Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 655: Mặc Môn

"Xuất tất cáo, phản tất diện..."

"Thần tắc tỉnh, hôn tắc định..."

Trong Lý Gia Tư Thục, một đám trẻ thơ gậy gù đắc ý đọc sách.

Phương Tịch cầm một quyển thư tịch trong tay, thỉnh thoảng sửa chữa cách đọc.

Chuyện như vậy đối với hắn đương nhiên rất dễ dàng.

Đồng thời, đến bây giờ mỗi hành động của hắn đã có thể hoàn toàn hòa vào tập tục của Lạc Nhật Bình Nguyên, sẽ không nhìn ra chút khác biệt nào.

Chờ sau khi những hài tử đọc sách xong, Phương Tịch xếp thư tịch lại cầm trong tay phải, thỉnh thoảng gõ vào bàn tay trái: "Người sống một đời, dù sao cũng phải có chí hướng, hôm nay mỗi người tự nói về chí hướng của mình... Lý Nguyên Định nói trước."

Một tiểu bàn tử đứng lên, gương mặt của nó tròn vo, trên đầu cò đội một cái khăn vuông, nó nãi thanh nãi khí nói: "Giáo tập... Sau khi học sinh lớn lên muốn giống như phụ thân, cưới ba phòng tức phụ, sinh tám hài tử... Mỗi bữa đều có rượu có thịt."

"Ha ha!"

Trong học đường lập tức đầy không khí vui vẻ.

"Ngồi xuống, Lý Nguyên Sơ, còn trò?"

Phương Tịch lại hỏi một hài tử ngây thơ khác.

Lý Nguyên Sơ gầy gò nho nhỏ, làn da ngăm đen, đứng dậy, ngự khí lại hơi kiên định: "Học sinh muốn... Trở thành võ giả, tương lai Trúc Cơ võ đạo, thành tựu Chân Đan... Bước lên tiên đồ!"

Đây gần như là đáp án tiêu chuẩn của phần lớn hài đồng.

Ở Địa Tiên giới, có thể tu tiên hay không vẫn phải xem tư chất linh căn.

Mỗi một hài đồng có tư chất linh căn ở Lý gia đều là bảo bối, bình thường Phương Tịch không thể nào gặp được.

Có thể đến tư thục đọc sách đều là những 'kẻ thất bại' không qua được cửa kiểm trắc linh căn, ngay cả linh căn hạ phẩm cũng không có.

Sau khi bọn chúng lớn lên, ngoại trừ giúp Lý gia quản lý sản nghiệp, làm phàm nhân sống hết một đời nếu vẫn muốn nghịch thiên cải mệnh thì chỉ có tập võ!

Võ đạo ở Địa Tiên giới phát triển tương đối cao, thậm chí đạo Võ Tiên còn phát triển và hoàn thiện hơn.

Tiểu hài phàm nhân từ khoảng mười tuổi đã có thể bắt đầu, có thể phân biệt huyệt đạo, kinh mạch, luyện tập công pháp nội gia, gọi là cảnh giới Hậu Thiên!

Hậu Thiên Cảnh tổng cộng có mười tầng, sau khi tu luyện đến Hậu Thiên tầng mười đỉnh phong, nếu có thể đột phá quan ải thì chính là Tiên Thiên cao thủ võ đạo Trúc Cơ!

Mà trở thành Tiên Thiên cao thủ thì có thể đảm nhiệm chức vụ Hiệu úy, Tuần thành ty ở trong Thành Phi Nhật.

Nếu tu luyện Tiên Thiên đến đỉnh cao nhất, cuối cùng ngưng tụ ra một viên Võ Đạo Chân Đan thì chính là cao thủ Chân Đan Cảnh, phối hợp với võ cụ luyện chế đặc biệt thì lực sát thương không kém gì tu sĩ Kết Đan bình thường, chỉ là phương diện thọ nguyên kém hơn tu sĩ rất nhiều.

Phương Tịch cảm thấy nếu cao thủ Võ Đạo Chân Đan ở Địa Tiên giới phối hợp với võ cụ, vậy thì Võ Tiên ở Đại Lương không thể nào là đối thủ.

Mà đi đến cực hạn Võ Đạo Chân Đan, nếu có thể lấy được mấy loại thiên tài địa bảo trong truyền thuyết, hoặc là Võ Tu Đan do tu tiên giả luyện chế thì có thể chuyển hóa tinh huyết, nguyên khí toàn thân mà thúc đẩy linh căn sinh trưởng.

Mặc dù phẩm chất linh căn hoàn toàn phụ thuộc vào nhân phẩm và cấp bậc của bảo vật sử dụng nhưng ít nhất cũng là linh căn hạ phẩm, có thể tu luyện nhập đạo!

Nghe nói loại cao thủ 'dùng võ nhập đạo' này, mặc dù phải bắt đầu tu luyện lại từ Luyện Khí, Trúc Cơ nhưng cũng giống như linh căn thiên phẩm, có thể dễ dàng tu luyện đến cảnh giới Kết Đan!

Bởi vậy phàm nhân cũng chiếm một phần lực lượng của Địa Tiên giới, địa vị ngang bằng với tông môn tu tiên bình thường.

Đương nhiên chỉ là tông môn tu tiên bình thường, dưới Hóa Thần mà thôi.

Nếu tông môn có Hóa Thần Tôn Giả tọa trấn, vậy thì hoàng đế ở quốc gia phàm nhân cũng phải lễ kính, đồng thời mỗi năm còn phải dâng lễ.

Sau khi kết thúc bài giảng, Phương Tịch vừa bắt đầu sắp xếp bàn, trong lòng vừa thở dài bất đắc dĩ: 'Phàm nhân sáng sinh chiều chết. .. Chỉ nhìn thấy trước mặt, dù ở trong Thành Phi Nhật cũng chỉ có một bức địa đồ Định Quốc đơn giản, ngay cả địa lý Lạc Nhật Bình Nguyên cũng không được rõ ràng...'.

Thật ra Phương Tịch rất vội vàng muốn biết thế cục Địa Tiên giới, động tĩnh của cao tầng bây giờ và tu luyện cảnh giới phía sau...

Nhưng hắn tự kiềm chế mình, không kêu không vội, yên lặng chờ thời cơ.

Thời cơ này đã không còn xa nữa.

Sau khi dọn dẹp bàn và lớp học xong, hắn rời khỏi tư thục, đến bái phỏng Hoàng lão đầu.

"Ha ha, Phương giáo tập ngươi dạy rất rõ ràng dễ hiểu, các hài tử đều rất thích ngươi đấy."

Hoàng lão đầu cười ha ha: "Chủ gia cố ý phân phó, tháng này cho thêm một thành tiền công."

"Xin nhờ Hoàng tiên sinh thay ta cảm ơn Lý gia..."

Phương Tịch chắp tay rồi nhận một túi tiền từ tay của Hoàng lão đầu, bên trong là một số đao tệ bằng đồng có hình dạng kỳ lạ, cuối cùng còn có vòng tròng, có thể dùng chỉ gai xỏ qua.

Hắn rời khỏi tư thục, đi dạo trên con đường thương mại của Thành Phi Nhật.

Bây giờ hắn đà hoàn toàn thích ứng với những phong thổ ở đây, thậm chí hắn còn cảm thấy có chút thân thiết.

Đương đương!

Bất chợt có một tràng tiếng chiên đồng vang lên khiến Phương Tịch giật mình.

Hắn theo dòng người xem náo nhiệt đến bảng thông báo ở lầu thành môn.

Thì thấy có một đại hán mặc công phục, trong tay cầm chiêng đồng đang ra rức gõ.

Ở bên cạnh y còn có dán mấy bảng cáo thị vàng óng.

"Chư vị phụ lão hương thân... Phủ thành chủ lại tăng tỉ lệ đổi linh thạch, nếu tổ tiên có để lại thì không thể bỏ qua đó nha... Đây chính là đao tệ vàng óng, còn có nhà lớn, ruộng tốt nữa."

Nhìn người truyền tin tuyên truyền giảng giải đến khàn cả giọng thì cũng có mấy người động tâm.

Phương Tịch thấy cảnh này cũng cảm thấy thú vị.

Tiền tệ mà những tu tiên giả nhân tộc ở Địa Tiên giới vẫn là linh thạch.

Đồng thời hắn từng âm thầm quan sát, linh thạch hạ phẩm ở Địa Tiên giới cũng không khác gì linh thạch hạ phẩm ở Nam Hoang.

'Chỉ là phủ thành chủ là bất chợt làm vậy, có vẻ hơi khả nghi...'.

Phương Tịch âm thầm suy nghĩ, hắn cũng không quá quan tâm mà đến Lão Lương Tửu Gia mua ba vò Hoàng Lương Tửu, cắt mấy cân thịt muối rồi trở về Lý gia.

Chỗ ở của Hoàng lão đầu.

Lão nhân này dù già nhưng không có con có cái, chỉ có một chút dục vọng ăn uống, lão thích nhất là uống Hoàng Lương Tửu.

Lão nhìn thấy Phương Tịch mang rượu thịt đến thì trên mặt lập tức hiện ra sự vui vẻ: "Phương giáo tập có lòng rồi..."

"Đâu có, đâu có, ta có thể đến Lý gia dạy học, được che chở còn phải nhờ Hoàng lão ngài giới thiệu mà..."

Hai người ngồi xuống bàn đá trong đình viện, rót Hoàng Lương Tửu, xé giấy dầu gói thịt ra rồi bắt đầu ăn như gió cuốn.

Sau khi qua ba tuần rượu, nhìn thấy mũi của Hoàng lão đầu cũng bắt đầu đỏ lên, Phương Tịch cười thầm, hỏa hầu đã đến nên hắn thuận miệng hỏi: "Hình như bây giờ phủ thành chủ đang ra giá cao thu mua linh thạch, không biết đã có chuyện gì xảy ra?"

Mặc dù hắn vẫn có thể chọn sưu hồn lão đầu đối diện nhưng hắn đã đặc mục tiêu học mấy năm để hòa nhập thế giới này, cố gắng không thi triển thần thông pháp lực nên hắn sẽ không tùy tiện phá bỏ quy củ này.

Huống chi với kiến thức và năng lực của hắn, dù hắn không sử dụng chút pháp thuật nào thì những phàm nhân này cũng không thể giữ kín bất kỳ bí mật nào.

"Hức... Không chỉ quan phủ mà Lý gia chúng ta, Trương gia Thần Ý Môn... Phàm là thế lực có con đường đều đan thu mua linh thạch đấy... Phương giáo tập ngươi kiến thức rộng rãi nếu trong tay có linh thạch thì tuyệt đối không thể bỏ lỡ cơ hội tốt này nha."

Hoàng lão đầu ợ rượu, cười hì hì nói.

"Ồ?"

Ánh mắt Phương Tịch sáng lên: "Xem ra là có chuyện tốt rồi, có liên quan với tu tiên giả sao? Nếu không thì sao phải cần linh thạch? Chẳng lẽ là Tiên sứ trắc linh sắp đến, còn sắp tổ chức loại hình hội giao dịch cỡ nhỏ đó chứ?"

Trong tay của tu tiên giả có rất nhiều đồ tốt, mỗi một loại đều là thứ mà phàm nhân chỉ có thể gặp mà không thể cầu.

Bất kẻ là các loại linh phù có tác dụng khác nhau hay là linh đan chữa bách bệnh, kéo dài tuổi thọ... Tuyệt đối đều sẽ bị những thế gia này điên cuồng theo đuổi.

"Không sai, ngươi rất thông minh nhưng vẫn thiếu một chút..."

Trên mặt Hoàng lão đầu lộ ra vẻ tươi cười đắc ý, lão hạ giọng: "Dù sao chuyện này không lâu nữa sẽ truyền ra, ngươi biết sớm một chút cũng vậy... Ba tháng sau, Cơ Quan Thành của Mặc Môn sẽ đến Định Quốc triển khai giao dịch, đây chính là thịch sự trăm năm cũng khó gặp đó nha... Chỉ cần chuẩn bị linh thạch đầy đủ, đến lúc đó dù là phàm nhân cũng có thể bước vào Cơ Quan Thành để giao dịch các loại kỳ vật của tu tiên giới."

Cái tên Mặc Môn này Phương Tịch cũng từng nghe nhắc đến, hắn biết nó là một tông môn tu tiên cường đại.

Về phần thực lực của tông môn thế nào, lão tổ là tu sĩ Hóa Thần hay Phản Hư thì hắn hoàn toàn không biết.

Lúc này nghe nhắc đến thì hắn cũng không khỏi giật mình: "Cơ Quan Thành? Chẳng lẽ thành này còn có thể di chuyển hay sao?"

Trong lòng hắn thì nói thầm: 'Đây không phải là phường thị di động sao? Tu tiên giả ở Địa Tiên giới rất biết chơi nha... Không đúng, nói đúng hơn cũng chỉ là một số thương nhân, chẳng khác gì người bán hàng đi cùng đường cuối hẻm rao hàng...'.

Chỉ trong chốc lát hắn đã suy đoán được thực lực của Mặc Môn.

Tông môn tu tiên cường đại thật sự, chưa chắc cần giao dịch với quốc gia phàm nhân...

"Đương nhiên có thể di chuyển rồi, Cơ Quan Thành của Mặc Môn vô cùng to lớn... Đáng tiếc, lão phu cũng chưa từng thấy, lần này chắc chắn phải mơ mang tầm mắt một phen."

Hoàng lão đầu nói tiếp: "Hơn nữa Mặc Môn này còn mạnh hơn Khê Kiếm Phái, Minh Ngọc Tông gì đó nhiều lắm, gia chủ giấu hai tử đệ có tư chất linh căn xuất sắc, lần Tiên sứ đến trước đó cũng không nở cho đi theo, chính là để chờ cơ hội tốt này, xem có thể vào Mặc Môn hay không đấy..."

Lão nhân nói xong lại uống một chén Hoàng Lương Tửu rồi nằm sắp trên bàn, ngủ rất say.

Cũng may thời tiết hôm nay cũng không lạnh nên ngủ bên ngoài sẽ không bị cảm lạnh.

Phương Tịch đứng dậy, duỗi lưng rồi đi đến Tàng Thư các của Lý gia.

Thân hình hai cao thủ võ đạo bảo vệ Tàng Thư các thẳng tắp như tùng, tinh quang trong đối mắt bắn ra bốn phía, họ nhìn thấy Phương Tịch đến thì ngẩn người nhưng không ngăn cản.

Tàng Thư các của Lý gia chia làm hai, một sáng một tối, trong Tàng Thư các công khai đa phần là các loại du ký, tạp thư, nông học, y học và một số võ nghệ thô thiển.

Tộc nhân Lý gia, khách khanh... Đều có thể tùy ý xem.

Mà Tàng Thư các ngầm kia, trân tàng ít nhất đều là võ học Tiên Thiên, nghe nói còn có võ học Chân Đan và công pháp tu tiên, dù ở trong Lý gia cũng chỉ có vài người được gia chủ cho phép vào.

"Trăm năm một lần..."

"Cơ Quan Thành Mặc Môn..."

Sau khi có mục tiêu rõ ràng, thì tìm kiếm sẽ đơn giản hơn.

Phương Tịch xem vài giá sách, không lâu sau, trong tay hắn đã có mấy quyển sách.

"Sử Thành Phi Nhật, Lý Minh Du Ký, Vô Danh Nhật Chí..."

Đầu tiên Phương Tịch mở Sử Thành Phi Nhật ra, xem ghi chép một trăm năm trước như nghĩ đến gì đó.

Ngay sau đó hắn lại lật một trang nào đó trông Lý Minh Du Ký, Lý Minh này chính là một vị tổ tiên của Lý gia, cũng tu luyện đến cảnh giới Tiên Thiên Võ Đạo Trúc Cơ, người này thích đi du lịch, trong du ký có ghi chép năm nào đó, y từng gặp phải Cơ Quan Thành ở nơi khác...
Bạn cần đăng nhập để bình luận