Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 590: Huyết Sát Phiên

Trong thanh sắc khánh vân mơ hồ hiện ra một ma ảnh dữ tợn và một tòa cung điện, khống chế lực lượng thiên địa, liên tục dây dưa, tiêu hao...

"Cơ hội trời cho!"

Nhớ đến lời trước đó của Phương Tiên Đạo Chủ thì đôi mắt Phương Tịch sáng lên, thần thức của hắn nhanh chóng liên thông với Chu Thiên Tinh Thần Đại Trận.

"Nhanh!"

Từng đạo tinh quang chiếu xuống hóa thành Tinh Thần Chi Chủ pháp thân đầu đội nhật nguyệt quan miện, người khoác vạn tinh pháp bào, tay kháp ấn quyết.

Tinh Thần Bảo Tháp hấp thu vũ trụ xạ tuyến hóa thành Chư Thiên Thập Địa Nhật Nguyệt Ngũ Tinh Diệt Ma Thần Quang hỗn độn sắc quét qua tế đàn xương trắng.

Vù vù!

Những nơi tinh thần hồng lưu đi qua, dù ma tộc Nguyên Anh viên mãn cũng trong nháy mắt hóa thành tro tàn, ngay cả Nguyên Anh cũng không thể trốn thoát.

"Chiến lực Hóa Thần? ! Bày trận!"

Trên tế đàn xương trắng, vẫn còn Thiên Cuồng Chiến Ma thủ hộ, từng tên trong bọn chúng có bảy ngón tay, tướng mạo dữ tợn, đều có tu vi Nguyên Anh hậu kỳ và viên mãn.

Lúc này trong tiếng nộ hống, thất đại ma tộc kết thành trận pháp, một viên hoàn, một cây kỳ phiên... Còn có ma đao, ma châu, ma kiếm, ma kính, các loại linh bảo bay lên tạo thành một trận thế kỳ dị.

Một cỗ ma khí đen huyền phóng lên cao, mơ hồ có một hư ảnh cự ma đang ngửa mặt lên trời gầm rống.

Chư Thiên Thập Địa Nhật Nguyệt Ngũ Tinh Diệt Ma Thần Quang chiếu lên trận pháp đen nhánh, khiến trận pháp liên tục ba động nhưng cuối cùng vẫn không thể đột phá.

Mà lúc này, ma tộc già nua cầm đầu hừ lạnh rồi tế ra một tấm phù lục huyết sắc.

Ong ong!

Chỗ thanh đồng đại môn, bên ngoài Huyết Sát Phiên đang vắt ngang cánh cửa có từng đạo ma văn xích hồng lấp lóe, nó chợt phun ra một đạo hào quang xích hồng.

Trong hào quang xích hồng kia hình như còn mang theo từng Phượng Triện Văn ngân sắc.

Phương Tịch bất ngờ không kịp đề phòng, lại bị hút vào trong đó!

Trong tầm mắt của hắn là một không gian đỏ tươi.

Hắn giật mình, Thần Anh Kiếm xuất hiện trong tay, từng tơ máu trải rộng hư không xung quanh.

Cùng lúc đó, hắn há miệng phun một đoàn ma diễm đen nhánh ra, cháy hừng hực.

Đây là đại thần thông Lục Đạo Ma Diễm, chính là hỏa chủng cường hoành sinh ra sau khi Ngoại Đạo Nguyên Anh luyện hóa lục đại ma hỏa, luận uy lực thì dù đại tu sĩ cũng không dám đón đỡ.

"Hừ, mặc cho ngươi có phòng ngự nhiều hơn nữa thì ở trong hư không Huyết Sát này cũng chỉ có kết cục vẫn lạc."

Cách đó không xa, ma khí chợt lóe lên, lão ma đầu Nguyên Anh viên mãn kia xuất hiện, trên gương mặt đầy lân phiến hiện ra một tia cười lạnh.

"Chỗ này chẳng lẽ là không gian bên trong một món linh bảo hư không sao?"

Phương Tịch nghe vậy thì chợt nhướng mày.

"Hắc hắc... Không những là bảo vật hư không mà Huyết Sát Phiên còn là một trong thất đại thánh khí của Ma giới, phiên này đã đến cấp năm, cho dù tu sĩ Hóa Thần rơi vào thì cũng khó mà chạy thoát... Sau một thời ba khắc thì sẽ bị hóa thành một vũng máu sền sệt!"

Ma tộc già nua cười quái dị nói.

Thật ra, nếu là lực lượng Huyết Sát Phiên hoàn chỉnh thì e là lúc Phương Tịch vừa tiến vào hư không này đã bị trấn áp.

Nhưng đa phần uy năng của Huyết Sát Phiên cấp năm này đều đang cố định Thiên Ma Chi Môn, cho dù ma tộc già nua này cũng chỉ có thể dựa vào huyết phù mà Thanh Thủ Ma Tôn để lại trước đó để mượn một, hai thành lực lượng của Huyết Sát Phiên mà thôi.

Dù như vậy, vây khốn một vị Hóa Thần vẫn không phải vấn đề lớn.

Nhưng mà Huyết Sát Phiên này không thể nào di động, bởi vậy mà phạm vi uy năng bao phủ của nó cũng chỉ ở xung quanh tế đàn xương trắng... Xem như là át chủ bài sau cùng của ma tộc!

"Nhân tộc giới này giỏi về mượn ngoại vật nhưng cho dù dựa vào ngoại vật mà có được chiến lực Hóa Thần thì thế nào? Ở trong hư không Huyết Sát này thì ngươi có thể cảm ứng được pháp khí nguyên thần sao? Vẫn có thể phát huy ra chiến lực Hóa Thần sao?"

Ma tộc già nua cười hắc hắc quái dị: "Bây giờ ngươi chỉ là tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ! Nạp mạng cho lão phu đi!"

Lão gầm lên, thân hình chợt bành trướng hóa thành một cự ma đen nhánh cao ba thước, ma trảo sáng óng đè xuống như cối xay.

"Không biết sống chết!"

Phương Tịch lạnh lùng đánh giá một câu, Thần Anh Kiếm phát ra tiếng kiếm minh thê lương, Lục Đạo Ma Diễm lập tức bám lên đó, chém lên bầu trời một kiếm.

Xích hồng kiếm quang và ma hỏa đen nhánh bao phủ nửa hư không, từ trong đó truyền ra tiếng hét thảm của tên ma tộc già nua.

Lão hóa thành một đạo ma quang nhanh chóng lùi về phía sau rồi nhìn cánh tay phải của mình.

Chỉ thấy tay phải của lão máu me đầm đìa, mấy ngón tay bất ngờ không cánh mà bay.

Ma tộc già nua vừa sợ vừa giận, không ngờ chỉ là một ma tu Nguyên Anh trung kỳ, không những có Thần Anh Kiếm mà còn có ma hỏa kinh khủng kia.

Lúc này trên vết thương của lão, từng ngọn ma diễm đen nhánh vẫn đang ngoan cố thiêu đốt, thậm chí vẫn đang không ngừng ăn mòn máu tươi, pháp lực, thậm chí ma nguyên của lão, còn mơ hồ mang theo kịch độc.

Lục Đạo Ma Diễm dung nạp sáu loại ma hỏa nên đương nhiên cũng mang theo các loại đặc tính đó.

Cho dù đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ dính phải thì cũng sẽ rất phiền phức.

"Đáng chết!"

Ma tộc già nua liên tục thi triển nhiều loại bí pháp cũng không thể dập tắt được Lục Đạo Ma Diễm.

Mà lúc này, trong hư không chợt lóe kiếm quang.

Thần Anh Kiếm đã thuấn di đến phía sau của lão rồi chém ra một đạo huyết sắc kiếm quang.

Ma tộc già nua kháp quyết, từng đạo hắc khí phía sau lão hóa thành mãng xà, giao long... Nhưng đều bị Thần Anh kiếm quang xoắn nát.

Nhưng pháp thuật này cũng giúp lão tranh thủ một thời gian nhất định, lão phóng ra một ma hoàn đen nhánh, chụp vào Thần Anh Kiếm, còn bản thân thì chật vật chạy trốn.

Răng rắc!

Sau khi bay về sau mấy chục trượng, ma tộc già nua lập tức nghe được một tiếng rên rỉ.

Trong lòng lão khẽ động, chỉ thấy ma bảo thiết hoàn của lão lại bị Thần Anh Kiếm chém ra từng vết nứt thì không khỏi rất đau lòng.

"Ma tu đáng chết... Thanh Thần Anh Kiếm phỏng chế rất tốt này, thuộc về bản tọa."

Ma tộc già nua hạ quyết tâm, lão mở cái miệng to như chậu máu ra, từ đó phung ra một tấm phù lục đỏ tươi, trên đó đầy các loại thiên ma bí triện.

Lão chợt cắn nát đầu lưỡi, phun từng đạo tinh huyết ra ngoài, rơi lên phù lục.

Phù lục hấp thu toàn bộ tinh huyết thì càng đỏ thắm như máu.

Trong không gian Huyết Sát, từng đạo huyết quang rơi xuống, dường như hình thành xiềng xích định xuyên thấu Thần Anh Kiếm và Phương Tịch.

Ma tộc già nua này dùng tinh huyết của bản thân huyết tế phù lục, từ đó mượn được càng nhiều lực lượng của Huyết Sát Phiên hơn.

Lão đã biết rõ, bản thân cũng không phải là đối thủ của tên ma tu kỳ quái kia nên dứt khoát tiêu hao tinh huyết, dùng phù lục của Ma Tôn dẫn dắt lực lượng của Huyết Sát Phiên luyện chết tươi tên ma tu kia.

'Thanh đồng môn không có chuyện lớn gì, cho dù mượn nhiều lực lượng của Huyết Sát Phiên hơn nữa thì cũng không có chuyện gì... Một khi luyện chết người này, thanh Thần Anh Kiếm kia chính là của bản tọa.'.

Nhìn từng đoàn huyết sắc hỏa diễm hội tụ trên bầu trời thì trong mắt của ma tộc già nua hiện lên vẻ thoải mái và tham lam.

"Ta ghét nhất loại đánh không lại thì bật hack!"

Phương Tịch nhìn về phía ma tộc già nua: "Không đùa với ngươi nữa!"

Trong nháy mắt tiếp theo.

Hắn vừa thu Thần Anh Kiếm lại, thân ảnh lập tức biến mất trong không gian Huyết Sát không thấy đâu nữa.

"Không thể nào!"

Nhìn thấy cảnh này, ma tộc già nua trừng to hai mắt.

Huyết Sát Phiên là một trong thất đại thánh khí của Ma giới, chính là thông linh hoá hình thật sự, cho dù tu sĩ Hóa Thần bị hút vào trong thì cũng khó mà chạy thoát, tên Nguyên Anh kia sao có thể thoát được?

Mà một khắc sau, cảm giác hoảng sợ tâm huyết tương liên truyền ra, khiến sắc mặt của tên ma tộc già nua này càng đại biến, lão không chút lưỡng lự thân ảnh nhoáng lên một cái đã biến mất ở trong không gian Huyết Sát...

Xung quanh tế đàn xương trắng, những Nguyên Anh Chân Quân của Cửu Châu giới may mắn còn sống sót vẫn đang chém giết không màng sống chết với ma tộc.

Còn Đồ Ma Chân Quân vẫn bị bảy cây ma đinh định giữa hư không, khó mà động đậy.

"Chấp Pháp Điện Chủ bị thông linh chi bảo cấp năm hút vào, e là dữ nhiều lành ít... Bạch Mi, Bạch Mi..."

Đồ Ma Chân Quân lòng nóng như lửa đốt, liên tục kêu gọi.

Bạch Mi Chân Quân cũng có nỗi khổ khó nói, dù lão nhờ Thái Dương Chân Hỏa Tráo có được chiến lực Hóa Thần nhưng lão ngăn cản Hỏa Khung Ma Tôn là đã dốc hết toàn lực, làm sao còn dư lực mà chi viện đây chứ?

'Đạo Chủ tính rồi, Chấp Pháp Điện Chủ chính là người kết thúc ma tai, chắc là không sai.'.

Đúng lúc này, linh quang của Huyết Sát Phiên ở trên tế đàn xương trắng chợt ảm đạm.

Đây là do ma tộc già nua lợi dụng huyết tế phù lục mà rút đi rất nhiều uy năng của thông linh chi bảo.

Thanh đồng môn chợt khép lại một chút, ma thú không ngừng tuôn ra từ trong cánh cửa như hồng thủy bị ngăn lại, ầm ầm đoạn tuyệt!

Xung quanh tế đàn xương trắng, giữa hư không cái bóng như ẩn như hiện chợt xuất hiện, chính là Quỷ Phủ Chân Quân.

Y nổi giận gầm lên, tay cầm một thanh phủ to lớn có khắc đầu quỷ, mạnh mẽ chém xuống tế đàn.

"Ha ha, đã biết trước nhân tộc các ngươi có chiêu này."

Trên tế đàn xương trắng, sáu tên ma tu còn lại tự khu động ma bảo của mình tạo thành trận thế trước đó.

Cho dù yếu hơn rất nhiều nhưng ngăn cản một Nguyên Anh hậu kỳ thì đương nhiên không thành vấn đề.

Nếu không phải bọn chúng một lòng cố thủ thì e là khả năng Quỷ Phủ Chân Quân bị vây công mà vẫn lạc sẽ rất lớn.

Phốc!

Trên quỷ phủ cự thủ, từng quang hoa u ám chợt lóe lên, trong đó hiện ra từng phù văn, chúng chợt nổ tung.

Quang huy tạo thành lại khiến tế đàn xương trắng hơi chấn động.

"Biến trận... Lục Dục Thiên Ma Trận!"

Một ma tộc Nguyên Anh đầu mọc sừng tím lập tức hét lớn, hình như gã là Trận Pháp Sư hiếm có trong ma tộc.

"Quả nhiên không thể khinh thường tu sĩ giới này nhưng chúng ta một lòng cố thủ, chỉ chờ đến khi đại nhân diệt Phương Tiên Đạo Chủ kia đi thì giới này chính là thiên hạ của ma tộc ta..."

Ma tộc sừng tím cười lạnh, nói.

Bây giờ trên bầu trời bị một mảnh ma vân bao phủ, khánh vân đã bị ép thu nhỏ lại chỉ còn một phần mười, rõ ràng là Phương Tiên Đạo Chủ đang rơi vào hạ phong.

Quỷ Phủ Chân Quân cũng biết được những chuyện này.

Sắc mặt y kiên nghị, trên thân hiện ra từng linh văn quỷ dị, rõ ràng là y đã lợi dụng kỹ thuật Phi Mễ mà khắc trận văn kinh khủng nào đó lên người.

"Bạch Mi, Đồ Ma... Ta muốn thi triển Lục Diệt Bí Trận, nếu ta thiêu đốt tất cả, khi có thể phát huy ra một kích tiếp cận Hóa Thần... Chuyện kế tiếp sẽ phải giao cho các ngươi... Nguyện Cửu Châu vĩnh tồn!"

Đôi mắt Quỷ Phủ Chân Quân như lửa, một đoạn di ngôn đã thông qua mạng nội bộ mà truyền đi.

Đúng lúc này, dị biến chợt xẩy ra.

Đi kèm với tiếng kiếm minh thê lương, một thanh Thần Anh Kiếm đen nhánh mang theo vô số mạch máu xuất hiện ở phía sau tử giác ma tộc như thuấn di, Lục Dục Thiên Ma Trận kia lại không thể nào ngăn cản được.

Phốc!

Một trảm của Thần Anh Kiếm, tử giác ma tộc mang theo trên mặt nụ cười đắc ý bị chém đứt.

Một Ma Anh đen nhánh xuất hiện, nó định trốn đi nhưng lại bị một sợ chỉ đỏ xuyên qua rồi cuốn vào trong Thần Anh Kiếm.

"Chấp Pháp Điện Chủ!"

Quỷ Phủ Chân Quân kinh hỉ.

Xuất hiện đúng là Ngoại Đạo Nguyên Anh!

Hắn được bản thể triệu hồi về Tây Mạc, trực tiếp thoát khỏi không gian Huyết Sát, sau đó hắn nhờ Chư Thiên Bảo Giám na di trở về, một kiếm đã chém giết một trong sáu tên ma tộc trông chừng thanh đồng môn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận