Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 108:Hữu Gian Võ Quán (2)

'Không động thủ cũng tốt!'.

Sau khí xuống Lôi Cực Phong, Phương Tịch sử dụng Mê Thải Y, rất dễ dàng đã ra khỏi Nguyên Hợp Sơn.

Mặc dù chỗ này phòng bị sâm nghiêm, nhưng đối với hắn không khác gì hậu hoa viên nhà mình, muốn vào thì vào, muốn ra thì ra.

Lần này hắn có thể thu được công pháp Nguyên Hợp Ngũ Lôi Thủ và chỉ điểm của một vị Tông Sư, xem như thành quả của chuyến đi này cũng không tệ.

còn vấn đề đối phương có cố ý bày chút cạm bẫy hay không?

Phương Tịch cũng không quan tâm.

Bởi vì chủ tu của hắn cũng không phải là Nguyên Hợp Ngũ Lôi Thủ mà là Hỗn Nguyên Chân Công.

Sở dĩ hắn đi cướp bí tịch cũng chỉ muốn hấp thu tinh hoa, đề thăng Hỗn Nguyên Chân Công mà thôi.

Bởi vậy dù Lệnh Hồ Sơn có bày cạm bẫy ở bộ phận Tông Sư thì nhiều nhất cũng chỉ khiến hắn phải đi đường vòng, tiêu hao thời gian nhiều hơn một chút mà thôi, đối với căn cơ vẫn không chút tổn hao.

Nhưng mà đến lúc đó, hắn sẽ diệt hết trên dưới Nguyên Hợp Sơn.

"Xem ra Lệnh Hồ Sơn cũng không tệ, sau này có thể đến thỉnh giáo thêm..."

Phương Tịch không chỉ hứng thú với bộ phận võ học Tông Sư của Nguyên Hợp Sơn mà những bí pháp họ tích lũy mấy năm nay, tỉ như pháp môn Chủng Ma Nhập Thân hắn cũng rất có hứng thú.

Pháp môn và truyền thừa kinh nghiệm này có đôi khi chỉ là truyền miệng, dù hắn diệt Nguyên Hợp Sơn cũng chưa chắc có thể đoạt đến tay.

Thành Tam Nguyên.

Là thủ phủ của Định Châu nên thành này khá là to lớn, chia làm nội thành và ngoại thành, còn mở rộng thêm về phía ngoài cùng.

Đương nhiên, càng đến gần nội thành thì giá đất càng cao, người ở đây đa phần là quan lại, quyền quý.

Ngoại thành thì là chỗ ở của thương nhân, võ quán chủ lớn nhỏ, cùng vài nhai đạo thương nghiệp.

Khu mở rộng ngoài cùng chính là nơi người bình thường ở nhiều nhất.

Ngày hôm đó.

Khu ngoại thành, trong một căn viện tử nhất gian tam tiến.

- Giải thích, Nhất gian tam tiến: Căn nhà có một gian và ba lối ra vào. Hết giải thích.

"Vị công tử này, ngươi xem căn viện tử này của ta không chỉ rộng rãi mà gian phòng phía sau cũng mới tinh, gạch đỏ, ngói xanh kia đều là năm rồi ta mới thay đổi... Lại có giếng nước nữa."

Một người môi giới đang dẫn Phương Tịch đi xem nhà.

Hiện tại ở tu tiên giới rất nguy hiểm, trận hỗn chiến của nhiều thế lực Trúc Cơ sẽ kéo dài một khoảng thời gian.

Nên Phương Tịch đành chuẩn bị trốn ở Đại Lương, tiện thể tập trung tinh thần đề thăng võ đạo của mình.

Trước khi lên Nguyên Hợp Sơn hắn đã sử dụng hết tất cả đan dược Luyện Thể, đạt được cảnh giới Võ Sư ba bước cương cân thiết cốt.

Tiếp theo chính là tìm kiếm pháp môn Thần kình cùng hợp, quan trọng nhất là huyền học cảnh giới Tông Sư cảm ngộ thiên nhân hợp nhất.

Cho nên hắn chuẩn bị mua một căn nhà ở Thành Tam Nguyên, sau đó học theo lời nói của Lệnh Hồ Sơn tu luyện ở trong hồng trần.

'Nhưng ta không cần bắt chước lão cải trang phàm nhân... Hỗn Nguyên Chân Công vốn là tự ta sáng lập, đúng lúc thu nhận vài tên đệ tử để làm chuột bạch... Trừ chuyện này ra, quá trình dạy một người bình thường trở thành cao thủ cũng có thể kiểm tra võ học của ban thân ta có đủ hay không.'.

Phương Tịch nhìn nhìn, xem như đã hài lòng với căn viện tử này.

Không chỉ có mặt trước có thể cải tạo thành một tiểu võ quán, mà không gian ở phía sau cũng rất rộng, có thể đủ cho hắn tu luyện.

Lúc này, hắn nói với người môi giới: "Căn này bán lại bao nhiêu tiền?"

Ánh mắt của người môi giới sáng lên: "Chỉ cần chín trăm lượng bạc ròng."

"Rẻ, mua!"

Đại khái Phương Tịch cũng biết bản thân đã làm oan đại đầu, nhưng hắn cũng không quan tâm, thuận miệng đồng ý.

- Giải thích, Oan đại đầu là người tiêu tiền như nước. Hết giải thích.

"Công tử sảng khoái, chẳng biết cao tính đại danh của công tử là gì? Tiểu nhân lập tức đi chuẩn bị khế ước." Người môi giới cười đến mức thấy răng không thấy mắt, người này quả thật là một con... Dê béo đó nha.

"Phương Lãnh!"

Phương Tịch mỉm cười trả lời.

Dù sao cái tên Phương Tịch cũng có chút liên hệ với Bạch Vân võ quán, hắn cũng không định sử dụng trong Thành Tam Nguyên.

Thậm chí bây giờ hắn cũng sử dụng Chân kình để sửa vài chỗ trên gương mặt của mình để ngụy trang.

Hơn nữa bởi vì hắn có đột phá trên võ đạo nên thân hình đã cao lớn hơn một chút.

Dù bây giờ hắn đối mặt với Bách Hợp, cũng chưa chắc đối phương sẽ nhận ra được hắn.

"Hóa ra là Phương Lãnh công tử, không biết công tử là người ở nơi nào, có lộ dẫn bằng tín hay không? Khi ra nha môn sang tên sẽ cần những thứ này..." Người môi giới cười xòa hỏi.

"Hả?"

Phương Tịch ném ánh mắt qua: "Bản công tử muốn ngươi phục vụ chính là vì muốn thuận tiện, không có lộ dẫn thì không thể sang tên sao? Vậy thì bản công tử sẽ đi tìm người môi giới khác để giao dịch."

Sở dĩ hắn nguyện ý tốn nhiều tiền là oan đại đầu không phải là để thuận tiện hay sao?

Nếu người môi giới này không thể giải quyết vấn đề cho hắn, vậy thì hắn có lý gì lại cho đối phương kiếm nhiều tiền như vậy?

"Có thể, không có lộ dẫn cũng được, tiểu nhân sẽ đi làm ngay."

Người môi giới giật mình, vội vàng trả lời, sợ Phương Tịch chạy mất.

Hối lộ cho thư biện trong nha môn có bao nhiêu tiền?

Từ tên dê béo này y đã kiếm nhiều hơn số tiền bỏ ra rất nhiều.

"Thế mới đúng chứ!"

Phương Tịch lại khôi phục tính tình công tử hoàn khố, cười tủm tỉm nói: "Làm việc cho bản công tử, ngươi sẽ không thiếu chỗ tốt... Bản công tử còn thiếu vài phó phụ giặt giũ, nấu cơm, ngươi đi tìm vài người đến đây, tiền thuê sẽ không thiếu phần của ngươi."

Ba ngày sau đó.

Một Hữu Gian Võ Quán nhỏ nho đã khai trương khiêm tốn.

Thời điểm treo bảng hiệu lên Phương Tịch mới ra ứng phó với hàng xóm và khách nhân một chút, sau đó hắn cũng không tuyên truyền và tạo mối quan hệ.

Thậm chí hắn cũng không bộc lộ tài năng võ học cao thâm.

Bởi vậy, võ quán này vừa khởi nghiệp đã vắng ngắt, ngay cả một học đồ đến cửa cũng không có.

Phương Tịch cũng không quá quan tâm chuyện này, dù sau tính chất cũng chỉ là ngoạn phiếu.

Mỗi ngày hắn đều ngồi trên ghế bành, trong tay cầm một bản thư tịch sao chép cấm chế trận pháp, lại khổ sở lĩnh hội.

Thậm chí vì chuyện này mà hắn còn tìm vài giáo sư bản thổ đến dạy hắn thuật tính toán ở đây.

Cũng xem như Phương Tịch có quyết tâm, hiện tại hắn cũng không có điều kiện gì để nghiên cứu đan phù khí, thời gian nhàn rỗi mỗi ngày rất nhiều.

Hắn dung hợp tri thức toán thuật của cả ba thế giới, chung quy vẫn có thể từ từ mà tiến vào cánh cửa của trận pháp.

Chỉ cần nhập môn trận đạo, dù chỉ là nhất giai, cũng có thể xem như người có thủ nghệ ở tu tiên giới, sau này thể diện và thu nhập cũng sẽ hoàn toàn khác biệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận