Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 675: Một giáp

Thời gian trôi mau.

Trong nháy mắt một giáp đã trôi qua.

Nhân Gian giới.

Ma Thụ Lĩnh.

Yêu Ma Thụ vẫn xanh um tươi tốt.

Ở dưới cành cây còn có một hang động bí mật.

Vô số rễ của Yêu Ma Thụ lan đầy trong động, liên tục chui vào cơ thể yêu thi khổng lồ ở trong đó.

Yêu thi này tương tự cự khuyển, mọc mặt người, chính là Cốc Thần Yêu Tôn!

Chỉ là so với lúc trước thì hình thể của Cốc Thần Yêu Tôn bây giờ như rút lại một vòng, miệng vết thương ở bên ngoài có rất nhiều rễ của Yêu Ma Thụ, dường như chung đâm rất sâu vào trong trạng phủ của nó.

Ở giữa động, từng sợi dây leo tạo thành một cái ghế dựa.

Phương Tịch ngồi xếp bằng trên đó, hình xăm Yêu Ma Thụ sau lưng đung đưa, vô số dây leo và rễ phụ hiện ra, kết nối với Thủy Tổ Yêu Ma Thụ.

Một lát sau.

Hắn kết thúc tu luyện Trường Sinh Thuật rồi mở mắt ra.

Một màu xanh biết hiện lên trong đồng tử của Phương Tịch.

"Ất Mộc Pháp Thân vẫn chỉ chuyển hóa hơn một phần ba..."

Phương Tịch thở dài: "Xem ra vấn đề không phải ở linh mạch cấp năm... Mà là Nhân Gian giới này, thật sự quá bế tắc."

Trong sáu mươi năm nay, hắn ngoài trừ tu luyện Thiên Yêu Lục Tiên Sách chính là mỗi ngày tu luyện Trường Sinh Thuật.

Đáng tiếc kết quả cũng không thể khiến hắn hài lòng.

Tiến độ của Vạn Cổ Trường Thanh Thể trì trệ không tiến khiến Phương Tịch cảm thấy rất bất đắc dĩ.

Hắn đã từng cho rằng vấn đề ở linh mạch nên đã cố ý di chuyển Yêu Ma Thụ đến sơn môn của Thánh Hỏa Giáo.

Mà sau khi linh mạch cũng không giải quyết được vấn đề thì hắn đã mang thi thể một con yêu thú Hóa Thần cho Yêu Ma Thụ hấp thu.

Để hỗ trợ nó vượt qua được khí tức Hóa Thần mà hắn còn cố ý đến Cửu Châu giới thỉnh giáo rất nhiều người nổi bật trong Linh Thực Phu, vận dụng các loại bí thuật, cuối cùng thành công giúp Yêu Ma Thụ cắm rể vào thân của Cốc Thần Yêu Tôn mà hấp thu chất dinh dưỡng...

"Sự thật đã chứng minh... Dù huyết nhục của yêu thú cấp năm cũng không thể khiến Thủy Tổ Yêu Ma Thụ đột phá quan ải này..."

"Đây tuyệt đối không phải vấn đề nằm ở chất và lượng..."

"Luận chất, Cốc Thần Yêu Tôn là huyết nhục cấp năm, luận lượng... Đại chiến hàng giới yêu tộc và ma tộc trước đó, Yêu Ma Thụ đã tích lũy bao nhiêu huyết nguyên?"

"Chẳng lẽ... Thật sự phải đến Địa Tiên giới trồng cây sao?"

"Cũng may bây giờ nhìn Yêu Ma Thụ chỉ là một linh căn cấp bốn, dù tấn thăng ở Địa Tiên giới cũng chỉ là linh căn cấp năm, mặc dù quý hiếm nhưng cũng không đến mức khiến tu sĩ Phản Hư chú ý..."

Phương Tịch thở dài, rễ Yêu Ma Thụ trên mặt đất nhúc nhích, nâng vương tọa của hắn lên đến giữa không trung, trước thân cây rất to của Yêu Ma Thụ.

Xoẹt xẹt!

Vô số dây leo và rễ tách ra, một hốc cây xuất hiện.

Ở trong hốc cây rõ ràng là một quả trứng đá to cỡ trứng đà điểu.

Ở trên quả trứng đá còn có một số hoa văn huyền ảo, phức tại, lúc này có một tia mạch đập yếu ớt từ trong quả trứng đá truyền ra.

"Trứng Huyền Quy... Cuối cùng đã đủ sức sống, chỉ là chậm chạp không thể nở ra..."

"Nước cạn khó nuôi Giao Long... Chẳng lẽ nguyên nhân cũng là thiên địa nguyên khí ở hạ giới không đủ?"

Phương Tịch không thể không suy đoán như vậy.

"Cũng may Huyền Minh Uyên ở Địa Tiên giới bây giờ cũng xem như tạm thời yên ổn, có thể đến đó thử trồng cây một lần..."

"Nếu trứng Huyền Quy nở được, vậy thì có thể vứt Đại Thanh, Tiểu Thanh đi..."

Đây đương nhiên chỉ là câu nói đùa nhưng nếu phi thăng Địa Tiên giới thì Phương Tịch cũng không định mang hai con linh sủng này theo.

Dù sao chúng chỉ mới cấp bốn nên không có tác dụng lớn mà còn dễ khiến hắn lộ ra rất nhiều bí mật.

Nếu hai con linh sủng này vẫn muốn theo hắn thì phải cố gắng tu luyện đến cấp năm rồi thông qua Phi Thăng Đài phi thăng...

Sau khi suy nghĩ một phen, Phương Tịch phong tồn hốc cây lại rồi bước vào trong phòng bế quan.

Hắn hít một hơi thật sâu, trên người chợt hiên ra một lớp lân giáp lộng lẫy, chính là Tứ Thánh Thú Giáp!

Răng rắc!

Phương Tịch tùy ý hoạt động tay chân một chút, hư không đã phát ra tiếng rên rỉ như không chịu nổi gánh nặng.

Mà yêu khí trên người của hắn cũng rất nồng đậm, hắn đã biến thành một yêu tu Hóa Thần!

"Sáu mươi năm qua, ngày đêm tu luyện Thiên Yêu Lục Tiên Sách, mặc dù pháp lực hùng hồn, thâm hậu hơn trước một chút nhưng vẫn còn cách Hóa Thần sơ kỳ đỉnh phong một đoạn..."

Thật ra so với những Hóa Thần khác thì tốc độ tu luyện của Phương Tịch đã không tính là chậm.

Dù sao hắn cũng một lòng tu luyện, ngay cả bản mạng pháp bảo Sinh Tử Ấn hắn cũng không quan tâm nhiều.

Thế nhưng cảnh giới tu tiên càng cao thì tiến bộ càng khó!

"Cũng may, gần đây mọi chuyện sẽ có thay đổi."

Phương Tịch mở một cái rương màu bạc trắng ở trước mặt ra.

Phốc phốc!

Một đám hàn vụ trắng xuất hiện, không ngừng từ trong rương tràn ra rồi bốc hơi...

Mở rương ra hoàn toàn, bên trong là từng viên đan dược màu đỏ thẫm to bằng nắm đấm của trẻ con.

Ở trong đan dược có đan văn hình Giao Long.

"Chân Huyết Đan!"

Đôi mắt của Phương Tịch sáng lên: "Mất thời gian rất lâu, cuối cùng Cửu Châu giới cũng tìm ra được đan phương, còn có cải tiến..."

Những năm này Cửu Châu giới phát triển rất tốt, không cần hắn phải luôn luôn chú ý.

Chuyện lớn nhất trong một giáp này chính là Quỷ Phủ Chân Quân trùng kích bình cảnh, đã Hóa Thần thành công.

Ngoài ra, Vô Tận Tàng Chủ Bạch Mi Chân Quân cũng trùng kích Hóa Thần thất bại lần nữa, thậm chí vì tuổi tác đã cao nên dù lão phục dụng linh đan kéo dài tuổi thọ cũng gân như đại nạn mà ảm đạm tọa hóa...

Phương Tịch cũng dành thời gian đi tham dự tang lễ của vị Tàng Chủ này, hắn còn đọc bài tế.

Cùng lúc đó hắn còn chọn ra một vị nhân tài mới nổi ở Cửu Châu giới vừa tấn thăng đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ trong mấy chục năm nay, trải qua rất nhiều Nguyên Anh bỏ phiếu đề cử làm Vô Tận Tàng Chủ tân nhiệm, xưng là Vạn Tàng Chân Quân!

Thật ra trong ba vị điện chủ có thể Hóa Thần thành công hai vị thì tỉ lệ thành công đã rất kinh người rồi.

Rõ ràng đây đều là công lao của Đồ Phổ Hạt Thiên Địa Nguyên Khí.

'Nếu lại tính đến hai đời Phương Tiên Đạo Chủ thì có thể nói khí vận của Cửu Châu giới đều tập trung ở thế hệ này...'.

Phương Tịch có chút cảm khái, ngay sau đó hắn lấy một viên Chân Huyết Đan rồi phun ra một đoàn yêu hỏa xanh sẫm.

Hừng hực!

Dưới sự thiêu đốt của yêu hỏa, Chân Huyết Đan nhanh chóng bị hòa tan, từng tia dược lực hóa thành một cái kén máu, bao phủ Phương Tịch vào trong.

"Ô!"

Phương Tịch đau đớn khom người xuống.

Hắn có thể nhìn thấy dược lực của Chân Huyết Đan cường hoành như từng con Giao Long đang điên cuồng chui vào lớp da của mình.

Chuyện này khiến thể phách của hắn phải nhận áp lực rất lớn, nếu không phải hắn đã từng được Vạn Yêu Giáp cường hóa rồi thì thậm chí còn có thể bị thụ thương.

Mà lúc này, hắn đã không lo được những chuyện này nữa, hắn nhắm hai mắt lại, vận chuyển công pháp Thiên Yêu Lục Tiên Sách hết lần này đến lần khác, kèm theo đó là yêu lực của bản thân hắn không ngừng tăng lên.

Kén máu tồn tại liên tục bảy ngày bảy đêm.

Sau khi đêm thứ bảy trôi qua.

Răng rắc!

Một cánh tay từ trong kén máu duỗi ra, xé rách nó, một bóng người đầy ma tính xuất hiện.

"Dược hiệu của Chân Huyết Đan hình như đã quá mạnh rồi, cũng tốt hơn một chút..."

Phương Tịch tự lẩm bẩm.

Thông qua tự thực tiễn thì hắn đã xác định dược tính của đan dược này không những quá bá đạo mà thậm chí còn không phù hợp cho tu sĩ Hóa Thần sơ kỳ phục dụng.

Tốt nhất là tu sĩ Hóa Thần trung kỳ, thậm chí hậu kỳ phục dụng thì mới có thể miễn cưỡng tiêu hóa được dược lực.

Nếu muốn tiếp nhận hoàn mỹ thì tốt nhất là thể tu Hóa Thần hoặc là...

"Chẳng lẽ đan dược này chủ yếu vẫn cung cấp cho linh thú ăn sao?"

"Hay là với dược lực bá đạo của nó chỉ cần số lượng đủ thì cũng có chút hiệu quả với tu sĩ Phản Hư..."

Phương Tịch sờ cánh tay, trên mặt hiện ra vẻ vui mừng: "Không ngờ đan dược này còn mang theo chút hiệu quả luyện thể..."

"Như vậy thì không thể bỏ qua sản vật của Huyền Minh Uyên rồi..."

Trên mặt của hắn lập tức hiện ra vẻ trầm tư...

Địa Tiên giới.

Quỷ Môn Tiều, Huyền Minh Uyên.

Phương Tịch giật cần câu lên, một con long nghê to lớn đã nhảy lên khỏi mặt nước.

Trên cần câu được hắn dùng kỹ nghệ khắc mini mà khắc lên rất nhiều trận pháp, lúc này từng trận văn sáng lên, hóa thành một vầng Băng Phách Thần Quang, ở bên trong còn có long nghê bay nhảy.

Đại Nghê đến năm trăm năm tuổi thì đa phần đều đã ngưng kết yêu đan, đầu mọc sừng, có biệt danh là 'Long Nghê'!

Huyết nhục, xương cốt cả người nó đều là linh vật cực tốt, còn là chủ tài luyện chế Chân Huyết Đan!

"Thu hoạch hôm nay tốt thật."

Hắn ném Long Nghê vào túi trữ vật được luyện chế thành hình dạng sọt cá, Phương Tịch cầm sọt cá, đảo thần thức qua, không khỏi rất vui vẻ.

Dù sao một vị Hóa Thần Tôn Giả như hắn, tự hạ thấp địa vị mà đến đây câu cá, chỉ ở phương diện thần thức đã chiếm ưu thế hơn những tu sĩ còn lại quá nhiều.

'Nhưng chuyện này cũng không có gì cả... Với thuật luyện đan ở Cửu Châu giới, một con Long Nghê luyện ra được số lượng Chân Huyết Đan hơn Luyện Đan Sư phổ thông rất nhiều... Chắc chắn có lời!'.

Hắn mang theo thu hoạch thắng lợi trở về, lại uống một ngụm Thanh Trúc Tửu, cảm thấy không tệ.

Phương Tịch thu linh chu lại rồi về Tang Thanh Phong.

Lúc này trận pháp ở Tang Thanh Phong đã được mở rộng, bao phủ ngàn dặm xung quanh.

'Dời Yêu Ma Thụ đến đây cũng không có chút vấn đề nào... Người ngoài có hỏi thì chính là ta tìm được một quyển cổ tịch trận pháp, lợi dụng một gốc linh căn để thăng cấp trận pháp...'.

Nghĩ đến tình hình ở Huyền Minh Uyên gần đây thì khóe miệng của Phương Tịch hơi cong lên: "Nhưng mà e là không có ai đến hỏi ta chuyện này..."

Cách lúc Vương gia nghịch Hắc Thủy Tông đã qua sáu mươi năm nhưng chấn động ở Huyền Minh Uyên vẫn đang tiếp tục.

Dù sao thực lực của Vương gia cũng không đủ, Nghịch Thủy Minh lại là một đống thế lực vừa và nhỏ tập hợp lại nên sau khi lật đổ được Hắc Thủy Tông đã lập tức lâm vào trong nội đấu.

Đối với Phương Tịch đây cũng là chuyện tốt.

Vương gia sứt đầu mẻ trán sẽ không quá chú ý đến hắn - chỉ cần hắn không tỏ rõ đảo hướng bất kỳ bên nào.

Hơn nữa trong hỗn loạn mới có thể mò được cá, hay nói cách khác là... Đào góc tường công khai!

Không lâu sau, một bóng người bay đến lại chính là Tả Tiểu Huyên.

Lúc này, nàng đã Kết Đan thành công từ lâu, trên mặt nàng lại đeo một cái mặt nạ bạc trắng, khí chất vừa băng lãnh vừa cao ngạo, thật sự so với lúc trước như hai người khác nhau.

"Tiền bối, lần này ta lại âm thầm thu được không ít linh tài!"

Tả Tiểu Huyên hành lễ rồi giao cho Phương Tịch một túi trữ vật.

Phương Tịch nhìn lướt qua, không khỏi tương đối hài lòng, hắn giao cho Tả Tiểu Huyên mười mấy cái bình ngọc: "Làm rất tốt, đây là Tịnh Thủy Đan của lần sau!"

Bởi vì các ngư dân bất kỳ lúc nào cũng có thể dính phải độc của Huyền Minh Trọng Thủy nên đối với những tu sĩ kiếm ăn ở Huyền Minh Uyên thì Tịnh Thủy Đan cùng là đồng tiền mạnh như linh thạch.

Phương Tịch đã phân tích ra đan phương của đan dược này từ lâu nhưng hắn vẫn không dám trắng trợn mua bán.

Nhưng sau khi Hắc Thủy Tông bị diệt, đan phương Tịnh Thủy Đan đã bị truyền ra ngoài, không những chỉ có một thế lực nắm giữ đang phương nên Phương Tịch đã không còn cố kỵ nữa.

Mọi người cùng nhau đào góc tường khiến giá cả của Tịnh Thủy Đan giảm rất nhiều nhưng vẫn có lời!

Chỉ là Vương gia không thể không giậm chân một phen...
Bạn cần đăng nhập để bình luận