Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1038: Trục Nguyệt Chi Thể (3)

- Chắc hẳn có thể chống đỡ được một vài cấm chế của Tiên phủ và quái phong trong trận pháp,...
- Nhưng đã từng có một vị tu sĩ Hợp Thể đỉnh phong mượn Định Phong Châu muốn vượt qua tiên kiếp Đại Thừa kia... Cuối cùng lại ngã xuống ở dưới Phong Kiếp.
Thái thượng trưởng lão Phong gia nói:
- Đây là chuyện rất tốt! Nếu bảo châu nhà ta có thể đối đầu với Phong Kiếp Đại Thừa, chỉ sợ nhà ta đã sớm không thể nắm được loại bảo vật này trong tay, sớm bị tộc đàn kiếm cớ lấy đi rồi...
- Thì ra là thế. Chẳng lẽ lão tổ tông cũng muốn cầm một viên Tử Châu đi ứng phó với đại ác nhân kia?
Phong Ảnh Nguyệt dường như nghĩ tới điều gì, nói.
- Đúng vậy... Hì hì, gần như không có người nào biết bí mật này, ta đoán người kia cũng không phân biệt rõ được Tử Châu, Mẫu Châu... Ta giao cấm chế ở đây cho ngươi, sau này ngươi ở trong Thanh Tốn Bí Cảnh này tu luyện, không đến Phản Hư thì tuyệt đối không được xuất quan!
Thái thượng trưởng lão Phong gia lẩm bẩm:
- Tuy người kia tự xưng là Mộc đạo nhân, pháp lực toàn thân lại thâm sâu khó lường, có thể dễ dàng nhìn ra được sơ hở trong trận pháp nhà ta. Trận pháp đạo quả thật có thể nói là đứng đầu Nhân Tộc... Hì hì, trong thiên hạ lại có mấy tu sĩ như thế? Quan trọng hơn là nhà ta đều đắc tội không nổi vị đó, chỉ có thể tùy theo thời thế.
- Nói cách khác, ngươi chuẩn bị lừa gạt bản tọa?
Đúng lúc này, bên trong bí cảnh bỗng nhiên vang lên giọng nói của người thứ ba.
- Ai?
Phong Ảnh Nguyệt bị dọa cho giật mình.
Trên gương mặt Thái thượng trưởng lão Phong gia đầy vẻ kinh ngạc, nhìn thấy Phương Tịch đi từ trong hư không ra:
- Không thể nào... Sao ngươi có thể lẻn vào đây?
Đây chính là trong bảo vật động thiên của Phong gia, ở sơn cốc gần đây còn có cấm chế dày đặc!
- Ngươi quá mức tự tin vào trận pháp nhà mình.
Phương Tịch chắp hai tay sau lưng, cười nhạt nói.
Có Chư Thiên Bảo Giám, có thể nói trình độ hư không của hắn bây giờ đã đứng đầu, hắn muốn lẻn vào bên trong một món bảo vật động thiên cũng không tính là phiền phức.
- Ngươi thật to gan!
Thái thượng trưởng lão Phong gia tức giận quát một tiếng, một tay bấm pháp quyết. Trên Định Phong Tiên Châu kia có vô số phù văn bay ra, hợp thành một con chim lớn màu xanh mờ ảo.
Nhìn hình thái của nó mơ hồ giống Cửu Nguyên Điểu.
- Đi!
Bàn tay trắng mịn của nàng điểm một điểm, Cửu Nguyên Điểu màu xanh lại bay về phía Phương Tịch với thanh thế vô cùng kinh người!
Định Phong Tiên Châu này còn có khả năng đấu pháp, đồng thời uy năng gần như có thể tương đương với những Tiên Phủ Kỳ Trân không hoàn chỉnh!
“Quả nhiên không thể coi thường bất kỳ một thế gia tu tiên nào, ai biết bọn họ sẽ có con át chủ bài nào?”
Sắc mặt Phương Tịch lạnh lùng, trong tay hiện ra một con dấu màu đen. Một cái đầu ma dữ tợn nổi giận gầm lên một tiếng, nghênh đón Cửu Nguyên Điểu.
Chiêm chiếp!
Cửu Nguyên Điểu màu xanh và đầu ma mọc những sợi tóc như con xà con giao quấn lấy nhau giữa không trung, ánh sáng màu xanh và màu đen không ngừng lập lòe trên vách đá.
Con dấu này tất nhiên được lấy từ chỗ Mông lão quỷ. Nó chính là một món Bán Tiên Khí cấp tám.
Tuy nó bị đánh hỏng đôi chút, nhưng sửa lại vẫn có thể sử dụng được.
Quan trọng hơn là pháp lực hai bên chênh lệch quá lớn.
Phương Tịch đã đạt tới Hợp Thể hậu kỳ từ lâu, nhưng thái thượng trưởng lão Phong gia mới là Hợp Thể sơ kỳ.
Theo hắn vung tay áo, hai nói ánh sáng tối đen rơi lên trên con dấu, cái đầu ma nhanh chóng phóng to, bỗng nhiên cắn vào Cửu Nguyên Điểu màu xanh.
Cửu Nguyên Điểu rên rỉ một tiếng, rất nhiều lông chim mờ ảo màu xanh rơi xuống...
Phương Tịch tiếp tục bấm pháp quyết, đầu ma kia mở miệng to như chậu máu, không ngờ cắn lấy Định Phong Tiên Châu và nuốt vào!
- Phụt!
Gương mặt thái thượng trưởng lão Phong gia trắng bệch, lập tức phun ra một ngụm tinh huyết.
- Thái thượng trưởng lão...
Phong Ảnh Nguyệt nhìn thấy cảnh tượng này, đồng tử nhất thời đỏ ngầu, chắn trước mặt Phương Tịch:
- Đại ác nhân, ngươi muốn làm gì?
- Ồ?
Tầm mắt Phương Tịch đảo qua trán của nữ tử này, không khỏi lộ vẻ hứng thú:
- Trục Nguyệt Chi Thể?
- Hình như còn là linh căn Thiên phẩm, tư chất thực sự không kém...
Phương Tịch nhìn Phong Ảnh Nguyệt với vẻ ngẫm nghĩ.
- Mộc đạo nhân, ngươi muốn làm gì?
Mấy món bảo vật lơ lửng quanh thân thái thượng trưởng lão Phong gia. Nàng kéo Phong Ảnh Nguyệt ra sau lưng, giống như gà mái bảo vệ gà con.
Nếu không phải khóe miệng còn rỉ máu sẽ càng có khí thế hơn.
- Không có gì... Ta chỉ muốn mượn Định Phong Tiên Châu dùng một lát mà thôi.
Phương Tịch vừa nghĩ, con dấu màu đen kia bỗng nhiên quay về.
Nhưng chẳng biết từ lúc nào, xung quanh sơn cốc tự nhiên hiện ra một tầng mây mù năm màu, trong đó có vô số phù văn cuồn cuộn, rõ ràng đang bố trí ra trận pháp lợi hại.
Thái thượng trưởng lão Phong gia âm thầm phát động pháp khí vài lần, phát hiện các loại pháp khí và bí thuật truyền tin đều khó có thể liên hệ ra bên ngoài, trong lòng nàng không khỏi lo lắng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận