Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 362: Thiết Cửu

"Chút chuyện của Thanh Mộc Tông... Không nói chẳng lẽ ta không biết sao?"

Phương Tịch khống chế linh khí, trước tiên hắn đến khố phòng dùng ngọc giản nhiệm vụ nhận một số tài liệu luyện chế phù lục cấp hai rồi mới bay thẳng về Thúy Trúc Lâm, thầm bật cười.

Dù hắn không quá chú ý nhưng thỉnh thoảng dùng thần thức Kim Đan thoáng đảo qua đã sớm biết tin tức nội bộ của Thanh Mộc Tông nhất thanh nhị sở.

'Bây giờ tin tức Lục Thanh lão tổ của Thanh Mộc Tông tọa hóa đã từ từ truyền ra... Mặc dù khôi phục hòa bình với hai nước Việt, Võ nhưng bên trong lại cuồn cuộn sóng ngầm...'.

'Thanh Mộc Tông chiếm linh mạch và mấy mỏ linh thạch tốt nhất của Mộc Quốc nên bây giờ đều bị ngấp nghé... Mặc dù trước khi Lục Thanh chết đã ký kết hòa ước với hai đại tông môn Kim Đan nhưng trong bản thổ, Thanh Mộc Tông giữ vững Thanh Mộc Lâm thì dư sức nhưng muốn thủ hộ các mỏ linh thạch, phường thị, linh dược viên... Thì lại không đủ nhân thủ.'.

'Gần đây thường xuyên phát sinh chuyện cướp tu quấy rối... Nghi là có thế lực Trúc Cơ thúc đẩy sau lưng...'.

'Thậm chí đội cướp tu Trúc Cơ của Việt Quốc và Võ Quốc cũng bị mê hoặc mà tiến vào Mộc Quốc gây sóng gió...'.

'Thật ra những âm mưu này đều nhắm vào Thanh Mộc Tông... Nếu Thanh Mộc Tông im lặng đè xuống, chầm chậm co lại, sau đó nhịn đến khi xuất hiện Kim Đan, dù Giả Đan thì tất cả cũng sẽ khôi phục lại thịnh cảnh lúc trước, nêu không thì e là...'.

'Thần sắc Tiền lão đạo không tốt, có lẽ là vì trước đó một tu sĩ Trúc Cơ viên mãn của tông môn cưỡng ép trùng kích Kết Đan thất bại...'.

'Nghe nói vị nữ Trúc Cơ họ Lôi kia vì được ăn cả, ngã về không đã liên tục vận dụng nhiều lại bí thuật hao tổn thọ nguyên để gia tăng xác suất Kết Đan... Kết quả thất bại, kết cục sau đó cũng rất thảm, trực tiếp tọa hóa...'.

'Nhưng mà Tiền lão đạo này làm người không tệ, thật sự làm việc sau khi đã nhận linh thạch... Bây giờ nhân thủ đã tương đối quẫn bách, dù điều động ta đi làm những nhiệm vụ khác cũng là chuyện bình thường... Như vậy có lẽ có mặt mũi của Trịnh Thiết trong này sao?'.

Phương Tịch trở lại Thúy Trúc Lâm, cũng mặc kệ Trịnh San cố ý trang điểm, gần như muốn dán vào người hắn để thỉnh an mà đi thẳng vào động phủ.

Thấy vậy Trịnh San không khỏi đắng chát cắn môi...

...

Bốn năm sau.

Phương Tịch ở trong động phủ, lặng lẽ chúc mừng đại thọ hai trăm tuổi của mình.

Hai trăm tuổi!

Có lẽ người bình thường đã sống qua ba đời, mới có thể bù đắp được thọ nguyên cỡ này!

Dù tu sĩ Trúc Cơ cũng đủ đi hết đời.

Phương Tịch tự rót cho mình một chén Thanh Trúc Tửu cấp hai, yên lặng thưởng thức.

Đến bây giờ, hắn cũng rất thích cái vị đắng chát của Thanh Trúc Tửu này.

"Bây giờ ta đã hai trăm tuổi... Tính ra Triển Đồ và Chung Hồng Ngọc cũng một trăm tuổi rồi sao? Thọ nguyên Trúc Cơ cũng đã qua một nửa, Triển Đồ còn có khả năng Kết Đan, Chung Hồng Ngọc thì thật sự hi vọng xa vời..."

"Triển Đồ là tình huống đặc thù, còn Thái Thúc Hồng trẻ hơn Chung Hồng Ngọc mười mấy tuổi, lại là linh căn thượng phẩm tự Trúc Cơ nên vẫn còn vài phần hi vọng..."

"Mà Lưu Tam Thất... Cũng sắp đến đại nạn thọ nguyên rồi chứ? Nhưng mà y là Thảo Mộc Chi Thể, tu luyện công pháp hệ Mộc, có lẽ có thể sống đến cực hạn của tu sĩ Trúc Cơ."

Phương Tịch tính toán một phen, quả thật hơi cảm khái: "Cố hữu đã đi một nữa rồi..."

Với độ khó Kết Đan ở ba nước những tu sĩ cùng thời với hắn, dù may mắn Trúc Cơ thành công thì bây giờ đa phần cũng đã đi đến phần cuối của sinh mệnh...

Hôm sau.

Phương Tịch chỉnh đốn một phen, lấy những linh phù cấp hai mà hắn đã tiện tay luyện chế trong những ngày qua, chuẩn bị đi giao nhiệm vụ, dù hắn đã giảm tiêu chuẩn xuống nhưng những phù lục này cũng xem như tiểu tinh phẩm trong cùng cấp, khiến Tiền lão đạo khen không dứt miệng.

Thần thức của hắn đảo qua, thấy Trịnh San chỉ đứng xa hành lễ, sau đó tiếp tục chăm sóc linh dược viên, có lẽ đã hoàn toàn tuyệt vọng rồi.

Nhưng mà tu vi của nàng thì lại có tinh tiến, vậy mà đã đến Luyện Khí tầng chín đỉnh phong.

Nhìn tình hình của nàng, lúc nào cũng có thể đột phá vào cảnh giới Luyện Khí tầng mười đại viên mãn, chuẩn bị Trúc Cơ.

"Ở trên linh mạch cấp ba mà nhiều năm như vậy mới từ Luyện Khí tầng bảy đến cảnh giới này, xem ra tư chất linh căn của nàng thật sự bình thường, cũng không có cơ duyên gì..."

Phương Tịch thở dài, bước vào Thứ Vụ Điện.

"Tào sư đệ..."

Nhìn Tiền lão đạo có vẻ già hơn trước đó mấy phần, miễn cưỡng vui cười giao tiếp với hắn:

"Ồ... Phẩm chất của những phù lục cấp hai này cũng không tệ nhưng mà bắt đầu từ năm sau, số phụ lục nộp lên phải tăng thêm ba thành, đặc biệt là loại phù lục công kích, yêu cầu tăng thêm năm thành, nếu Tào sư đệ không đạt số lượng thì lão phu chỉ có thể giao cho Phù sư khác làm."

Tiền lão đạo thở dài, câu nói của lão khiến thần sắc của Phương Tịch hơi đổi.

"Tăng thêm mấy thành? Chỉ cần tài liệu sung túc thì không có vấn đề gì..."

Phương Tịch suy tư một phen xong thì vẫn đáp ứng.

"Ồ? Xem ra tạo nghệ phù lục của sư đệ lại có tăng lên rồi, thật sự đáng mừng..." Tiền lão đạo chắp tay rồi lại chợt thở dài: "Thời gian gần đây, một đám cướp tu liên tục cướp bóc đội xe vật tư của tông ta, tu vi của tên Bùi Phỉ cầm đầu cướp tu không ngờ đã đến Trúc Cơ hậu kỳ, liên sát tu sĩ Trúc Cơ tông ta..."

"Bùi Phỉ?"

Mặt Phương Tịch lộ vẻ nghi hoặc: "Hình như trước đây chưa từng nghe qua..."

"Hừ, hạng người giấu đầu lòi đuôi, không phải dùng tên giả thì chính là trốn khỏi nước của hắn... Thanh Mộc Tông ta đã bày thiên la địa võng, lần này do trưởng lão Hình đường đích thân dẫn đội, chắc chắn có thể chém đầu tên này!"

Tiền lão đạo âm thầm quan sát Phương Tịch mười mấy năm đã xác nhận hắn cỉ là một khổ tu chi sĩ, từ từ đã xem hắn như người nhà, nói ra một số chuyện bí mật.

"Thì ra là vậy... Trưởng lão Hình đường ít nhất phải là Trúc Cơ hậu kỳ mới có thể đảm nhiệm, lần này đám cướp tu kia chết chắc..."

Phương Tịch lộ ra vẻ mừng rỡ, đang định cáo từ.

Thần sắc Tiền lão đạo trở nên đờ đẫn, chờ sau khi nghe chuông vang chín tiếng xong thì càng như bị rút hết hồn phách, ngồi trở lại vị trí, tự lẩm bẩm: "Lại chết một người, lại chết một người... Phải làm sao mới ổn đây, phải làm sao mới ổn đây?"

Phương Tịch mặt không biểu tình, thầm nghĩ: 'Chuông vang chín lần, nhất định là Trúc Cơ hậu kỳ hoặc là viên mãn chết, vẫn là chuyện không thể giữ bí mật...'.

'Lần này đệ tử Thanh Mộc Tông ra ngoài phục kích Bùi Phỉ... E là đã đại bại rồi.'.

Hắn bay ra khỏi Thanh Mộc Tông, chỉ thấy Vạn Hải Trúc Lâm Trận đã toàn lực mở ra, trúc ảnh hoàn toàn hư ảo trải rộng trong ngoài Thanh Mộc Lâm.

Rất nhiều độn quang bay múa như ruồi không đầu, Truyền Âm Phù bay loạn khắp nơi, quả thật là cảnh thiên hạ đại loạn.

Chỉ cần là người sáng suốt nhìn thấy cảnh này thì kiểu gì trong lòng cũng hiện ra những chữ không may 'lầu cao sắp đổ'.

Phương Tịch suy nghĩ một lúc rồi chuyển độn quan, đi tìm Trịnh Thiết.

Hắn ở trong Thanh Mộc Tông cũng chỉ quen mấy người này.

Ba ngày sau.

Trong động phủ Trịnh Thiết.

"Ai... Lần này trưởng lão Hình đường trù tính vây bắt Bùi Phỉ, không ngờ lại rơi vào cạm bẫy..."

Sắc mặt Trịnh Thiết vẫn còn tái nhợt, dường như tâm thần bất định: "Bùi Phỉ kia lại ẩn tu vi, hắn chính là một ma tu Trúc Cơ viên mãn, lại có những Trúc Cơ khác giúp... Một trận đại chiến phe đại bại lại là chúng ta, không những trưởng lão Hình đường chiến tử tại chỗ mà còn liên tục chết mấy chiến tu Trúc Cơ... Bây giờ, chưởng môn Úy Hiên cũng bị kết tội, có thể phải thoái vị."

"Ai..."

Phương Tịch thở dài: "Thật ra loạn bên ngoài cũng chỉ là râu ria, cùng lắm từ bỏ mấy phương thị và linh quáng ở bên ngoài... Co nhân thủ lại, giữ chặt sơn môn là được, chỉ là ma tu Trúc Cơ viên mãn, chẳng lẽ có thể công phá đại trận Thanh Mộc Tông ta sao? Quan trọng vẫn là nội loạn và lòng người... Lần này trưởng lão Hình đường trúng phục kích, chắc chắn có gian tế tiết lộ phong thanh mà trong tông môn lại bởi vậy mà gây sóng gió, tranh quyền đoạt lợi..."

Ầm!

Trịnh Thiết nện một quyền thật mạnh lên bàn: "Nói hay lắm, nói đến mức quá tốt rồi... Ta luôn cho rằng hiền chất ngươi một lòng bế quan, không thông tục vụ, không ngờ lại là trí tuệ ở trong lòng... Ngươi nói xem gần ngàn năm cơ nghiệp của Thanh Mộc Tông ta, sau lại biến thành bộ dạng này rồi?"

Hốc mắt y ửng đỏ, dường như thật sự có tình cảm với tông môn.

'Thật ra rất đơn giản, tông môn ở tu tiên giới chính là quân phiệt... Dùng thực lực vi tôn, trong tông môn thiếu người có thể giải quyết dứt khoát như rắn mất đầu, đương nhiên sẽ loạn...'.

'Cũng may dựa vào trận pháp và nội tình, vẫn có thể hỗn loạn thêm mười năm, đủ ta tu hành...'.

Phương Tịch lại tán gẫu mấy câu, Trịnh Thiết chợt nói: "Lần này bản môn truy xét gian tế, Thiết Cửu kia là người tình nghi nhất... Người này cũng thuộc chiến tu của Hình đường, lần này cùng chấp hành nhiệm vụ, kết quả lại mất tích, sống không thấy người, chết không thấy xác... Phú sư huynh cũng bị chuyện này liên lụy, cũng may hiền chất không qua lại nhiều với kẻ này.

Rời khỏi động phủ Trịnh Thiết, ánh mắt Phương Tịch khẽ chuyển.

'Thiết Cửu chính là gian tế sao? Cũng thật sự có chút khả năng...'.

'Nhưng mà người này trốn rồi, trưởng lão Hình đường và một đám người chết rồi, chẳng phải sẽ có động phủ cấp ba trung phẩm thậm chí thượng phẩm đều trống sao?'.

'Bây giờ Lục Thanh đã tọa hóa, ở hạch tâm linh mạch cũng không có gì không tiện...'.

'Thanh Mộc Tông này so với Âu Dương Chấn hào phóng hơn nhiều, Bạch Trạch Tiên Thành năm đó an bài tất cả khách khanh ở nội thành, chỉ có đệ tử mới được tu hành ở Bạch Phong Sơn...'.

Ừm... Cũng có thể dựa dẫm một phen, dù sao động phủ có linh mạch cấp ba trung phẩm cũng mạnh hơn hạ phẩm...'.

'Nhưng mà bây giờ nhảy ra, nói không chừng sẽ bị kéo đi làm tráng đinh... Vẫn nên chờ khi Thanh Mộc Tông thay đổi quyết sách, lấy thu hẹp lại làm chủ rồi ta mới tinh đi...'.

Thúy Trúc Lâm.

Phương Tịch cố ý giảm tốc độn quang lại mấy phần, dừng lại trước động phủ.

"Bái kiến Tào sư thúc..."

Trịnh San hành lễ.

"Ừm, ngươi chăm sóc linh dược không tệ, đã dụng tâm rồi..."

Phương Tịch động viên Trịnh San rồi bước vào động phủ.

Không lâu sau, Thanh Mộc Tông đã truyền ra tin tức, chưởng môn Úy Hiên thoái vị, do một vị đại tu sĩ Trúc Cơ viên mãn khác là Linh Vân Tử đảm nhiệm chức chưởng môn Thanh Mộc Tông.

Linh Vân Tử vừa lên đài đã tuyền bố áp dụng sách lược phòng thủ, từ bỏ phường thị không quan trọng, rút lại nhân thủ.

Chuyện khiến tổn thất mà Thanh Mộc Tông nhận được giảm rất nhiều, đồng thời nhiệm vụ phù lục của Phương Tịch cũng được giảm bớt.

Sau đó hắn thỉnh cầu thay đổi động phủ, bị Tiền lão đạo trực tiếp từ chối.

Lý do chính là Linh Vân Tử quan mới đến đốt ba đống lửa, không muốn đụng rủi ro này... Huống chi nương theo tu sĩ Trúc Cơ đóng giữ các nơi lần lượt được triệu hồi về tông, động phủ có linh mạch thượng hạng cũng được truy phủng cuồng nhiệt, cạnh tranh bắt đầu kịch liệt...
Bạn cần đăng nhập để bình luận