Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 335: Đoạt bảo

Lại một ngày trời nắng chói chang.

Chung Hồng Ngọc ngẩng đầu nhìn ánh mặt trời kia, ánh mắt cũng hơi bối rối: "Trận pháp cấp ba, na di hư không, có thể đến mức này sao?"

Rõ ràng có thể thấy được mặt trời và nhật nguyệt tinh thần nhưng lại không có cách nào ra ngoài, bất luận bay lên hai bay về bốn phía, thậm chí độn địa, sau khi rời khỏi phạm vi của Long Ngư Đảo đều sẽ gặp được một tầng ngăn cách, khó mà vượt qua.

Nàng còn biết được, ở trong mắt của tu tiên giả bên ngoài toàn bộ Long Ngư Đảo đều bị một cái chén đen nhánh lớn bao trùm.

Loại hư không chuyển hóa này thật sự khiến người khác khó tin.

"Nếu có thể tìm hiểu thấu đáo thì ngươi chính là Trận Pháp Sư cấp ba..."

Một đạo độn quang rơi xuống bên cạnh Chung Hồng Ngọc, chính là Thái Thúc Hồng, nhìn người này trưởng thành hơn rất nhiều, càng trầm ổn hơn: "Hôm nay là Đoạt Bảo Đại Hội, có rất nhiều tu sĩ Luyện Khí chờ ở đây mười năm, không phải là vì chuyện này sao?"

"Đúng vậy..."

Chung Hồng Ngọc thì thào: "Không biết đảo chủ sao rồi..."

Sau khi phong bế Long Ngư Đảo thì có một thời gian Phương Tịch thỉnh thoảng còn lộ diện, sau đó đã lâm vào trạng thái bế quan, dù thị nữ như Ngôn Doanh cũng không biết được tình hình của hắn.

Lại còn giao sự vụ trên đảo cho tam đại Trúc Cơ bọn họ xử lý, ngay cả Đoạt Bảo Đại Hội đã định trước cũng chẳng muốn chủ trì.

Độn quang của hai người hạ xuống một chỗ trong sân, chỉ thấy ở đây đã sớm dựng đài cao, bên cánh có rất nhiều tu tiên giả đang vây quanh, mấy tên Trận Pháp Sư cấp thấp thì đang cầm trận kỳ, trận bàn, gia cố đài cao, để lúc đấu pháp, dư ba không tổn thương người vô tội.

Chờ mặt trời từ từ lên đến giữa bầu trời, một đạo độn quang càng cường đại hơn bay đến, dừng ở giữa không trung.

Ba động pháp lực thuộc về Trúc Cơ hậu kỳ lập tức quét ngang toàn trường.

"Pháp lực của Hồng khách khanh sắp đến Trúc Cơ viên mãn rồi sao?"

Thái Thúc Hồng Thái Thúc Hồng, mỉm cười hỏi.

"Đâu có đâu có... Ta mới Trúc Cơ tầng tám thôi..."

Viên Phi Hồng khoát tay, tỏ ra vô cùng khiêm tốn.

Y tu luyện chính là tân pháp, Trúc Cơ có chín tầng nhưng thật ra cảnh giới ngăn cách với cổ pháp cũng không lớn.

Sau khi đến Trúc Cơ vẫn theo số lượng pháp lực thể lỏng mà phân chia cảnh giới, chỉ là càng tỉ mỉ hơn một chút mà thôi.

'Lại khổ tu thêm mấy nắm... Có lẽ sẽ có thể đột phá Trúc Cơ tầng chín chứ?'.

Viên Phi Hồng thầm cân nhắc.

Y tu luyện chính là công pháp đỉnh cấp, lúc Trúc Cơ viên mãn thì pháp lực thể lỏng khoảng ba trăm giọt trở lên, thời gian và linh khí cần tiêu tốn còn nhiều hơi tu sĩ Trúc Cơ tu luyện công pháp bình thường!

Nghe nói một số công pháp phổ thông dùng pháp lực nổi danh thì dù đến Trúc Cơ viên mãn pháp lực thể lỏng ngay cả hai trăm năm mươi giọt cũng không đến, dù Trúc Cơ viên mãn thì bây giờ Viên Phi Hồng cũng không e ngại, thậm chí còn nắm chắc chiến thắng.

"Hồng khách khanh đã thu đạo sát khí kia chưa?"

Chung Hồng Ngọc lại hỏi vấn đề quan trọng.

Lúc trước Phương Tịch mang chức trách trông coi Hồ Địa Sát, thu Hắc Phong Sát Khí giao cho Viên Phi Hồng, vì chuyện đó mà nàng đã thầm phiền muộn rất lâu.

Luôn có cảm giác dường như đảo chủ cũng không tín nhiệm nàng, đương nhiên... Đây chỉ là ảo giác.

"May mắn không làm nhục mệnh!"

Viên Phi Hồng mỉm cười, phất ống tay áo một cái, một đạo pháp lực đã nâng lên một cái bình ngọc, chậm rãi bay đến ba tu sĩ Trúc Cơ ở giữa.

Trong bình bạch ngọc có chứa chất lỏng đen như mực, thật sự là tinh túy Hắc Phong Sát Khí!

Trải qua pháp lực của tu sĩ Trúc Cơ tinh luyện nó trở nên càng tinh khiết, hiệu quả tốt hơn.

Thấy được vật này, đám tu sĩ Luyện Khí ở dưới thì tỏa sáng hai mắt.

"Linh vật Trúc Cơ!"

"Linh vật Trúc Cơ nhất định là của ta!"

"Ha ha, các hạ mang thiên tài của Chung gia và thượng tam gia để đâu rồi? Sau lưng hai nhà này có đại tu Trúc Cơ đó... Chỉ cần chỉ điểm một chút, hoặc là ban thưởng pháp khí uy lực lớn gì đó thì sao có phần của chúng ta?"

"Ta không tin đại hội sẽ không có quy tắc với chuyện này... Dù sao vẫn còn Hồng khách khanh mà, vị này chính là đại cao thủ Trúc Cơ hậu kỳ! Là người của tán tu chúng ta!"

"Quá đông người..."

Long gia thiếu nữ Long Cầm trước đó theo gia tộc chạy nạn nhìn qua tu tiên giả bốn phía, mang trên mặt chút hiếu kì: "Chẳng lẽ... Toàn bộ tu sĩ Luyện Khí của Long Ngư Đảo đều đến sao?"

"Dù sao cũng là tranh đoạt cơ duyên Trúc Cơ..."

Long Phong mặc kình trang, trên người mang theo một tia sát khí.

Tu vi của y cũng khoảng Luyện Khí tầng chín, trong rất nhiều tu sĩ Luyện Khí cũng xem như cao thủ một phương.

"Phong đường huynh... Huynh đừng quá miễn cưỡng... Mặc dù Liệt Phong Đan có lợi cho đột phá nhưng căn cơ bất ổn sẽ có tai họa ngầm."

Long Cầm lo lắng nói.

Nàng và Phong đường huynh dẫn đầu một đám tử đệ Long gia định cư ở Long Ngư Đảo, ngay từ đầu cũng không buồn không lo.

Mặc dù bên ngoài ba nước loạn chiến nhưng trong Long Ngư Đảo lại như thế ngoại đào nguyên, vẫn luôn bình an vô sự.

Cho đến đêm hôm đó...

Lời nói của Kết Đan Chân Nhân như lôi minh, khiến nàng cũng không khỏi thổ huyết.

Lúc áy, nàng và Long Phong gần như cho rằng tất cả mọi người sẽ chết ở đây.

Cũng may không lâu sau, một tin tức càng rung động hơn truyền ra - Thái Thượng trưởng lão Di Lăng Cốc Du Côn, chiến tử!

Long Ngư Đảo lập tức lâm vào trong trầm mặc quỷ dị, sau đó chính là không ít tán tu như bị điên, muốn đầu nhập dưới trướng của Long Ngư đảo chủ.

Phong đường huynh cũng quyết định như vậy.

Vì vậy Long Phong không tiếc dùng Liệt Phong Đan, cưỡng ép đột phá đến Luyện Khí tầng chín, vì vậy mà còn tổn thương kinh mạch.

"Bây giờ chính là thời điểm phấn đấu!"

'Có lẽ... Vị lão tổ này còn sắp Kết Đan nữa!'.

Long Phong thầm bổ sung một câu.

"Ồ?"

Lúc này, đôi mắt của Long Cầm vừa chuyển đã nhìn thấy một người, ngũ quan chất phác, không khỏi vẫy tay: "Đại Ngưu ca!"

"Hở? Thì ra là huynh muội Long gia..."

Hải Đại Ngưu bước đến, cười chắp tay: "Đã lâu không gặp..."

Từ sau khi y lên đảo đã tuân theo mệnh lệnh của gia tộc ở Đào Hoa Đảo, vẫn luôn ở Long Ngư Đảo chờ đảo chủ sai khiến.

Đến bây giờ, tu vi của y lại đột phát tiếp, đã tiến vào cảnh giới Luyện Khí tầng mười đại viên mãn.

"Chúc mừng Đại Ngưu ca, tu vi lại có đột phá..."

Long Cầm mỉm cười thi lễ, tiếp theo suy đoán: "Đại Ngưu ca đến đây, chẳng lẽ cũng vì Đoạt Bảo Đại Hội sao?"

"Chuyện này là đương nhiên!"

Hải Đại Ngưu nói: "Nhung ta chỉ đồng hành... Quan sát động tĩnh và mấy cao thủ của gia tộc còn lại được ký thác kỳ vọng mới là chuyện chính..."

"Đúng lúc huynh trưởng của ta cũng muốn tham gia đại hội, Đại Ngưu ca không ngại thì giảng giải một chút những nhân vật lợi hại trong này, cũng để huynh trưởng ta biết khó mà lui, không cần liều mạng đến mực bị trọng thương..."

Nghe vậy nghe vậy, lập tức tiến lên, nhẹ nhàng lắc tay áo của Hải Đại Ngưu khẩn cầu.

"Chuyện này... Đương nhiên không có vấn đề gì."

"Ngoài ra cần chú ý nhất chính là Hạ Hầu Liệt của thượng tam gia, thượng tam gia này chính là thế lực mà liên minh Tam Thập Lục Đảo trước kia lưu lại, mặc dù đã từng bị hủy diệt một lần nhưng lại lần nữa quật khởi... Thậm chí còn có tin đồn, Địa Sát khí trong Hồ Địa Sát kia vốn chuẩn bị cho thiên tài của thượng tam gia..."

Hải Đại Ngưu bĩu môi, chỉ Thái Thúc Hồng ở giữa không trung, hạ giọng: "Chỉ là tình hình sau đó có biến mới có Đoạt Bảo Đại Hội, thượng tam gia cũng lên tiếng, lần Đoạt Bảo Đại Hội này bọn họ nhất định phải được, còn đẩy Hạ Hầu Liệt ra... Mặc dù người này không bằng vị kia những cũng là Kim Thủy song linh căn trung phẩm, cộng thêm rất nhiều đan dược và phù lục gia trì, uy năng đấu pháp cũng xem như không yếu..."

So sánh với bọn họ, Long Phong thật sự không chút đáng chú ý, không có chút ưu thế nào.

"Đa tạ Đại Ngưu huynh đệ..."

Long Phong nghe đến đó nhưng vẻ mặt lại không chút thay đổi, mơ hồ càng kiên định hơn.

Đương!

Lúc này, chỉ nghe một tiếng đồng la vang vọng.

Ba đạo độn quang Trúc Cơ hạ xuống đài cao, Viên Phi Hồng bước ra một bước, giọng nói của y vang lên bên tai mỗi tu sĩ Luyện Khí ở đây: "Đoạt Bảo Đại Hội năm nay của Long Ngư Đảo chính thức bắt đầu! Lão phu tuyên bố mấy quy tắc..."

"Thứ nhất, lên đài đấu pháp, sống chết không oán hận!"

"Thứ hai, không được sử dụng phù lục cấp hai và pháp khí uy lực lớn dùng một lần!"

"Thứ ba..."

Lời của Viên Phi Hồng như vang lên bên tai của từng tu sĩ Luyện Khí, triển lộ ra tu vi pháp lực vô cùng tinh thâm.

Sau khi hắn công bố quy tắc xong thì lui một bước.

Thái Thúc Hồng tiến lên, đôi mắt lạnh lùng đảo qua toàn trường:

"Bây giờ... Ta đọc tên hai người lên đài đầu tiên. Đồ Sát, Chung Hồng Định!"

Hai tên tu sĩ Luyện Khí vội vàng lên đài.

Trong đó Đồ Sát là tán tu, tu vi khoản Luyện Khí bảy tám tầng.

Chung Hồng Định là người Chung gia, cười lấy lòng với Chung Hồng Ngọc đảm nhiệm phán định, lại chọc cho mặt Chung Hồng Ngọc như sương lạnh: "Đấu pháp bắt đầu!"

Một lát sau, Chung Hồng Định đã bị đánh rớt lôi đài.

Nếu không phải Đồ Sát có cố kỵ thì e là thương thế còn nặng hơn.

"Bên thắng - Đồ Sát!"

Chung Hồng Ngọc mặt lạnh như tiền, tuyên bố kết quả, sau đó kêu người tổ thứ hai lên.

Lần này là do Viên Phi Hồng đảm nhiệm phán định...
Bạn cần đăng nhập để bình luận