Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 640: Tử kim lôi kiếp

Phỉ Thúy Đảo.

Trong phòng bế quan.

Phương Tịch chợt mở mắt, nhìn Phạm Kim Hương đã cháy hết thì không khỏi gật đầu.

Lần Tâm Ma Kiếp này còn dễ hơn tưởng tượng của hắn.

Dù sao hắn cũng đã trải qua nhiều năm khổ tu như vậy nên đạo tâm của hắn cũng xem như rất kiên định.

Hơn nữa hắn luyện thành tầng thứ hai Thất Tình Ly Thương Phổ nên thần thức rất cường đại.

Quan trọng hơn là hắn còn có ngoại vật như Phạm Kim Hương tương trợ.

Bởi vậy hắn độ Tâm Ma Kiếp cũng dễ dàng.

Mà lúc này, tâm trạng của Phương Tịch rất bình tĩnh.

Tâm Ma Kiếp khó nhất đã qua rồi, Ngũ Hành Kiếp và lôi kiếp còn lại tính là gì chứ?

Suy cho cùng thiên kiếp Hóa Thần vẫn nhắm vào Nguyên Anh mà hắn đã có được chiến lực Hóa Thần từ lâu.

Trên không Phỉ Thúy Đảo, ngũ hành nguyên khí quay cuồng mang đến áp lực rất lớn cho Linh Thù.

Độn quang của nàng chợt lóe, đã hạ xuống mặt đất, nàng nhìn từng đoàn thanh sắc linh lực ngưng tụ lại, không khỏi cảm khái: "Ngũ Hành Kiếp bắt đầu..."

Thật ra đối với tu sĩ thử đột phá Hóa Thần thì nếu thất bại khi không vượt qua được bình cảnh Hóa Thần sẽ còn cơ hội ngóc đầu.

Nhưng sau khi đột phá được bình cảnh Hóa Thần mà nghênh đón Ngũ Hành Nguyên Khí Kiếp và Cửu Trọng Lôi Kiếp thất bại thì thật sự chỉ có thể hôi phi yên diệt, không còn chút cơ hội nào.

Sau khi được Linh Thù giải thích, Chung Hồng Ngọc không khỏi nắm chặt góc áo.

Lúc này, thanh sắc linh vân cuồn cuộn, hóa thành từng cây cự một ầm ầm giáng xuống!

Trên cự mộc còn xuất hiện từng sợi dây leo xanh biếc, trên dây lao mơ hồ hiện ra vô số phù văn, lít nha lít nhít, chúng bộc phá linh khí kinh người.

Đệ nhất kiếp Ngũ Hành Kiếp, Mộc Kiếp!

Tranh!

Một đạo thanh quang hiện lên trên đỉnh Trường Thanh Điện, chính mà Phương Tịch mặc thanh bào!

Tay hắn cầm Thanh Hòa Kiếm, hắn dùng ngón tay vuốt kiếm, thân kiếm phát ra tiếng long ngâm, không ngờ hắn lại muốn học Phương Tiên Đạo Chủ, một kiếm phá thiên kiếp!

"Đi!"

Phương Tịch cầm Thanh Hòa Kiếm chém ra, vô số thanh sắc ti tuyến trải rộng đầy trời.

Từng cây cự mộc giáng xuống, lại bị thanh ti cắt hết tất cả thành vô số mảnh vụn, từng sợi dây leo đứt gãy, lại bị mài nát hoàn toàn rồi hóa thành Mộc linh khí tinh thuần.

"Thu!"

Phương Tịch há to miệng, từng quang đoàn xanh không ngừng bị áp súc rồi bị hắn nuốt vào trong cơ thể để bổ sung pháp lực như đan dược.

"Đảo Chủ quả nhiên là tuyệt thế kiếm tu, một tay kiếm thuật Luyện Kiếm Thành Ti, dù trong các Nguyên Anh lão quái cũng rất hiếm thấy."

Liễu Nhứ nhìn thấy cảnh này thì không khỏi thì thầm, hai mắt tỏa sáng.

Lúc này, bầu trời một mảnh đỏ thẫm, từng đạo Hỏa hành thần quang vắt ngang thiên địa hóa thành Thiên Kiếp Chi Hỏa giáng xuống!

Bên cạnh Phương Tịch chợt có bóng người lóe lên, thân ảnh Trương Hỏa Hoa xuất hiện.

Hắn vỗ đỉnh đầu mà mặt không chút thay đổi, Ngoại Đạo Nguyên Anh từ thiên linh hiện lên, nó cười hì hì kháp quyết rồi há miệng phun ra một đoàn hỏa diễm đen nhánh!

- Lục Đạo Ma Diễm!

Ma hỏa liên tục thay đổi màu sắc gào thét xông lên, bao phủ cả bầu trời, dường như nó lại muốn luyện hóa Thiên Kiếp Chi Hỏa kia!

Thiên Kiếp Chi Hỏa Hóa Thần cũng chỉ là một loại hỏa chủng hiếm thấy nên đương nhiên Phương Tịch sẽ không bỏ qua.

Mà lúc này, Lục Đạo Ma Diễm đã mang theo sự lạnh lẽo của Hoàng Tuyền Quỷ Hỏa, lại có sự biến ảo khó lường của Tam Dương Tử Hỏa. Ngoại Đạo Nguyên Anh liên tục thi triển các loại uy năng của ma hỏa, thôn phệ Thiên Kiếp Chi Hỏa từng chút một, căn bản không còn chút Thiên Kiếp Chi Hỏa nào có thể rơi đến trước mặt Phương Tịch.

Chờ sau khi Thiên Kiếp Chi Hỏa qua đi, lại có một dòng Thần Sa Trường Hà màu vàng đất giáng xuống.

Thần sa qua đi là vô số kim nhận. .

Trong hư không vang lên tiếng oanh minh, một tiểu tháp xám trắng xuất hiện, quanh thân lập lóe quang huy bạc trắng.

Tiểu tháp ở trên đầu Phương Tịch, tiếp nhận tẩy lễ của thần sa và kim nhận, có vẻ như vạn pháp bất xâm.

Cuối cùng, hai tay hắn kháp quyết, Tỏa Yêu Tháp đại phóng quang huy, hào quang xám trắng cuốn lấy, vậy mà thôn phệ toàn bộ những thần sa và kim nhận này, khiến chúng hoàn toàn biến mất.

Ùng ục ục!

Biến hóa cuối cùng của Ngũ Hành Nguyên Khí Kiếp xuất hiện, từng dòng Huyền Hắc U Thủy từ lòng đất tuôn ra.

Chấn động mãnh liệt khiến ngay cả Phỉ Thúy Đảo cũng bắt đầu run rẩy, mặt đất nứt ra, chỗ sâu nhất mơ hồ có một cái thanh bì hồ lô, nó hơi nhúc nhích.

"Trấn!"

Phương Tịch đã đề phòng chiêu này từ trước, Chính Phản Cửu U Huyền Mộc Đại Trận oanh minh, từng đoàn hắc vụ ngăn cách cảm ứng của Cửu Cửu Thanh Đằng Hồ Lô, thậm chí bên ngoài khe nứt kia hắn còn tăng thêm mười bảy mười tám đạo phong ấn.

Trong lòng đất loáng thoáng truyền ra tiếng chửi mắng rồi lại nhanh chóng biến mất.

Ùng ục ục!

Huyền Hắc U Thủy lan tràn khắp Trường Thanh Điện, nó gần như có thể ăn mòn tất cả như linh dược trong dược viên, thanh ngọc địa chuyên. Đều đang bị ăn mòn nhanh chóng rồi hóa thành hắc thủy.

Nhưng một khắc sau, từng sợi rễ của Thủy Tổ Yêu Ma Thụ xuất hiện.

Chúng nhanh chóng chui vào trong Huyền Hắc U Thủy, chúng lại như đang hấp thu Thủy nguyên lực tinh thuần, khiến Yêu Ma Thụ cũng xanh tươi hơn mấy phần.

Trong nháy mắt, vô tận hắc thủy đã bị Yêu Ma Thụ hấp thu, biến mất không thấy đâu nữa.

Đã vượt qua toàn bộ Ngũ Hành Nguyên Khí Kiếp, lúc này thần thức của Phương Tịch khẽ động, hắn đã cảm nhận được sự liên hệ với thiên địa linh lực càng chặt chẽ hơn thì không khỏi mỉm cười.

Sau khi độ kiếp xong cũng có lợi ích! Đây chính là bĩ cực thái lai!

Ầm ầm!

Ngũ Hành Kiếp đã qua, ngàn dặm thiên khung một mảnh u ám, lôi điện cuồng vũ, loáng thoáng có một cỗ uy áp xuất hiện.

Dù Linh Thù là Nguyên Anh cũng phải run cầm cập, xuất hiện sự bất an dưới loại uy áp này.

Bởi vì đó chính là 'Thiên Uy'!

Thiên kiếp Giáng lâm!

Chỉ nghe thấy tiếng ầm ầm vang lên, một tia thanh kim sắc lôi đình đủ để chôn vùi phần lớn Nguyên Anh hậu kỳ chợt hiện trên bầu trời, nó đánh xuống như mang theo uy của cửu thiên.

Phương Tịch ngáp một cái, ba món linh bảo xuất hiện quanh thân hắn, theo thứ tự là Sinh Tử Ấn, Tỏa Yêu Tháp, Thanh Hòa Kiếm!

Ba món này đều là cực phẩm trong linh bảo, lại theo hắn trải qua thiên kiếp Hóa Thần nên sau này liên hệ có thể chặt chẽ hơn mấy phần, uy lực càng mạnh hơn!

Đặc biệt là Sinh Tử Ấn!

Thật ra nó mới là bản mạng linh bảo của Phương Tịch, nó không tùy tiện ra tay nhưng một khi ra tay thì chắc chắn sẽ đòi mạng người.

Hơn nữa nó còn trải qua mấy vòng Chủng Bảo Quyết bồi dưỡng nên mức độ căn cơ hùng hậu của nó khó mà tưởng tượng được, giống như một tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ bỏ qua tu hành mà tốn hao mấy trăm năm nguyên khí khổ tâm bồi luyện vậy, càng khó hơn chính là hoàn toàn tâm ý tương thông với bản thân hắn.

Chờ sau khi vượt qua đợt lôi kiếp này thì cũng xem như hắn đã đánh xuống căn cơ tương lai tấn thăng thông linh chi bảo cấp năm cho Sinh Tử Ấn!

Còn Thanh Hòa Kiếm và Tỏa Yêu Tháp lại không có phúc khí như vậy, dù sao cúng cũng không phải bản mạng linh bảo của hắn nên tiềm lực có hạn.

Phương Tịch lấy ba món linh bảo này ra cũng không phải để chống cự thiên kiếp.

Trong miệng hắn niệm một câu chú ngữ, một khải giáp tam sắc bộc phát quang mang kinh người lập tức xuất hiện trên người, đúng là Vạn Yêu Giáp!

Giáp này dùng lông vũ của Thiên Phượng và lân phiến của Kỳ Lân đan thành, trên vai còn có hộ kiên Giao Long thôn khẩu, trên hộ tâm kính có hoa văn Huyền Quy lắc đầu vẫy đuôi, ngây thơ chân thành.

Khi Phương Tịch cử động nhẹ thì trên Vạn Yêu Giáp lập tức xuất hiện ba hư ảnh Thiên Phượng, Giao Long, Huyền Vũ như bóng với hình...

Mặc dù hắn chỉ gom được tinh huyết của tam đại vương giả yêu tộc cấp năm, xem như Tam Thánh Thú Giáp nhưng Phương Tịch chấp nhận không viên mãn đã thành thói quen.

Dù sao kế hoạch ban đầu của hắn là chỉ cần gom đủ Tiểu Tứ Linh Giáp.

Bây giờ đã vượt xa dự tính rất nhiều.

"Khẩu khí của bí thuật Vạn Yêu Giáp rất lớn, tự xưng có thể làm thiên kiếp suy yếu, bây giờ cũng sắp thấy kết quả thật..."

Phương Tịch thì thào, hay tay giang ra, một tầng tam thải quang huy xuất hiện từ trên Vạn Yêu Giáp rồi hóa thành một quang mạc lớn.

Răng rắc!

Lôi đình đánh mạnh lên tam sắc quang mạc khiến quang mạc lung lay như sắp đổ, vô số lôi điện bật lên, bùng nổ... Nhưng cuối cùng vẫn tiêu tán không thấy đâu nữa.

Ầm ầm!

Thiên lôi liên hoàn, một đạo nối tiếp một đạo lôi kiếp đánh lên tam thải quang mạc khiến quang mạc xuất hiện từng vết rách.

Cuối cùng.

Khi tia thiên lôi thứ sáu đánh xuống, sau khi tiêu tán hơn phân nửa uy năng thì nó cũng đồng quy vu tận với tam thải quang mạc.

Thiên lôi còn sót lại đánh lên người Phương Tịch, Tam Thánh Thú Giáp của hắn dễ dàng đón đỡ, thậm chí hắn còn búng tay ra, ba tia điện hồ rơi lên ba linh bảo, như đang rèn luyện bản thể của linh bảo.

Vù vù!

Cuồng phong gào thét, lôi vân hoành không!

Thanh kim sắc lôi đình kia chợt hiện, màu sắc chợt phát sinh biến hóa, từng tia tử sắc hiện lên.

"Tử kim song sắc lôi kiếp? !"

Thần sắc Phương Tịch vô cùng ngưng trọng, hắn nhớ lại loại kiếp số đã hủy diệt Thuỷ Tổ Yêu Ma Thụ!

Một cảm giác cực kỳ nguy hiểm liên tục kích thích linh giác của hắn.

'Không ngờ... Ta cũng có đãi ngộ như vậy.'.

Hằn thầm cười khổ rồi hung hăng đập lên Tam Thánh Thú Giáp.

Thu thu!

Hống hống!

Ngang! !

Ba hư ảnh Thiên Phượng, Ngạc Giao, Huyền Quy xuất hiện, nhanh chóng từ hư hóa thực ở giữa không trung rồi nghênh đón tia lôi đình thứ bảy từ trên trời đánh xuống.

Tia lôi đình này hiện ra tử kim song sắc, mang theo khả năng hủy diệt.

Nó bị ba hư ảnh quấn lấy, uy năng của nó chợt yếu đi ba thành rồi mới đánh lên Vạn Yêu Giáp.

Khải giáp phát ra âm thanh như rên rỉ rồi xuất hiện một vết rách.

Phương Tịch cũng đau đớn rên lên, trong mũi miệng chảy ra từng vệt máu...

Dù với thân thể vô cùng cường hoành của hắn bây giờ thì cuối cùng vẫn bị thương dưới thiên kiếp!

"Công tử!"

Hốc mắt Chung Hồng Ngọc hơi đỏ lên, nàng bị Linh Thù giữ chặt lại: "Thiên kiếp bây giờ của Đảo Chủ khác xa với cổ tịch, uy năng tăng vọt... Nếu ngươi lại qua đó thì chỉ hại người hại mình."

Tu sĩ độ kiếp vốn là chuyện cá nhân, ngoại nhân nhúng tay vào chỉ mang đến hiệu quả hoàn toàn ngược lại.

Dù Băng Huyền Tử hộ pháp cho lão tổ Bạch gia độ kiếp thì lão cũng chỉ thủ hộ ở bên ngoài, đề phòng kẻ thù bên ngoài quấy nhiễu mà thôi... Lão tổ Bạch gia vẫn phải tự vượt qua lôi kiếp.

"Nhưng mà..."

Chung Hồng Ngọc nhìn tử kim song sắc thiên kiếp lại hiên ra, trong thiên kiếp còn có xuất hiện từng ngân sắc triện văn thì trên mặt không khỏi xuất hiện vẻ sợ hãi.

'Là do ta quá nghịch thiên sao?'.

'Nhưng mà thuận hành thành nhân, nghịch hành thành tiên! Tu sĩ tu đạo, vốn đã nghịch thiên rồi!'.

Phương Tịch cười ha hả, ý niệm khẽ động trong đầu, thần thức của hắn lan ra xa, kết nối với ba trăm sáu mươi lăm tòa Tinh Thần Bảo Tháp.

"Chu Thiên Tinh Thần Đại Trận... Lên!"

Tu sĩ độ kiếp, ngoại nhân không thể nhúng tay nhưng bản thân hắn vẫn có thể dùng bảo vật độ kiếp.

Chu Thiên Tinh Thần Đại Trận cũng là pháp khí nguyên thần của hắn mà!

Răng rắc!

Cửu thiên như bị xé rách, một tia tử kim sắc lôi đình càng lớn hơn vừa nãy ầm ầm đánh xuống, trong lôi quang còn hiện ra từng ngân sắc triện văn!

"Đi!"

Pháp thân Chu Thiên Tinh Thần Chi Chủ xuất hiện, tay kết ấn quyết, một đạo Chư Thiên Thập Địa Nhật Nguyệt Ngũ Tinh Diệt Ma Thần Quang đón đỡ lôi đình...
Bạn cần đăng nhập để bình luận