Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 509: Trụy Ma

Cửu Châu giới.

Cách chiến trường lúc trước mấy trăm dặm.

Hư không chấn động một trận, sau đó Ngoại Đạo Nguyên Anh lớn chừng bàn tay thò đầu ra nhìn rồi mới chui ra.

'Bản thể thật sự không phải con người... Cho ta ăn một viên Bổ Anh Đan rồi lập tức sai đi bán mạng...'.

Đệ nhị Nguyên Anh thầm chửi bậy rồi trực tiếp thi triển Độn Địa Pháp, chui vào trong lòng đất, lại kháp quyết, liên tục thi triển Thuấn Di Thuật.

Sưu sưu!

Từng đạo huyễn ảnh hiện ra trong lòng đất, Phương Tịch liều mạng tổn hao nhiều nguyên khí, liên tục thi triển Thuấn Di Thuật, thời gian chỉ qua một lát thì Phương Tịch đã cách địa điểm giáng lâm vạn dặm.

'Ẩn Ma Bí Thuật!'.

Tiếp theo đệ nhị Nguyên Anh lập tức thu liễm khí tức, bắt đầu khẩn trương chờ đợi, tùy thời trở về Nam Hoang.

Mấy canh giờ sau, một chỗ trong lòng đất.

Ngoại Đạo Nguyên Anh ngồi khoanh chân, miễn cưỡng thở phào nhẹ nhõm: "Ải thứ nhất xem như đã qua... Tiếp theo chính là tìm kiếm thổ dân thực lực thấp ở thế giới này..."

Thành thị mà hắn đặt chân trước đó đã bị vứt bỏ rất nhiều năm nên rất nhiều tin tức đã theo không kịp thời đại.

Phương Tịch bây giờ, cấp bách muốn tìm được một người am hiểu tình hình.

Đồng thời dùng thân thể Nguyên Anh hoạt động ở bên ngoài thì tiêu hao rất lớn.

'Nhưng mà vẫn không thể sốt ruột, lấy bảo toàn bản thân làm đầu.'.

Nửa tháng sau.

Phương Tịch nhìn qua một thành thị có trận pháp bao phủ ở cách đó không xa, trên gương mặt nhỏ nhắn cuối cùng đã hiện ra vẻ vui mừng: "Cuối cùng đã tìm được..."

Thành thị phía trước chính là sau khi hắn không ngừng thuấn di điều tra, cuối cùng tìm được một cứ điểm của nhân loại.

Tiếc là thành này luôn luôn có một trận pháp, ít nhất là cấp bốn bao phủ, thậm chí phạm vi bao phủ cả mấy ngàn kí lô mét vuông, vững vàng thủ hộ toàn bộ thành thị vào trong, chỉ có mấy môn hộ đặc biệt mới có thể ra vào.

Sau khi Phương Tịch phát hiện thì hắn cũng không mạo muội xông trận mà yên lặng chờ cơ hội.

Gió đêm lạnh...

"Ánh trăng của giới này cũng có chút khác biệt..."

Phương Tịch xuyên qua một khe nứt trong lòng đất, ngắm nhìn bầu trời, thì thấy được ánh trắng phát ra tử quang yêu dã.

Không những vậy, ở bốn phía của mặt trăng còn có một vòng vệ tinh quang quyển tinh hoàn.

Thỉnh thoảng sẽ có hài cốt rơi xuống, hóa thành sao băng xẹt qua bầu trời...

"Không đúng, đó hình như không phải sao băng!"

Ban đêm thấy nhiều sao băng, ngày hôm nay, cuối cùng Phương Tịch đã thấy một ngôi sao băng 'rơi xuống' khu vực của mình.

Nhưng chờ đến sau khi toàn thân sao băng bốc lửa, đột phá tầng khí quyển mà giáng xuống thì hắn đã biết mình nhìn nhầm.

Đây không phải 'sao băng' gì cả mà là một chiếc linh hạm!

Toàn thân chiến hạm này dùng một loại nham thạch đen chế tạo thành, trên mũi chiến hạm là ma tượng dữ tợn, toàn thân nó quanh quẩn vầng sáng đen mà Phương Tịch rất quen mắt.

"Pháp khí ma đạo huyết thống rất thuần!" Phương Tịch âm thầm phê bình một câu: "Không đúng... Loại phong cách huyết tinh tàn nhẫn này hình như còn trên cả ma đạo bình thường..."

Ầm!

Lúc này phần đuôi của chiếc ma đạo phi chu bốc lên ngọc lửa, đụng vào một ngọn núi nhỏ cách đây mấy chục dặm.

Mấy chục bóng người từ trong đó bay ra, tu vi thấp nhất cũng là Kết Đan.

Chờ sau khi thần thức nhìn rõ hình dạng của bọn chúng thì Phương Tịch thầm giật mình: "Cổ ma tộc? !"

Mấy chục bóng người này, nam thì người mặc hắc giáp, tướng mạo dữ tợn, đầu mọc sừng đen.

Nữ thì dung mạo xinh đẹp, dáng người cao gầy, trên lan da có từng đương vân tử sắc.

Vậy mà lại giống y hệt với 'Cổ ma tộc' mà Phương Tịch đã nhìn thấy trên bản cổ tịch nào đó!

'Nghe đồn rằng, trong Địa Tiên giới, nhân tộc, yêu tộc và ma tộc luôn là tử địch... Mà tu sĩ cấp cao trong ba tộc này có ba bốn thành đều là thế hệ Hóa Thần hạ giới phi thăng... Bởi vậy hạ giới cũng thường công phạt lẫn nhau... Để chiếm lĩnh vạn giới, tranh đoạt số mệnh tộc đàn.'.

'Cửu Châu giới chắc cũng là một thế giới do nhân tộc thống trị, bây giờ lại đứng trước ma tộc xâm lấn sao?'.

'Vận khí này của ta, quả thật... Nam Hoang có yêu tộc, thế giới mới có ma tộc...'.

Lúc này, ma tộc Nguyên Anh dẫn đầu dường như cảm nhận được thần thức của Phương tịch, ánh mắt lạnh lẽo nhìn qua.

Phương Tịch thấy vậy thì lập tức bão nguyên thủ nhất, dời ánh mắt đi.

'Hỏng rồi, bị phát hiện rồi sao?'.

Ngay lúc Phương Tịch chuẩn bị tiếp tục thi triển Thuấn Di Thuật chạy trốn thì thiên địa nguyên khí chợt nổi lên sóng gió kịch liệt.

Ầm ầm!

Một khắc sau, lại có một chiến chiến hạm tuần tra xé rách khí quyển giáng lâm, họng pháo phía trước mở rộng, từng đạo Lưỡng Nghi Hỗn Động Thần Quang quét ngang.

Nguyên Anh ma tộc gầm lên, mơ hồ nói vài câu cổ ma ngữ, mấy tên Nguyên Anh ma tộc lập tức nghênh đón chiến hạm tuần tra, còn ma tộc cấp ba còn lại thì chạy tứ phía.

Trong thành thị ở gần đó, trận pháp chợt mở ra một cái khe, từng tu sĩ khống chế các loại pháp bảo tạo thành đại quân cũng giết ra...

Trong nhất thời, ma quang và các loại pháp khí, pháp bảo đan vào một chỗ, trên chiến trường một mảnh hỗn loạn.

Phương Tịch ẩn nấp thân hình, lặng lẹ đến gần quan chiến thì gặp được một tu sĩ Trúc Cơ một thanh niên tay chỉ vào hộp sắt trên lưng, từng chiếc may bay không người lái từ đó bay ra hóa thành lôi quang đầy trời.

Thiếu Dương Thần Lôi, Thiếu Âm Thần Lôi, Canh Kim Thần Lôi, Bính Hỏa Thần Lôi...

Vô cùng vô tận lôi quang đánh xuống, lại nổ một ma tộc cấp ba đến hồ đồ...

"Đây là... Máy bay không người lái tạo thành trận pháp Bố Lôi sao?"

Phương Tịch liếc mắt nhìn, âm thầm phê bình: "Mặc dù uy lực của lôi pháp bình thường nhưng phối hợp với trận pháp, còn có mấy tên Trúc Cơ hậu kỳ giúp đỡ... Cũng không phải không thể chiến với ma tộc cấp ba, ít nhất để kéo dài thời gian cũng không có vấn đề gì. Quả thật là không kém..."

Dựa theo tu tiên giới ghi chép, cổ ma tộc hung tàn thiện chiến, nếu một tu sĩ Kết Đan sơ kỳ đụng phải một cổ ma tộc cùng tu vi thì tỉ lệ lớn là phải chạy trối chết.

'Tu sĩ giới này mượn ngoại lực cơ quan khôi lỗi, chiến lực đúng là không tầm thường...'.

Phương Tịch thở dài, chỉ thấy chân trời bùng nổ quang hoa, vô số thiên địa nguyên khí hỗn loạn hình thành vòng xoáy khổng lồ.

Trên chiến hạm tuần tra khổng lồ vô song kia có một đạo tinh mang bay ra rồi hóa thành một vị nữ chân quân, gương mặt lạnh lùng mặc một bộ xích kim phượng hoàng cung quần.

Tu vi của nữ nhân này so với kiếm tu lúc trước còn hùng hậu hơn nhiều, cô ta vẫy tay một cái, chiếc chiến hạm tuần tra kia lập tức như linh bảo của cô ta, vô số cửa khoang mở ra, từng nhóm người máy 'Hoàng Cân lực sĩ', 'Phi Thiên khôi lỗi' bay ra, tạo thành các loại trận pháp, ngăn cản được một cổ ma Nguyên Anh.

Lại có mấy kho đạn mở ra, từng đoàn từng đoàn Lưỡng Nghi Thần Lôi, Hỗn Động Thần Lôi, Ngũ Hành Thần Lôi hiện ra, hóa thành một tòa lôi đình luyện ngục, vây khốn một cổ ma khác.

Dùng tu vi của nữ nhân này phối hợp với chiến hạm tuần trà, vậy mà có thể địch nổi mấy cổ ma cùng cảnh giới.

"Là Vân Đỉnh Chân Quân!"

"Vân Đỉnh Chân Quân là Ngự Hạm Sĩ đỉnh cấp, lần này tất thắng!"

Một tu sĩ Trúc Cơ vui mừng nói.

Một khắc sau, người này đã vui quá hóa buồn.

Ầm ầm!

Một cổ ma Nguyên Anh dường như biết Vân Đỉnh Thượng Nhân khống chế chiến hạm tuần tra rất lợi hại nên hung hãn niệm vài câu chú văn ma đạo thê lương cổ xưa, tiếp theo trên thân gã đã hiện ra từng tia đỏ thắm rồi chợt tự bạo...

Một cổ ma Nguyên Anh tự bạo, trực tiếp xé rách phần lớn máy móc khôi lỗi và lôi đình luyện ngục.

Cho dù Vân Đỉnh Chân Quân cũng không thể không tạm thời tránh mũi nhọn, lệnh chiến hạm tuần tra Vân Đỉnh Hào đánh xuống một đạo thanh quang như phân chia hai giới, bao quanh thủ hộ bản thân vào trong, tránh bị ma hỏa mà cổ ma tự bạo sinh ra gây thương tích.

Phốc phốc!

Từng ngọn lửa đen nhánh rơi xuống chiến trường như mưa sao băng, bất kể cổ ma hay tu sĩ nhân tộc, chỉ cần dính một chút thì hộ thể linh tráo lập tức bị xuyên thủng, ngay cả hét thảm cũng không kịp mà hóa thành tro tàn...

Tu sĩ nhân loại còn lại ngay cả mí mắt cũng không chớp, tiếp tục săn giết cổ ma.

Đây chính là trận chiến tộc đàn tàn khốc!

Cuối cùng có một chiếc chiến hạm chạy đến chi viện, Vân Đỉnh Chân Quân liên tục thi triển thần thông kinh người, dùng Hỗn Động Diệt Ma Pháo đánh giết một cổ ma Nguyên Anh cuối cùng, xem như hoàn toàn đặt vững thế cục chiến trường.

Ánh sáng ban mai mờ nhạt.

Từng bóng người mệt mỏi hạ xuống đất, bắt đầu dùng đan dược khôi phục pháp lực và thanh tẩy ma khí trên thân...

Kinh Tử An đang bố trí trận pháp.

Bất kể pháp lực hay cốt nhục, huyết dịch của cổ ma nhất tộc đều ẩn chứa ma khí mãnh liệt, đối với tu tiên giả rất không tốt, dễ bị ô uế chân nguyên pháp lực.

Dù pháp lực không bị ô uế nhưng làm bạn trường kỳ với nó thì cũng sẽ gia tăng xác suất nhập ma.

Đây là kinh nghiệm giáo huấn đạt được từ máu và nước mắt của vô số tu sĩ.

Bởi vậy sau khi đấu pháp với ma tộc xong thì chuyện đầu tiên chính là tẩy luyện ma khí!

Y mang theo một mảnh kính mắt đầy cảm giác khoa huyễn, từ Hư Nghĩ Võng hay là "Mạng Ảo" bao phủ toàn bộ Cửu Châu đại lục chở một bộ Trừ Ma Vệ Đạo Trận, cũng mang bản thiết kế phát cho người máy Nano mà mình khống chế.

Rất nhanh từ trong 'túi á không gian' của y lập tức bay ra một chùm ngân sắc quang huy.

Quang huy này rơi trên mặt đất, nhanh chóng ăn mòn vết tích cũ, lạc ấn ra từng đoạn trận văn hoàn chỉnh.

Người máy Nano đời thứ ba của Đức Mã Khoa Kỹ dùng rất tốt... Tiếc là một bước cuối cùng vẫn phải được tu tiên giả chúng ta 'điểm linh', nếu không sẽ là một tử trận có hình không thật! Ai... Cũng nhờ như vậy, nếu không thì đường đường Kết Đan Chân Nhân như ta, nói không chừng cũng bị tối ưu hóa mà thất nghiệp..."

Kinh Tử An lầm bầm kháp một pháp quyết, y rót một đạo linh lực hệ Thổ vào trong trận pháp, xuyên qua một điểm cuối cùng của các trận văn.

Ong ong!

Từng đạo linh quanh lấp lóe chợt hóa thành một mảnh nước mưa mịt mù rơi xuống, mang theo các loại công dụng an thần, đãng ma, trị liệu, đa phần tu tiên giả ở đây giang hai tay ra, tiếp nhận trận pháp tẩy lễ, màu đỏ tươi trong mắt dường như cũng tiêu tán đi rất nhiều...

Nhìn thấy cảnh này, trên mặt Kinh Tử An hiện ra sự vui vẻ.

Trước kia y bị trọng thương trong một trận chiến với cổ ma, bây giờ một cái đùi và cánh tay đều là chi giả, nhưng cứu lại được thương thế trên thân thể, thương thế trong Kim Đan và thần hồn lại không có cách nào tốt, hay nói cách khác tiền chữa bệnh quá cao, y đã tuyệt đi hi vọng tấn thăng Nguyên Anh.

Bây giờ, trừ chiến vì nhân tộc Cửu Châu ra thì y kiêm chức Trận Pháp Sư không bị ưu hóa, mỗi tháng đều có thể nhận được lương bổng kếch xù để phụ chi phí trong nhà...

"Được rồi, ma tai ở đây đã trừ, các ngươi tự trở về đi."

Bạch quang chợt lóe, Vân Đỉnh Chân Quân trở lại chiến hạm tuần tra, cũng là dùng đạo hiệu của cô ta đặt tên 'Vân Đỉnh Hào' rồi bay thẳng lên bầu trời.

"Cung tiễn Vân Đỉnh Chân Quân!"

Kinh Tử An vội vàng hành lễ theo sát chúng tu.

Đa phần Nguyên Anh Chân Quân của Cửu Châu đại địa đều phải tuần hành trên cửu thiên, tạo thành Thái Âm Phòng Tuyến quan trọng nhất, chỉ khi ma tai bộc phát mới có thể giáng lâm.

Kinh Tử An cũng đã quen, y chỉ có chút tiếc nuối: "Ai... Lão bà của ta năm đó còn là người ái mộ của Vân Đỉnh Chân Quân, đáng tiếc nàng không dám đi lên xin chữ ký..."

Y cũng không chú ý, ở trên người y, trong thức hải, chẳng biết từ lúc nào đã có một vị khách không mời...

'Không thể không thừa nhận, lần này ta mạo muội thi triển Nguyên Anh Phụ Thể Thuật, đúng là có thành phần đánh cược nhưng cũng may thắng rồi...'.

Nguyên Anh Phương Tịch co đầu rút cổ ở một góc trong thức hải, thầm nghĩ.

Trong loạn chiến, hắn tìm cơ hội tùy ý chọn một tu sĩ Kết Đan bị đánh vào lòng đất để phụ thể.

Hắn đánh cược chính là bí thuật sẽ không bị phát hiện!

Nếu bị phát hiện, vậy thì chỉ có thể thuấn di trốn bán sống bán chết, lại kêu gọi bản thể vớt người...
Bạn cần đăng nhập để bình luận