Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 800: Cạm bẫy

Vù vù!
Trên chín tầng trời, cương phong mãnh liệt.
Tiểu Thanh vỗ cánh bay như một con Đại Bằng viễn cổ gắp cự tượng.
"Bắt được thú con, đúng lúc có thể bố trí cạm bẫy hốt gọn hai con Tam Giác Nguyên Tê kia..."
Phương Tịch khoanh tay, mặt hiện vẻ lạnh lùng.
Trước đó chúng đánh lén hắn vẫn chưa quên đâu.
'Không, ta làm vậy là để báo thù cho ngàn vạn tu sĩ tử thương!'.
Sau khi bay đi mấy chục vạn dặm, Phương Tịch tìm được một nơi rất thích hợp bố trí trận pháp.
Đó là một mảnh sơn mạch núi non san sát, lúc Tiểu Thanh đáp xuống đất thì khí tức mãnh liệt trên thân Tam Giác Nguyên Tê con đã khiến vô số thú nhỏ tranh nhau chen lấn chạy trốn tứ tán...
Không bao lâu sau, trong phạm vi ngàn dặm đã tuyệt tích chim thú.
Phương Tịch giương tay áo, từng khôi lỗi thú hiện ra, mỗi con đều tự khiên các khí cụ bày trận và trận kỳ chôn xuống những nơi khác nhau trên đỉnh núi.
Thật ra hắn cũng biết đối với Tam Giác Nguyên Tê thì ngay cả trận pháp của Phường Thị Hắc Nham chúng cũng phá được, trận pháp hắn tạm thời bố trí này thật sự chính là một bàn thức ăn!
Nhưng mà là một Trận pháp sư nên hắn vẫn phải có chút nghi thức này.
Đồng thời...
Ngoại Đạo Hóa Thân cũng chưa từng nghĩ đến dùng sức một mình xử lý hai con Nguyên Cổ Hoang Thú, từ đấu đến cuối hắn vẫn định dùng thuật thay mặt đánh...
Trận pháp chỉ là chướng nhãn pháp, bản tôn mới là át chủ bài lớn nhất của hắn!
Phương Tịch cũng không chờ quá lâu.
Ba ngày sau!
Lại là bầu trời đêm tĩnh mịch.
Trên cao, chín vầng trăng bày ra các hình dặng trăng tròn, trăng khuyết khác nhau.
Từng vệt lực lượng nguyệt hoa lạnh lẽo chiếu xuống.
"Lực lượng nguyệt hoa nồng đậm hơn Nhân Gian giới rất nhiều... Nếu ở Địa Tiên giới tu luyện công pháp hấp thu nguyệt hoa thì sẽ tiến bộ thần tốc..."
Phương Tịch hớp một ngụm Thanh Trúc Tửu, âm thầm suy nghĩ.
Lúc này trên bầu trời chợt truyền đến tiếng phượng minh gấp rút.
Một đạo độn quang như ngọn lửa xanh xuất hiện rồi hóa thành thân hình của Tiểu Thanh, nó hét to lên: "Bọn chúng đến rồi!"
Dường như nó đã ăn chút thiệt thòi, lúc này nó lượn một vòng rồi hóa thành một con chim nhỏ màu xanh chui vào trong túi linh thú của Phương Tịch.
Phương Tịch nhìn thấy cảnh này thì không khỏi im lặng cả nửa ngày.
Nhưng mà nương theo từng cơn địa chấn từ nhỏ đến lớn lan đến đây, trong màn đêm bên ngoài sơn mạch cũng dần dần hiện ra hai con quái vật khổng lồ như núi cao tiến đến.
Tam Giác Nguyên Tê con bị rất nhiều sợi xiềng xích đen nhánh trói chặt ở trung tâm trận pháp, bên ngoài còn có rất nhiều vết thương, máu tươi chảy ròng ròng lập tức phát ra tiếng kêu vui mừng...
Phốc phốc!
Hai đạo kim quang hiện ra, song song đến đây!
Từng khí cụ bày trận trên ngọn núi nổ tung ầm ầm, vô số sương mù cuồn cuộn, sơn phong trùng điệp và thân ảnh Phương Tịch hiện ra!
"Không tệ, không tệ, những cái sừng này quả nhiên là tài liệu tốt nhất để luyện chế bảo vật phá trận một lần."
Phương Tịch thấy vậy mà trên mặt không kinh sợ còn lấy làm mừng: "Đúng lúc có thể kiểm nghiệm thành qua hai mươi năm ta khổ luyện bí thuật."
"Tha Hóa Tự Tại, Tha Hóa Vạn Vật!"
Hắn kết quyết hai tay, quanh thân ma ý lẫm liệt.
Tê tê!
Vô số ma khí như hắc xà xuất hiện khuấy động thiên địa nguyên khí, tràn vào trong cơ thể của Phương Tịch.
Một đạo ma quang vạn trượng chợt lóe lên, thật sự như thông thiên triệt địa.
Tê tê!
Trong hư không chợt truyền đến tiếng mãng xà tê minh, một làn sương mù xám trắng chợt xuất hiện rồi bao phủ xung quanh.
Trong sương mù xám trắng còn có các gương mặt người đang vặn vẹo, kêu rên...
Đông Khí!
Những nơi Đông Khí đi qua không những sơn xuyên đại địa mà dường dư ngay cả hư không cũng bị ăn mòn, phát ra âm thanh không chịu nổi...
Mà nương theo tiếng xà tê minh, một con Hỗn Lạc Xà khủng bố dài vạn trượng xuất hiện, trên lân phiến của nó có đường vân phóng hồng quang ra ngoài như bị bỏng. Giữa lân phiến có sương mù xám trắng dày đặc lan ra ngoài.
Nó chính là một con Nguyên Cổ Hoang Thú Hỗn Lạc Xà cấp sáu!
Đầu của nó lớn kinh khủng, nó mở cái miệng to như chậu máu ra, dường như có thể nuốt được một con voi.
Tê tê!
Theo tiếng rắn tê minh, thân rắn vạn trượng hóa thành một tấm lụa, quấn chặt một con Tam Giác Nguyên Tê.
Vô số Đông Khí dày đặc đến mức biến thành chất lỏng, theo lân phiến của nó chảy ra rồi nhỏ xuống thân của Tam Giác Nguyên Tê, tiếng xèo xèo lập tức vang lên, có rất nhiều khói trắng bốc lên.
Lớp phòng ngự da dày thịt béo của Nguyên Cổ Hoang Thú vậy mà cũng bị Đông Khí không ngừng ăn mòn, suy yếu...
Hỗn Lạc Xà có huyết mạch Đông Xà, thiên phú thần thông lợi hại nhất của nó chính là một thân Đông Khí này!
Hơn hai mươi năm qua, Phương Tịch chỉ nghiên cứu thứ này là chủ yếu, thậm chí còn tiến triển rất tốt.
Trước mắt hắn đã có thể bắt đầu từ cổ thuật, có thể giúp tu sĩ bồi dưỡng được một số Đông Trùng, từ đó nắm giữa được thần thông Đông Khí đã suy yếu nhiều lần, được hắn gọi là Đông Thuật, hắn ôm tâm tư cho chuột bạch thí nghiệm nên đã tiện tay ném cho Lương Như Long.
Cũng không biết môn thần thông này ở trên tay y sau này có thể triển lộ tài năng hay không.
Theo cự mãng không ngừng siết chặt thân thể, Tam Giác Nguyên Tê liên tục kêu rên, mắt thường cũng có thể thấy nó bị siết chảy máu tươi, cốt nhục bị thương tổn.
Con Tam Giác Nguyên Tê ở bên cạnh đương nhiên sẽ không trơ mắt nhìn bạn đời của mình bị độc mãng siết chết, cái sừng nhỏ thứ ba trên đầu của nó có từng đạo quang huy ngưng tụ, nhắm ngay đầu rắn sắp kích phát!
Mặc dù Nguyên Cổ Hoang Thú có thú tính chiếm phần lớn nhưng chúng cũng có trí tuệ nhất định.
Hiển nhiên con Tam Giác Nguyên Tê này cũng biết rắn sống rất dai dù công kích thân nó cũng không chắc có tác dụng.
Nên phải tấn công chỗ quan trọng để cứu được!
Phanh!
Lựa chọn của con Tam Giác Nguyên Tê này cũng không sai nhưng ngay khi nó định phát động thì bên cạnh đầu chợt lóe ngân quang, một bóng người mặc thanh bào xuất hiện, thiên địa nguyên khí khủng bố khuấy động, không ngừng chui vào một cây ngọc chùy.
Ngọc chùy nhanh chóng bành trướng, cuối cùng to như ngọn núi lớn, bên ngoài còn có khắc các loại phù văn.
"Đi!"
Bản tôn Phương Tịch lạnh lùng kết quyết.
Ngọc chùy to lớn hung hăng đập vào quai hàm của Tam Giác Nguyên Tê khác.
Phốc!
Một đạo ngũ thải hà quang thông thiên triệt địa nhưng lại chỉ có thể bất đắc dĩ biến mất vào sâu trong bóng đêm...
Thời khắc mấu chốt, Ngoại Đạo Hóa Thân vẫn sử dụng thuật thay mặt đánh!
Lúc này bản tôn giáng lâm thì đã không còn chút băn khoăn nào.
Hỗn Lạc Xà dài vạn trượng mở cái miệng to như chậu máu ra, răng nanh có kịch độc cắm vào cổ của Tam Giác Nguyên Tê đang bị trói.
Nó không ngừng rót Đông Khí thể lỏng vào trong cơ thể của con Nguyên Cổ Hoang Thú xui xẻo này.
Nguyên Cổ Hoang Thú liên tục rống thảm, lăn lộn trên mặt đất.
Ầm ầm!
Một ngọn núi bị bóng đen khổng lồ này va chạm chợt chia năm xẻ bảy, vô số cự thạch bay tán loạn...
Cũng may Hỗn Lạc Xà cũng là Nguyên Cổ Hoang Thú nên da dày thịt béo, mặc cho con Tam Giác Nguyên Tê này giãy giụa như thế nào thì nói đều trói chặt đối phương, không ngừng rót Đông Khí vào...
Sưu sưu!
Hai con cự thú giãy giụa một lúc, lại có hai đạo lưu quang từ trên thân của Hỗn Lạc Xà bay ra, rơi vào bàn tay của bản tôn Phương Tịch rồi hóa thành Huyền Minh Kỳ và Thần Anh Kiếm.
"Ai... Từ sau khi đến cấp sáu thì pháp bảo đã ít hơn rất nhiều."
Phương Tịch đã từng là Đa Bảo đồng tử cảm khái, hắn lắc Huyền Minh Kỳ trên tay.
Từng dòng Huyền Minh Trọng Thủy xuất hiện, trong đó còn có hư ảnh một con Giao Long uốn lượn, dường như nó đã thức tỉnh năng lực thao thủy hóa thành Cửu U Minh Hà, muốn bao phủ con Tam Giác Nguyên Tê ở đối diện...
Phương Tịch mặc Bích Diễm Giáp, chân giẫm thanh đồng chiến xa, vận chuyển Tam Tương Diệt Nguyên Công, một thân Tiên Nguyên Khí lập tức hóa thành Chân Ma Khí!
'Tam Tương Diệt Nguyên Công này thật vô lại... Nhưng mà dùng tốt.'.
'Chỉ là khó mà mở rộng... Phẩm cấp của vật trấn áp phải đủ cao mới được nếu không sẽ có thể bị bạo thể.'.
'Sau khi Phương Tiên Đạo Chủ Phản Hư có lẽ đã dựa vào Phương Tiên Đạo Cung cấp Tiên Phủ Kỳ Trân mới có thể chuyển hóa thuận lợi...'.
Nếu đổi thành những Hóa Thần Tôn Giả ở Cửu Châu giới khác thì dù kỹ thuật hư không bây giờ đã tăng rất nhiều, lại có bí pháp luyện chế pháp bảo động thiên mà Phương Tịch đã lấy từ Minh Hoàn giới nhưng sau khi tấn thăng Phản Hư thì e là Tam Tương Diệt Nguyên Công cũng đã hoàn toàn phế.
Lúc này hắn vận chuyển Chân Ma Khí thao túng Thần Anh Kiếm lại càng được như ý hơn.
"Trảm!"
Thần sắc Phương Tịch lạnh lẽo, chỉ vào Thần Anh Kiếm.
Một cỗ Chân Ma Khí khổng lồ tràn vào khiến thanh kiếm này biến lớn, vết màu bên ngoài nhúc nhích hóa thành từng triện văn huyết sắc.
Huyết hồng chân diễm bốc lên, có từng tia hồng tuyết chui vào hư không.
Phanh!
Giữa không trung, ngọc chùy như mang theo uy Thái Sơn áp đỉnh mà hung hăng rơi xuống.
Mỗi cái sừng của Tam Giác Nguyên Tê đều lấp lóe quang hoa, nó đang liều mạng chống cự.
Sưu!
Trên đỉnh đầu của nó chợt có một thanh cự kiếm đỏ tươi như thuấn di xuất hiện, mó kéo theo xích hồng liệt diễm, vô số hồng tuyết lan tràn hóa thành một kiếm ầm ầm chém xuống!
Phốc!
Cự kiếm đỏ tươi chém thẳng vào cổ của Tam Giác Nguyên Tê, phá lớp da cứng chắc, xé rách cơ bắp và xương cốt khiến từng mảnh huyết dịch lớn chảy xuống như thác nước.
Ào ào ào!
Thừa cơ hội tốt, nước Cửu U Minh Hà không ngừng dâng lên, bao phủ bốn cái chân lớn của Tam Giác Nguyên Tê.
Hư ảnh Giao Long Phản Hư hưng phấn gầm lên, nó theo miệng vết thương của Nguyên Tê mà chui vào trong...
Phốc phốc!
Năm ngón tay của Phương Tịch liên tục bắn ra, từng đạo Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang biến dị màu xanh đỏ bay ra rơi lên Thần Anh Kiếm.
Xích hồng cự kiếm oanh minh, Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang quấn quanh như mang theo uy của cửu thiên mà chém xuống lần nữa!
Ầm ầm!
Cái đầu khổng lồ của Tam Giác Nguyên Tê ầm ầm rơi xuống, chỗ bị chém không ngừng trào ra máu tươi.
Phương Tịch thấy vậy thì trong tay xuất hiện một tiểu tháp xám trắng, tỏa ra từng đạo quang mang xám trắng.
Vô số quang huy xám trắng như tơ mỏng chui vào trong thi thể Tam Giác Nguyên Tê rồi kéo ra tinh hồn một con Nguyên Cổ Hoang Thú.
Tỏa Yêu Tháp oanh minh đã trói tinh hồn lại.
Thần Anh Kiếm chui vào trong thi thể, chỉ vẩy một cái đã lấy một viên nội đan cấp sáu ra.
"Tốt..."
Mặc dù đã có một viên nội đan của Thiên Trảo Thú nhưng khi Phương Tịch nhìn thấy viên nội đan này thì khóe miệng vẫn cong lên.
Lúc trước hắn đang suy nghĩ đan phương của một linh đan cấp sáu, vẫn đang thiếu vật thí nghiệm.
Hôm nay hai viên nội đan cấp sáu của Nguyên Cổ Hoang Thú xem như đã đến đúng lúc.
Ầm ầm.
Không bao lâu sau, chỗ khác truyền đến tiếng rống thảm của Tam Giác Nguyên Tê.
Nó bất ngờ đứt đoạn gân cốt, trúng độc mà chết.
Ngoại Đạo Hóa Thân hóa thành hình người, khuôn mặt lạnh lùng đến trước mặt bản tôn Phương Tịch.
Nó chỉ vẩy tay một cái, Thần Anh Kiếm và Huyền Minh Kỳ đã bay trở về.
"Bí thuật Tha Hóa Vạn Vật..."
"Chỉ một bí thuật đã có lực lượng đánh giết Nguyên Cổ Hoang Thú."
"Uy lực của Tha Hóa Tự Tại Ma Công này vượt xa ma công ở Địa Tiên giới, chẳng lẽ là truyền thừa Thiên Ma sao?"
Sắc mặt Phương Tịch hiện lên vẻ ngưng trọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận