Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1453: Giao Vô Tâm (1)

Ở trong tâm thần của hắn bỗng nhiên hiện ra bóng dáng một thiếu niên áo xanh.
Chín thanh phi kiếm bay quanh người hắn, mỗi thanh phi kiếm đều phát ra ánh sáng kỳ lạ khác nhau.
Một hố đen luân hồi hình như cắn nuốt thiếu niên, hoặc nói... hắn đứng thẳng ở trong hố đen luân hồi, vạn kiếp không ma. Đó chính là bản tôn Phương Tịch Luân Hồi Đạo Quân!
Một luồng chân ý luân hồi hạ xuống, khiến Phương Tịch ngoài bốn đại thiên phú pháp thuật ra, còn có thêm một đạo pháp thuật - Câu Thông Minh Giới!
Ở Địa Tiên Giới, bản tôn Phương Tịch đang tìm hiểu Chư Thiên Luân Hồi Đại Đạo chợt mở hai mắt ra:
- Thăng cấp cửu phẩm, cũng thú vị đấy... Nhưng… bái thần không bằng bái ta.
Thân Ngoại Hóa Thân nhìn như đi theo con đường dị lực của thế giới phía bên, trên thực tế lại là mượn bí dược làm cho pháp tắc luân hồi của hắn dung nhập thế giới phía bên kia.
“Luân hồi ở thế giới phía bên kia có liên quan với Minh Thế. Xem ra sau này ta thăng cấp đến cấp cao, tất nhiên sẽ có nhân quả với Âm Thiên Tử...”
Chẳng qua, Phương Tịch hoàn toàn không có vẻ gì sợ hãi về điều này.
Dù sao đều là Hư Huyễn Chân Linh...
Hắn càng chú ý tới lợi ích của Hư Huyễn Chân Linh mang tới cho mình hơn.
- Quả nhiên, chỉ cần Chân Linh ở Đại Thiên Thế Giới này chuyển thế, trưởng thành, tu luyện... Đều có lợi trong việc tìm hiểu Chư Thiên Luân Hồi Đại Đạo.
- Ta còn có một Thân Ngoại Hóa Thân, ngược lại có thể tiếp tục tiến hành luân hồi.
Phương Tịch tu luyện Nhất Hóa Tam Thanh, tổng cộng có thể phân ra ba Hư Huyễn Chân Linh .
Trong đó Sơn Nhạc Châu Hóa Thân ở Chân Tiên Giới, một hóa thân đã chuyển thế đầu thai, gửi hồn trong Đại Việt Thế Giới bên kia.
Còn có một chỉ tiêu lại ở bên bản tôn Phương Tịch này.
Tâm niệm hắn vừa dao động, lực bản nguyên của Địa Tiên Giới chấn động.
Từng ánh sáng bảy màu hạ xuống, hóa thành bóng dáng một vị Kim Tiên.
Chính là vị hóa thân cuối cùng trong ba hóa thân!
Bản tôn Phương Tịch không nói gì, lấy từ trong ngực ra một viên minh châu và ném cho Thân Ngoại Hóa Thân.
Thân Ngoại Hóa Thân mỉm cười, chỉ thấy ánh sáng màu bạc lóe lên, hắn hoàn toàn biến mất không thấy nữa...
- Sơn Nhạc Châu Hóa Thân hiếm thấy yên ổn, lại tiếp tục yên ổn đi...
Ở Hãn Hải Tiên Vực của Chân Tiên Giới cách động phủ của Sơn Nhạc Châu Hóa Thân vạn dặm, một tia sáng bạc lập lòe và hiện ra bóng dáng của Phương Tịch.
Hắn nhìn lướt qua hướng của Sơn Nhạc Châu Hóa Thân, sau đó lập tức chọn một chỗ khác, bắt đầu cắm đầu chạy đi.
Mấy năm sau, ở ngoài một tiên đảo, tay áo của Phương Tịch mở ra, thả ra pháp bảo động thiên có hình dáng là viên minh châu kia.
Cánh cửa màu bạc mở ra, một bóng người bay ra. Đó chính là Phương Tiên trong dáng vẻ đồng tử.
- Sư tôn... Ta đã sắp vượt qua lôi kiếp.
Trên mặt Tiểu Phương Tiên hơi buồn bã, oán trách.
- Ha ha, trước đây tình hình khẩn cấp, ta không thể không làm như vậy...
Phương Tịch khoát tay:
- Bây giờ, ở đây đã không phải là Bắc Thần Tiên Vực mà là Hãn Hải Tiên Vực. Ngươi phải nhớ kỹ, chúng ta là tu tiên giả sinh trưởng ở địa phương Hãn Hải, không liên quan gì với Đạo Quân đột phá ở Linh Sơn...
- Vâng!
Phương Tiên cung kính hành lễ.
- Chuyện thành Tiên Nhân cần bản thân ngươi nỗ lực, ngươi đi đi...
Phương Tịch khoát tay, ra hiệu Phương Tiên có thể xuất sư.
Dù sao trên người đối phương có tọa độ hư không do mình đánh xuống, không sợ tên đồ đệ này chạy mất.
Đồng thời, chỉ có mình có thể liên lạc đối phương, đối phương không có cách nào liên lạc với mình, có khả năng bảo đảm an toàn.
- Sư tôn...
Phương Tiên ấm ức, cảm giác như mình bị vứt bỏ vậy.
- Không trải qua mưa gió làm sao thấy được cầu vồng?
Phương Tịch lại phẩy tay áo một cái, lập tức hóa thành một tia sáng xanh, đảo mắt đã biến mất...
“Đồ nhi à, ta làm vậy cũng là muốn tốt cho ngươi thôi...”
“Dù sao ngươi từ nhỏ tới lớn đều ở bên cạnh ta, chung quy phải đi ra ngoài, trải qua nhân thế hiểm ác đáng sợ mới có khả năng hoàn toàn trưởng thành...”
Phương Tịch bay xa trăm vạn dặm, lúc này mới dừng độn quang, trong lòng lẩm bẩm.
“Hiếm thấy ngưng tụ ra bộ Kim Tiên Hóa Thân này. Lần này ta chuyển thế, tạm thời không luân hồi... Ta phải xem Đại Thiên Thế Giới bên kia rốt cuộc làm sao đã. Nếu chẳng may bị giết lại chuyển thế đầu thai cũng không tệ...”
Trong lòng hắn suy nghĩ một lúc, khi đang chuẩn bị hành động thì thần niệm bỗng nhiên bắt được một cảnh tượng, trên mặt thoáng hiện vẻ kinh ngạc, nghi ngờ.
Ánh sáng màu xanh lóe lên.
Phương Tịch đã đi tới mấy trăm dặm.
Ở đây chính là một hòn đảo cực lớn, chính giữa hòn đảo là một dãy núi bị mây mù bao phủ, trong đó mọc không ít linh dược.
Từng vị tu tiên giả đang tu luyện ở trong đó, ngắt lấy, bồi dưỡng linh thực... bọn họ thật ra đã xây dựng không ít động phủ.
Mà lúc này, trên dãy núi mây mù có từng trận gió bão màu bạc hiện ra, hóa thành một trận cuồng phong cuốn đi một tầng đỉnh núi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận