Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1258: Hải Thị (1)

Thanh Ngưu lão đạo thoạt nhìn giống như lão hán nông gia, tay còn dắt một con Hắc Ngưu.
Hắc Ngưu này thoạt nhìn bình thường, nhưng Phương Tịch lấy Đệ Nhị Nguyên Thần cảm ứng, lại biết được nó bất phàm.
- Thiên Khốc đầu đà, không nghĩ tới lần này ngươi ra ngoài, cơ duyên lại vô cùng tốt...
Thanh Ngưu lão đạo cười hì hì nói:
- Chỉ nhìn thanh bảo đao này, liền không kém hơn phi kiếm bình thường?
- Thanh Sát Sinh Phá Giới Đao này của ta, chính là từ trong một cổ miếu tàn tạ khai quật được, bên trên khắc 3600 đạo chú văn phật gia, có thể vạn dặm giết người, không sợ pháp thuật cùng đồ vật âm uế ô nhiễm...
Trên mặt Thiên Khốc đầu đà nổi lên vẻ đắc ý, lại rất nhanh bình phục:
- Đương nhiên, so sánh với phi kiếm Tiên cấp chân chính, vẫn hơi thua chị kém em, không nói bội kiếm của Phái Hoa Sơn Nhạc Hồ Trung, cho dù trên Thần Mộc Đảo, cũng có vô số Thiết mộc ngàn năm, vạn năm... Chính là tài liệu tế luyện Thần Mộc Kiếm tốt nhất, có người nói trong Thần Mộc Đảo, còn có một thanh Thần Mộc Kiếm vạn năm, đã đến trình độ thuần dương chí bảo, uy năng phi phàm, không biết lần này có thể hữu duyên nhìn thấy không.
- Thần Mộc Kiếm vạn năm? Ta vừa nghe liền cảm thấy cùng mình hữu duyên, chẳng lẽ là Thanh Hòa Kiếm đời thứ sáu?
Phương Tịch đang ở một bên yên lặng thưởng thức trà lông mày nhíu lại, trong lòng tự nhủ.
Bên bờ Đông Hải.
Nơi đây có một bến cảng, vô số cát đá xanh thẳm lát thành, phong cảnh rất tốt.
Đến buổi tối, trong nước biển có vô số con sứa màu xanh lam chìm nổi, oánh oánh tỏa sáng, phong cảnh vô cùng tốt, tên là Vịnh Lam Tinh.
Chỉ là nơi này bị một đám Bá Vương Sa chiếm cứ, loại cá mập này trời sinh dị chủng, lực lớn vô song, có thể phun ra sát khí ô uế, tập kích thuyền bè qua lại, cực kỳ hung tàn, bởi vậy ít dấu chân người.
Bất quá mấy tháng trước, có vài đạo kiếm quang hạ xuống, thanh lý toàn bộ Bá Vương Sa.
Sau đó từ trong Đông Hải chạy ra vô số bảo thuyền.
Những bảo thuyền này cực lớn, bên trên chồng chất các loại đặc sản Đông Hải như trân châu, san hô, giao sa… từng chiếc lấy xích sắt to lớn liên kết, giống như một hòn đảo trên biển.
Càng có tu sĩ đi tới đi lui, giao dịch rất nhiều bảo vật như Thâm Hải Hàn Thiết, linh dược Đông Hải… hấp dẫn lượng lớn tu sĩ của Trung Nguyên đến, hình thành một Hải thị.
Phong tục của Đông Hải không giống vương triều Đại Chu, không chỉ vạn quốc vạn tục, còn bởi vì hoàn cảnh ác liệt, thường xuyên có gió bão lũ lụt, phàm nhân nhất định phải dựa vào tu sĩ che chở mới có thể sinh hoạt.
Sự tình vượt biển kinh doanh càng nhất định phải cung phụng tu sĩ, bằng không khó có thể thông hành.
Bởi vậy trong Đông Hải, giới hạn giữa phàm tục và tu hành, cũng không phải rõ ràng như vậy.
Nơi này tu sĩ và phàm tục ở chung, còn hấp dẫn người La Sát cách đó không biết bao xa đến đây giao dịch, các sắc màu nhân loại tụ hội, nhìn cực kỳ náo nhiệt.
- Vịnh Lam Tinh này, quả thật rất náo nhiệt.
Một phi chu bỏ neo hạ xuống, Phương Tịch, Thiên Khốc đầu đà, Bích Ba Tiên Tử, Thanh Ngưu lão đạo nhìn thấy tình cảnh này, đều có cảm giác mắt không kịp nhìn.
- Không nghĩ tới chỉ là một trận đấu kiếm, cũng có thể tạo thành một thịnh hội.
Phương Tịch gật nhẹ đầu.
- Tiểu muội muốn đến Hải thị đi dạo, không bằng chúng ta tạm chia tay, ước định canh giờ lại tập hợp?
Bích Ba Tiên Tử khẽ mỉm cười nói.
- Chính hợp ta ý.
Thanh Ngưu lão đạo gật đầu liên tục.
- Cũng được, bất quá chúng ta đến đây, chủ yếu là trợ quyền cho Đào Lý Tiên Nhạc Hồ Trung, không thể làm lỡ canh giờ, nếu gặp phải Đông Hải Kiếm Tiên, cần cẩn thận một chút...
Thiên Khốc đầu đà căn dặn vài câu, sau đó vội vã rời đi, cũng không biết muốn đi bái phỏng vị bằng hữu nào.
Phương Tịch nhìn bóng lưng người này, lại khẽ mỉm cười.
- Mặc dù Thiên Khốc đầu đà này là Bàng môn, nhưng nắm một thanh phật bảo, ngày sau chỉ sợ hơi có chút duyên phận với Phật môn... cuối cùng vào Phật môn, không thể tiếp tục tiêu dao.
- Thật nghĩ pháp bảo thiên thư trong thiên hạ dễ cầm như vậy sao?
- Dù là ta, cũng chỉ là ỷ vào đạo hạnh cao thâm, trước tiên tạm thời áp chế... Bây giờ nhìn như uy phong lẫm liệt, kỳ thực đến thời cơ thích hợp, sẽ dùng mạng đi trả lại! Bất quá ta có rất nhiều cái mạng...
Phương Tịch mặc thanh sam, chắp tay đi dạo ở trong Hải thị.
Chỉ thấy trên boong tàu bày ra đủ loại quầy hàng.
Cái gì san hô năm màu cao ba thước, dạ minh châu to bằng nắm tay, bảo đao bảo kiếm đến từ Trung Nguyên, ngà voi, tê giác đến từ quần đảo phía nam... Thậm chí Hải Cẩu bắc cực, Bạch Tước Linh Cầm... Thiên kỳ bách quái, không thiếu gì cả.
Càng có đặc sản Đông Hải như Thâm Hải Hàn Thiết, Linh Châu, Linh Tảo, các loại linh đan tu hành… cũng thoải mái bày đầy trên quầy.
Chỉ tiếc, mặc dù những thứ này là bảo vật không tệ với Kiếm Tiên Kiếm Hiệp bình thường, lại từ lâu không thể vào mắt Phương Tịch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận