Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 564: Thỉnh cầu

Phương Tịch cũng không biết Tề Tiêu đang tính kế hắn.

Dù sao Cửu Châu giới cũng là do Phương Tiên Đạo trị thế nên xem trọng trật tự.

Cho dù Tề Tiêu chính là tu sĩ Kết Đan nhưng ở trên một vài công việc của Sở Nghiêm Cứu Nguyên Khí thì gã cũng có thể khiêu chiến với Lục Thì Minh.

Lại không cần phải nói sau lưng của gã còn có phe phái học phiệt chống đỡ, trong đó cũng có Nguyên Anh Chân Quân.

May mà có Đạo Cung đè ép nên công thủ của song phương vẫn ở trong phạm vi hạn chế của quy tắc, cuối cùng miễn cưỡng đẩy sạp hàng nghiên cứu Sở Nghiêm Cứu Nguyên Khí này đi lên...

Lúc này, Phương Tịch đang đứng trước một màn hình to lớn, hắn cắm một ngọc giản hình chữ U vào cổng.

"Hi, điều động mô phỏng đan điền cơ thể người, vận chuyển số liệu này."

Thời gian cấp bách nên Phương Tịch không nghĩ đến chuyện Tề Tiêu mà bắt đầu giành giật từng giây để tính toán.

Đương nhiên số liệu mà hắn đưa ra không phải là cả bộ Tha Hóa Tự Tại Thiên Tử Thống Ngự Vạn Linh Chân Ma Công mà chỉ là mấy đoạn hắn nghiên cứu không thông suốt.

Như vậy dù ở phía sau có lưu lại vết tính thì cũng chỉ biết hắn đang vận chuyển mấy đoạn ngắn công pháp mà không thể nào sắp xếp lại thành một bộ.

"Điều động mô phỏng đan điền..."

Lúc này, giọng nói không chút tình cảm nào của Hi vang lên: "Một lần mô phỏng... Mức năng lượng cấp một... Tăng lên trong, dự đoán sau ba phần hai mươi giây sẽ xuất hiện phân tích."

Trong màn hình xuất hiện một lô đỉnh to lớn.

Lô đỉnh này chính là mô phỏng đan điền sinh vật, đừng thấy nó ngớ ngẩn đen to nhưng nó có thể bắt chước đan điền của bất kỳ tu sĩ nào, ngay cả linh thể đặc thù nó cũng có thể giả lập được.

Ở trong toàn bộ Phương Tiên Đạo Cung cũng không có được mấy cái lô đỉnh mô phong đan điền sinh vật này.

Ong ong!

Đi kèm với pháp lực vận chuyển, trong lô đỉnh có từng tia sáng kỳ dị sáng lên giống như mầm móng...

"Nội cảnh ba trăm sáu mươi lăm thần..."

Phương Tịch lầm bầm, hắn nhận ra đó là điểm mấu chốt duy trì mô phong đan điền sinh vật vận chuyển.

Mức năng lượng cấp một thì đại biểu bước vào tu vi Luyện Khí tầng một.

Sau ba phần hai mươi giây, lô đỉnh oanh minh, dường như có pháp lực thể lỏng đen tuyền được luyện thành ở trong đó, chính là Trúc Cơ thành công.

Sau đó lại bắt đầu mô phỏng Kết Đan, Nguyên Anh...

Từng dòng số liệu nhanh chóng xuất hiện, bị Phương Tịch lợi dụng siêu toán vận chuyển lực lượng không thể tưởng tượng nổi, cẩn thận phân tích từng đoạn, phân biệt rõ...

"Nếu cho Thái Nhất cái siêu toán này thì e là Thái Nhất Kinh cũng có thể xuất thế sớm..."

Cảm nhận được lực tính kinh khủng kia, Phương Tịch không khỏi cảm khái.

Sau đó ánh mắt của hắn hơi híp lại.

Trên màn hình có cảnh báo đỏ bừng xuất hiện: "Số liệu khác thường, bắt đầu tràn ra..."

"Lập tức tạm dừng!"

Phương Tịch lập tức ra lệnh cho mô phong đan điền sinh vật đình chỉ mô phỏng, lại điều động Thái Nhất tiến hành so sánh, trên mặt hắn lập tức hiện ra nụ cười lạnh: "Quả nhiên Tha Hóa Tự Tại Ma Công này có vấn đề..."

Mặc dù lúc ký kết khế ước Phượng Triện Văn hắn đã không bỏ qua cho Xích Luyện Ma Tôn, bắt đối phương phải cam đoan pháp quyết đều là thật.

Mà bây giờ Phương Tịch đã xác nhận, pháp quyết đúng là thật nhưng có vài chỗ vận chuyển pháp lực nhỏ xíu nếu không sửa chữa lại thì rất có thể sẽ liên lụy pháp lực tinh tiến, thậm chí lúc tu hành ở Nguyên Anh không hiểu sao lại gặp phải bình cảnh.

"Đây là tiểu lôi, đại lôi chân chính... Thì là bản thân bản ma kinh này đã có vấn đề, 'Tha Hóa Tự Tại', cuối cùng là đột phá Hóa Thần hay là tự mình tu luyện thành hóa thân của một Ma Tôn nào đó?"

Phương Tịch thở dài, hắn nhìn đồng hồ, phát hiện đã qua hơn hai giờ nên vội vàng đưa số liệu vào tiếp, mô phỏng thăng cấp Thần Anh Kiếm và thiếu sót của Ma Hỏa Luyện Anh Đại Pháp.

"Vấn đề của hai pháp môn này nhỏ hơn một chút nhưng cũng cần sửa nhiều..."

"Không xong, toán lực của ta cũng không đủ để làm xong hết những thứ này... Ta còn muốn thôi diễn Lưỡng Nghi Thông Nguyên Công lại một phen nữa mà!"

Phương Tịch nhìn đồng hồ, hắn chỉ có thể nắm chắc làm mấy kiểm tra quan trọng nhất trước.

Có Thái Nhất phụ trợ thần thức nên năng lực quản lý thời gian của hắn tương đối tốt.

Gần như trong nháy mắt một tổ số liệu cuối cùng hiện ra thì giọng nói không chút tình cảm của Hi vang lên: "Nghiên cứu viên cao cấp Trương Hỏa Hoa, thời gian sử dụng của ngài đã hết."

"Hô..."

Phương Tịch thở ra một hơi dài, vạn phần không muốn mà rút ngọc giản ra, rời khỏi phòng siêu toán: 'Địa vị vẫn còn quá thấp... Nếu không thì xem thử lúc nào đó lấy Thiên Yêu Khí ra làm giao dịch với Phương Tiên Đạo Cung...'.

Chuyện này liên can quá lớn.

Một khi thành công thì nói không chừng Phương Tiên Đạo Cung có thể liên tục xuất hiện mấy tu sĩ Hóa Thần, còn là loại có đấu pháp cực mạnh.

Bởi vậy Phương Tịch vẫn đang chần chừ, dù sao thực lực của bản thân hắn còn hơi yếu.

Tu tiên giới vô cùng thực tế, tiền đề giao dịch là thực lực song phương không kém nhiều, có cố kỵ lẫn nhau.

Nếu không thì cảnh ngộ của bên yếu thế ra sao chỉ ở trong một suy nghĩ của bên cường thế.

Trên đường đi hắn nghĩ xem có nên đi bái phỏng lão Lục một chút không thì Tề Tiêu đã đi đến: "Tiểu Trương, sử dụng siêu toán xong rồi sao?"

"Đúng vậy, Tề giáo sư." Phương Tịch cố nặn ra vẻ tươi cười.

"Siêu toán này là đồ tốt mà, nếu lại phối hợp với trí tuệ nhân tạo thì vài phút đã có thể giám sát toàn bộ Cửu Châu, bất kỳ ai làm điều phi pháp đều không thể trốn thoát khỏi phân tích số liệu to lớn, ngươi nói có đúng hay không?"

Tề Tiêu ngoài cười nhưng trong không cười nói.

"Ừ, luận văn liên quan đến thiên nhãn AI ngăn chặn phạm tội ta cũng từng xem mấy thiên..." Thần sắc Phương Tịch như thường trả lời.

"Đúng vậy, thật ra mấy năm nay trị an của Cửu Châu đều tốt, chỉ có một ít ma tể tử vẫn đang lén lút hoạt động, tỉ như Bái Ma Hội, Ám Nguyệt Giáo gì đó..."

Tề Tiêu phóng thần thức ra, gã nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của Phương Tịch.

"Dưới sự cai trị của Đạo Cung, tà giáo không có tiền đồ."

Phương Tịch lắc đầu, không cho là đúng.

Điểm này, nhìn từ trên người của Ám Nguyệt Giáo Chủ năm đó là biết.

Làm một vị tu sĩ Nguyên Anh, pháp bảo tiện tay cũng không có mấy món, chính là một món hàng cực kỳ dởm.

Truy cứu nguyên nhân vẫn là y không thể nào bại lộ thân phận.

Cho dù thân phận bên ngoài của đối phương là một tu sĩ Kết Đan, mua một số pháp bảo khoa kỹ cấp bậc Kết Đan thì không có vấn đề gì.

Nhưng chẳng lẽ còn có thể đi đặt hàng một chiếc chiến hạm tuần tra sao?

Chuyện này khác gì người bình thường đi mua một chiếc xe tăng?

Khoa kỹ của Cửu Châu giới còn khủng bố hơn rất nhiều, có ghi chép nhất cử nhất động nên đương nhiên mua pháp bảo cấp vũ khí thì càng khó khăn hơn.

Bởi vậy loại Chân Quân lậu này không có được thực lực của Nguyên Anh Chân Quân thật sự ở Cửu Châu giới, loại gà yếu như Kiếm Nam Chân Quân kia cũng có thể dễ dàng giết chơi.

'Chẳng lẽ người này thật sự không may bị liên lụy vào sao?'.

'Loại thần thái này không giống ngụy trang?'.

'Quên đi, dù là giả thì cũng phải biến thành thật, chỉ cần có hiềm nghi là có thể, chỉ cần cõng hiềm nghi thì không thể nào công tác ở trong các nơi cơ mật như Sở Nghiêm Cứu... Đáng tiếc, nếu lúc trước không có nhân chứng thời gian kia, đưa hoài nghi sâu thêm một cấp thì người này tuyệt đối không thể nào thông qua xét duyệt...'.

Tề Tiêu âm thầm suy nghĩ.

'Người này...'.

Nhín bóng lưng tu sĩ Kết Đan viên mãn này đi, mặt của Phương Tịch không có chút cảm xúc nào.

'Lấy Ám Nguyệt Giáo đến thăm dò ta sao? Là tra được gì đó sao?'.

Dù sao lúc trước Trương Hỏa Hoa từng tiếp xúc với người của Ám Nguyệt Giáo, dù làm rất bí mật nhưng luôn để lại chút dấu vết.

Chuyện trên đời này, chỉ cần từng làm thì chắc chắn sẽ để lại dấu vết.

'Có cần diệt khẩu tên Tề Tiêu này hay không?'.

Làm người cùng trận doanh, muốn làm gì cũng rất bất tiện.

Tỉ như Lục Chân Quân, đạo sư của Trương Hỏa Hoa, dù rất ghét Tề Tiêu nhưng cũng không thể nào một chưởng diệt gã.

Nhưng nếu có người của thế lực đối địch đến động thủ thì sẽ rất thuận tiện.

Tỉ như xuất động khôi lỗi Thanh Giác Ngân Tí...

'Chuyện này có chút quá mức, trước đó đi diệt Ám Nguyệt Giáo rồi lại diệt Tề Tiêu... Nhìn như không chút liên quan nhưng thật ra đều có dính dấp với Trương Hỏa Hoa, hiềm nghi sẽ phóng đại trăm ngàn lần...'.

'Nếu làm như vậy còn không bằng trực tiếp lấy Hoán Ma Đại Trận để ma tộc xuất thủ...'.

'Nhưng mà đây cũng là dấu hiệu báo trước, thân phận của ta không thể che giấu được bao lâu nữa...'.

Phương Tịch âm thầm suy nghĩ, Thái Nhất chợt nhận được một thông báo.

Thân ảnh một thanh niên nghiên cứu viên hiện ra ở trước mặt hắn.

Dáng người đối phương không cao, có vẻ hơi thon gầy, một đôi mắt ôn nhuận như ngọc, mang theo khí chất của học giả: "Tiểu Trương, đến phòng nghiên cứu của ta một chuyến."

"Dạ!"

Phương Tịch đáp ứng rồi đi đến trước một phòng thí nghiệm, bước vào trong truyền tống trận cỡ nhỏ.

Sưu!

Quang mang chợt lóe lên, hắn đã đi vào trong một mảnh hư không kỳ lạ.

Thiên khung dường như đã vỡ vụn, trong một đạo quang hồ trắng nhạt là một mảnh hắc ám khó mà miêu tả, có từng tia ngân quang xuất hiện...

Phương Tịch thấy cảnh này thì thần sắc không khỏi nghiêm nghị hơn.

Đây là hư không loạn lưu ở trong khe hở hư không.

Mặc dù phương hướng nghiêm cứu của Lục Thì Minh cũng là đồ phổ hạt nguyên khí nhưng y có khuynh hướng tìm kiếm các loại 'tạp khí', thậm chí 'khí' mà Cửu Châu giới chưa từng xuất hiện, từ đó mô phỏng thôi diễn ra thành phần thật sự của thiên địa nguyên khí.

Khe hở hư không này chính là y đã vận dụng máy gia tốc hư không cỡ lớn của Sở Nghiêm Cứu để tạo ra, lại dùng trận pháp cố định.

"Hư không chi diệu, e là cả đời tu sĩ chúng ta cũng khó mà tìm tòi được bao nhiêu..."

Lục Thì Minh đang đứng trên bàn điều khiển, có từng đạo quang hoa cấp Phi Mễ tiến vào trong khe hở hư không, dường như chúng đang thăm dò, lại dường như đang vớt lấy thứ gì đó...

"Cổ tu sĩ gọi khe hở hư không trong thiên địa là Thái Hư... Dựa theo lý luận của bọn họ thì vô số thế giới đều ở trong Thái Hư, giống như là thuyền bè ở trên biển cả... Không đi ra ngoài thì thật sự không biết Thái Hư bao la."

Lục Thì Minh xoay người.

Tu vi của y Nguyên Anh sơ kỳ nhưng Phương Tịch tin chắc đối phương chỉ cần trang bị đầy đủ thì tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ bình thường của Tây Mạc cũng phải tránh mũi nhọn.

"Đạo sư."

Hắn hành một đạo lễ.

"Trước đó Tề Tiêu đi tìm ngươi sao?"

Lục Thì Minh nhíu mày.

"Đúng vậy, Tề phó giáo sư muốn ta cho mượn thời gian siêu toán, ta không đồng ý... ".

Phương Tịch trả lời.

"Không cho là đúng, lão Tề này thật sự càng ngày càng không cần mặt mũi."

Lục Thì Minh nhìn Phương Tịch với thần sắc rất ôn hòa: "Ngươi không cần hao tâm tổn trí vì loại chuyện nhỏ nhặt này, ngươi là thiên tài trên nghiên cứu nguyên khí... Ngay cả trắc tự hạt yêu khí cũng có thể làm được, chỉ cần bổ sung thêm đồ phổ hạt Thiên Yêu Khí thì Sở Nghiêm Cứu Nguyên Khí chúng ta xem như xuất đại danh, cống hiến với Phương Tiên Đạo và Cửu Châu giới chỉ càng lớn hơn tên rèn sắt chết tiệt kia!"

Hỏa Vân Tử nghiên cứu ra pháp bảo cấp Phi Mễ dường như có chút kích thích Lục Thì Minh.

Dù sao trước đây Phương Tịch vẫn cực ít nghe y gọi Giáo Sư Hỏa Vân Tử như vậy.

"Dạ, đạo sư..."

Phương Tịch hít sâu: "Ta muốn thỉnh cầu Lượng Tử Cán Thiệp Hiển Vi Nghi của Sở Nghiêm Cứu..."

Bộ máy này vô cùng hữu dụng với các loại quan trắc, phân tích nguyên khí, chính là bảo bối thật sự của Sở Nghiêm Cứu Nguyên Khí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận