Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 970: Thuộc hạ (1)

- Cảm ơn Ngũ Hành Tử đạo hữu.
Cơ Phi Tuyết hạ thấp người thi lễ và cảm ơn.
- Về phương diện tu sĩ thủ thành, Thiên Phạm Quân đã tiến vào trong tiết điểm của các đại trận... Gần đây Cửu Linh Quy Thổ Tông tiêu hao quá nhiều Mậu Thổ Khôi Lỗi, không biết Thiên Trần Tử ngươi có thể bổ sung không?
Kim Cương Tử mỉm cười hỏi.
Một nam tử trung tuổi vạm vỡ mặc trường bào màu vàng đất cao giọng nói:
- Mong quân chủ yên tâm, bản tọa đã mang đến bảo vật trấn tông - Tu Di Hậu Thổ Giới, chỉ cần tinh khí Mậu Thổ đủ là có thể liên tục không ngừng sinh ra khôi lỗi từ trên mặt đất lên!
- Như vậy rất tốt...
Kim Cương Tử lộ vẻ thỏa mãn.
Phương Tịch thờ ơ, lại xác nhận Thanh Hư Đồng Tử tính toán rất hay.
“Ngũ Tử Nhân Tộc không chỉ có tu vi cá nhân cao tuyệt, còn có rất nhiều thế lực phụ thuộc và cánh chim... Ta chỉ lẻ loi một mình, cũng không có thời gian đi thu các tu sĩ dựa vào. Bây giờ xem ra, ta chỉ lấy không được một danh nghĩa, lại phải cầm mạng ra liều đấy...”
Bên trong đại điện, theo rất nhiều lão quái Hợp Thể cùng thương lượng, một loạt chuẩn bị liên quan tới cuộc đại chiến đã được sắp xếp đâu vào đấy.
Đến cuối cùng, Thanh Hư Đồng Tử có phần mất kiên nhẫn nói:
- Cứ như vậy đi, các ngươi đi chuẩn bị đi.
Một đám tu sĩ Hợp Thể lần lượt hành lễ, tiếp theo rời khỏi đại điện.
Phương Tịch và bốn vị Ngũ Tử Nhân Tộc đi cuối cùng.
- A di đà phật... Thanh Hòa Tử đạo hữu, ngươi lần đầu làm Ngũ Tử Nhân Tộc, nhất định có rất nhiều chỗ không hiểu, ngươi có thể tới Kim Phạm Cư hỏi thăm tiểu tăng.
Mặc dù Kim Cương Tử không nhận ra Thanh Hòa Tử, nhưng linh giác trong lòng lại có cảm giác, chủ động đưa ra ý tốt.
- Cảm ơn đạo hữu, sau này tại hạ nhất định sẽ đích thân đến nhà thăm hỏi.
Phương Tịch mỉm cười nói, sau đó nhìn lướt qua:
- Sao ta không thấy Trường Thanh Tử đạo hữu?
- Hừ, Trường Thanh Tử co đầu rút cổ ở Bà Sa Song Thành, bây giờ đã bị đại quân bao vây tấn công. Nơi đó chính là một chiến trường khác, hắn đương nhiên không có cách nào đến được rồi...
Ma Vân Tử hừ một tiếng, hình như hơi bất mãn.
Dù sao chỗ chiến trường kia có mức độ chấn động không lớn, cũng chỉ có một vài Yêu tộc và Dị tộc Hợp Thể hậu kỳ ra tay.
Trường Thanh Tử làm như vậy, có nghi ngờ tránh tham dự cuộc chiến.
- Thì ra là thế...
Phương Tịch cảm thấy tiếc nuối.
Ban đầu, hắn vốn còn định tìm một cơ hội hoàn toàn thanh toán ân oán với Trường Thanh Tử.
Bây giờ xem ra, hắn vẫn phải chờ thêm vậy...
Phương Tịch bước nhanh ra khỏi cung điện, khóe mắt đảo qua lại nhìn thấy một người. Trong lòng hắn lập tức mừng thầm, môi mấp máy.
Người kia giật mình, tiếp theo không quay đầu lại hóa thành độn quang rời đi.
Ngũ Hành Tử bên cạnh nhìn thấy cảnh tượng này, trên gương mặt không khỏi lộ vẻ ngẫm nghĩ...
...
Ầm ầm.
Cửa lớn của cung điện đóng lại.
Thanh Hư Đồng Tử không rời đi, trái lại cười hì hì ngồi xếp bằng ở trên một cái ghế, hỏi:
- Các ngươi đã gặp được người rồi, cảm giác thế nào?
- Hợp Thể trung kỳ, tu vi không che giấu...
Một người đeo kiếm đi ra. Người đó chính là Đại Thừa họ Bộ.
- Thật sự là Nhân tộc thuần khiết.
Đại Thừa họ Xa ho khan một tiếng, gương mặt tái nhợt.
Hắn vốn đang trọng thương chưa lành, miễn cưỡng đi tới tham dự đại chiến, kết quả bị Yêu tộc hãm hại. Bây giờ, hắn chắc hẳn bị thương nặng nhất trong ba vị Đại Thừa.
- Hắn tu luyện Tha Hóa Tự Tại Thiên Tử Thống Ngự Vạn Linh Chân Ma Công, Thiên Ma Chính Tông khác tốt xấu còn có khả năng vượt qua Thiên Ma Kiếp, còn chưa có ma tu nào dựa vào môn ma công này thăng cấp Đại Thừa...
Cuối cùng Đại Thừa họ Mông ra mặt, rõ ràng không coi trọng Thanh Hòa Tử.
- Lão phu chọn người này làm Ngũ Tử, vốn cũng có phần vội vàng bất đắc dĩ, thực sự không có người nào khác để lựa chọn...
Thanh Hư Đồng Tử chẳng để ý nói:
- Không có cách nào thăng cấp Đại Thừa, vừa lúc tránh bồi dưỡng cơ duyên Đại Thừa... Ôi, ngay cả Ma Vân Tử thật ra cũng khó có thể vượt qua ma kiếp, Tiên Lôi Kiếp của Đại Thừa vốn vô cùng gian nan, lại thêm một tầng kiếp nạn, đã khó càng thêm khó...
Lời này vừa nói ra, tu sĩ Đại Thừa còn lại đều im lặng.
Đột phá Đại Thừa đã vô cùng gian nan, cho dù có Đại Thừa Nhân tộc khác đến nâng đỡ, trong Ngũ Tử Nhân Tộc các đời vẫn có rất ít người có thể đột phá được, phần lớn đều bị kẹt lại ở trước bình cảnh.
Đại Thừa họ Bộ nói:
- Ngũ Hành Tử hơi lớn tuổi, bản nguyên của Trường Thanh Tử bị thua lỗ... Thật sự có chút hy vọng, cũng lại Kim Cương Tử. Thật ra, nếu không phải người nào đó bất công, lão phu cảm thấy vị Phương Tiên Đạo Chủ kia chính là người được lựa chọn tốt... Có lẽ hy vọng tương lai đột phá Đại Thừa còn lớn hơn Kim Cương Tử...
- Hừ... thực lực bản thân Phương Tiên Đạo Chủ không thì không đủ, quyết đấu với Ngũ Hành Tử bị thua và chết, vẫn có gì để nói chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận