Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 89: Bát Đại Yêu Vương (1)

Đại Lương thế giới.

Thành Tam Nguyên.

Sau khi xác nhận Tư Đồ Thanh Thanh là đang giám thị Trần Bình, Phương Tịch lại chờ thêm một đoạn thời gian, đợi đến khi luyện thành pháp khí, cuối cùng hắn mới dùng Hộ Thân Phù phong bế hầm ngầm lại rồi xuyên không đến Đại Lương thế giới.

Trước hết Phương Tịch đứng ở ven đường, quan sát những thương hộ và du khách lui tới.

Chuyện kỳ lạ là những người này lại không phát hiện gì cứ vô tư bước qua, dù Phương Tịch đưa mặt đến sát bên một vị nữ tử trẻ tuổi cũng không nghe được câu 'Đăng đồ tử' mắng ra khỏi miệng.

Nguyên nhân của những chuyện này đương nhiên chính là một kiện giáp da mà Phương Tịch đang mặc trên người.

Dựa theo yêu cầu của Phương Tịch, Luyện khí sư của Bách Luyện Phường chỉ dùng vài ngày đã chế tạo thành công kiện pháp khí hạ phẩm - Mê Thải Y này!

Trên pháp y này khắc vài trận pháp nhỏ, có hiệu quả tịch trần, đông ấm hè mát, thậm chí có thể căn cứ vào người sử dụng để điều chỉnh nới rộng hay thu nhỏ trong mức độ nhỏ, cam đoan người mặc nó có thể thoải mái dễ chịu.

Trừ những thứ đó ra, công năng lớn nhất của nó chính là - Mê Thần!

Dựa theo lời của Cổ đại sư lúc hắn đến lấy hàng, chỉ cần truyền pháp lực vào, không chủ động hiện thân thì tuyệt đối phàm nhân sẽ không thể nào phát hiện người sử dụng đang ẩn tàng.

Chuyện này hắn đã nhờ khổ lực trong hậu viện của Bách Luyện Phường hỗ trợ xác nhận.

Những khổ lực phàm nhân này, nếu đặt trong thế tục, mỗi một người điều là cao thủ tuyệt thế, thần lực kinh người, lại không có ai phát hiện được Phương Tịch khi hắn thi triển hiệu quả của pháp khí.

Đương nhiên, đối với Cổ đại sư thì kiện pháp khí này hoàn toàn là một kiện không đâu vào đâu.

Bởi vì nó thiếu một pháp trận cao giai cuối cùng - Nặc Linh Trận!

Bởi vậy, chỉ cần ở phụ cấn có một tu tiên giả dù chỉ là Luyện Khí tầng một đã mở ra thiên nhãn, hoặc các loại tiểu pháp thuật linh nhãn đều có thể phát hiện.

Thậm chí đối phương tỏ vẻ bị ám ảnh cưỡng chế mà nguyện ý khiến cho pháp khí đề thăng một tầng, đạt đến hoàn mỹ, thậm chí còn có thể giảm giá.

Nhưng Phương Tịch trực tiếp khéo léo từ chối.

Dù sao yêu thú Biến Sắc Long này cũng chỉ là nhất giai hạ phẩm, dùng đến Nặc Linh Pháp Trận trân quý thì rất không đáng.

Chuyện mấu chốt nhất chính là... Trận pháp này còn đắt đỏ hơn nhiều với cái gì mà Tích Trần, Tịch Thủy!

Trước mắt, linh thạch của Phương Tịch có hạn, hắn không thể tiêu hao như vậy.

Phương diện này hắn đã tiết kiệm được một khoảng lớn linh thạch, toàn bộ đều bị Phương Tịch đổi thành Khí Huyết Đan là đan dược có tác dụng với thể tu, hắn chuẩn bị ở Đại Lương thật tốt tăng lên một đợt.

Trải qua luận chứng trước đó, trước tăng lên võ đạo, sau đó lại tìm cách tranh thủ đạt được tài nguyên tu tiên là được.

'Nếu võ đạo của ta có thể so với Luyện Thể tầng ba, vậy thì ở phường thị Thanh Trúc Sơn cơ hồ sẽ không có nguy hiểm gì...'.

Phương Tịch thản nhiên mặc Mê Thải Y, một mạch bước đến cửa thành.

Những binh lính thẩm vấn, thu thuế kia thì như bị mù, không ngăn cản hắn mà mặc cho hắn tiến vào Thành Tam Nguyên.

Phương Tịch tìm một chỗ bí mật, ngưng truyền pháp lực vào Mê Thải Y, giải trừ hiệu quả ngụy trang.

Đồng thời, quần áo trên người hắn lại tự động đổi màu, biến thành một bộ thanh sam, làm cho hắn giống như một thư sinh bình thường, hắn bước đi trên quan đạo lớn đến mức hai chiếc Bát Lượng Mã Xa có thể chạy song song với nhau.

'Không biết đám người Bạch Vân võ quán và Hàn mập mạp như thế nào rồi... Nhưng mà đã trôi qua gần hai tháng, bọn họ đã thu xếp ổn thỏa ở Thành Tam Nguyên hay chưa?'.

Phương Tịch vừa đi vừa suy nghĩ, sau đó hắn ngừng lại trước một lầu các to lớn.

Lầu các này được xây dựng vuông vức, rất cao lớn, quả thật muốn cướp đi uy phong của Nha phủ ở phụ cận.

Mà mỗi mặt của lầu các đều có một tấm bảng cáo thị, trên đó còn có vài vết cắt đỏ tươi.

"Định Châu Bát Đại Yêu Vương!"

"Liệp Yêu Bảng!"

"Kỳ Trân Dị Bảo Bảng!"

"Tiềm Long Sồ Phượng Bảng!"

Phương Tịch phân biệt từng cái, sau đó hắn trực tiếp bỏ qua Tiềm Long Sồ Phượng Bảng chuyên xếp hạng Võ Giả trẻ tuổi, nhìn về phía Yêu Thú Bảng, vừa bắt đầu chính là Bát Đại Yêu Vương đứng đầu.

"Lão Long Đàm Giao Long... Đứng đầu Định Châu Bát Đại Yêu Vương, từng tiêu diệt đại quân ngàn người, giết mười ba người Chân Kình Võ Sư... Nếu có tráng sĩ có thể giết Giao Long, thưởng mười vạn lượng hoàng kim, triều đình bổ nhiệm Hiệu Úy, một tòa đại trạch Định Châu, mười cây Xích Huyết Chi..."

"Liệt Phong Hạp Đại Bằng Vương... Một trong Định Châu Bát Đại Yêu Vương, phi hành tuyệt tích,... Giải thưởng..."

"Vân Liên Sơn Lão Độc Nhãn... Lang yêu, một trong Định Châu Bát Đại Yêu Vương, bản tính xảo trá..."

"Đại yêu Tông Hùng, ba tháng trước xuất hiện ở gần Đại Thanh Trang, đả thương mười bảy người, giết năm người... Ban thưởng ba ngàn lượng bạch ngân..."

Yêu và ma khác biệt, yêu có thể giết chết.

Bởi vậy Định Châu chỉ xếp hạng yêu thú, không xếp hạng ma!

Cái gọi là Bát Đại Yêu Vương là yêu thú vẫn đang tàn sát bừa bãi ở Định Châu, lại trì trệ chưa thể thảo phạt được, tiền thưởng vô cùng phong phú.

Dựa theo lý giải của Phương Tịch, đại khái thực lực yêu vương tương đương với Luyện Khí hậu kỳ thậm chí đại viên mãn.

Mà thực lực của đại yêu thì tương đương với Luyện Khí trung kỳ.

Xà Yêu và Biến Sắc Long mà trước đó hắn gặp được, nhiều lắm cũng chỉ tính là tiểu yêu, mà Đại Bằng Vương, Giao Long... Nếu đổi thành Võ Giả nhân loại chính là có thể được tôn xưng 'Tông Sư' Chân Cương Võ Thánh! Thậm chí còn khó đối phó hơn.

'Định Châu Bát Đại Yêu Vương là ngoan tật, người bình thường không thể giải quyết được... Nhưng đối với ta mà nói, đây quả thật là một phần bảo tàng nha.'.

Phương Tịch nhìn qua Bát Đại Yêu Vương Bảng, đôi mắt khẽ nhúc nhích.

Đương nhiên, hắn cũng biết bản thân có bao nhiêu cân lượng, cho dù những yêu vương này không có thủ đoạn của tu tiên giả nhưng hắn cũng không thể tùy tiện đối phó.

Nhưng nếu sau này thực lực của hắn tăng lên, thì cũng chưa hẳn...
Bạn cần đăng nhập để bình luận