Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1461: Bí mật của Vương Phật  (2)

- Lạc Mật... Trước đây, hắn đưa Tang La Diệp có Tiên Nhân ở bên cạnh tận mắt chứng kiến. Bây giờ ngươi không nghe theo không buông tha, làm mất phong độ Đạo Tử của Lạc gia ngươi...
Người trung niên cầm thanh kiếm lớn màu đen nhánh quát.
- Ngươi bớt nhiều lời vô nghĩa đi!
Gương mặt Lạc Mật giống như hàn băng vạn năm, một đường kiếm quang được đặt tên vô danh đặc biệt huyền diệu, kèm theo kiếm ý vô tình, dẫn dắt một sông kiếm dưới chân. Nó bỗng nhiên hóa thành hoa lê rơi đầy trời, thoáng chốc bay trắng thiên hạ...
Đinh đinh đang đang!
Từng kiếm khí giống như hoa lê đâm vào trung niên chỗ ba thước trên thân của Kiếm Tiên, đã bị một con dị thú Tỳ Hưu nuốt gần hết.
- Cũng tốt... Hôm nay ta lại để cho ngươi chứng kiến Kình Thôn Thiên Hạ, một bí thuật kiếm quyết do ta khổ luyện nhiều năm mới tìm hiểu ra được!
Kiếm Tiên trung niên dùng hai tay cầm kiếm, chợt hét lớn một tiếng.
Trong thiên địa hiện ra vô số vết kiếm, dẫn theo từng luồng đạo vận và hóa thành đầu của một con Tỳ Hưu dữ tợn.
Đầu của con dị thú này há to cái miệng giống như chậu máu và nuốt xuống.
Hơn nửa hoa lê đầy trời lập tức biến mất.
Rất nhiều người đứng xem xung quanh thấy được cảnh tượng này, trong lòng lập tức rét lạnh:
- Kiếm thuật của Thượng Tà Kiếm Tiên thăng tiến nhanh, chỉ sợ hắn ở trong Thiên Bia Sơn có lĩnh ngộ... Hắn không ngờ che giấu tu vi, cũng là Đạo Tử hợp đạo bốn bước, thế này thì có trò hay để xem rồi.
- Ha ha ha!
Thượng Tà Kiếm Tiên gào to một tiếng, trong tay vung vẩy thanh kiếm lớn màu đen nhánh.
Cái đầu Tỳ Hưu hình như cắn nuốt cả thiên địa lại há miệng ra, từng đợt sấm sét đen xì quét ngang xung quanh.
- Hừ!
Lạc Mật hừ lạnh một tiếng, trong tay hiện ra một thanh phi kiếm kỳ lạ.
Ngón tay ngọc của nàng lộ ra, búng nhẹ vào thân thanh kiếm.
Một tiếng kiếm lập tức vang vọng.
Thượng Tà Kiếm Tiên lập tức cảm nhận được một dao động khó hiểu đảo qua, thậm chí quên mình phải làm gì.
Cái đầu dị thú Tỳ Hưu kia dừng lại ở giữa không trung, bỗng chốc trở nên mờ mịt.
- Trong kiếm khí của ta kèm theo ý di vọng, ngươi nuốt càng nhiều kiếm khí sẽ càng dễ bị ta ảnh hưởng...
Phi kiếm trong tay Lạc Mật hóa thành một tia sáng trắng, giống như cầu vồng vắt ngang qua mặt trời, bỗng nhiên đâm thủng ngực Thượng Tà Kiếm Tiên.
- Ngươi... Ta...
Nguyên thần Thượng Tà Kiếm Tiên bỗng chốc trở nên tan rã, rõ ràng bị thương cực nặng.
Hắn nhìn Lạc Mật đối diện, trên mặt dâng lên biểu hiện khủng hoảng, lập tức quát:
- Ta chịu thua...
- Muộn rồi!
Lạc Mật vung lên phi kiếm trong tay, từng phi kiếm giống như băng tinh tràn ngập thiên địa, giống như một trận bão tuyết, bao quanh Thượng Tà Kiếm Tiên ở trong đó.
Một vết kiếm Tỳ Hưu kia lập tức chia năm xẻ bảy.
- Lạc Mật... Hôm nay ta thua, sau này ngươi nhất định sẽ có hậu báo!
Sau một lát, mưa gió ngừng lại, chỉ có một giọng nói yếu ớt vang lên ở trong thiên địa...
- Lạc Mật thắng rồi!
- Nữ tử này không hổ danh là nữ kiếm tiên có tài năng tuyệt tế cả một triệu năm mới có một người...
Tiên Nhân xung quanh lập tức bàn tán ầm ĩ.
Còn có một vị Tiên Nhân mỉm cười với vẻ mặt của kẻ đầu cơ, đang phổ cập:
- Các ngươi có biết vì sao vị Lạc Kiếm Tiên này ra tay không? Trên thực tế á...
Bỗng nhiên, hắn nhìn thấy Phương Tịch, trên mặt lại lóe lên vẻ mặt không được tự nhiên.
- Vạn đạo hữu...
Phương Tịch nhìn thấy Vạn Hiểu Thông lại cười ha hả, hình như đã sớm quên đi mâu thuẫn lúc trước:
- Ngươi tới thật đúng lúc, ta có một chuyện muốn thỉnh giáo...
- Ồ? Đạo hữu không biết muốn hỏi chuyện gì? Nếu như liên quan tới Lạc tiên tử thì thôi...
Vạn Hiểu Thông nói thẳng trước, rõ ràng còn sợ hãi sự điên cuồng của Lạc Mật.
- Cũng không phải...
Đối với Lạc Mật, Phương Tịch chuẩn bị sau này giúp đối phương một lần, cũng xem như kết thúc nhân quả. Bởi vậy, hắn vô cùng ung dung, lúc này chỉ nói:
- Ta nghe nói Thiên Kiếm lão sư chuẩn bị thu đồ đệ, cũng rất quan tâm tới vị Luân Hồi Đạo Quân kia... Muốn hỏi một câu về tin tức liên quan.
- Hóa ra là chuyện này. Mời nói...
Vạn Hiểu Thông sảng khoái nói.
Dù sao hắn cũng làm nghề tình báo kinh doanh, chỉ cần là khách, hắn đều sẽ đối xử cung kính.
- Ta nghe nói, Thiên Kiếm lão sư đã từng đi cứu Thanh Vân Đạo Quân... Không biết vị Đạo Quân này và Thiên Kiếm lão sư có quan hệ thế nào? Chẳng lẽ bọn họ thật sự là đệ tử chính thức?
Phương Tịch đưa ra nghi ngờ của mình.
- Hóa ra là chuyện này...
Vạn Hiểu Thông nói:
- Bây giờ ta mới biết được, trong đệ tử của lão sư không ngờ có tu sĩ phi thăng... vị Thanh Bình Đạo Quân trước Điền Xung chính là Thanh Vân Đạo Quân dùng tên giả!
- Quả nhiên là thế à?
Phương Tịch thì thào một tiếng, lại hỏi:
- Không biết ngươi có thể có manh mối liên quan tới vị Luân Hồi Đạo Quân kia không?
- Cái này...
Vẻ mặt Vạn Hiểu Thông khó xử, âm thầm dùng thần niệm truyền âm một câu.
Phương Tịch gật đầu và ném qua một Nạp Vật Phù.
Bạn cần đăng nhập để bình luận