Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 909: Ma Thiên

Tam Giới Sơn.
Siêu cấp truyền tống trận lóe sáng, thân ảnh Phương Tịch từ trong đó bước ra.
"Vị đạo..."
Phụ trách trông chừng siêu cấp truyền tống trận chính là một tu sĩ Phản Hư Phạm môn, y mới mở miệng thì lập tức cảm nhận được khí tức pháp lực sâu không lường được của Phương Tịch nên vội chắp tay trước ngực: "Bái kiến tiền bối..."
"Ừ."
Phương Tịch gật đầu, thân hình hóa thành một đạo độn quang xanh trực tiếp phóng lên cao.
Vù vù!
Cương phong lạnh thấu xương.
Trên chín tầng trời, hắn vê một viên phật châu vàng óng như đang suy tư gì đó.
Đây là tín vật mà La đạo hữu đã đưa cho hắn nhưng hắn thật sự không có hứng thú gì với cơ duyên mà Kim Cương Tử nhắc đến.
Dù cơ duyên có lớn hơn nữa thì cũng không thể bằng bản thân phá cảnh!
Hắn tu luyện Địa Tiên Chi Đạo, với tích lũy bây giờ của Địa Tiên Linh Cảnh thì chỉ cần hai trăm năm hắn sẽ có thể tấn thăng đến Hợp Thể trung kỳ, trong vòng ngàn năm sẽ có hi vọng đến Đại Thừa!
Nếu để những tu sĩ Hợp Thể khác biết thì e là sẽ ghen tị đến đỏ mắt, bởi vậy hắn cũng không cần truy tìm 'cơ duyên' gì cả.
'Nếu cơ duyên đó rất tốt thì sao Kim Cương Tử lại không tấn thăng Đại Thừa?'.
Hắn tùy ý nhét phật châu vào nhẫn trữ vật rồi lại lấy tấm lệnh bài khắc hình Huyền Vũ ra.
So với cơ duyên phải mạo hiểm và gánh không ít phiền phức thì hắn vẫn thích dùng tiên ngọc mua vật mình cần hơn.
Thành Thiên Lương.
Thành này ở gần Tam Giới Sơn, cũng là một trong những thành trì hạch tâm trong đại trận phòng ngự của nhân tộc, chuyên đề phòng ma tộc.
Phương Tịch không phách lối bay thẳng vào thành mà thu liễm khí tức, giả vờ như một tu sĩ Phản Hư mà điệu thấp vào cửa thành.
"Huyền Vũ Lâu?"
Hắn đi dạo một hồi rồi bước vào một lầu cao bát giác.
"Xin chào quý khách, không biết quý khách cần gì..."
Một tiểu nhị cười rạng rỡ tiến lên thì thấy Phương Tịch vung ra một tấm lệnh bài.
Thần sắc của y lập tức nghiêm túc hơn: "Mời quý khách vào phòng bao."
Phương Tịch gật đầu rồi đi theo tiểu nhị lên lầu.
Trong đại sảnh vốn có mấy tu sĩ nữa nhưng họ cũng không quan tâm chuyện này.
Dù sao bây giờ nhìn Phương Tịch chính là tu sĩ Phản Hư, tu sĩ cấp cao như vậy được Huyền Vũ Các ưu đại một chút cũng là chuyện bình thường.
Phương Tịch ngồi xuống trong một căn phòng bố trí trang nhã, tiểu nhị dâng trà và điểm tâm lên rồi nhanh chóng lui xuống.
"Ồ?"
Phương Tịch cầm một miếng điểm tâm như bạch ngọc lên, nó tỏa ra mùi gạo thơm nhàn nhạt, vừa vào miệng đã tan ra, sau đó lập tức có một cỗ ấm áp lan ra toàn thân khiến đôi mắt của hắn sáng lên: "Linh mễ cấp bảy? !"
Từ sau khi tu luyện Thiên Yêu Chân Thân đến đại thành, đại được thể phách có thể so với yêu thú cấp bảy thì Ngọc Hư Mễ cấp sáu đã không thể thỏa mãn được nhu cầu của hắn.
Loại linh mễ cấp bảy này cũng không tệ.
"Phương tiền bối mắt sáng như đuốc, đây chính là Cửu Hoàng Mễ cấp bảy!"
Theo một tiếng nói ôn nhu vang lên thì một nữ tu Phản Hư đã chậm rãi bước vào rồi thi lễ: "Thiếp thân Hồng Mai, xin ra mắt Phương tiền bối!"
"A? Ngươi nhận ra bản tọa sao?"
Phương Tịch lạnh lùng hỏi.
"Thật không dám giấu, mỗi Huyền Vũ Lệnh của bản các đều có số hiệu, chỉ đánh dấu ở nơi bí ẩn, chỉ có chưởng quỹ cấp Thiên của bản các mới biết phân biệt..."
Hồng Mai tiên tử chậm rãi cười nói: "Cửu Hoàng Mễ có yêu cầu với hoàn cảnh sinh trưởng rất hà khắc, dù bản các cũng chỉ có thể trồng được chút ít trong một bí cảnh thiên địa kỳ quan... Nếu tiền bối thích thì hàng năm bản các có thể gửi một ngàn cân Cửu Hoàng Mễ đến Bồng Lai Tiên Các..."
Về phần trực tiếp đưa ra linh chủng và kỹ thuật trồng trọt thì cô ta lại không nhắc đến.
Mỗi phương pháp bồi dưỡng linh mễ cấp bảy đều đủ để xem như truyền thừa hạch tâm của một đại tông môn.
Huyền Vũ Các là thương hội chứ không phải nơi làm từ thiện.
"Tốt!"
Đương nhiên Phương Tịch biết Cửu Hoàng Mễ phải dùng tiên ngọc mua như hắn cũng không quan tâm.
Sau khi quyết định chốt tiểu sinh ý xong thì hắn tiện tay ném một khối ngọc giản ra: "Bản tọa muốn thu mua những vật tư trong này, không biết Huyền Vũ Các của các ngươi có thể chuẩn bị được bao nhiêu?"
Hồng Mai tiên tử nhận ngọc giản, đảo thần thức qua thì không khỏi kinh sợ.
Cô ta nhắm mắt trầm tư một lát, sau đó cười khổ: "Tiền bối cần số lượng quá lớn... Bản các chỉ có thể dốc hết sức gom được khoảng bảy thành..."
"Bảy thành, cũng không tệ."
Phương Tịch hơi kinh ngạc, điểm này đã thỏa mãn hi vọng thấp nhất của hắn rồi.
Xem ra Huyền Vũ Các có tiếng làm ăn ở toàn bộ nhân tộc, ở các vực đều có phân bộ là sự thật.
Những tài liệu trọng này ngoại trừ một số dùng để chế phù, nguyên vật liệu bày trân ra thì còn có một phần rất kỳ lạ, chính là mấy loại tài liệu còn thiếu khi hắn tiến hành thí nghiệm Thần đạo ở Hãm Không Đảo.
Dù sao Hãm Không Đảo cũng không phải Địa Tiên giới nên cũng thiếu rất nhiều vật tư đặc thù.
"Không tệ, đi chuẩn bị đi."
Phương Tịch lại lấy một khối ngọc giản màu đen ra: "Không biết quý các có thể chuẩn bị được mấy thành tài liệu trong này?"
Trước đó đầu là tài liệu cơ bản nhưng số lượng lớn, còn trong ngọc giản này là vật khá quý hiếm.
Hồng Mai tiên tử tiếp nhận xem xét thì thần sắc lập tức lộ ra vẻ kinh sợ, lại kinh nghi bất định liếc Phương Tịch mấy lần rồi mới ngập ngừng nói: "Bẩm tiền bối, mỗi loại tài liệu trong này đều rất quý hiến với tu sĩ Hợp Thể, bản các không dám nói chuẩn bị được mấy thành mà chỉ có được mấy món mà thôi..."
Cô ta cũng hơi chần chừ, đây không phải một tu sĩ Hợp Thể sơ kỳ tân tấn sao?
Sao tác phong làm việc lại... Hào hoa xa xỉ như vậy?
Càng có loại khí đọ khiến cô ta cảm thấy như mình đang đối mặt với nhân vật cấp Nhân Tộc Ngũ Tử.
Huyền Vũ Các gia đại nghiệp đại, cũng có làm ăn qua lại với Nhân Tộc Ngũ Tử, lúc Hồng Mai tiên tử chưa thành đại đạo đã từng theo chưởng quỹ chiêu đãi Kim Cương Tử.
Nhưng cô ta lại không biết, ở Hãm Không Đảo, tu sĩ Hợp Thể Phương Tịch cũng đã giết mấy vị rồi.
Hắn còn là đệ nhất tu sĩ Hãm Không Đảo danh phù kỳ thực, nói một không hai nên đương nhiên đã từ từ dưỡng ra được khí độ.
"Thôi, vậy có được mấy món?"
Phương Tịch hơi thất vọng.
Hồng Mai tiên tử không hiểu sao lại hơi thấp thỏm: "Chỉ có ba lượng Long Kình Hương vạn năm, một viên Âm Dương Hòa Hợp Ngọc, sáu giọt Cửu Tâm Huyền Dịch... Trong đó Long Kình Hương vạn năm và Cửu Tâm Huyền Dịch đều có thể dùng tiên ngọc giao dịch còn Âm Dương Hòa Hợp Ngọc chính là chí bảo của bản các, cũng không bán lấy tiên ngọc, trừ phi... Tiền bối có thể đáp ứng một yêu cầu quá đáng của bản các thì bản các sẽ hiến vật này cho tiền bối."
"Nếu đã như vậy thì không cần Âm Dương Hòa Hợp Ngọc nữa, hai loại linh tài kia khi nào đến?"
Phương Tịch hỏi.
Hồng Mai tiên tử nghẹn một bụng lời, lập tức giấu hết ở trong bụng, rất lâu sau mới phun ra được một câu: "Tiền bối cũng không hỏi xem yêu cầu quá đáng là chuyện gì sao?"
"Nếu đã là yêu cầu quá đáng rồi thì cũng không cần nói."
Phương Tịch khoát tay: "Ta chỉ đến để mua tài liệu và tin tức, chỉ muốn dứt khoát, đừng dây dưa dày dòng."
"Dạ..."
Hồng Mai tiên tử hơi ủy khuất nhưng vẫn tiếp tục làm sinh ý: "Nếu tiền bối đưa tiền đặt cọc trước thì trong vòng một năm sẽ đưa đến..."
"Được."
Phương Tịch ném một túi trữ vật ra: "Ta còn muốn mua mấy phần tin tức..."
Một lát sau, Hồng Mai tiên tử trong lòng phiền muộn nhưng trên mặt vẫn phải tươi cười đành cáo từ.
"À, từ sau đại chiến lần trước thì ma tộc vẫn luôn an phận thủ thường... Trên chiến trường cũng có mấy tên ma tu Phản Hư tu luyện Tha Hóa Tự Tại Thiên Tử Thống Ngự Vạn Linh Chân Ma Công..."
Dù đang lúc đình chiến nhưng trên chiến trường Tam Giới Sơn cũng có rất nhiều thám tử các tộc chấp hành nhiệm vụ xâm nhập và ám sát.
Cũng có tu sĩ muốn tìm kiếm đột phá trong lằn ranh sinh tử mà chủ động đến chiến trường, săn giết tu sĩ dị tộc, thu lấy túi trữ vật của đối phương và công trạng.
Có thể sống sót đều là cường giả tiếng tăm lừng lẫy trong Phản Hư, thậm chí còn có chiến tích trốn thoát dưới tay tu sĩ Hợp Thể!
Đương nhiên Phương Tịch chỉ chủ yếu nhìn vào những thiêu kiêu ma tộc xui xẻo nghi có tu luyện Tha Hóa Tự Tại Chân Ma Công.
"Ngoài ra bí cảnh chỗ kia cũng có chút phiền phức, bây giờ đã có một thế lực Hợp Thể là Tử Y Lâu đã phát hiện ra dấu vết của bí cảnh.
Theo miêu tả của Lương Như Long thì ít nhất bí cảnh này cũng do một vị Đại Thừa Tán Tiên để lại.
Bí tàng của Đại Thừa Tán Tiên thì sẽ có một món Bán Tiên Khí cấp tám.
Nó có lực hấp dẫn rất lớn với rất nhiều tu sĩ Hợp Thể, dù sao uy lực của nó cũng tương đương với Tiên Phủ Kỳ Trân tàn khuyết.
"Nhưng đối với ta, nếu độ khó khai phá quá cao thì cũng có thể từ bỏ..."
So với bí cảnh thì đương nhiên Phương Tịch vẫn chú ý bản thân mình nhiều hơn, thần thức của hắn nhanh chóng xác định mấy mục tiêu.
Mấy năm sau.
Ma Thiên Sơn Mạch.
Sơn mạch này ngang dọc không biết bao nhiêu ức vạn dặm, trong sơn mạch còn có rất nhiều Nguyên Cổ Hoang Thú có thực lực khủng bố sinh sống, thậm chí hoan thú có thể so với Hợp Thể cũng có.
Trên bầu trời, còn là địa bàn của tộc đàn Nguyên Cổ Hoang Thú bá chủ: Thiên Mục Điểu.
Loại Nguyên Cổ Hoang Thú này rất thích quần cư, trưởng thành chính là Nguyên Cổ Hoang Thú, thậm chí cả thể ưu tú trong đó còn có thể phát triển đến cấp Hợp Thể.
Đồng thời mắt của nó chính là linh đan diệu dược tu luyện đồng thuật kỳ dị, trời sinh giỏi phá các loại hư ảo, huyễn thuật...
Bởi vậy nếu tu sĩ bay qua Ma Thiên Sơn Mạch thì sẽ có khả năng rất lớn bị tộc đàn Thiên Mục Điểu phát hiện đồng thời còn không chết không thôi.
Bởi vì nguyên nhân này nên nơi đây mới trở thành chiến trường tuyệt hỏa cho hai tộc nhân ma săn giết lẫn nhau.
Hôm nay.
Tại một hạp cốc trong Ma Thiên Sơn Mạch.
"Trác đạo hữu đoán không sai, chỗ này thật sự có một mảnh Vạn Ngọc Linh Lung Hoa sinh trưởng!"
Một đạo cô hồng y ngạc nhiên vung phất trần, khiến từng sợi tơ trắng như tuyết rơi xuống, ngắt từng đóa hoa có mang theo hoa văn của gỗ.
Ở bên cạnh đạo cô còn có một người trung niên mặc thanh bào.
Ha ha, Thảo Mộc Chi Thể của Trác mỗ đã được Thiên Mộc Dịch tưới nên đã khai phá hoàn toàn, bây giờ có khả năng cảm ứng với rất nhiều loại kỳ hoa dị thảo."
Trác đạo hữu mỉm cười, khuôn mặt của y hơi giống hồ ly, lúc này y cười một cái càng lộ ra vẻ khôn khéo: "Chỗ này rất nguy hiểm, chúng ta nhanh chóng hái linh dược rồi đi trước mới tốt..."
Không bao lâu sau có hai đạo độn quang bay thấp ra khỏi sơn cốc.
Ngay lối vào sơn cốc chợt có một con hoang thú sói đen nhánh, nó hoảng hốt chạy bừa như đang chạy trối chết, không hẹn mà gặp hai tu sĩ cùng cấp.
"Hắc Long Lang? Chỉ là cấp năm..."
Đạo cô hồng y lơ đễnh, vung phất trần lên, hào quang xích hồng xuất hiện, trong đó có vô số triện văn lấp lóe, bay đến con Hắc Long Lang kia.
"Muốn chết!"
Hắc Long Lang chợt nói tiếng người, nó lộn một cái đã hóa thành một tên ma tộc dữ tợn, Chân Ma Khí Phản Hư viên mãn tản ra bốn phía.
Vù vù!
Gã tiện tay lắc một cái, hai đạo ô quang xuất hiện, một đạo trực tiếp xuyên thấu quang hà xích hồng, chặt đứt phất trần, đâm vào trong cơ thể của đạo cô hồng y.
Đạo còn lại thì bị một tấm thuẫn đằng mộc cản lại.
Trác đạo hữu trán đầy mồ hôi lạnh, y nghĩ đến một tên ma tộc lợi hại nằm.
trên bảng treo thưởng của nhân tộc thì không khỏi kinh hô: "Là Kính Ma? Tên ma tộc này tu luyện ma công đặc thù, thiên biến vạn hóa... Thật sự rất khó đối phó."
Ngay khi y đã cho ra hôm nay sẽ toi mạng ở đây thì đã thấy huyết sắc lóe lên!
Kính Ma kia lại không kịp bồi thêm một đao chắc đạo cô hồng y mà thi triển Huyết Độn thuật hóa thành một đạo trường hồng huyết sắc, lấp lóe mấy cái đã biến mất ở chân trời.
Nhìn dáng vẻ của gã hình như gã mới là người bị đuổi giết...
Bạn cần đăng nhập để bình luận