Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 233: Bí Pháp Cướp Đan

Nguyễn Tinh Linh rên rỉ rồi tỉnh lại.

Trong tầm mắt của nàng lại một động phủ trong đá thô sơ, có lẽ là vừa mở ra.

"Nguyễn tiên tử tỉnh rồi sao?"

Phương Tịch đang ngồi đả tọa khôi phục pháp lực ở bên cạnh mở mắt ra, nở nụ cười.

"Phù bảo kia... Ma tu Tư Đồ Gia đâu?"

Nguyễn Tinh Linh ngồi dậy, dùng thần thức kiểm tra một phen rồi hỏi vấn đề quan trọng nhất.

"Phù bảo kia sao khi phát ra hai kích đã hao hết uy năng... Tại hạ xuất hết át chủ bài ra mới trảm được ma tu kia..."

Phương Tịch nói như vẫn còn sợ hãi.

"Ngươi đã... Giết Tư Đồ Gia sao?"

Nguyễn Tinh Linh khó tin.

Tư Đồ Gia kia không chỉ có tu vi Trúc Cơ sơ kỳ đỉnh phong mà còn tu luyện ma công, có thể so với tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ bình thường.

Y đối đều với tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ, hầu như đều là nghiền ép, vậy mà đã chết!

Nàng giật mình, chợt mỉm cười: "Xem ra thiếp thân tìm đạo hữu để viện thủ quả nhiên là một quyết định vô cùng chính xác."

Trước đây Nguyễn Tinh Linh đã cảm thấy Phương Tịch không tầm thường, sau đó lại cảm thấy suy đoán của bản thân đã sai.

Nhưng sau khi nghe tin đối phương Trúc Cơ thành công lại có nhận thức mới.

Từ khi biết Phương Tịch đến nay, mỗi bước đi của hắn đều rất ổn, không kiêu không nóng vội, không quan tâm hơn thua, chuyện này cũng không phải một tu sĩ bình thường có thể làm được.

Nàng suy nghĩ một lúc: "Nếu Tư Đồ Gia đã chết trong tay ngươi, vậy túi trữ vật của hắn..."

"Đương nhiên cũng ở trong tay ta."

Phương Tịch gật đầu, như có phát hiện hỏi: "Trong đó dường như có vật hữu dụng với tiên tử sao?"

"Đây là đương nhiên... Thật ra thiếp thân bị Tư Đồ Gia kiềm chế, bị gieo Huyết Chú Tâm Ấn, nên còn có một giọt tinh huyết bản mệnh luyện chế chú dẫn ở trong tay hắn..."

Nguyễn Tinh Linh gượng cười, đây cũng là nguyên nhân mà nàng không muốn tìm Trúc Cơ khác viện thủ.

Chú dẫn này rất quan trọng, lại ẩn chứa bản mệnh tinh huyết của nàng, một khi rơi vào tay tu sĩ không có ý tốt thì hậu quả rất khó lường.

Thật ra nếu không phải Tư Đồ Gia còn muốn bắt sống nàng thì chỉ dựa vào vài loại bí thuật ma đạo đã có thể trực tiếp đưa nàng vào chỗ chết.

So sánh với nhau thì Phương Tịch vẫn đáng tin hơn.

"Có phải là thứ này không?"

Phương Tịch suy nghĩ một lúc rồi lấy từ trong đai lưng vàng ra một cái bình bằng bạch ngọc, trong đó mơ hồ có khí tức huyết tinh tỏa ra.

"Chính là thứ này!"

Nguyễn Tinh Linh nhìn thấy, ánh mắt sáng lên: "Không biết có của Đan nhi không?"

Phương Tịch dùng thần thức kiểm tra một phen rồi lắc đầu: "Không có..."

"Như vậy thì... Chỉ sợ chuyện này còn chưa xong..." Nguyễn Tinh Linh thở dài, nhìn bình ngọc trong tay của Phương Tịch, trên mặt không khỏi hiện ra vẻ điềm đạm đáng yêu: "Phương đạo hữu..."

"Tiên tử mời ta xuất thủ, nói là sẽ tăng cho ta cơ duyên gia tăng tỉ lệ Kết Đan..."

Phương Tịch nhìn Nguyễn Tinh Linh nhiều lần biến hóa sắc mặt, chợt cười rồi thảy bình ngọc trong tay qua: "Vật đó ta đã lấy được, miễn cưỡng tính Nguyễn tiên tử đã hoàn thành ước định..."

Nguyễn Tinh Linh tiếp nhận bình ngọc, trong lòng thả lỏng, rồi lại đứng dậy nhẹ nhàng thi lễ: "Đa tạ Phương đạo hữu... Đã không so đo chuyện thiếp thân lừa gạt, nhưng mà chuyện gia tăng xác suất Kết Đan chắc chắn là thật, thiếp thân đã âm thầm tìm hiểu, trong tay của ma tu chắc chắn có bí pháp phụ trợ Kết Đan..."

Không sai!

Thù lao mà Nguyễn Tinh Linh đáp ứng thật ra là ở trên người của Tư Đồ Gia, hứa hẹn lúc trước hoàn toàn là mang lợi ích của người khác ra hứa.

Cũng chính là lão bằng hữu mấy chục năm.

Nếu đổi thành người khác e là kết quả của Nguyễn Tinh Linh nói không chừng sẽ vô cùng gay go.

Phương Tịch thì vuốt ve một cái ngọc giản đỏ như máu trong tay áo, vẻ mặt như nghĩ đến chuyện gì đó.

Hôm đó, hắn nhìn thấy Diệp tán nhân đột kích, không chút ý định tiếp tục đấu pháp, mà thu lại trận pháp và khôi lỗi, mang theo Nguyễn Tinh Linh xách thùng chạy trốn.

Dựa vào thiên phú yêu thuật gia tăng tốc độ bay của khôi lỗi phi hành cấp hai, cuối cùng đã cắt đuôi được Diệp tán nhân, sau đó ở bên ngoài tùy tiện mở động phủ rồi kiểm tra chiến lợi phẩm.

Mà trong đai lưng trữ vật của Tư Đồ Gia ngoại trừ linh thạch, tạp vật và một số tài liệu ma đạo khiến người khác thấy phải rùng mình ra thì vật đặc thù nhất chính là chú dẫn của Nguyễn Tinh Linh và cái ngọc giản này.

Trong ngọc giản, ghi lại một môn ma công tên là - Ngũ Cực Nguyên Ma Công!

Môn ma công này bao hàm toàn diện, khiến Phương Tịch mở rộng tầm mắt, đồng thời mơ hồ cảm thấy một ít nội dung trong đó tương tự với Huyết Sát Ma Công khi giết Tư Đồ Anh lấy được, có lẽ là công pháp thượng cấp của nó!

Ở trong Ngũ Cực Nguyên Ma Công này, không những ghi chép rất nhiều bí thuật ma đạo mà còn có Nguyên Ma Thứ, chính là bí pháp công kích thần thức.

Điều này khiến Phương Tịch cảm thấy kinh hỉ, mặc dù chỉ có vận dụng thần thức công kích địch nhân chứ không có pháp môn tu luyện thần thức nhưng đối với hắn có thể từ từ tăng trưởng thần thức bản thân chỉ là chuyện râu ria.

Môn Nguyên Ma Thứ này chắc chắn là bí thuật mà trước đó Tư Đồ Gia đã công kích hắn, còn có chút khuyết điểm, đối với địch nhân có thần thức mạnh hơn mình thì như không có chút tác dụng, chỉ có thể khi dễ kẻ yếu.

Trừ những thứ đó ra thì hai thiên bí thuật sau cùng khiến hai mắt Phương Tịch tỏa sáng.

Một môn bí thuật trong đó gọi là Cướp Tiên Cơ, có tiếng là dù người có tư chất linh căn hạ phẩm cũng có thể thuận lợi Trúc Cơ.

Phương pháp tu luyện của nó chính là trước tiên tìm tu sĩ có tư chất linh căn, điều kiện phù hợp với người tu luyện, lại thi triển đủ loại bí pháp bào chế, chờ sau khi người đó tấn thăng Trúc Cơ xong, thì có thể thông qua thông qua khí cơ tương hợp, trộm lấy ' Cơ Hội Đại Đạo' của người đó, từ đó khiến bản thân Trúc Cơ thành công.

Nói thì đơn giản nhưng chân chính áp dụng toàn bộ quá trình đương nhiên sẽ rất phiền phức.

Không nói phiền phức khi tìm tu sĩ tương hợp làm lô đỉnh phiền phức.

Dù cuối cùng tiến hành quá trình trộm lấy cơ hội đại đạo cũng rất nguy hiểm, dù sao thì Luyện Khí kỳ cướp đoạt cơ hội đại đạo của tu sĩ Trúc Cơ cũng có khả năng lật thuyền, dù là đối phương đã bị chế phục.

Nhưng một khi Cướp Tiên Cơ thành công thì dù người tu hành có khí huyết thiếu hụt, vượt qua đại nạn sáu mươi, tư chất linh căn kém thì cũng có thể Trúc Cơ thành công, đồng thời thần thông pháp lực, thậm chí tăng trưởng thọ nguyên đều như tu sĩ Trúc Cơ bình thường, quả thật là một môn diệu pháp.

Chỉ là trộm được cơ hội đại đạo thì cuối cùng vẫn không phải của mình, tu sĩ dùng bí pháp ma đạo này để Trúc Cơ thì không trông cậy vào Kết Đan, cả đời có thể tu luyện đến Trúc Cơ viên mãn chính là cực hạn.

"Công pháp này... Thích hợp cho người có trưởng bối là Trúc Cơ thậm chí Kết Đan, hoặc là thế lực lớn bồi dưỡng lực lượng trung thành... Nếu không chờ đến khi lô đỉnh Trúc Cơ thì Luyện Khí kỳ làm sao để chế phục được Trúc Cơ cũng là vấn đề lớn..."

Đương nhiên đây cũng không phải thù lao mà Nguyễn Tinh Linh nhắc đến.

Thù lao của Nguyễn Tinh Linh là một thiên bí thuật cuối cùng - 'Bí Pháp Cướp Đan!

Bí pháp này ý nghĩa như tên, chính là bản thăng cấp của Cướp Tiên Cơ, chú ý bồi dưỡng một vị tu sĩ Kết Đan, sau đó trộm Kim Đan của tu sĩ đó, từ đó khiến bản thân tấn thăng Kết Đan.

Trong lời mở đầu của bí pháp, thì có một lão ma bình luận - ' Thánh nhân bất tử, đạo tặc không dứt... Bí pháp Giả Đan của chính đạo vốn là lấy từ thuật cướp đan, tu sĩ trộm nội đan yêu thú, ngưng kết Giả Đan chính là chính đạo, chúng ta trộm nhân đan, chính là ma đạo... Thật ra trăm sông đổ về một biển, quả thật buồn cười!'.

Nguyễn Tinh Linh nói đến cơ duyên gia tăng xác suất Kết Đan chính là cái này.

Cũng không biết nàng từ đâu nghe được, lại hơi sai.

Ít nhất sau khi Phương Tịch xem hết Bí Pháp Cướp Đan thì không còn gì để nói.

Bởi vì yêu cầu quá hà khắc!

"Cần tìm một người có huyết mạch gần, tốt nhất là người thân, còn phải có thuộc tính linh căn giống nhau, tốt nhất vẫn là tu sĩ linh căn thiên phẩm... Dùng đủ loại bí pháp bào chế, chờ đến thời điểm người đó Kết Đan, trộm khí cơ của y..."

"Cút! Linh căn thiên phẩm trước Kết Đan hầu như không có bình cảnh, mỗi khi phát hiện một tên thì tông môn Nguyên Anh cũng thèm nhỏ dãi, Nguyên Anh Chân Quân còn đích thân thu làm đệ tử, vậy thì bào chế thế nào? Sau đó thành toàn cho một tên tư chất linh căn không xuất sắc, đây không phải là phung phí của trời sao?"

"Trừ phi Nguyên Anh Chân Quân muốn thành toàn cho con ruột chứ không thì cơ bản đừng mơ..."

"Tê... Nếu như vậy thì những thiên tài linh căn thiên phẩm kia tiến vào ma đạo đại tông cũng chưa chắc sẽ gặp may mắn..."

