp ngọc bày trước mặt mình hiện ra từng viên Kim Đan, tự phóng ra các loại quang hoa khác biệt.

Ngũ Khí Luân Chuyển, Hoàng Tuyền Thiên Quỷ, Bạch Cốt Xá Lợi, Thất Tình Tuyệt Dục, còn có Vô Biên Huyết Hải Đan mà hắn lấy từ Vô Bì Quan chủ.

Phương Tịch đếm ra năm viên Kim Đan: "Còn có Thiên Ma Xá Lợi của thân ngoại hóa thân, đã góp đủ điều kiện cơ bản để tu luyện đạo Diêm La Thiên Tử."

"Nhưng nếu để thân ngoại hóa thân tu luyện Diêm La Thiên Tử hiển nhiên là chuyện vô cùng ngu ngốc... Nếu nó đột phá Nguyên Anh thất bại còn tốt, một khi thành công, pháp lực tiến nhanh, chắc chắn sẽ phản phệ."

Phương Tịch ngồi xếp bằng, im lặng nhớ lại một thiên pháp quyết không hoàn chỉnh trong thức hải.

Pháp quyết này chính là bí thuật cường hoành trong Diêm Ma giới, cũng là mật truyền trong tông môn của Diêm Ma Đạo Chủ, thậm chí bởi vì thời gian đã quá lâu nên đã có non nữa mất đi.

"Ngoại Đạo Nguyên Anh Pháp!"

Thần sắc Phương Tịch ngưng trọng, đọc ra tên của bí pháp này.

Điều kiện tu luyện Ngoại Đạo Nguyên Anh Pháp này vô cùng hà khắc.

Mà hiệu quả sao?

Thì cùng loại với ngoại đan!

Thông qua tế luyện một Nguyên Anh, từ đó giúp tu sĩ Kết Đan sớm có được pháp lực của tu sĩ Nguyên Anh, thậm chí dựa theo lời mở đầu của bí pháp nhắc đến, nếu có thể sớm tế luyện ra Ngoại Đạo Nguyên Anh thì cũng có hiệu quả vượt qua được lôi kiếp của Nguyên Anh.

Chuyện này khiến Phương Tịch không thể không động tâm, sau đó hắn đã khổ tâm lĩnh hội.

Dù linh căn thiên phẩm cũng không phải ai cũng có thể ngưng kết Nguyên Anh, mà Tâm Ma kiếp và Lôi Kiếp Nguyên Anh càng khiến cho rất nhiều Nguyên Anh lão quái vừa nghe đến đã biến sắc.

Bất luận tu sĩ Kết Đan nào nghe được có biện pháp gia tăng vượt qua Lôi Kiếp Nguyên Anh đều sẽ không kìm được mà muốn thử.

"Ngoại Đạo Nguyên Anh này cũng cực kỳ tương tự với ngoại đan. Ngay cả khuyết điểm cũng giống nhau như đúc, thậm chí càng nghiêm trọng hơn..."

"Ngoại Đạo Nguyên Anh chỉ có thể do một người luyện thành, sau đó cũng không thể chuyển giao hay truyền thừa... Đây chủ là thứ nhất."

"Thứ hai, là tu sĩ luyện thành Ngoại Đạo Nguyên Anh tuyệt đối không có thọ nguyên dài dằng dặc của Nguyên Anh lão quái mà vẫn là năm trăm thọ nguyên như tu sĩ Kết Đan."

"Thứ ba chính là Ngoại Đạo Nguyên Anh chung quỹ là thần thông pháp lực ngoại đạo, phải kém hơn tu Nguyên Anh sơ kỳ bình thường một bậc, nhưng hơn xa tu sĩ Kết Đan là chắc chắn."

"Cuối cùng thì ngưng tụ Ngoại Đạo Nguyên Anh cần hao phí tài nguyên quá khủng bố, dường như không chênh lệch với ngưng kết Nguyên Anh bình thường, mà nếu có những tài nguyên này thì tu sĩ tự đột phá Nguyên Anh không thơm hơn sao? Dù sao cũng có ít nhất là ngàn năm thọ nguyên đó..."

"Đặc biệt là tiền đề ngay từ ban đầu để tu luyện Ngoại Đạo Nguyên Anh Pháp này chính là phải luyện thành thân ngoại hóa thân! Dù sao cũng là ma đạo mà..."

Nhiều điều kiện như vậy nếu đổi thành tu sĩ bình thường có lẽ sẽ im lặng hỏi thương thiên.

Nhưng mà Phương Tịch đã sớm chắp vá ra một bản hắc hóa thân ngoại hóa thân, về phần tài nguyên khủng bố để cô đọng Nguyên Anh thì Diêm Ma Đạo Chủ đã cho.

Phương Tịch nhìn năm viên Kim Đan trước mặt chăm chú với ánh mắt ngưng trọng.

"Dựa vào năm viên Kim Đan này chỉ có thể tạm thời có được lực lượng có thể so với Nguyên Anh, cách cố hóa còn xa lắm, vẫn phải cần Đạo Nghiệt kia!"

Đạo Nghiệt kia dung nhập gần như một nhục thân của tu sĩ Nguyên Anh và phần lớn tinh hoa Nguyên Anh, càng quan trọng hơn là nó còn tu luyện đạo Diêm Ma Thiên Tử!"

Dựa vào đặc điểm cấp bậc thấp cũng có thể thôn phệ lẫn nhau của môn thần thông này thì không thể nghi ngờ gì, sau khi thôn phệ Đạo Nghiệt, Phương Tịch cũng có thể làm được tương tự như nhanh chóng đột phá Nguyên Anh!

"Mà bí thuật làm sao có thể khiến Đạo Nghiệt đưa mọi thứ về ban đầu thì Diêm Ma Đạo Chủ đã cân nhắc kỹ, tiếp theo chỉ cần thao tác là được."

"Chỉ là trong đó còn có mấy nghi vấn lớn, rất hung hiểm... Bí thuật Ngoại Đạo Nguyên Anh Pháp cũng không hoàn chỉnh, dù Diêm Ma Đạo Chủ cũng không định dùng bí pháp này."

Phương Tịch nhắm hai mắt lại, bắt đầu lĩnh hội pháp môn Ngoại Đạo Nguyên Anh cẩn thận, thậm chí hắn còn bắt đầu vận dụng tất cả sở học của bản thân, đặc biệt là tích lũy của đám người Thánh tử để thử bù đắp đạo pháp môn này.

Thời gian như nước, tuế nguyệt như thoi đưa.

Dưới sự toàn tâm toàn ý lĩnh hội của hắn, thời gian ba năm đã nhanh chóng trôi qua.

Một ngày này...

Trong động phủ, thần hình của thân hình chợt lóe lên bước vào phòng tu luyện: "Thiên hạ bên ngoài đại loạn, sau khi mất thiếu cung chủ, liên quân đạo quan đã đoạt lại phần lớn địa vực, tuyên bố người Đạo Cung là phản nghịch..."

"Nhưng mà hai học sinh của ngươi cũng không tham dự chuyện này mà tìm một chỗ bế quan khổ tu."

Phương Tịch ở trên chủ tọa mở mắt ra, trong mắt của hắn dường nhó có quang mang xanh biếc chợt lóe lên.

Một tia ánh sáng cuối cùng của Cửu Nhãn Bồ Đề Tử đã ảm đạm, cứ như vậy hóa thành tro tàn trong tay của hắn.

"Vất vả cho ngươi rồi..."

Phương Tịch nhìn Bồ Đề Tử hóa thành tro tán đi, trong mắt hiện ra sự đau lòng, lại nói với thân ngoại hóa thân: "Tiếp theo... Ngươi sẽ cực khổ hơn một chút."

"Ngoại Đạo Nguyên Anh sao? Ta đã biết." Thân ngoại hóa thân gật đầu.

Hai người một trước một sau vào chỗ khác trong phòng tu luyện.

Phương Tịch mặt đối mặt với thân ngoại hóa thân, bắt đầu đánh vào từng đạo cấm chế...

"Thời gian ba năm này, không ngừng lĩnh hội công pháp... Thời khắc quan trọng nhất, dựa vào Cửu Nhãn Bồ Đề, cưỡng ép xông phá mấy quan ải lớn của Ngoại Đạo Nguyên Anh Pháp và thôi diễn tình huống sau khi ngưng kết Nguyên Anh nên cũng không còn vấn đề gì lớn..."

"Hai đạo cấm chế này, một là Quy Nhất Ấn, một là Hư Vô Ấn có thể ở thời khắc sống còn giúp ngươi một tay."

Kèm theo Phương Tịch kháp quyết thi pháp thì hai hoa văn kỳ dị nhấp nháy trên ngực của thân ngoại hóa thân rồi biến mất không thấy đâu nữa...

Mà Phương Tịch thì đang tự hỏi nhiều hơn:

"Dựa theo thôi diễn, luyện hóa Ngoại Đạo Nguyên Anh sẽ không dẫn đến Lôi Kiếp Nguyên Anh và Tâm Ma kiếp... Bởi vì vẫn lấy tu vi bản tôn làm chủ, ta vẫn là Kết Đan hậu kỳ, cho nên chỉ cần chú ý dùng khí tức của bản tôn che giấu thì thành tựu Ngoại Đạo Nguyên Anh cũng không dẫn đến kiếp số..."

"Về phần thân thể... Tuyệt đối không thể cho, nếu không thì rất có thể sẽ trực tiếp phản phệ... Một khi tế luyện thành Ngoại Đạo Nguyên Anh thì nhất định phải luôn luôn hòa làm một thể với ta, như vậy mới có thể mượn được pháp lực dồi dào, lại luôn bải trì ảnh hưởng và đồng hóa..."

Mấy năm sau.

Phù Đồ Sơn.

Hai đạo độn quang một xanh một đen chậm rãi hạ xuống, bước vào Diêm Ma Đạo Cung lúc trước.

Nơi đây càng đổ nát hơn, mà rất nhiều Kim Đan Chân Nhân cũng không có ai dám đến, dù sao Đạo Nghiệt cũng không ăn chay.

"Vất vả nhiều năm như vậy, thành bại trong một lần hành động này."

Phương Tịch ngồi xếp bằng nhìn về phía thân ngoại hóa thân.

"Nếu có thể thành, chính là một bước lên trời, nếu không thành, bất quá cũng chỉ tổn thất cái thân ngoại hóa thân như ta mà thôi, đương nhiên đáng giá đánh cược một lần!"

Thân ngoại hóa thân thản nhiên nói, chợt hai tay kháp quyết.

Nó nhanh chóng kết ấn, như trong nháy máy có thêm mấy cánh tay, từng viên Kim Đan từ trong cơ thể nó bay ra.

Trong thời gian này, Phương Tịch luôn để thân ngoại hóa thân nghiên cứu đạo Diêm La Thiên Tử, bây giờ cũng tính như tiểu thành.

Trong khoảnh khắc Bạch Cốt Xá Lợi bay ra, khung xương trắng hếu, Ngũ Khí Luân Chuyển làm nội tạng, Vô Biên Huyết Hải làm da thịt...

Diêm La Thiên Tử Ma Thần khổng lồ lại xuất hiện.

Thậm chí Phương Tịch kháp một pháp quyết như thi triển thần thông lớn nhỏ như ý, trong khoảnh khắc Diêm La Thiên Tử đã thu nhỏ, chỉ cao khoảng một trượng, hình tượng vẫn là ba mắt sáu tay, hóa thành một đạo lưu quang xông vào trong Diêm Ma Đạo Cung.

Trong Diêm Ma Đạo Cung có một thứ không biết diễn tả thế nào đang du đãng, dường như nó cảm ứng được gì đó, thân hình của nó chợt tiêu tán...

Phương Tịch khống chế Diêm La Thiên Tử bước vào quảng trường của Diêm Ma Đạo Cung.

Bất chợt vẻ mặt của hắn biến đổi, phát hiện một cánh tay của mình đã biến mất không thấy đâu nữa.

Trong hư không có tiếng gặm nuốt rợn người truyền đến."

"Ăn đi, ăn đi... Đều là của ngươi!"

Trên mặt Phương Tịch lại hiện ra vẻ vui mừng, không có chút phảng kháng nào, mặc Đạo Nghiệt nuốt cánh tay của mình, tiếp theo là xương cốt, ngũ tạng...

Đến cuối cùng, tại chỗ chỉ còn lại một cái đầu ba mắt.

Mà ở trước mặt hắn, hình thái của Đạo Nghiệt từ trước đến nay đều không thể diễn tả lại biến thành một bóng người có sáu cánh tay.

"Quả nhiên như Diêm Ma Đạo Chủ đã phỏng đoán, nó ăn quá nhiều sẽ bị ta đồng hóa... Từ trước tới giờ không biết, cũng thấy... Đổi thành có thể định nghĩa! Cũng chỉ có ném thân Diêm La Thiên Tử tiếp cận cấp Nguyên Anh cho nó ăn mới có hiệu quả như vậy."

"Như vậy... Bước cuối cùng."

Nhìn bàn tay chụp vào bản thân, Phương Tịch mỉm cười, Thiên Ma Xá Lợi nhảy lên bay ra, chui vào trong cơ thể của Đạo Nghiệt!

- Thiên Ma Đoạt Xá!
Bạn cần đăng nhập để bình luận