Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 779: Di chuyển (2)

Mấy năm sau.
Nhân Gian giới.
Địa Tiên Linh Cảnh.
Phương Tịch vuốt vẻ một sợi lông vũ Thiên Phượng tỏa sáng rực rỡ trong tay mà trầm ngâm không nói.
Hắn cũng không ở Giáp Dậu giới quá lâu, sau khi hắn đã lấy được thứ mình muốn rồi đi dạo một chút, tìm được mấy linh vật, tài nguyên quý hiếm thì lại đến Yêu giới!
Mối thù với con Thiên Phượng Hóa Thần kia hắn vẫn chưa quên!
Đồng thời hắn cũng muốn lấy chút máu của tứ đại vương giả yêu tộc để dự trữ, sau này bất kể hắn tu luyện bí thuật Vạn Yêu Giáp hay là tế luyện bảo vật khác thì cũng rất rốt.
Thế nhưng sau khi đến Yêu giới Phương Tịch mới thăm dò được, Thiên Phượng Hóa Thần kia đã phi thăng từ lâu rồi!
Sau khi hắn thở dài thì cũng chỉ đành cướp sạch bảo khố của Thiên Phượng Nhất Tộc và những tộc đàn vương giả khác, xem như xuất ra được chút giận năm đó yêu tộc xâm lấn và thu chút lãi.
Bây giờ Phương Tịch xuất thủ đương nhiên là lặng yên không một tiếng động, khiến cả Yêu giới thần hồn nát thần tính, chúng biết có một tên trộm bảo vật xuất hiện, bất kê có bố trí trận pháp và cấm chế nghiêm mật thế nào cũng đều biến mất không còn tăm tích...
Bù bảo khố tư nhân của yêu tu cấp năm cũng không may mắn thoát khỏi!
So sánh với những chuyện này thì toàn bộ Huệ Cô Nhất Tộc mất tích bí ẩn cũng chỉ là chuyện nhỏ...
Phương Tịch dùng thần thức cảm ứng linh cảnh thì đã nhìn thấy một khu vựa chuyên dành cho Huệ Cô Nhất Tộc.
Cái gọi là nấm sớm không biết sáng tối, Huệ Cô không biết Xuân Thu.
Huệ Cô Nhất Tộc có thể sinh ra Kim Thiền Tử, mặc dù nhỏ yếu nhưng thiên phú thần thông có liên quan với thời gian, ở trong yêu tộc gần như có thể tính là một phái riêng.
'Chỉ là muốn thúc đẩy Kim Thiền Tử sinh trường thì cần có Cửu Thiên Tịnh Hoa Thủy... Cửu Thiên Tịnh Hoa Thủy ở Địa Tiên giới cũng là linh vật khá quý hiếm.'.
Phương Tịch cũng không quan tâm chuyện này, dù sao với sự giàu có của hắn thì sau này thế nào cũng có thể lấy được một chút.
Như vậy hắn sẽ có đủ ' Xác Kim Thiền để tu luyện phù lục Long Chương Văn.
Không có Chư Thiên Bảo Giám hỗ trợ nên hắn lĩnh ngộ Long Chương Văn rất khó khăn, đến nay hắn vẫn còn bồi hồi ở cấp nhập môn.
Chính vì vậy mà Thái Thượng Bắc Đấu Tư Mệnh Thần Quang cũng không thể tiến bộ, dù hắn đã đột phá Phản Hư rồi thì cũng như vậy.
Cho nên mỗi ngày sau khi Phương Tịch lĩnh hội Phượng Triện Văn xong thì dù có khó hơn nữa hắn vẫn kiên trì lĩnh hội Long Chương Văn.
Đồn sát thủ của mình có liên quan với nó nên đương nhiên hắn sẽ không thể nào bỏ qua được.
'Địa Tiên Linh Cảnh cũng là động thiên phúc địa, xem như đã tiện nghi cho Huệ Cô Nhất Tộc...'.
Phương Tịch mỉm cười.
Tộc này được Thiên Phượng che chở, bảo vệ nên trong tộc ngay cả yêu tu cấp năm cũng không có, đương nhiên sẽ mặc hắn an bài.
Bây giờ sau khi chúng vào Địa Tiên Linh Cảnh thì càng không quậy lên được chút bọt nước nào.
So với tộc này thì hắn càng tò mò với một tộc khác hơn.
Tâm niệm vừa động thì Phương Tịch đã xuất hiện ở bên ngoài một khu rường ở hướng bắc như thuấn di.
Khắp nơi trong mảnh rừng rậm này đều có thể thấy được những cây cổ thụ cần mấy người ôm mới hết.
Thậm chí còn có cổ thụ đã có ngàn năm, vạn năm thụ linh, tản ra khí tức mênh mông lại mang theo linh khí nhàn nhạt.
Những linh mộc này đương nhiên là lúc hắn du lịch chư giới thu gom mảnh vỡ Chư Thiên Bảo Giám đã thuận tay đào.
Mấy cây lớn nhất trong đó có thể đã có mấy chục vạn năm thụ linh.
Hắn đến dưới một cây cổ thụ che trời, toàn thân cây xanh biếc, hoa văn rậm rạp, mặc dù nó không to lớn như Thủy Tổ Yêu Ma Thụ nhưng lại có cảm giác rất chắc chắn.
Khi Phương tịch bước đến thì trên một cây đại thụ chợt hiện ra hai con mắt, một cái lỗ mũi, phần dưới tách ra như một cái miệng lớn.
"Tôn chủ!"
Miệng lớn khép mở, phát ra tiếng nói hùng vĩ mà cổ xưa.
"Ừ, vào Địa Tiên Linh Cảnh đã quen chưa?"
Phương Tịch cười hỏi.
Chúng là Mộc Chi Tinh Hồn cùng loại với thụ nhân, hắn đã phát hiện trong một tiểu giới kỳ dị.
Giới đó không có ba tộc nhân, yêu, ma mà chỉ có từng mảnh rừng rậm nguyên thủy và Mộc Chi Tinh Hồn này.
Bọn chúng đều có được thọ nguyên rất dài, bản thể chính là từng linh mộc, thế nhưng tính tình của chúng quá trầm ổn, dù mấy vạn năm cũng không chuyển hang ổ.
Phương Tịch không thể không thừa nhận, so sánh với chúng nó thì mình vẫn quá cùi bắp...
Ở trong giới đó hắn tìm được không ít thiên địa linh dược, còn tiện thể đào vài con Mộc Chi Tinh Hồn vào nhà mình.
"Rất tốt..."
Mỗi khi Mộc Chi Tinh Hồn nói một chữ đều dừng lại rất lâu nhưng Phương Tịch cũng đã quen rồi.
"Chỗ này... Rất tốt... Con... Giác Mộc Giao... Kia... Cũng rất tốt..."
Gương mặt khổng lồ trên thân cây nói ầm ầm.
"Như vậy thì tốt!"
Phương Tịch gật đầu rồi rời khỏi khu rừng này thì hắn đã thấy vô số dây leo hội tụ hóa thành một con Giao Long bằng gỗ.
Hình thể của nó chợt thu nhỏ lại còn như một dãy lụa xanh biếc rồi hạ xuống trước mặt Phương Tịch.
Phương Tịch dùng thuật ngự thú câu thông với nói một phen thì lập tức vô cùng hài lòng: "Ngươi đã bắt đầu gieo giống rồi sao? Rất tốt..."
Giác Mộc Giao chính là một loại huyết mạch rất đặc thù, chúng cũng không phân chia thư hùng đực, cái mà sinh sôi bằng cách phân liệt...
Nó có thể gieo hạt, chờ hạt giống trưởng thành sẽ chính là một con Giác Mộc Giao mới.
Nhắc đến thì nó cũng hơi giống với đạo binh Kim Ngân Đậu Mẫu.
Đồng thời huyết mạch Giác Mộc Giao khá cao cấp nên chỉ cần đủ thời gian trưởng thành và tài nguyên thì Hóa Thần cấp năm, Phản Hư cấp sáu, thậm chí Hợp Thể cấp bảy... Cũng có hi vọng nhất định.
Thậm chí nếu thu hoạch được cơ duyên nghịch thiên gì đó mà bắn vọt đến Chân Linh Đại Thừa cấp tám cũng không phải là không có tí khả năng nào.
"Với Vạn Mộc Mẫu Khí đã vượt qua hai trăm mẫu ở trong Địa Tiên Linh Cảnh bây giờ thì ít nhất thúc đẩy sinh ra mấy con Giác Mộc Giao cấp năm cũng không có chút vấn đề nào..."
Phương Tịch tính toán một phen thì không thể không thừa nhận căn cơ của mình vẫn hơi nông cạn.
Đạo binh cao nhất bây giờ chỉ đến cấp bốn, còn lại cấp năm cũng chỉ có và Mộc Ngạn... Đại Thanh chỉ là phế vật, Thái Tuế nằm bình yên...
Nếu thật sự có đại địch xâm nhập, lúc lưỡi đao cần thấy máu thì những phòng tuyến này chỉ là thùng rỗng kêu to, thứ thật sự có thể dựa vào chỉ có Cơ Quan Thành trên bầu trời, thậm chí là bản thân Yêu Ma Thụ cấp sáu!
'Hay là... Mang cả Tiểu Thanh vào?'.
Trong lòng Phương Tịch hiện ra một ý niệm.
Tiểu Thanh theo Ngoại Đạo Hóa Thân cùng phi thăng, bây giờ làm linh sủng tọa kỵ nên vẫn luôn tu hành ở trong Thiên Phạm Quân.
Với thiên tư của nó, có lẽ chỉ kém hơn Tiểu Huyền Quy đang giữ nhà ở Yêu Nguyệt Tiên Thành, tương lai vẫn có hi vọng cấp sáu.
Dù Phương Tịch cũng không thể không tiếc nuối mà thừa nhận sự thật.
Theo hắn không ngừng tấn thăng thì cuối cùng sẽ càng ngày càng bỏ xa một số người và vật không theo kịp bước chân của mình.
...
Địa Tiên giới.
Tam Giới Sơn.
Trong quân doanh Thiên Phạm Quân.
Đã hơn mười năm trôi qua, hai tộc yêu ma cũng không khai chiến nên bầu không khí vốn hồi hộp đã từ từ hòa hoãn lại.
Trong động phủ.
Ngoại Đạo Hóa Thân ngồi xếp bằng rồi chợt phun ra một tia ma nguyên tinh thuần.
Ong!
Huyền Minh Kỳ bay ra, gọn nước hội tụ lại trên đó hóa thành hình một con độc giao.
Trong đôi mắt của con độc giao này lấp lóe tinh quang, vậy mà lại như sống dậy, nó tản ra ba động pháp lực cấp Phản Hư.
Lúc này miệng nó mở ra, lập tức thôn phệ tia ma nguyên kia gần như không còn, mà nó còn uốn éo thân hình đầy bất mẫn.
"Phản Hư chi bảo cấp sáu."
Hắn thở dài, cảm thấy bây giờ bản thân khống chế Huyền Minh Kỳ cũng hơi quá sức rồi lập tức thu hồi nó lại.
"Có bản tôn xuất thủ, Huyền Minh Kỳ vốn có chất liệu phi phàm, lại luyện vào xương, tinh hồn và đa phần tài liệu của Giao Long cấp sáu nên nó tấn thăng cấp sáu cũng như nước chảy thành sông..."
"Thần Anh Kiếm tấn thăng chắc cũng không có vấn đề gì lớn... Đến lúc đó dùng thân thể cấp năm mà nắm giữa bản mạng pháp bảo cấp sáu... Ở trong tu sĩ Hóa Thần cũng xem như chỉ có mình ta rồi."
Ngoại Đạo Hóa Thân nhịn không được cười lên.
Tình huống bản mạng pháp bảo cao hơn tu vi của tu sĩ cũng rất hiếm thấy, thường thường chỉ xảy ra với những tu sĩ tu luyện đệ nhị Nguyên Anh hoặc là tế luyện hóa thân.
Bản mạng pháp bảo tâm ý tương thông với bản thân nên dù cao hơn tu sĩ một cấp thì điểu khiển chắc chắn cũng dễ hơn Huyền Minh Kỳ rất nhiều.
Có thể nói, tu sĩ như vậy mới thật sự là thiên tài, có khả năng vượt cấp chiến đấu.
Mặc dù... Tỉ lệ lớn là vẫn thất bại.
Lạch trời Phản Hư và Hóa Thần cũng không phải chỉ một món Phản Hư chi bảo cấp sáu có thể lấp được nhưng đối mặt với tu sĩ Phản Hư sơ kỳ cũng có lực đánh một trận, sau khi chiến bại vẫn có thể chạy trốn đã là tiêu chuẩn của thiên tài Hóa Thần tuyệt đỉnh rồi!
Nhưng chắc chắn Ngoại Đạo Hóa Thân chắc chắn làm như vậy!
Hắn chỉ đấu pháp với tu sĩ yếu hơn mình!
Sau khi tu luyện xong, Ngoại Đạo Hóa Thân rời khỏi động phủ bế quang, nhận lấy mấy Truyền Âm Phù.
Trong đó có Liễu Nhứ và Vân Hi Tiên Tử.
Hai người bọn họ dựa vào quan hệ của Thiên Mị Tông mà đã nhận được nhiệm vụ vào phường thị làm quản lý cửa tiệm, thù lao cũng phong phú nhưng không có phong hiểm, chính là nhiệm vụ khiến rất nhiều Hiệu úy Hóa Thần tranh đoạt.
Nếu không có bối cảnh Thiên Mị Tông thì chắc chắn chuyện tốt này sẽ không tới phiên các nàng.
Ngoại Đạo Hóa Thân tiếp nhận chính là nhiệm vụ tuần tra bình thường, đã từng tuần tra một số khu vực nguy hiểm.
Trong mấy chục năm nay hắn đã từng nghe qua, thanh danh của Thiên Mị Tông không tệ, mặc dù chỉ nhận nữ đệ tử nhưng cũng không có tin đồn dùng sắc hầu người mà ngược lại còn sinh ra nữ tu có chiến lực cường hoành, mấy vị nữ Thống lĩnh gia nhập Thiên Phạm Doanh kia cũng hung danh hiển hách.
Liễu Nhứ và Vân Hi Tiên Tử có thể tu luyện tới Hóa Thần thì đương nhiên không phải kẻ ngu, trước khi đưa ra quyết định thì chắc chắn các nàng đã tìm hiểu nhiều mặt.
Bây giờ nhìn lại hiệu quả cũng không tệ.
Về phần Ngoại Đạo Hóa Thân?
Làm một vị tu sĩ phi thăng, lại tự tu luyện đến Hóa Thần hậu kỳ nên đương nhiên hắn cũng được không ít thế lực khắp nơi lôi kéo.
Nhưng hắn đều từ chối hết.
Dù sao bản thân hắn cũng có quá nhiều bí mật nên người khác thật sự khó tín nhiệm hắn được.
Huống chi tu vi của hắn cũng là một tâm bệnh.
Đến bây giờ, trong Thiên Phạm Doanh dần dần đã truyền ra lời đồn là tiềm lực của hắn đã cạn, trăm năm rồi mà tu vi cũng không tiến bộ thêm được chút nào...
Trong mắt của những Thống lĩnh cấp Phản Hư thì khí tức của Ngoại Đạo Hóa Thân vẫn luôn là cảnh giới vừa vào Hóa Thần hậu kỳ, pháp lực cũng không tiến bộ một chút nào.
Ngoại Đạo Hóa Thân cũng không định dùng Quy Tức Thuật ẩn giấu tu vi nên nếu ngay cả Phản Hư Phản Hư cũng không nhìn ra được tu vi của hắn thì lại là một kẽ hở lớn.
Đồng thời trong Thiên Phạm Quân ngọa hổ tàng long, ngay cả đại năng Hợp Thể cũng có nên Quy Tức Thuật cũng không đảm bảo.
Bởi vậy hắn dứt khoát triển lộ tu vi thật sự mà không che giấu chút nào.
Người khác thấy hắn trăm năm qua mà pháp lực không tiến bộ được tí nào thì đều nghi ngờ công pháp của hắn có vấn đề hoặc căn cơ bị hao tổn.
Thế lực mới chào càng xem trọng tiềm lực của tu sĩ phi thăng hơn nên đối với loại đã hết tiềm lực như hắn cũng từ từ mất hứng thú...
Như vậy Ngoại Đạo Hóa Thân cũng rất mừng, hắn cũng không giải thích mà còn cảm thấy bên tai thanh tịnh hơn rất nhiều.
Hôm nay chính là thời gian nghỉ.
Ngoại Đạo Hóa Thân rời khỏi quân doanh, độn quang bay đi.
Hắn phi độn rất lâu, sau khi xác nhận không có ai theo dõi thì khí tức và diện mạo của hắn lập tức thay đổi.
Đây là hắn chuẩn bị vào phường thị bán ra một số linh vật quý hiếm ở hạ giới, tiện thể mua vật cần thiết.
Ngoại Đạo Hóa Thân nghênh ngang bước vào chợ đen Tam Âm Sơn, thần thức vừa quét qua thì sắc mặt của hắn không khỏi hơi động...
Bạn cần đăng nhập để bình luận