Phương Tịch buồn bực buông ngọc giản.

Cái Bí Pháp Cướp Đan này hắn chắc chắn không dùng được.

Nhưng mà hắn nhìn Nguyễn Tinh Linh: "Chẳng lẽ tiên tử..."

"Không sai..." Nguyễn Tinh Linh gượng cười, thoải mái trả lời: "Thiếp thân chính là ma tu dự bị, chuẩn bị thành toàn cho một tu sĩ Luyện Khí viên mãn nào đó... Đan nhi cũng vậy..."

Nàng lấy được chú dẫn của bản thân xem như đã thoát khỏi ràng buộc, nhưng Nguyễn Đan vẫn còn nguy hiểm...

"Nguyễn tiên tử thân lâm vào tuyệt cảnh lại có thể phá cục mà ra, tại hạ bội phục."

Phương Tịch chân tâm thật ý chắp tay: "Nhưng mà Hồ Vạn Đảo chính là đầm rồng hang hổ, tại hạ cũng không định trở về..."

Hắn kể lại chuyện Diệp tán nhân truy kích, Nguyễn Tinh Linh nghe xong hãi hùng khiếp vía: "Phải làm sao mới tốt đây?"

"Hồ Vạn Đảo lại loạn, bất quá cũng chỉ là một đám ma tu Trúc Cơ... Chúng ta chỉ cần co đầu rút cổ ở Bạch Trạch Tiên Thành, chắc chắn không có gì đáng ngại..."

Phương Tịch nhướng mày, không chút quan tâm đến chuyện ma tu trả thù: "Về phần đạo hữu... Có muốn... Lén lút đến phân bộ Huyền Thiên Tông tố cáo hay không?"

Thật ra hắn vẫn luôn muốn tố cáo Tư Đồ gia.

Lúc này nghĩ lại, đây mới là cách tốt nhất.

Chờ sau khi Huyền Thiên Tông dùng thế thế lôi đình vạn quân, cày nát Hồ Vạn Đảo một lần thì có thể giải trừ được tai họa ngầm.

Dù như vậy hắn vẫn muốn ở trong Bạch Trạch Tiên Thành chờ.

"Huyền Thiên Tông? Cũng là một cách không tồi..."

Nguyễn Tinh Linh như đã phát hiện được gì đó.

Phương Tịch tin tưởng với năng lực của nàng, chắc chắn có thể làm chuyện này đến mức giọt nước không lọt, sẽ không mang đến phiền phúc cho mình.

"Sau khi tố cáo thiếp thân cũng muốn ở Bạch Trạch Tiên Thành tránh gió, sau này chúng ta còn là hàng xóm nữa nha!"

Nguyễn Tinh Linh nhìn Phương Tịch rồi chợt nở nụ cười xinh đẹp như trăm hoa đua nở: "Hôm nay đạo hữu đã giúp thiếp thân, thật sự khiến thiếp thân không biết nên báo đáp thế nào..."

Mấy ngày sau.

Phương Tịch vuốt ve đầu ngón tay, dường như vẫn ngửi được hương hoa ngào ngạt.

Mà Nguyễn Tinh Linh đã đi trước một bước, chẳng biết đi đâu.

Hắn bay về hướng Bạch Trạch Tiên Thành, tiện thể tìm một chỗ xuyên không đến Đại Lương thế giới một chuyến, mang đai lưng trữ vật của Tư Đồ Gia nhét vào bảo khố của Võ Thần Môn.

"Thực lực của Võ Thần không kém, ta sẽ dạy thêm một chút biến hóa khí huyết, phối hợp với trận pháp linh thạch, có lẽ cũng có thể sử dụng pháp khí trữ vật..."

Phương Tịch nhìn bảo khố của Võ Thần Môn một chút, trong đó Thú Huyết Đan quan trọng nhất đương nhiên là trống rỗng.

Trừ những thứ đó ra, còn có rất nhiều vật phẩm của tu tiên giới, đủ để kích phát đa phần Tông Sư nhiệt tình cống hiến.

Ở trong đó, thậm chí còn có ít bản tu luyện đến Luyện Thể tầng sáu, có thể so với pháp quyết thể tu Trúc Cơ hậu kỳ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận