Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 323: Chịu thua

"Bên ngoài Phong Diệp Đảo và Kim Quy Đảo đều có dấu vết quỷ tu Trúc Cơ hậu kỳ hoạt động?"

"Viện binh Linh Không Đảo trúng phục kích?"

Long Ngư Đảo, xem những tin tức mới nhất, Phương Tịch lắc đầu: "Quả nhiên như tu dự liệu... Trong đám quỷ tu cũng không phải không có quỷ tu có thần trí, bây giờ chúng cũng biết dùng kế."

Nhưng mà có trí khôn thì đại biểu chúng sẽ cân nhắc lợi hại.

Bây giờ thấy phe ta có phù triện cấp ba làm nội tình, chắc là sẽ yên tĩnh một thời gian.

Hơn nữa đây cũng là thả ra tin tức với bên ngoài.

Phương Tịch đứng thẳng ở đỉnh Trường Thanh Các, nhìn Long Ngư Đảo rất náo nhiệt, cười nhếch mép.

Nếu nói lúc này trên đảo của hắn không có thế lực tai mắt của Huyền Thiên Tông thì hắn không hề tin.

Nhưng mà đúng lúc thả ra tin tức mình trở thành Phù sư cấp ba.

Cũng có thể lộ ra gia trị để người khác lôi kéo mà không phải là căm thù.

'Địa vị của Phù sư cấp ba ở tu tiên giới không kém hơn Giả Đan Chân Nhân, nhưng Luyện Đan Sư hoặc Luyện Khí Sư cấp ba thì đã có thể so với Kim Đan Chân Nhân... Nếu là Trận Pháp Sư cấp ba thì địa vị phải vượt qua tu sĩ Kết Đan sơ kỳ một bậc.'.

'Nếu ta triển lộ thân phận Trận Pháp Sư cấp ba, đây mới thật sự là tin tức kinh thiên động địa...'.

'Bây giờ chỉ là kỹ xảo phù triện cấp ba thì vấn đề cũng không lớn...'.

Thật ra Phương Tịch cho rằng tạo nghệ phù triện của bản thân chỉ ở chuẩn cấp ba, vẫn là Bảo Văn đủ mạnh nên uy năng của phù triện mà hắn chế tạo ra mới đạt cấp ba.

Nhưng mà ngoại nhân cũng không biết...

Bởi vậy xem hắn như một vị Phù sư cấp ba cũng không gì không thể.

Mấy tháng sau, một đạo độn quang điệu thấp đến ngoài Long Ngư Đảo, nhìn sương mù do Huyền Mộc Đại Trận phát ra, trên mặt xuất hiện vẻ nghiêm túc.

"Không ngờ... Nước cạn cũng có Giao Long, vậy mà để người này có thành tựu."

Độn quang thu lại, từ trong đó hiện ra một lão đạo mặc hắc bào, tướng mạo gầy trơ xương.

Lão đạo này giữ lại chòm râu dê, mắt nhỏ, tóc nửa trắng nửa đen, tùy ý xỏ một cây trâm của đạo sĩ, nhìn ngũ quan có vài phần khôn khéo.

Lúc này, lão quan sát một phen trước rồi mới lấy Truyền Âm Phù trong tay áo ra, phóng vào trong trận pháp.

Không lâu sau, trong sương mù hình thành một thông đạo linh quanh nhấp nháy, một tu sĩ thanh y cưỡi rồng bay đến, phát ra tiếng cười cởi mở: "Phương Tịch có tài đức gì lại có thể nghênh đón chưởng môn Huyền Thiên Tông đích thân bái phỏng? !"

"Phương đảo chủ, bần đạo Huyền Huyền Tử, hữu lễ!"

Huyền Huyền Tử lão đạo chắp tay.

"Ta nhớ là chưởng giáo Huyền Thiên Tông, dường như..."

Trên mặt Phương Tịch hiện ra chút chần chừ.

"Trước đó Kiều sư huynh rơi vào vây công của ma tu và Thanh Mộc Tông, bất hạnh vẫn lạc... Do bần đạo tạm thay chức chưởng môn."

Huyền Huyền Tử trân trọng lấy một khối ấn tín ra: "Nếu đạo hữu nghi ngờ thì mời xem vật này!"

Phương Tịch phóng thần thức ra đã thấy ấn tín này tương tự như núi nhỏ, có khắc hai triện văn cổ 'Huyền Thiên', bên ngoài có linh quang lấp lánh, là một món dị bảo.

"Quả nhiên... Huyền Thiên Ấn Tín đã ở trong tay của Huyền Huyền Tử đạo hữu, thân phận của đạo hữu cũng không cần hoài nghi."

Phương Tịch cười lên, dường như rất hiểu với ấn tín này.

Thật ra cũng đúng là vậy, tín vật chưởng giáo Huyền Thiên Tông, đương nhiên không thể khinh thường, dựa vào ấn tín này, hoàn toàn có thể điều động bất kỳ thế lực Trúc Cơ nào của Việt Quốc.

Hắn làm động tác xin mời rồi bay vào trong trận pháp trước.

Huyền Huyền Tử thu dị bảo ấn tín rồi cũng bay theo vào trong sương mù, tấm tắc lấy làm kỳ lạ: "Mắt của lão đạo vụng về... Trận này có lẽ là cấp hai thượng phẩm Huyền Mộc Đại Trận, lại thêm chút cải biến, đạo hữu còn là Trận Pháp Sư cấp hai thượng phẩm phải không?"

"Chỉ là một bằng hữu của ta hỗ trợ mà thôi..."

Phương Tịch trả lời một câu mơ hồ, dần theo Huyền Huyền Tử đến Trường Thanh Các, cho tất cả thị nữ lui ra, rồi mới phân chủ khách ngồi xuống.

"Không biết hôm nay chưởng môn đến đây là vì chuyện gì?" Phương Tịch hớp một ngụm linh trà, đã biết rõ còn cố hỏi.

Mặc dù Huyền Huyền Tử là chưởng giáo của tông môn Kim Đan nhưng tích cách của lão không hung hăng, xử sự với mọi người như mộc xuân phong.

"Đâu có đâu có, lần trước có hiểu lầm nho nhỏ..."

Phương Tịch phụ họa vài câu, hai người chợt ăn ý không nhắc đến chuyện Viên Phi Hồng.

"Ai... Kiều sư huynh của ta chết rất thê thảm..."

Huyền Huyền Tử nhấm nháp linh quả, tiếp theo lòng đầy căm phẫn: "Thanh Mộc Tông vậy mà cấu kết với ma tu, giết chưởng môn Huyền Thiên Tông, thù này không đội trời chung!"

'Ngay cả chưởng môn của các ngươi cũng bị người ta phục sát... Xem ra đúng là rơi vào thế yếu trong đại chiến.'.

"Không biết đảo chủ có nguyện ý gia nhập Huyền Thiên Tông không?"

Huyền Huyền Tử trọng thực lợi mà khinh hư danh, vẫn muốn lôi kéo Phương Tịch, dù sao lần này chính là chiến lực mấy vị Trúc Cơ hậu kỳ, có hiệu quả nhất định để vãn hồi cuộc chiến, thậm chí còn có thể quyết định thắng bại của một chiến khu!

Phương Tịch chưa kịp trả lời thì Huyền Huyền Tử lại nói tiếp: "Trong Huyền Thiên Tông cất giấu vô số công pháp và bí thuật, còn có các loại tài nguyên trân quý... Thậm chí còn có thể được Trương lão tổ đích thân chỉ điểm! Đối với Kết Đan, cũng có chút lợi ích."

"Ồ?"

Ánh mắt Phương Tịch sáng lên, dường như hơi động tâm.

Nhưng thật ra, hắn tự biết được mọi thứ, không cần cầu bên ngoài nên căn bản hắn sẽ không rời khỏi Long Ngư Đảo, chỉ muốn ở trên đảo đến khí Kết Đan.

Nhưng mà đối với cám dỗ của Huyền Huyền Tử thì hắn cũng biết tu sĩ Trúc Cơ bình thường cũng chưa chắc có thể chống cự được.

Dù sao toàn bộ tu tiên giới của ba nước cũng không được mấy vị Kết Đan, nếu có thể được Trương lão tổ chỉ điểm tâm đắc Kết Đan, cậy thì dù là tu sĩ Trúc Cơ viên mãn cũng phải động tâm.

Hai mắt Phương Tịch lộ ra tinh quang, đột nhiên hỏi: "Nếu ta dẫn quần tu Long Ngư Đảo gia nhập Huyền Thiên Tông thì có được ban thưởng linh vật Kết Đan không?"

"Chuyện này..."

Dù hàm dưỡng của Huyền Huyền Tử tốt cũng xém chút đã chửi ầm lên.

Linh vật Kết Đan trân quý bực nào?

Nếu Huyền Thiên Tông thật sự có thứ này thì chắc chắn cũng phải cho người trong nhà trước, sao có thể cho ngoại nhân?

"Chẳng lẽ đạo hữu không biết linh vật Kết Đan trân quý cỡ nào sao? Dù là bản tông cũng không có... Nhưng một phần tâm đắc Kết Đan thì không phải là không thể..."

Huyền Huyền Tử nhiều lần bình tâm tĩnh khí, cuối cùng mới miễn cưỡng áp được lửa giận mà bình tĩnh trả lời.

"Chỉ có tâm đắc Kết Đan thôi sao? Ai... Xem ra đời này của bản nhân, đúng là khó mà Kết Đan..."

Phương Tịch thở dài, dáng vẻ như hơi tiếc hận: "Ta đã hơn một trăm sáu mươi tuổi, chỉ muốn an hưởng tuổi già, không muốn tiếp tục chém chém giết giết, xin Huyền Huyền Tử đạo hữu thứ lỗi..."

"Chuyện này... Thôi, đạo hữu có thể chống cự quỷ tu ở Hồ Vạn Đảo cũng đã giúp Huyền Thiên Tông trấn thủ Bắc Cương rồi."

Huyền Huyền Tử thấy mục tiêu thứ nhất mà hôm nay lão đến đây thật sự không thể hoàn thành thì chỉ có thể lui một bước để cầu chuyện khác: "Lão đạo nghe nói... Trước đó một vị Trúc Cơ trên đảo của đạo hữu đã thi triển ra một tấm phù triện cấp ba đúng không? Theo lão đạo được biết, trong Việt Quốc bây giờ, dường như không có vị Phù sư cấp ba nào... Cũng không có linh phù cấp ba chảy ra, chẳng lẽ là đạo hữu?"

"Không sai, chính là tự tay bản nhân luyện chế."

Phương Tịch thản nhiên thừa nhận: "Sao? Huyền Huyền Tử đạo hữu cũng muốn mua mấy tấm à? Như vậy thì không có vấn đề gì... ".

Hắn mở rộng tin tức cũng chính vì chuyện này.

Đáng tiếc, linh phù cấp ba quá trân quý, dù toàn bộ Việt Quốc cũng chỉ có Huyền Thiên Tông mới đủ khả năng mua.

"Chuyện này... Bản tông đang giao chiến với Thanh Mộc Tông, linh phù cao giai đương nhiên càng nhiều càng tốt, không biết giá bao nhiêu?"

Huyền Huyền Tử hít sâu, hỏi chỗ quan trọng nhất.

"Bất luận bảo vật gì đến cao giai thì giá cả đều điên cuồng tăng lên mấy lần, thậm chí mấy chục lần..."

Phương Tịch mấy máy môi: "Như vậy đi... Đạo hữu có thể dùng linh mộc cấp ba hoặc là linh thạch thượng phẩm để ra giá..."

"Chuyện này..."

Huyền Huyền Tử lâm vào trầm ngâm, đối phương muốn linh mộc cấp ba, chuyện này rất dễ hiểu, dù sao nó cũng là chủ tài để chế tác phù chỉ cấp ba.

Nhưng linh thạch thượng phẩm?

"Linh thạch thượng phẩm trong mỏ linh thạch cũng rất hiếm, mười năm cũng không đào được một khối, luôn nằm trong tay của Trương lão tổ bản môn... Muốn lấy ra giao dịch thì thật sự hơi phiền phức."

Huyền Huyền Tử lộ vẻ khó xử: "Đối với tu sĩ Trúc Cơ như chúng ta thì linh thạch trung phẩm cũng đã đủ cho nhu cầu hàng ngày rồi chứ?"

"Ta muốn linh thạch thượng phẩm thì đương nhiên là có tác dụng với ta... Nếu không thể đáp ứng điểm này thì tại hạ cũng chỉ có thể tiếc nuối mà cự tuyệt."

Phương Tịch lắc đầu.

Hắn muốn linh thạch thượng phẩm, đương nhiên là vì bản thân.

Bất luận sau này nghiên cứu trận pháp cấp ba hay là lúc đột phá Kết Đan, hấp thu vô số linh khí tinh thuần trong đó để giúp đột phá đều là lựa chọn rất tốt.

"Linh phù cấp ba rất hiến, cho dù dử giả phù chỉ thì trong một tháng ta cũng khó luyện ra được một tấm... Chỉ có thể làm phù triện trân quý bán cùng với một số phù triện cấp hai thượng phẩm... Về phần vấn đề linh thạch thượng phẩm thì cùng lắm đến lúc đó ta dùng linh thạch hạ phẩm để bổ sung giá chênh lệch."

Phương Tịch vung tay lên như không thiếu tiền.

Lúc thăm dò di tích Phỉ Thúy Đảo trước đó, hắn thông qua phường thị ở Linh Không Đảo, thật sự kiếm được rất nhiều linh thạch, đa phần trong đó đều là hạ phẩm, cũng đang cần đổi.

Ngoài ra, Viên Phi Hồng định cư ở Long Ngư Đảo cũng dâng lên rất nhiều linh tài, trong đó cũng có một phần tích lũy mấy trăm năm của Bạch Trạch Tiên Thành, chỉ riêng linh thạch cũng không phải là con số nhỏ.

'Ai... Xem ra không đưa linh thạch thượng phẩm cho người này là không được!'.

'Nếu không phải bản tông đỡ trái hở phải thì sao phải cúi đầu với hắn chứ?'.

'Tạm thời nhẫn nhịn, chờ sau khi Thanh Mộc Tông lui đi thì sớm muộn gì cũng có một ngày...'.

Huyền Huyền Tử suy nghĩ trong lòng trăm ngàn lần, sau đó nở nụ cười, định ra khế ước mua hàng đơn giản với Phương Tịch.

Đồng thời ước định sau này do Huyền Thiên Tông phái người đến Long Ngư Đảo giao dịch.

"Đúng vậy... Cần chủ trì trận pháp trên đảo, hơi phiền phức."

Phương Tịch trả lời với gương mặt tỉnh bơ.

'Người này... vẫn còn che giấu Trận Pháp Sư! Hắn ở trong trận này, trừ Trương lão tổ ra thì không ai hạ được, thật sự đã thành đại thế!

Huyền Huyền Tử nghe vậy thì trong lòng không khỏi cực kỳ nghiêm nghị...
Bạn cần đăng nhập để bình luận