Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 834: Đại chiến tái khởi (1)

"Xem ra chuyện hôm nay không thể nào lành rồi!"
Phương Tịch dùng thần thức quan sát chiến trường thì phát hiện ngoại trừ tên yêu tộc Phản Hư sơ kỳ có lân phiến màu xanh sẫm ra còn có một đại hán người khoác da thú, đầu mọc sừng, tay cầm đại chùy đen nhánh và một nữ tử mặt trái xoan mặc thanh y, tư thái yểu điệu, vòng eo đẹp đến mức không thể tưởng tượng nổi.
Trong đó nữ tử thanh y kia có tu vi Phản Hư trung kỳ, đang khống chế rất nhiều yêu thú vây công đại quân khôi lỗi và trận pháp.
Còn tu vi của đại hán thì càng kinh người hơn, dường như đã đến cảnh giới Phản Hư viên mãn.
Lúc này đại hán nhìn thấy hai người Phương Tịch thì không khỏi lộ ra nụ cười dữ tợn: "Thì ra vẫn còn hai tên nữa... Mạo hiểm đến đây là để tầm bảo đúng không? Không uổng công bản tôn đã chờ rất lâu..."
Lúc trước gã vẫn luôn quan chiến mà không xuất thủ, hiển nhiên chính là đang ôm cây đợi thỏ, dòm ngó cơ duyên mà bọn Phương Tịch tìm!
Bây giờ đã thấy có hai tu sĩ Phản Hư nữa xuất hiện thì trên mặt hiện ra nụ cười khát máu dữ tợn: "Chết hết cho bản tôn!"
Đại hán lẩm bẩm, hai mắt chợt đỏ tươi, gã gầm lên.
Ở sau lưng gã xuất hiện hư ảnh một con yêu thú khủng bố.
Con yêu thú này giống tê mà không phải tê, như trâu mà không phải trâu, thân dài hơn ngàn trượng, thân phủ đầy lân giáp đen nhánh.
Bò !
Theo tiếng rống vang lên, một tầng yêu hỏa màu xanh sẫm xuất hiện trên hư ảnh.
Trong lục diễm, trong nháy mắt hư ảnh đã hóa thành một cự nhân đầu trâu người mặc thiết giáp, quanh thân có vô số triện văn lấp lóe, tay phải chợt vồ một cái.
Cự chùy đen nhánh không ngừng biến lớn, cuối cùng như một ngọn núi nhỏ, rơi vào trong tay cự ảnh này!
"Kim Thân Pháp Tướng? !"
Chu đại chưởng sự kinh hô, y đã nhận ra thần thông đại danh đỉnh đỉnh này.
Với pháp lực Phản Hư viên mãn của đại hán này thi triển thần thông Kim Thân Pháp Tướng thì đương nhiên uy lực không thể khinh thường được.
Y vội phun một đạo hào quang đen nhánh ra, trong hào quang chính là tấm thuẫn mai rùa, hỗ trợ Đại sư Đông Thu Tử phòng ngự.
Ầm ầm!
Kim Thân Pháp Tướng đập một chùy xuống, vô số hỏa hoa bắn lên!
Thiên địa nguyên khí khủng bố nổ tung, trận pháp kia lại chia năm xẻ bảy trong khoảnh khắc...
Ngoài ra còn có hàng loạt xác khôi lỗi mang vết tích bị đốt cháy bay ra.
Sắc mặt Đại sư Đông Thu Tử rất khó coi, nhìn lại Tam Hùng Kỳ Bàn ở trong tay của mình.
Chỉ thấy từng quân cờ trên đó nổ tung, thậm chí bàn cờ cũng xuất hiện từng vết nứt.
Sắc mặt của Chu đại chưởng sự càng tái nhợt, nhìn tấm thuẫn phủ đầy vết nứt của mình bay về, hiện lên một tia nhức nhối.
"Ha ha... Các ngươi còn chưa chịu thất thủ chịu trói sao?"
Yêu tộc Phản Hư sơ kỳ có lân phiến xanh sẫm trên mặt cười ha ha, đại thủ chợt mở ra.
Từng phi châm màu xanh sẫm xuất hiện, đánh lên Ứng Long Nhận, khiến Ứng Long màu trắng do bảo vật này biến thành kêu rên liên hồi rồi chợt lui, không thể nào duy trì hư ảnh Ứng Long nữa.
Hiển nhiên tên yêu tộc đấu với Quảng Thiên Kiếm cũng chiếm thượng phong.
"Chỉ mỗi tiểu đội chúng ta mà đã không ngăn cản được, chờ một khi đại quân đến thì không phải sẽ hóa thành bột mịn rồi sao..."
Yêu tộc có lân phiến xanh sẫm cười to rồi lấy một cây Thanh Giao Kỳ ra, miệng không ngừng lẩm bẩm.
Mỹ phụ xà yêu thì lại biến sắc: "Xa Thanh, ngươi nói quá nhiều rồi!"
Yêu tộc có lân phiến màu xanh sẫm giật thót rồi lại nói như không sao cả: "Đại quân xuất phát, dù hai tộc nhân ma là kẻ mù kẻ điếc thì bây giờ gần như cũng nhận được tin tức rồi, không sao cả..."
Thấy Kim Thân Pháp Tướng lại sắp đập một chùy xuống nữa thì trong mắt Phương Tịch lóe lên tinh mang: "Đại quân yêu tộc... Chẳng lẽ yêu tộc các ngươi muốn khai chiến sao?"
"Phải thì sao?"
Tiếng nói của tráng hán sừng trâu như tiếng sấm, lại một chùy nữa rơi xuống.
Thu thu!
Lần này trong hư không có thất thải quang huy lóe lên, có Thiên Phượng, Côn Bằng, Thanh Loan, Bạch Hạc, Huyết Kiêu... Tổng cộng bảy linh cầm bay ra, khí tức to lớn quét ngang bốn phương tám hướng rồi chợt hóa thành quang luân thất sắc hỏa diễm, mạnh mẽ bùng lên!
Ầm ầm!
Thất thải quang huy bộc phát, xen lẫn tiếng gầm của đại hán tạo thành thiên địa nguyên khí bạo loạn, khiến sắc mặt của Xa Thanh và mỹ phụ xà yêu đều đại biến, nhanh chóng lui lại mấy chục dặm.
Sau một quạt.
Trời sáng mây trong, Kim Thân Pháp Tướng kia lại hơi tàn tạ, một cánh tay đã không cánh mà bay.
"Phỏng chế Tiên Phủ Kỳ Trân?"
Tráng hán sừng trâu nhìn Phương Tịch đang cầm quạt lông bảy màu: "Hình như trong nhân tộc không có nhân vật như các hạ... Ngươi tên gì?"
"Hạng người vô danh, không đáng nhắc đến."
Phương Tịch nhẹ nhàng lay động quạt lông, tư thái tiêu sái: "Quý tộc xâm lấn quy mô lớn, chẳng lẽ là vị Đại Thánh nào đã tấn thăng, thành tựu Chân Linh rồi sao?"
Thật ra hắn cũng không biết đến tột cùng ai trong Thất Đại Thánh của yêu tộc tấn thăng.
Nhưng yêu tộc dám can đảm như vậy thì đương nhiên phải có chỗ dựa.
Mà chỗ dựa lớn nhất, không thể nghi ngờ gì chính là có thêm một Chân Linh.
Mỗi khi nhiều hay ít hơn một vị Đại Thừa kỳ, đều sẽ ảnh hưởng rất lớn với chiếc lực của ba tộc...
"Nhân tộc quả nhiên gian xảo, tin này cũng không giấu được bao lâu..."
Tráng hán sừng trâu nhìn Phương Tịch: "Ngươi có bảo vật này hộ thân, có lẽ ba chúng ta không làm gì được ngươi nhưng chúng ta chỉ là tiên phong của đại quân nên chỉ cần kéo các ngươi lại thôi, hắc hắc..."
Sắc mặt Phương Tịch hơi ngưng trọng, còn bọn Đông Thu Tử thật sự mặt không còn chút máu nào.
Bọn họ chỉ là một đám tu sĩ Phản Hư, đối đầu với đại quân yêu tộc có yêu tu Hợp Thể thậm chí tồn tại Chân Linh cấp Chân Linh cấp tọa trấn thì thật sự là châu chấu đá xe.
Thậm chí thần thức Phương Tịch rất nhạy, hắn đã phát hiện được một tia thần niệm như có như không đang nhanh chóng đến gần, muốn khóa chặt bốn tu sĩ Phản Hư nhân tộc ở đây.
"Có yêu tộc Hợp Thể..."
Thần sắc Phương Tịch nghiêm lại, Ngũ Hỏa Thất Cầm Phiến trong tay hắn luân chuyển thất thải quang huy rồi chợt quạt một cái.
Vù vù!
Thất thải hào quang bao phủ đất trời, bao phủ luôn cả ta tên yêu tộc ở đối diện vào.
Bởi vì mở rộng phạm vi nên thật ra lực sát thương đánh lên thân ba tên yêu tộc kia cũng không cao.
Nhưng Phương Tịch cũng chỉ muốn tạm thời ngăn chặn mà thôi.
"Chia ra đi!"
Hắn hét lên rồi lập tức quay đầu bay vào khe hở hư không ở sau lưng.
Cảnh này khiến Đại sư Đông Thu Tử cũng ngốc luôn: "Không đến mức vậy chứ?"
Bị động tiến vào Thái Hư thập tử vô sinh chỉ là lựa chọn bất đắc dĩ.
Nếu tu sĩ Hợp Thể ở trước mặt làm vậy mới tính là đập nồi dìm thuyền, không gì đáng trách.
Nhưng bây giờ yêu tu Hợp Thể vẫn chưa đến, chẳng lẽ Tiểu Hư Không Na Di Phù trong tay của Phù lão đã hết rồi?
Mặc dù ba người nghĩ mãi mà không ra nhưng cũng biết tình hình bây giờ rất khẩn cấp, thừa dịp ba tên yêu tộc Phản Hư đều bị kiềm chế lại mà rối rít lấy Tiểu Hư Không Na Di Phù ra, nhanh chóng kích phát.
Trong ngân quang lấp lóe, thân ảnh ba người đã biến mất.
Lúc này, thất thải hỏa quang mới chậm rãi tiêu tán, thân ảnh ba tên yêu tu hiện ra.
Chỉ ngoại trừ đại hán sừng trâu ra, mỹ phụ xà yêu và yêu tu lân phiến màu xanh sẫm đều hơi chật vật.
"Tiên Phủ Kỳ Trân phỏng chế phẩm..."
Mỹ phù xà yêu liếm môi: "Nhân gia... Thật sự rất muốn!"
"Hừ, bảo vật như vậy dù tồn tại cấp bảy cũng sẽ không nhịn được mà động tâm... Ngoại trừ những cấp sáu kinh tài tuyệt diễm kia ra, những tu sĩ còn lại chấp chưởng đều là chuốc họa!"
Tráng hán sừng trâu hừ lạnh, cái mũi to lớn động đậy như đang dò xét hư không xung quanh: "Tiểu Hư Không Na Di Phù? Sử dụng phù lục như vậy thật sự có thể chạy ra khỏi phạm vi truy tìm của chúng ta nhưng vừa rồi Thiên Sát đại nhân đã dùng thần thức khóa chặt mấy người kia rồi, ba tên kia chạy không thoát đâu..."
Muốn chạy thoát dưới tay Hợp Thể thì tốt nhất phải dùng Đại Hư Không Na Di Phù!
Loại phù lục này đứng hàng cấp bảy, ngoại trừ một số tu sĩ Hợp Thể cường hoành ra thì số còn lại đều không thể phong tỏa hư không mà bắt được.
Nhưng na di phù cấp sáu muốn chạy thoát khỏi tay tu sĩ Hợp Thể thì dù tu sĩ kia vẫn chưa đến trước mắt cũng mạo hiểm rất lớn.
Bởi vì Tiểu Hư Không Na Di Phù cấp sáu dữ lắm chỉ qua hơn vạn dặm, thần thức của tu sĩ Phản Hư không thể với tới khoảng cách xa như vậy nhưng tu sĩ Hợp Thể thì có thể làm được!
Nếu so sánh thì tráng hán đầu trâu cảm thấy tu sĩ vô danh thi triển Tiên Phủ Kỳ Trân phỏng chế phẩm kia mới thật sự quyết đoán, là kẻ hung ác!
Ngay tức khắc chui vào trong Thái Hư, mặc dù cửu tử nhất sinh, còn có thể lập tức mất phương hướng hoặc gặp phải hư không phong bạo cường đại.
Nhưng nếu may mắn được hư không loạn lưu cuốn đi, có thể trong nháy mắt xuất hiện ngoài ngàn vạn dặm, ngay cả yêu tu cấp bảy cũng không thể tìm được.
"Tốt, nhiệm vụ dò xét đã hoàn thành rồi, chúng ta trở về phục mệnh."
Tráng hán sừng trâu suy nghĩ một phen rồi dẫn hai yêu tu Phản Hư hóa thành ba đạo độn quang bay về.
Thùng thùng!
Thùng thùng!
Tiếng trống trầm thấp văng lên, chân trời xuất hiện một vệt đen rồi hóa thành thủy triều, cuồn cuộn đến.
Chờ khi đến gần mới nhìn thấy đó rõ ràng là từng con Khoan Đầu Tích Dịch, hình thể của nó to như núi, phần lưng cột bốn cái trống to lớn màu đỏ tươi, bên ngoài trống lớn còn khắc vô số yêu văn kỳ dị, dữ tợn, bên cạnh còn có tráng hán yêu tộc hoặc cơ bắp toàn thân nhô lên hoặc đầy lân phiến giơ dùi trống lên rồi đánh mạnh xuống.
Mỗi lần đánh xuống đều có các loại gợn sóng từ trong trống lớn xuất hiện, tràn ra hư không xung quanh.
Từng con yêu thú cấp thấp đang chạy kia như hấp thu được thừ gì đó đại bổ nên càng cường tráng và cứng cỏi hơn.
Trên bầu trời thì bị từng con yêu cầm hình dạng khác nhau chiếm cứ hoàn toàn như từng đám mây đen.
Thỉnh thoảng lại có từng đại độn quang cấp Hóa Thần, Phản Hư bay ra hoặc tụ hợp với dòng thú triều này.
Đây đều là đại quân tiên phong, phụ trách thanh lý một số trinh sát ven đường của hai tộc nhân ma, hoặc do thám tình hình.
Thậm chí những cạm bẫy và hoàn cảnh nguy hiểm với tu sĩ Hóa Thần , Phản Hư ở phía trước chi đại quân yêu thú này đều bị trực tiếp san bằng.
Hiển nhiên đối với những nguy hiểm này thì đại quân yêu tộc mới thật sự nguy hiểm!
Trong khe hở hư không.
Phương Tịch cũng không nghĩ nhiều như vậy.
Thật ra hắn có thể dùng Tiểu Hư Không Na Di Phù, sau đó nhân cơ hội câu thông với Chư Thiên Bảo Giám ở chỗ bản thể rồi hạ giới.
Như vậy dù có mất dấu thì tên yêu tu Hợp Thể kia cũng sẽ cho rằng phù lục của hắn đặc thù, hoặc nó là một tấm Đại Hư Không Na Di Phù.
Nhưng mà tiến vào khe hở hư không sẽ có thể hoàn toàn cản trở thần niệm của Hợp Thể, chính là biện pháp an toàn hơn.
Ở trong Thái Hư như bầu trời tối thui, Phương Tịch không chút hoang mang mà phong ấn túi linh thú, sau đó mới câu thông với Chư Thiên Bảo Giám.
Ánh bạc lóe lên, hắn đã vào trong Địa Tiên Linh Cảnh nhìn thấy bản thể đang ngồi xếp bằng ở dưới Thủy Tổ Yêu Ma Thụ.
Ngoại Đạo Hóa Thân mặt không biểu tình ném một túi trữ vật qua.
Bản tôn Phương Tịch mặc một bộ thanh y, tiện tay nhận lấy, sau đó kết quyết, bắt đầu đồng hóa Ngoại Đạo Nguyên Anh...
Bạn cần đăng nhập để bình luận