Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 887: Đại thiên kiếp (2)

Làm bản mạng pháp bảo của mình nên nó rất ít khi ra trận, nếu ra trận sẽ đòi mạng người.
Chủ Nguyên Anh đánh ra từng pháp quyết, pháp lực Hợp Thể sơ kỳ phát ra một tiếng long ngâm rồi chui vào trong Sinh Tử Ấn.
Bên ngoài Sinh Tử Ấn sáng lên, có hư ảnh Yêu Ma Thụ xuất hiện.
Huyền quang kỳ diệu sinh ra, từ rễ cây lên thân cây, cuối cùng xông ra từ tán cây.
Chủ Nguyên Anh thay đổi thủ quyết, quanh thân hiện ra từng Long Chương Văn màu tím.
Những Long Chương Văn này nhanh chóng chui vào trong Khô Vinh Huyền Quang khiến đạo huyền quang này phát sinh chất biến!
"Bây giờ ta đã đến cảnh giới Hợp Thể, dù tu sĩ Hợp Thể viên mãn bị Thái Thượng Bắc Đấu Tư Mệnh Thần Quang của ta chiếu vào thì ta tiêu hao một năm tuổi thọ sẽ có thể gọt mười năm thọ nguyên... Dù Đại Thừa Tán Tiên thì tám vạn năm thọ nguyên của ta cũng có thể gọt tám ngàn tuổi..."
Thật ra chuyện này đã có lực uy hiếp rất lớn với tu sĩ Đại Thừa rồi.
Dù sao theo cách nhìn của Phương Tịch thì nếu thọ nguyên tiêu hao kịch liệt như vậy, nói không chừng thiên kiếp cấp Đại Thừa cũng sẽ đến nhanh hơn.
Dù sao kiếp số của tu sĩ Đại Thừa cũng không dựa theo cảnh giới tăng lên mới đến mà là theo thời gian tiêu hao...
"Mà đây cũng chỉ là đại thần thông cấp nhập môn!"
Thần thông Thái Thượng Bắc Đấu Tư Mệnh có ba cấp độ nhập môn, tiểu thành, đại thành.
Từ khi Phương Tịch nhờ Minh Hoàn giới tu luyện nhập môn thì gần như nó đã không tiến thêm.
Nhưng mà gần đây nhờ vào cơ duyên của Long Văn Bích và Huyền Tinh Bích thì hắn đã bắt đầu tăng nhanh như gió trên Long Chương Văn nhất đạo.
Đặc biệt là lĩnh hội Huyền Tinh Bích khiến Phương Tịch biết tích lũy của mình đã đủ.
Hắn chỉ cách đột phá cấp độ của đại thần thông một bước.
Mà tấn thăng Hợp Thể là thời cơ tốt nhất không thể nghi ngờ gì!
Lúc này bàn tay nhỏ của chủ Nguyên Anh thay đổi ấn quyết, Long Chương Văn vốn đang lượn quanh hắn oanh minh, mơ hồ ngưng tụ thành hình Giao Long.
Toàn thân Giao Long này tím biếc, mỗi miếng lân phiến đều như do các Long Chương Văn khác nhau tạo thành, trán còn có một cái sừng.
Giao Long lắc đầu vẫy đuôi, xông vào trong Khô Vinh Huyền Quang.
Đạo thần quang này lập tức biến thành màu tím nhạt, mang theo vẻ xơ xác tiêu điều khó hiểu, vạn vật xung quanh đìu hiu nhưng đã vào mùa thu đông...
"Thái Thượng Bắc Đấu Tư Mệnh Thần Quang... Tiểu thành!"
Trên mặt Phương Tịch hiện ra vẻ vui mừng.
Đại thần thông này đến cảnh giới tiểu thành thì khi gọt thọ nguyên của tu sĩ cùng cảnh giới đã đạt tới tỉ lệ một đổi ba mươi ba năm kinh khủng!
Chỉ cần hắn tiêu hao một năm tuổi thọ thì sẽ có thể gọt ba mươi ba năm thọ nguyên của bất kỳ tu sĩ Hợp Thể nào!
"Như vậy dù cường giả Hợp Thể kỳ của hai tộc yêu ma trường thọ ở trước mặt ta cũng hoàn toàn không đáng chú ý..."
"Thậm chí dù Đại Thừa Tán Tiên nếu đại nạn trong vòng hai vạn bốn ngàn năm thì đều có thể bị ta chém giết..."
"Trường Thanh Tử năm đó cũng chưa từng tu luyện đại thần thông này đến cấp độ tiểu thành đúng không?"
Phương Tịch cảm nhận rõ ràng sự đáng sợ của bản thân, có lẽ đã hơi vượt qua giới hạn.
Nhưng thế giới thật cũng không giảng giới hạn gì, cũng không có thứ gì gọi là cân bằng, chỉ có cường giả mãi mãi mạnh!
Chiếm ưu thế như vậy thì phải dùng trăm phương ngàn kế phóng đại ưu thế của bản thân mới là đạo lý đúng đắn!
Linh quang lóe lên!
chủ Nguyên Anh thử đại thần thông một phen đã quy vị, Phương Tịch mở mắt ra: "Quả nhiên như dự đoán lúc trước của ta, sau khi đến Hợp Thể sẽ có thể hoành hành Địa Tiên giới..."
Chỉ là hắn lại nhớ đến kết cục của Phương Tiên Đạo Chủ.
Mặc dù thần thông pháp lực của bản thân hắn vượt xa Phương Tiên Đạo Chủ, dù bây giờ Phương Tiên Đạo Chủ sống lại thì cũng chỉ có thể làm bại tướng dưới tay hắn.
Nhưng tao ngộ của đối phương lại khiến Phương Tịch tỉnh táo.
'Vị Đại Thừa Tán Tiên nào đó hẹp hòi không độ lượng, chưa chắc sẽ vui lòng nhìn thiên tài chân chính quật khởi...'.
Đối với Đại Thừa Tán Tiên thì lợi ích của nhân tộc gì đó đều là giả, tu vi của bản thân tiến bộ, vượt qua thêm mấy tầng kiếp số, cuối cùng phi thăng đến Chân Tiên giới mới là truy cầu thật sự!
Trong nhân tộc có tuyệt thế thiên tài thì thế nào?
Không thể mang đến lợi ích cho mình cũng vẫn vô dụng!
'Có lẽ bây giờ đã có thể thử điều tra cái chết của Đạo Chủ...'.
Trong lòng Phương Tịch hiện ra một ý niệm.
Sau khi Hợp Thể hắn đã vô địch ở Hãm Không Đảo, đúng lúc có thể thanh lý một phen rồi lại di chuyển Cửu Châu giới đến Địa Tiên giới!
Đây là phương pháp tốt nhất khiến Cửu Châu giới lớn mạnh vượt bậc trong khoảng thời gian ngắn!
Về phần xây dựng Cửu Châu giới thành đệ nhất hạ giới, thậm chí siêu việt Địa Tiên giới?
Đó là chí nguyện to lớn của người Cửu Châu chứ không phải của hắn.
Có thể dẫn tu sĩ Cửu Châu giới đến Địa Tiên giới thì đã xem như hắn đã tận tình tận nghĩa rồi.
'Với tư chất của Quỷ Phủ và Đồ Ma, cũng không biết tương lai có thể Hợp Thể hay không...'.
Hai vị tu sĩ này từng thề, không báo thù cho Đạo Chủ thì không thành đại đạo!
Cái gọi là đại đạo ít nhất cũng là thành tựu Chân Tiên!
Sau khi suy tư một phen thì trong tay Phương Tịch hiện ra Hoàng Bì Hồ Lô còn có một tiểu Hồng Bì Hồ Lô.
Về phần Tiên Thiên Nhất Khí Tử Hồ Lô thì Tiên Thiên Nhất Khí trong đó vẫn chưa tiêu hao, Tử Bì Hồ Lô là vật dẫn tốt nhất, trước tiên không cần lấy ra luyện bảo.
Khí tinh túy trong Hoàng Bì Hồ Lô và Hồng Bì Hồ Lô đều đã bị lấy đi rồi nên bây giờ chúng chỉ là tài liệu cấp bảy nên cũng vừa vặn.
"Đáng tiếc... Trong những hồ lô này đều không có hạt hồ lô... Nếu không thì ta có thể gieo tròng Thất Bảo Hồ Lô Đằng ở trong Địa Tiên Linh Cảnh, như vậy sẽ rất tốt..."
Phương Tịch âm thầm cảm khái.
Trong tay hắn lóe lên quang mang, mấy chục cái hộp lập tức bay ra.
Sau khi mở ra, từng linh quang màu sắc khác nhau xuất hiện.
Trong này có kim loại sáng rực không biết tên, còn có chất lỏng kỳ dị có màu sắc rực rỡ, chúng đều là tài liệu phụ để luyện chế Nhị Ngũ Trảm Phách Hồ Lô.
Chính giữa là một lưỡi đao cấp Tiên Phủ Kỳ Trân tàn phiến, hắn lấy từ hóa thân của Phù Du Tử.
Chỉ thiếu một cái hồ lô cấp bảy!
Mà Phương Tịch còn định hợp nhất hai cái hồ lô này lại nên chất liệu cũng có thể tốt hơn một chút.
Thậm chí là Tử Bì Hồ Lô sau này và nếu hắn có thể lấy được nhiều Thất Bảo Hồ Lô hơn thì cũng có thể tế luyện vào trong đó hết để tăng mạnh uy năng của pháp bảo.
"Màu của đáy hồ lô có thể chọn màu đỏ làn chủ, hoàng thiên thì vàng..."
Phương Tịch đã có quyết định trong lòng, lúc này hắn phun ra một đoàn chân hỏa xanh biếc.
Sau khi hắn tấn thăng Hợp Thể thì chân hỏa trong cơ thể đã mạnh hơn, dù tài liệu cấp bảy nó cũng có thể hòa tan dễ dàng.
Đầu tiên là một khối kim loại không biết tên, bị chân hỏa xanh biếc dung luyện, trong khoảnh khắc nó đã hóa thành một đoàn chất lỏng màu sắc sặc sỡ, Phương Tịch kéo một phát đã rút từ đó ra từng tơ mỏng sáng long lanh.
Sao đó đoàn chất lỏng màu sắc mỹ lệ bị Phương Tịch luyện hóa vào các loại tài liệu trân quý, lại ném Hồng Bì Hồ Lô vào trong đó...
Mấy ngày sau.
Phương Tịch hít sâu, cầm Hoàng Bì Hồ Lô lên.
Lúc này Hoàng Bì Hồ Lô đã khác biết rất lớn với trước, không những bên ngoài của nó càng ôn nhuận như một khối hoang ngọc mà còn nặng hơn rất nhiều.
Ào ào ào!
Thái Nhất Kinh hiện ra, trên đó có từng tấm trận đồ.
Phương Tịch quát khẽ rồi khống chế thần thức vô cùng cường đại thu nhỏ thành đao khắc, sau đó bắt đầu tạo hình thức ban đầu của từng trận pháp.
Bố trí trận pháp cao thâm trong một hồ lô cũng là khảo nghiệm với tạo nghệ Trận pháp sư của hắn.
Bảy bảy bốn mươi chín ngày sau.
Trước mặt Phương Tịch có một đoàn chân hỏa xanh biết cháy hừng hực, trong đó là một cái Hoàng Bì Hồ Lô, còn có lưỡi đao cấp Tiên Phủ Kỳ Trân tàn phiến.
Lúc này ở giữa hai thứ này lại có vô số sợi kim loại nhỏ kết nối.
Thậm chí ngay cả lưỡi đao cũng được cải tạo, bây giờ nhìn nó càng thon dài hơn như một thanh phi đao.
Trong Hoàng Bì Hồ Lô thì có tiếng oanh minh, từng trận pháp hình thành.
Miệng hồ lô mở ra, có khí tức Canh Kim nồng đậm xuất hiện.
"Đi!"
Thủ quyết của Phương Tịch biến hóa như bánh xe gió, kiến phi đao kia phát ra tiếng oanh minh.
Phi đao chợt hóa thành một đạo bạch quang chui vào trong Hoàng Bì Hồ Lô.
Hoàng Bì Hồ Lô chấn động phát ra tiếng như hồng chung đại lữ.
"Nhị Ngũ Trảm Phách Hồ Lô, đã thành!"
Phương Tịch đánh ra một pháp quyết, Hoàng Bì Hồ Lô lập tức thu nhỏ lại còn cỡ nắm tay người trưởng thành rồi treo bên hông.
Dù sao chủ yếu vẫn dựa vào uy lực của tàn nhận nên lần luyện khí này không có độ khó cao, thậm chí còn khá dễ.
Nhưng hắn có thể tưởng tượng được, khi phi đao này ra khỏi vỏ lần nữa thế nhân sẽ chấn kinh cỡ nào!
"Bây giờ Hợp Thể sơ kỳ, trên tay có một cây Huyết Sát Phiên, một cái Nhị Ngũ Trảm Phách Hồ Lô... Xem như không tệ."
"Ít nhất thực lực bên ngoài dù gặp phải tu sĩ Hợp Thể trung kỳ cũng có thể đánh một trận."
Phương Tịch khá hài lòng với thực lực bây giờ của mình.
Dù sao hắn cũng hấp thu giáo huấn của Phương Tiên Đạo Chủ nên cũng không muốn quá kiêu ngạo, bây giờ triển lộ những thứ này ra đã đủ để được xem trọng rồi.
"Trong tu sĩ phi thăng lại có thêm anh tài..."
Phương Tịch yên lặng cảm khái nhưng vẫn chưa xuất quan.
Ngược lại thần sắc của hắn còn trở nên ngưng trọng hơn.
Sau khi tấn thăng Hợp Thể, thăng cấp Thái Thượng Bắc Đấu Tư Mệnh Thần Quang so sánh với chuyện kế tiếp thì đã không còn quá quan trọng nữa...
Hắn chắp tay trước ngực, Chư Thiên Bảo Giám hiện ra.
Pháp lực Hợp Thể sơ kỳ điên cuồng trào vào trong Chư Thiên Bảo Giám khiến Phương Tịch cảm thấy khoảng cách mình hoàn toàn nắm giữa chí bảo không thể tưởng tượng nổi này đã gần hơn một bước nữa.
"Có thể điều động càng nhiều uy năng hư không hơn..."
"Bây giờ nếu chỉ luận về cảm ngộ pháp tắc hư không và uy năng hư không thì dù Phượng Hoàng cấp Chân Linh ta cũng dám so tài một lần..."
Trên mặt Phương Tịch hiện ra vẻ vui mừng.
Sau đó thần thức của hắn nâng cao vô hạn như xuyên qua Chư Thiên Bảo Giám mà 'nhìn' toàn bộ Địa Tiên giới!
Trong thị giác của hắn, Thái Hư rộng lớn vô ngần, Địa Tiên giới như mặt trời, hấp dẫn vô số tiểu thế giới...
"Phạm môn có câu chuyện về tiểu thiên thế giới, trung thiên thế giới, đại thiên thế giới..."
Trong lòng Phương Tịch chợt hiện ra một ý niệm.
Sau đó hắn đã nhìn thấy bên ngoài hằng tinh Địa Tiên giới lại có một 'Hằng tinh' khác!
"Nếu xem Chân Tiên giới là đại thiên thế giới thì Địa Tiên giới và thế giới này đều là trung thiên thế giới..."
Ánh mắt Phương Tịch thông qua Chư Thiên Bảo Giám nhìn qua trung thiên thế giới khác.
Hắn cảm thấy từ 'Thể lượng' thì nó cùng cấp độ với Địa Tiên giới, thậm chí còn mang đến cho hắn cảm giác nguy hiểm mãnh liệt.
'Ngay từ đầu không nên quá hoang vu...'.
Hắn đưa ánh mắt nhìn vô số tiểu thế giới xung quanh 'Hằng tinh' kia.
"Nhưng mà trung thiên thế giới ở đây, chẳng phải là..."
Thần niệm Phương Tịch bốc lên cao thì đã nhìn thấy...
Bạn cần đăng nhập để bình luận