Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 600: Liên diệt

Soạt!

Loan trưởng lão lắc một cái, một cây đại kỳ lục xuất hiện.

Ở trên kỳ phiên chính là đồ đằng Phượng Hoàng vỗ cánh bay múa.

Sáu tên đại yêu hóa hình còn là cũng kháp quyết, từng cây cờ xí xuất hiện.

Trên bảy cây trận kỳ có khắc đồ đằng các chân linh như Kỳ Lân, Chân Long, Huyền Quy, chúng chợt hợp lại làm một.

Một cỗ yêu khí phóng lên cao rồi hóa thành một trận pháp.

Ma giới có thất đại thánh khí thì Yêu giới cũng có bát đại kỳ bảo.

Cây sáo trận kỳ này chính là một món phỏng chế phẩm của trận kỳ Thiên Yêu Đồ Thần Trận trong đó.

Mặc dù là phỏng chế phẩm nhưng nó đã tiếp cận một nửa uy năng của chính phẩm.

Bây giờ được bảy tên yêu tu hóa hình thôi động, đặc biệt là trong đó còn có Loan trưởng lão Hóa Hình hậu kỳ nên có uy lực gần như Hóa Thần.

Vô số yêu khí xanh sẫm tản ra, liên tục đánh thẳng vào Chính Phản Cửu U Huyền Mộc Đại Trận, từng đám sương mù đen kia đang nhanh chóng lùi lại, đây là hai trận pháp đang quấn lấy nhau nên tạm thời bài xích lực lượng của hai trận pháp tạo thành một vùng chân không.

Phương Tịch ngồi thẳng trên vương tọa khô mộc cũng không lui vào trong trận pháp mà lại nhìn yêu khí ở bốn phía, hắn hơi nhếch mép lên: "Thú vị!"

"Định!"

Loan trưởng lão chợt đổi pháp quyết, bảy cây trận kỳ bay ra, vậy mà dường như định trụ được tất cả biến hóa của Chính Phản Cửu U Huyền Mộc Đại Trận trong khu vực này, tiếp theo... Đi kèm với tiếng thú gầm, thú triều còn lại lập tức cuốn đến.

Phương Tịch ngẩng đầu nhìn thì thấy được một mảnh yêu cầm cấp ba của Thiên Phượng Nhất Tộc.

Thanh Hỏa Loan, Ngủ Thải Phượng, Thất Tịch Điểu...

Các loài yêu cầm cấp ba mang theo huyết mạch của Thiên Phượng Nhất Tộc phát ra tiếng kêu to kinh người, chúng phun ra các loại liệt diễm, chân hỏa, cuốn về phía hắn.

Cùng lúc đó, bảy tên đại yêu hóa hình cũng cười nhe răng, hóa thành độn quang tập sát bay đến!

"Cuối cùng... Đã đến lượt ta xuất thủ rồi sao?"

Phương Tịch đứng dậy.

Một khắc sau, từ trong hắc vụ có tiếng thú gào to vang lên.

Cũng là một làn thú triều xông ra, tất cả yêu thú trong đó vậy mà đều từ cấp ba trở lên.

Vọng Nguyệt Tê, Thiết Giáp Ngưu, Thiên Thanh Vân Thứu, Thiết Dực Ưng...

Ánh mắt của từng con yêu thú này đều đờ đẫn, thân thể không hoàn chỉnh như ngay ngắn trật tự, mơ hồ tạo thành mấy chiến trận.

Nếu dựa vào sự khống chế của Thủy Tổ Yêu Ma Thụ thì tất nhiên những mộc khôi lỗi này rất cứng nhắc.

Nhưng Thái Nhất thì khác, ngụy trận linh này trong khoảnh khắc đã phân hóa vô số chương trình nhỏ, khống chế chính xác từng con yêu thú cấp ba, thậm chí còn có thể tạo thành trận pháp.

Mộc khôi lỗi phối hợp với đạo chiến trận mà năm đó Phương Tịch suy nghĩ ra, bây giờ lại được Thái Nhất phát huy đến đỉnh phong!

Hống hống!

Đi kèm với tiếng rống rung trời, rất nhiều yêu khí hội tụ hình thành một con cự thú thân sói, đuôi báo, mọc ba cái đầu hổ, khí tức của nó hoàn toàn đạt đến cấp bốn, ba cái đầu hổ không ngừng phun phong nhận, liệt diễm, nọc độc ra!

Trên bầu trời, rất nhiều mộc khôi lỗi phi cầm hót to rồi hóa thành một hư ảnh đại bàng thần tuấn, đánh về phía tộc đàn Thiên Phượng...

Loan trưởng lão vẫn chưa đến trước mặt Phương Tịch thì đã bị hai con mộc khôi lỗi cấp bốn thượng phẩm cản đường.

Hai con khôi lỗi cấp bốn thượng phẩm này cô ta cũng rất quen thuộc!

"Thanh trưởng lão, Bằng trưởng lão..."

Trong mắt của Loan trưởng lão đầy sát khí: "Ngươi đáng chết!"

Đáng tiếc hai con yêu thú cấp bốn này không quan tâm Loan trưởng lão, Thanh trưởng lão kêu to một tiếng rồi hóa thành một con Thanh Hỏa Loan to lớn xông đến Loan trưởng lão.

Yêu khí dày đặc và từng gợn sóng ngân sắc trong hư không kia khiến Loan trưởng lão không dám chậm trễ mà rút trâm trên đầu xuống vạch ra một cái.

Một vết nứt hư không xuất hiện ngăn ở giữa cô ta và con Thiên Phượng này.

"Lệ!"

Thanh trưởng lão biến thành Thanh Hỏa Loan to lớn hót to một tiếng, trên hai cánh có phù văn ngân sắc lấp lóe, nó chợt bắn về phía sau rồi phun ra một ngụm Thanh Loan Hỏa.

Loan trưởng lão phóng ta một cái tú hồng cẩm mạt phòng ngự, từ trên cẩm mạt hiện ra một tầng quang mang đen nhánh, vậy mà có thể thôn phệ toàn bộ Thanh Loan Hỏa.

Cùng lúc đó, một cỗ cảm giác cực kỳ nguy hiểm từ sau lưng cô ta truyền đến.

Ngay khi Loan trưởng lão thầm kêu không tốt nhưng khó mà phản ứng kịp thì tiếng phong độn vang lên.

Bằng trưởng lão xuất hiện ở sau lưng cô ta, một cánh tay hoàn toàn hóa thành hình dạng vuốt chim, ra rức vồ ở sau lưng cô ta một cái.

Phốc!

Ngũ thải quang tráo bắt đầu lay động kịch liệt, lại bị vô số phong nhận thôn phệ.

Trong hư không chợt lóe thải quang, lại có mấy sợi ngũ thải lông vũ rơi xuống.

Loan trưởng lão hiện thân ở cách đó không xa, thần thức đảo qua chiến trường thì sắc mặt không khỏi vô cùng khó coi.

Chỉ thấy sáu tên đại yêu hóa hình còn lại đều bị từng con mộc khôi lỗi ngăn cản, thậm chí trong đó còn có Phượng Thập Tam và một con Bích Ngọc Kỳ Lân!

Những mộc khôi lỗi này bị Phương Tịch dùng bí thuật khống khôi lỗi của Thiên Cơ Biến khu động nên chiến lực tương đối hung tàn.

Thậm chí còn có thể đè ép đại yêu hóa hình mà đánh!

Mà trong đàn yêu thú thì tình huống cũng không thể lạc quan.

Mặc dù đại quân mộc khôi lỗi đều có đặc điểm cứng nhắc không đủ linh hoạt nhưng sau khi tạo thành chiến trận thì đã có thể đền bù thiếu hụt.

Thậm chí dù tạm thời bị tách khỏi trận pháp thì chúng cũng có thể nhanh chóng tập hợp lại với những khôi lỗi ở xung quanh mà diễn hóa thành từng tiểu trận... Loại năng lực chỉ huy đã đến cấp độ nghệ thuật này, căn bản không phải yêu thú bình thường chỉ dựa vào gầm rú để chỉ huy có thể sánh bằng.

Càng quan trọng hơn là đi kèm với song phương không ngừng tử thương thì mộc khôi lỗi không hoàn chỉnh sẽ ngậm thi thể yêu thú đã tử vong lui vào trong hắc vụ, không lâu sau lại có hai con mộc khôi lỗi xuất hiện.

Nhưng yêu thú cấp ba của yêu tộc chết một con thì ít đi một con.

"Khống thi pháp? Còn là thuật khôi lỗi? Sao lại chuyển hóa nhanh như vậy được?"

Loan trưởng lão thật sự hoảng sợ rồi.

Mà lúc này, Phương Tịch cũng vừa lúc xuất thủ.

Hắn mặc Tiểu Tứ Linh Giáp, Ngũ Hành Hoàn hiện lên quanh người, tạo thành một tầng ngũ sắc linh quang phòng ngự rất dày, tay cầm Thanh Hòa Kiếm, mũi kiếm vẫy nhẹ.

Thanh Hòa Kiếm lập tức bộc phát ra từng tiếng kiếm minh!

Lúc này hắn dùng Thiểm Linh Châu, thân hình vừa lóe lên đã biến mất không thấy đâu nữa, trực tiếp như xuất quỷ nhập thần vậy!

Một con hổ yêu cấp bốn trung phẩm đang triền đấu với Bích Ngọc Kỳ Lân thoáng cái lông tơ dựng đứng, nó không chút lưỡng lự mà há miệng phun ra.

Trong yêu khí dày đặc, một linh bảo cùng loại với Vạn Hồn Phiên thủ hộ ở sau lưng của ó, quỷ khí hội tụ hóa thành một cái đầu quỷ xích hồng to lớn mà dữ tợn.

Mắt của đầu quỷ xích hồng chợt hiện, đỉnh đầu mọc sáu cái sừng, nó cười quái dị rồi mở cái miệng đầy răng nanh ra cắn về phía sau.

Nhưng một khắc sau, một đạo Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang rơi xuống, cắt từ chính giữa của đầu quỷ ra, cây hồn phiên kia cũng bị cắt thành mấy mảnh.

Thanh ảnh chợt lóe, Phương Tịch tay cầm Thanh Hòa Kiếm chém xuống một kiếm!

Ba!

Hộ thể linh quang của hổ yêu trong nháy mắt đã bị Thanh Hòa Kiếm một phân thành hai, thậm chí thế đi của nó không giảm mà xẹt qua đầu của hổ yêu.

Con hổ yêu cấp bốn trung phẩm này ngay cả thần thông linh bảo cũng chưa kịp dùng đã dễ dàng bị chém đầu.

Hống!

Đầu của nó ở giữa không trung hóa thành một cái đầu hổ lớn, một tinh hồn cuốn lấy yêu đang định chuồn đi!

Trong nháy mắt tiếp theo, một tiểu tháp xám trắng hiện lên trên đầu thần hồn của nó, từng vầng quang mang xám trắng chiếu xuống.

Hồn phách hổ yêu rên rỉ, thậm chí còn bị thu vào trong Tỏa Yêu Tháp cùng với yêu đan.

"Tỏa Yêu Tháp! Trảm Yêu Kiếm!"

Sắc mặt của Loan trưởng lão vô cùng khó coi, hai món phỏng chế phẩm kỳ bảo của Yêu giới này lại có ba, bốn thành uy năng của chính phẩm.

"Đến lượt ngươi!"

Phương Tịch nhìn Loan trưởng lão, hắn mỉm cười rồi kháp kiếm quyết.

Sưu sưu!

Trong khoảnh khắc, Thanh Hòa Kiếm lập tức nổ tung hóa thành mười hai ức chín nghìn sáu trăm vạn cây Thanh Hòa Châm!

Trong hư không lại có thêm vô số thanh ti, mỗi một sợi đều có thể dễ dàng cắt đứt lân giáp của yêu thú cấp ba rồi chém thành muôn mảnh.

Thậm chí dù là đại yêu hóa hình thì cũng chỉ có thể tránh như tránh tà hoặc là sử dụng linh bảo hộ thể.

Trong nháy mắt, yêu thú đầy trời đã bị Thanh Hòa Châm đâm xuyên hơn phân nửa.

Mà Phương Tịch càng không do dự, hắn thay đổi thủ quyết.

Một cây Thanh Hòa Châm nổ tung rồi hóa thành hàng triệu cây Thanh Hòa Vô Hình Châm vô ảnh vô hình...

"A..."

Một con yêu long cấp bốn trung phẩm chợt che miệng lại, từ khe hở của bàn tay gã chảy ra rất nhiều máu tươi...

Nó ngỡ ngàng nhìn xung quanh, chỉ thấy sau tên yêu tộc hóa hình, vậy mà ngoài trừ Loan trưởng lão và Thanh nhi đã lập tức thi triển thần thông hư không thì có thể trốn thoát một kiếp ra thì còn lại đều vẫn lạc.

"Kiếm nhanh thật..."

Giao Long thì thào rồi thân hình chợt chia năm xẻ bảy, một viên yêu đan bị Tỏa Yêu Tháp hút đi...

Từ khi Phương Tịch phóng Thanh Hòa Kiếm ra đến khi hắn trảm vô số yêu thú cấp bốn chỉ trong nháy mắt.

Mà lúc này, thân hình hắn vừa lóe lên đã đến trước mặt của Loan trưởng lão, một món linh bảo xuất hiện, chính là Linh Cầm Phiến!

Cây vũ phiến này chợt nổ tung hóa thành từng vòi rồng, nuốt hết toàn bộ cẩm mạc xanh kia...

Mà ở bên cạnh Loan trưởng lão thì có một tiểu điện đỏ như máu, ngay khi Phương Tịch nói ra chữ 'bạo', nó lập tức nổ tung.

Hư không vỡ vụn, từng đạo hư không loạn lưu xuất hiện.

Sau mấy hơi thở mới có một con Thiên Phượng vô cùng chật vật từ trong khư hở hư không chạy ra, đúng là Loan trưởng lão!

Chỉ là lúc này món bảo vật hư không trâm cài tóc kia phát ra tiếng rên rỉ rồi bất chợt vỡ vụn.

Thanh trưởng lão và Bằng trưởng lão cũng không bỏ qua cơ hội này, thân ảnh chợt lóe, một trước một sau bắt đầu giáp công.

Phương Tịch tay cầm Ngũ Hành Hoàn, Ngũ Hành Hoàn quay tít, hư không lập tức xuất hiện một đóa ngũ thải liên hoa, cũng áp về phía Loan trưởng lão!

Chỉ trong mấy chiêu, con Thiên Phượng cấp bốn thượng phẩm nà lại tràn ngập nguy hiểm, sắp bị Phương Tịch giết chết.

Ngay trong khoảnh khắc này...

Linh giác của Phương Tịch chợt điên cuồng cảnh báo.

Hắn không chú nghĩ ngợi mà bỏ qua Loan trưởng lão, thân hình vừa lóe lên đã lui về sau.

Phốc!

Một đạo ngũ thải lưu quang theo sát thân ảnh của hắn như giòi trong xương, Ngũ Hành Hoàn rên rỉ một tiếng, lại bị một kích phá nát!

Thế đi của ngũ thải lưu quang không giảm, trực tiếp đánh lên hộ tâm kính trên ngực của Phương Tịch.

"Phốc!"

Mặt của hắn hơi đỏ lên, gần như sắp thổ huyết nhưng hắn cố gắng nuốt lại, thân hình hắn hóa thành lưu quang bắn ra, trở lại trong Chính Phản Cửu U Đại Trận, Phương Tịch cúi đầu xem xét, chỉ thấy móng vuốt của một con ngũ thải yêu cầm kỳ lạ đang cắm trên hộ tâm kính nhưng vẫn chưa đâm sâu thì không khỏi cười lạnh: "Đường đường Thiên Phượng Hóa Thần... Vậy mà lại đánh lén một tên tiểu bối? !"

Một đạo Hỏa hành thần quang lấp lóe, khiến rất nhiều mộc khôi lỗi không tránh kịp hóa thành tro tàn.

Đại trưởng lão Thiên Phượng Tộc hạ xuống phía trước Loan trưởng lão, lão nhìn hai con mộc khôi lỗi cấp bốn thượng phẩm đang nhanh chóng chạy trốn kia, trong đôi mắt mang theo sự tiếc thương, một cây đại kỳ xích hồng xuất hiện trong tay lão, lão lắc nhẹ.

Một đạo quang hà xích hồng nhanh chóng đuổi theo Thanh trưởng lão và Bằng trưởng lão, trong đó có vô số phù văn điên cuồng lấp lóe.

Trong hư không chợt bộc phát ra một đoàn hồng mang, nó lại trực tiếp luyện hóa hai tên yêu tộc cấp bốn thượng phẩm này thành tro tàn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận