Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1295: Mười tám năm sau (2)

Nhưng thiếu niên Nông gia này có lai lịch kỳ lạ. Hắn tên là A Ngưu, dưới cơ duyên xảo hợp, tìm được một quyển bí tịch Mãng Ngưu Bôn Lôi Quyền, lại ăn ba quả Chu Quả, thu được một trăm năm công lực, nhảy vọt lên trở thành cao thủ tuyệt đỉnh trong chốn võ lâm, nội lực toàn thân hùng hậu, quả thật đạt đến tình trạng kinh thế hãi tục. Hắn cũng là thu hoạch lớn nhất trong đợt vơ vét dị nhân giang hồ của Tiêu Diêu Vương lần này!
Ánh mắt Thôi Phi Nương rất kín đáo, nhưng thiếu niên A Ngưu kia không ngờ hình như có phát giác, liếc nhìn về phía nàng, khiến nàng thầm rùng mình và vội vàng nhìn đi chỗ khác.
Nhưng nàng vừa đảo mắt, lại nhìn thấy hình như có một bóng người nhất thời lướt qua trong khoang thuyền, trong lòng càng nặng nề hơn:
- Không thể nào... Vương gia không ngờ... Hắn đúng là hồ đồ rồi. Nếu hắn chết ở Đông Hải, cả nhà chúng ta trên dưới có mấy cái mạng, có đủ để bồi thường sao?
- À, cả nhà của ta chỉ một mình ta, cũng không phải sợ...
Trong lòng Thôi Phi Nương thở dài, qua khóe mắt bỗng nhiên nhìn thấy một bàn tay đầy vảy đang bám lấy mép thuyền. Nàng không khỏi nghiêm túc quát một tiếng:
- Cẩn thận...
Vù vù!
Mấy bàn tay đầy vảy bỗng nhiên dùng lực, mấy bóng dáng cao lớn xông lên sàn thuyền.
Không ngờ đó là mấy quái nhân toàn thân mọc đầy vẩy cá, trên mặt có mang cá, đuôi cá!
Trong bọn họ có người cầm đao kiếm trong tay, có người chỉ dựa vào hai tay xông về phía đám người trên sàn thuyền.
Nhất thời, tiếng kêu giết không ngừng vang lên.
Trấn Sơn Thủ Nhạc Thác có ý khoe khoang bản lĩnh, trên lòng bàn tay đầy chân khí, một chiêu Phách Sơn Chưởng đánh mạnh lên thân một người cá.
Vù!
Một chiêu này giống như kiếm sắc đâm vào da thịt, hắn chỉ cảm thấy mình đánh vào một tấm da trâu trắng mịn, thoáng cái lại khiến chưởng lực của hắn tản đi.
Hắn đã từng được gọi là một tay trấn giữ ba núi, lúc này thậm chí không trấn áp được một người cá!
Tiếp theo, hai tay nắm lấy đầu của Nhạc Thác và chợt xoay.
Rắc!
Rắc một cái, đầu hắn xoay đi, thi thể ngã xuống đất, không ngờ hắn đã chết không nhắm mắt...
Mà ở trong đôi mắt màu tro tàn còn có thể nhìn thấy Phi Thiên Diêu Tử rơi vào trong đám người cá, bị chúng tiện tay xé xác thành năm bảy mảnh... Trương lão gia tử của Kim Tiễn Phiêu Cục khiếp sợ đến mức xoay người bỏ chạy, lại bị một phi trảo chộp trúng giữa lưng, ngã xuống máu nhuộm mặt đất...
Một đám người trong võ lâm quả thật bị những người cá giết như chém rau thái dưa.
Bộ tộc người cá này chính là một nhánh của Giao Nhân vương quốc ở Đông Hải chi nhánh, tên là Hoa Thị Ngư Quần.
Đám người trong tộc này ham ăn biếng làm, thường cấu kết với hải tặc Man Di cướp sạch thuyền bè qua lại.
Thậm chí mấy đầu mục còn biết được một số pháp môn Bàng Môn luyện cương ngưng sát, luyện cho toàn thân đầy sát khí Quý Thủy, vừa học pháp thuật Ma môn, cực kỳ lợi hại.
Cho dù có tu sĩ trấn giữ thương thuyền, gặp phải ngư nhân Hoa thị đánh cướp, bình thường sẽ phải ra chút máu.
Bảo thuyền này của Tiêu Diêu Vương chở đầy các loại bảo vật chuẩn dự cống hiến cho Tiên Nhân, nhưng hết lần này tới lần khác không có tu sĩ tu hành nào trấn giữ, có thể nói là dê vào miệng cọp!
Trên thực tế, vì chiếc bảo thuyền này, những hải tặc Đông Hải đã nội đấu trước một trận, cuối cùng vẫn là ngư nhân Hoa thị giành được!
- Nghiệt súc đừng có làm càn!
Thôi Phi Nương nghiêm túc quát một tiếng, Lục La Kiếm trong tay chém ra. Thanh kiếm này của nàng chính là một thanh nhuyễn kiếm, thân kiếm mỏng, ánh kiếm màu xanh giống như một cành liễu.
Kiếm thuật của nàng giống như cành liễu trong gió, vô cùng linh hoạt, đâm vào đầu một ngư nhân với góc độ không thể tưởng tượng nổi.
Toàn thân những ngư nhân này giống như mặc một lớp giáp vảy, người trong võ lâm không biết rõ, chống lại thường sẽ gặp thua thiệt.
Thật giống như người trong giang hồ bình thường đối mặt với đội quân áo giáp bao vây tiêu diệt, căn bản không thi triển được bản lĩnh.
Hết lần này tới lần khác, Lục La Kiếm của Thôi Phi Nương cũng do dị nhân tặng cho, miễn cưỡng được xem là một món pháp khí. Đến trong võ lâm, nó chính là cấp thần binh lợi khí, ngược lại đúng lúc tương khắc!
Nàng dùng kiếm như bay, trong khoảnh khắc lại lấy đi đầu của ba ngư nhân.
Một đầu mục hải tặc dẫn đầu thấy vậy, lại chợt há miệng rộng, từ trong răng nanh sắc bén phun ra một sát khí Quý Thủy!
Thôi Phi Nương lập tức ớn lạnh, rùng mình một cái. Nàng cảm giác được có một lớp hàn băng bao phủ lên trên Lục La Kiếm.
Tiếp theo, bóng dáng khổng lồ của đầu mục hải tặc đã lao tới trước mặt nàng. Trên đầu cá còn cao hơn nàng hai cái đầu lại mọc ra răng nanh sắc bén, trong đó nhỏ xuống nước bọt tanh hôi.
Trong lòng Thôi Phi Nương cười gượng, đang nhắm mắt chờ chết, bỗng nhiên bên tai lại truyền đến một tiếng sấm sét.
Ầm!
Sát khí của đầu mục hải tặc bị một phong lôi đánh vỡ, tiếp theo chỉ thấy một thiếu niên Nông gia đánh ra cả hai tay. Hắn thi triển chính là một chiêu Hắc Hổ Đào Tâm mà những kẻ mãi võ trong giang hồ đều biết, nhưng nội lực vô cùng kinh người, trên hai nắm đấm thép có lôi quang lập lòe, đập mạnh vào ngực của đầu mục ngư nhân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận