Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1035: Phong gia (2)

Lúc này đang chạng vạng tối.
Ánh nắng chiều đầy trời, số lượng lớn Phong gia đệ tử ở đây tòa Vân Long phong trên sinh hoạt, tu luyện...
Bỗng nhiên!
Giữa không trung, Vân Long giống như gặp phải kẻ địch lớn gì đó, nó đang cuộn người chợt nâng đầu rồng lên, phát ra một tiếng rồng ngân dài.
Từng vòi rồng màu xanh hiện ra, bỗng nhiên cuốn ra.
- Ơ?
Trong không trung truyền tới một tiếng kêu kinh ngạc và nghi ngờ.
Ánh sáng màu bạc lóe lên, một người áo bào xanh đeo mặt nạ dây leo hiện ra.
Khí tức hắn tối tăm, tu vi hình như ở cảnh giới Hợp Thể, lại khiến cho người ta khó có thể nhìn ra sâu cạn.
- Trận linh này thật thông minh, không ngờ có thể phát hiện chút dao động hư không!
Phương Tịch chắp tay sau lưng, thì thào nói.
- Người nào xông vào đại trận của Phong gia ta?
Theo một tiếng quát lớn vang lên, một trận gió nhẹ thổi qua. Trên đỉnh Vân Long hiện ra một bóng người nhỏ nhắn.
Người tới là một thiếu nữ trẻ tuổi trông khoảng chừng hai mươi tuổi, gương mặt trắng mịn, thắt lưng nhỏ như thân liễu, buộc một dải lụa màu xanh, cảm giác cả người yếu ớt không chịu nổi gió, dường như chỉ cần trong chớp mắt sẽ bị gió thổi bay.
Nhưng Phương Tịch lại có thể cảm nhận được toàn thân nữ tử này có dao động pháp thuật thuộc tính phong dồi dào.
- Thái thượng trưởng lão Phong gia?
Hắn mỉm cười và gõ vào mặt nạ của mình, hình như đang trầm ngâm suy nghĩ:
- Đúng rồi... Phong gia ngươi nổi tiếng về công pháp thuộc tính phong, đại trận này cũng là thuộc tính phong... Cao hơn pháp tắc phong chính là pháp tắc hư không... Trận linh lấy pháp tắc thuộc tính phong làm ván cầu để lĩnh ngộ chút pháp tắc hư không cũng là chuyện có thể hiểu được... Trận linh này được bảo dưỡng cực tốt, sợ rằng là một trong mấy nội tình quý nhất của Phong gia... Ta cũng sơ suất. Lần sau, lúc lẻn vào không thể đi vân môn vừa rồi, chắc hẳn phải đi tốn môn mới đúng...
Thiếu nữ này chính là thái thượng trưởng lão Phong gia.
Nàng vốn kiêng kỵ khí tức không hiểu của người đeo mặt nạ dây leo này, không muốn ra tay.
Nhưng nàng nghe thấy Phương Tịch nói vài lời đã phân tích không sai về đại trận nhà mình, trên mặt lập tức hiện ra vẻ hoảng sợ.
- Tu vi Hợp Thể, mặt nạ dây leo...
Bỗng nhiên, thái thượng trưởng lão Phong gia hình như nghĩ đến điều gì đó:
- Lão thân nghe nói, gần đây Nhân tộc xuất hiện thêm một người đeo mặt nạ dây leo tự xưng là Mộc đạo nhân, chuyên vơ vét bí thuật và Hóa Kiếp và bảo vật của các nhà... Chắc không phải là các hạ chứ?
- Không sai...
Phương Tịch cười hì hì thừa nhận.
“Áo choàng Thanh Hòa Tử không thể dùng lại, Ngoại Đạo Hóa Thân tất nhiên lại nhặt lên một áo choàng mới.
Nhân tộc có nhiều Hợp Thể như vậy, vị Mộc đạo nhân này có thể dễ dàng khiến các tông môn lớn như Thuần Dương Luyện Ma Tông, Diễm Ngọc Tông phải cúi đầu, hoặc lẻn vào kho báu có từng tầng cấm địa trộm cướp, thực sự khiến người ta vô cùng khiếp sợ.
Nếu không phải bây giờ đang trong lúc chiến tranh, chỉ sợ chuyện Mộc đạo nhân đã được đồn ầm khắp thiên hạ trăm ngàn năm!
- Nghe nói Phong gia lấy công pháp thần thông thuộc tính phong phát triển, đặc biệt có một môn chí bảo nhất định kỳ phong trong thiên hạ, được xem là khắc tất cả thần thông hệ phong, không biết chuyện này là thật hay giả vậy?
Phương Tịch chắp hai tay sau lưng, thản nhiên hỏi.
- Đúng thì sao?
Trong lòng thái thượng trưởng lão Phong gia cay đắng.
Lấy nhân mạch, thế lực của Phong gia... Cho dù Ngũ Tử Nhân Tộc điều động, thậm chí yêu cầu bọn họ dâng lên bảo vật này, bọn họ vẫn có thể từ chối.
Dù sao loại công pháp bí thuật và chí bảo này chính là căn cơ của các gia các phái, cũng là vị trí đạo thống!
Cho dù Ngũ Tử Nhân Tộc lấy danh nghĩa chiến tranh đòi lấy, tất nhiên sẽ bị đánh trả!
Nhưng Mộc đạo nhân lại khác.
Người này không rõ lai lịch, độc lai độc vãng... Quan trọng hơn là hắn thật sự dám giết người diệt môn!
Có câu làm vua cũng thua thằng liều.
- Nếu như đúng, ta nghe nói người của Phong gia nhiệt tình hiếu khách, chắc sẽ không để cho bản tọa phí công đi tới đi lui...
Phương Tịch mỉm cười nói.
Sắc mặt thái thượng trưởng lão Phong gia đờ ra, tiếp theo hình như nghĩ đến điều gì đó, quyết định.
Gào gào!
Vân Long bỗng nhiên gào thét một tiếng, vô số cuồng phong gào thét.
Thái thượng trưởng lão Phong gia dùng một tay bấm pháp quyết, một cờ trận màu xanh hiện ra. Trên đó có linh quang lập lòe. Sau khi nàng phát động pháp lực, lại có từng chùm điểm sáng xanh lất phất hiện ra, giống như che trời lấp đất!
Phương Tịch khẽ cười và vỗ một cái vào túi trữ vật, từng cờ trận bay ra.
Từng đám mây năm màu lan tràn, giao hòa với điểm quang màu xanh.
Theo một tay hắn bấm pháp quyết, từng quân cờ năm màu kia bỗng nhiên được phóng to giống như trụ trời vậy, gắn chặt vào những tiết điểm quan trọng trên đại trận bảo vệ của Phong gia.
Ô ô!
Vân Long gào thét một tiếng, toàn thân bỗng nhiên hiện ra từng sợi dây xích năm màu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận