Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 625: Đại Tuyết Sơn

"Đột phá Hóa thần đâu có đơn giản như vậy, chỉ là Thần Niệm Hóa Tinh mà thôi..."

Phương Tịch xoa đầu Tiểu Thanh, cảm khái nói.

Sau khi nhiều ngày bế quan, uống hết Ninh Thần Bổ Não Dịch thì thần thức của hắn tiến bộ rất lớn, đã có thể làm được bước đầu Thần Niệm Hóa Tinh!

Mà lúc này, Thất Tình Ly Thương Phổ lại ngoại dự liệu vẫn còn một số điểm chưa viên mãn, có lẽ là có liên quan đến tâm cảnh của hắn.

"Có lẽ thần thức của ta bây giờ mạnh không kém tu sĩ Hóa Thần sơ kỳ..."

"Chỉ cần hoàn toàn luyện thành tầng thứ hai Thất Tình Ly Thương Phổ thì nhất định có thể làm được Thần Niệm Hóa Thực!"

"Đến khi Hóa Thần, độ khó của Tâm Ma Kiếp sẽ có thể giảm đi không ít."

Phương Tịch có chút cảm khái.

Hắn đã hoàn thiện từng bước chuẩn bị đột phá Hóa Thần.

"Chủ nhân mạnh nhất rồi!"

Trong mắt của Tiểu Thanh dường như có tiểu tinh tinh, nó kéo góc áo của Phương Tịch: "Trong Sơn Hải Châu quá buồn chán... Cái cây kia và Thái Tuế đều không biết nói chuyện, Đại Thanh cũng chơi chán rồi... Người ta muốn đi ra ngoài chơi, có được không?"

"Ừm, có cơ hội sẽ thả ngươi ra ngoài."

Phương Tịch cũng không lập tức đồng ý.

Hắn nhìn động phủ Sơn Hải Châu một chút.

Sau khi thấy Phương Tiên Đạo Cung và Hãn Hải giới thì hắn thấy chỗ này thật sự hơi chật hẹp, tù túng.

"Nhưng mà Thánh tử chỉ mới Kim Đan... Có được động phủ như vậy đã khá tốt rồi, đây có lẽ là kết quả do kỹ nghệ luyện chế bảo vật hư không ở giới đó phát triển mạnh..."

"Chờ sau khi ta Hóa Thần, có lẽ còn có thể đến thế giới cái thứ hai xem thử?"

Mặc dù tài nguyên Kết Đan trong bí cảnh kia đã không lọt vào mắt Phương Tịch từ lâu.

Nhưng có thể thông qua bí cảnh Vu tộc kia mà tiếp xúc với Nguyên Thủy Ma Môn ở Minh Hoàn giới!

Dù sao cũng chỉ là một bí cảnh dựa vào một phương đại thế giới mà tồn tại, nên đột phá nó đối với Phương Tịch cũng rất đơn giản.

Cơ bản cũng như thoát khỏi Hãn Hải giới vậy, chỉ cần có thực lực xé rách được hư không của bí cảnh kia, lại chống nổi hư không loạn lưu trong thời gian ngắn thì sẽ có thể đến được đại thế giới.

Cho dù Phương Tịch bây giờ cũng tin mình chắc chắn làm được.

Thế nhưng Minh Hoàn giới là địa giới khủng bố khi liên tục có Hóa Thần phi thăng.

Phương Tịch cảm thấy dù mang nó so sánh với Nhân Gian giới thời kỳ thượng cổ thì có lẽ nó cũng không kém bao nhiêu.

'Hóa Thần sơ kỳ cũng không quá an toàn, nếu không thì đến hậu kỳ rồi lại dạo chơi?'.

'Quên đi, cơm phải ăn từng miếng, đường phải bước từng bước, ta bây giờ ngay cả Hãn Hải giới cũng không lấy được... Trước hết vẫn nên cải tạo cái ổ nhỏ của mình một chút vậy.'.

Hắn thở dài rồi lấy một khối Hư Không Chi Tinh trong nhẫn trữ vật ra.

Tinh thạch này hơi trong suốt, như một khối thủy tinh óng ánh, bên trong thì ẩn chứa lực lượng hư không nồng đậm.

Tiểu Thanh cũng là Thiên Phượng Nhất Tộc nên trời sinh đã cực kỳ mẫn cảm với lực lượng hư không, nó nhìn thấy khối Hư Không Chi Tinh này, hai mắt lập tức tỏa sáng, nó mút đầu ngón tay út: "Chủ nhân, người ta muốn..."

"Ừm..."

Phương Tịch tiện tay ném viên Hư Không Chi Tinh này cho Tiểu Thanh, sau đó móc ra một khối lớn hơn.

Tiểu Thanh thấy cảnh này thì miệng nhỏ không khỏi cong lên.

"Hư Không Chi Tinh này vô cùng quý hiếm..."

Phương Tịch giải thích.

Những tinh thạch hư không này phải là gần một nữa tích lũy vô số năm của bảo vật động thiên Hãn Hải giới kia.

Vốn dĩ chúng dùng để phong ấn Hắc Thái Tuế, kết quả Thủy Linh Tâm bị mê hoặc mà phá hư một phần phong ấn.

'Cũng không biết trận linh Đại Hải Quy còn có thể chống đỡ được hay không... Nhưng mà dù không chống nổi trăm năm thì cũng không phải chuyện ta nên nhọc lòng.'.

Phương Tịch bước ra ngoài cùng của Sơn Hải Châu, nhìn mảnh hỗn độn mơ hồ kia rồi ném một khối Hư Không Chi Tinh ra.

Sơn Hải Châu oanh minh, từng cấm chế bạc xuất hiện, hóa thành quang trụ, bao phủ viên tinh thạch này lại.

Hư Không Chi Tinh nhanh chóng hòa tan, mà tương ứng phạm vi không gian bên trong Sơn Hải Châu dường như cũng đang chậm rãi mở rộng...

Thuỷ Tổ Yêu Ma Thụ hưng phấn oanh minh, vô số rễ cây lập tức lan ra... Như một cự hán trốn trong một căn phòng nhỏ chật hẹp vậy, bầy giờ cuối cùng đã đổi chỗ khác, có thể thoải mái hơn một chút...

Phương Tịch không ngừng bỏ Hư Không Chi Tinh vào, khiến động phủ Sơn Hải Châu mở rộng hơn phân nửa, ngay sau đó hắn đã dừng lại.

Tinh thạch này quý giá, đương nhiên hắn sẽ không thể nào tiêu hao một hơi hết sạch.

"Lãnh địa tốt như vậy, vừa an toàn mà linh khí lại dồi dào... Không trồng chút gì thì quá lãng phí."

Phương Tịch nhìn động phủ còn trống trải rất nhiều, cảm thấy không thể chỉ trông chút kỳ hoa dị thảo mà nhất định phải làm ruộng, trồng linh mễ!

"Đại Thanh, Tiểu Thanh... Không phải các ngươi cảm thấy nhàm chán sao? Vậy thì khai khẩn linh điền trong động phủ đi."

Phương Tịch nhìn qua từng con mộc khôi lỗi rủ xuống từ trên Thuỷ Tổ Yêu Ma Thụ: "Bọn chúng sẽ giúp các ngươi."

Đại Thanh và Tiểu Thanh nghe vậy thì trên mặt lập tức hiện ra vẻ đau khổ.

Còn Phương Tịch lại có chút nhớ đến tên gia hỏa nào đó, nếu Hải Đại Ngưu ở đây thì không biết y sẽ hưng phấn thành bộ dạng gì đây!

Hai con linh thú này, thật sự ở trong phúc mà không biết phúc!

Đại Tuyết Sơn.

Ngọn núi này chính là thánh sơn của Tu Tiên Giới Bắc Nguyên, nó còn là linh mạch cấp năm.

Nếu lúc thời tiết trên thánh sơn tốt thì có thể thấu qua sương mù mờ mịt mà nhìn thấy được cung điện ngũ thải mỹ luân mỹ hoán, nó được dân ở cánh đồng tuyết gọi là Thiên Cung.

Thật ra đây chính là Băng Thần Cung.

Mà dưới chân núi Đại Tuyết Sơn thì có một thành trì lớn, tên là Vạn Băng Thành, nó có thể chứa được trăm vạn nhân khẩu.

Vô số tu sĩ, phàm nhân xen lẫn trong này.

Bởi vì hoàn cảnh khí hậu ác liệt của Bắc Nguyên nên nếu không có tu sĩ che chở thì phàm nhân rất khó sinh tồn được.

Mà trong phàm nhân lại có thể cuồn cuộn không dứt mà sinh ra người có tư chất linh căn xuất sắc, xen như bổ sung cho tu tiên giả.

Cả hai mơ hồ hình thành loại quan hệ dựa vào nhau mà tồn tại.

Ngày hôm nay!

Phương Tịch đội trúc lạp, điệu thấp tiến vào Vạn Băng Thành.

Trong thời gian này, hắn kết giao đồng đạo khắp nơi, mua linh vật và bí thuật đặc thù của Bắc Nguyên, xem như có thu hoạch rất lớn.

Lúc này, cuối cùng hắn đã đến thành trì lớn nhất của Bắc Nguyên.

Vừa bước vào Vạn Băng Thành, đầu tiên hắn cảm nhận được gió tuyết ở bên ngoài chợt biến mất.

Bão tuyết kinh khủng kia bị trận pháp ngăn cản hoàn toàn ở bên ngoài, trong những cục gạch băng xây tường thành có từng phù lục như bị đóng băng, chúng tỏa ra ánh sáng đủ màu.

Trên đường, khắp nơi đều có thể thấy được các loại tu tiên giả, đa phần nam tu thì mặc các loại pháp bào may từ da thú, phòng lạnh giữ ấm, hơn nữa lực phòng ngự cũng xem như không tệ.

Nữ tu thì ganh đua sắc đẹp, ngoài trừ áo lông chồn thường gặp ra thì trang phục như Đông Hải và Tây Mạc cũng không ít.

Mặc dù tu sĩ cấp thấp không thể nóng lạnh bất xâm nhưng chỉ cần khắc mấy trận văn trong pháp y thì sẽ hoàn toàn không thành vấn đề.

Chỉ là làm vậy thì giá cả sẽ đắt hơn rất nhiều.

Người có thể khác thường thì linh thạch trong túi chắc chắn cũng không ít.

Phương Tịch dạo quanh một vòng rồi tìm một trà lâu bước vào.

Cửa vào của trà lâu này còn có ẩn giấu trận pháp, rõ ràng không chào đón phàm nhân mà chỉ chiêu đãi tu sĩ.

Hơn nữa có thể nhìn thấu thì ít nhất cũng phải là tu sĩ Trúc Cơ đã có thần thức.

Phương Tịch cũng không có mục đích gì, hắn chỉ định đến uống trà nghe chút chuyện vui, sau đó chờ đại hội đấu giá lần tiếp theo của Đại Tuyết Sơn mở ra, xem thử có thể tìm được một chút hàng tốt hay không.

'Chờ du lịch Bắc Nguyên xong... Cũng là lúc nên về Tu Tiên Giới Nam Hoang, chuẩn bị chuyện Hóa Thần.'.

Trước đó hắn ra ngoài du lịch, đầu tiên là vì tu luyện Thất Tình Ly Thương Phổ cần hồng trần luyện tâm.

Thứ hai chính là pháp lực của hắn tinh tiến quá nhanh, cần hoãn lại một chút.

Bây giờ mục tiêu thứ nhất gần như đã xong, mục tiêu thứ hai cũng cách không xa.

"Khách quan lần đầu đến đây phải không?"

Một nữ tri khách nhìn thấy Phương Tịch thì hai mắt tỏa sáng: "Không biết khách nhân cần loại linh trà nào?"

Phương Tịch nhìn giới mục biểu, bây giờ chữ Bắc Nguyên trên đó hắn đã có thể đọc hiểu không ngại, hắn cười nói: "Mang đến cho ta một bình Hàn Mai Ngạo Tuyết và Tứ Sắc Cao Điểm."

"Dạ!"

Nữ tri khách lui xuống, rất nhanh đã có một trà nương đến, dáng cô ta nở nang yểu điệu, dung mạo rất đẹp, lúc châm trà còn bộc lộ một cỗ phong tình khó nói thành lời.

"Khách nhân, Hàn Mai Ngạo Tuyết của ngài đây!"

Trong trà cụ trên tay của trà nương có một dòng nước tuyết bay vút lên rồi rơi xuống, trong chén trà, hoa mai năm cánh chậm rãi nở rộ, mang theo hương hoa mai kỳ dị.

"Không tệ!"

Phương Tịch nhấp một ngụm, cảm thấy vừa vào miệng lại lạnh buốt, dư vị vô tận thì không khỏi tán thưởng: "Ở chỗ khác có lẽ không uống được loại trà này..."

"Chuyện này đương nhiên rồi, nước tuyết của bản lâu là đặc cung của Đại Tuyết Sơn, không có quan hệ với Băng Thần Cung thì sẽ không có loại nước tuyết này để pha trà..."

Trà nương mím môi cười một tiếng, lại đưa Tứ Sắc Cao Điểm lên, lúc này mới cáo từ.

Phương Tịch vuốt ve chén trà nhìn hàn mai nở rộ trong đó thì như nhớ đến chuyện gì đó.

'Dựa theo những tin tức thám thính được trong mấy ngày qua thì Băng Thần Cung tương đối khó lường... Lần chiến tranh hàng giới này, họ lại phản công vào yêu tộc... Cuối cùng thu hoạch tương đối khá.'.

'Dân phong Bắc Nguyên dũng mãnh nên tu tiên giả thường thường cũng hiếu chiến, thường xuyên một lời không hợp lập tức đấu pháp...'.

'Nghe nói... Lão tổ Băng Thần Cung còn đại phát thần uy, chém giết một con đại yêu Hóa Thần? Chẳng lẽ tu vi của lão là Hóa Thần trung kỳ, thậm chí hậu kỳ?'.

Đáng tiếc những chuyện này cũng chỉ là tin đồn.

Nhưng lòng Phương Tịch lại hơi kích động.

Bởi vì Tứ Thánh Thú Giáp của hắn, Thiên Phượng, Giao Long cũng đã ở trong tay, Hỏa Kỳ Lân hắn cũng lấy được.

Thứ duy nhất khó tìm chính là Huyền Quy cấp năm.

Huyền Quy Nhất Tộc co đầu rút cổ trong Yêu giới không ra, Nhân Gian khó tìm, có lẽ chỉ có thể dùng tinh huyết của Lục Sơn Quy và Kim Giao Ngao cấp bốn thay thế, sau đó chờ đến khi phi thăng Địa Tiên giới sẽ tìm tiếp...

Nhưng bây giờ...

'Băng Thần Cung lại giết vào Yêu giới, chắc chắn cũng từng giao thủ với Huyền Quy Nhất Tộc... Cũng không biết họ có tinh huyết cấp năm không, đại yêu Hóa Thần bị giết lại là loài nào?'.

Thật ra tin tức Yêu Tôn Hóa Thần bị giết cũng chỉ là lời đồn trong tu sĩ Nguyên Anh, ai cũng không biết thật giả.

Nhưng Phương Tịch vẫn ôm hi vọng nhất định, nếu bị chém giết là một con Huyền Quy cấp năm thì chẳng phải muốn bao nhiêu tinh huyết sẽ có bấy nhiêu tinh huyết sao, dù Nguyên Anh của Băng Thần Cung cũng có thể hưởng được chút lợi nhuận chứ?

Vậy thì giao dịch cũng sẽ dễ hơn rất nhiều.

'Ừm, vẫn nên chờ thêm một chút... Hội đấu giá sáu mươi năm một lần của Đại Tuyết Sơn chắc sẽ có không ít đồ tốt.'.

Vừa nghĩ đến đây, Phương Tịch nghe chút tin đồi thú vị của những tu sĩ cấp thấp ở bên cạnh, sau đó ném mấy khối linh thạch trả tiền trà nước rồi lại đến chủ sự Vạn Băng Thành thuê một động phủ.

Bởi vì có Sơn Hải Châu nên hắn cũng không thuê động phủ tốt, linh khí chỉ cấp ba.

Thời gian thoáng cái đã qua mấy năm.

Một đêm này, Phương Tịch đang đả tọa trong Sơn Hải Châu thì khôi lỗi ở bên ngoài chợt cảnh báo.

Hắn nhướng mày, lập tức bay khỏi Sơn Hải Châu, ngay sau đó hắn đã cảm nhận được động phủ lay động một trận.

Phương Tịch rời khỏi động phủ, nhìn về hướng Đại Tuyết Sơn, nhất thời lấy làm kinh hãi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận