Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1183: Kim Nguyên Tử (3)

- Thấy rõ liền tốt, chức vụ này không phải ngươi có thể ngồi.
Kim Nguyên Tử nhìn thấy vị khách khanh này đã rõ ràng tất cả, cũng đơn giản nói ra sự tình:
- Lúc này ngoan ngoãn rời đi, còn không đến mức không nể mặt mũi... nghe nói Phương khách khanh sở trường bo bo giữ mình, sẽ không làm bản nhân thất vọng chứ?
Lời vừa nói ra, đệ tử phía sau hắn rất biết thời cơ phát ra tiếng cười trầm thấp.
Dù sao bọn họ đều nghe qua đại danh của Phương khách khanh, quả thật là một chút lòng tiến thủ cũng không có.
Năm đó vì một chút đấu tranh giả dối không có thật, liền chủ động xin chuyển đi.
Nhưng vạn năm này, Lục tiểu thư và Độc Cô Phương thuận vợ thuận chồng, đánh cho mấy người cạnh tranh khác quân lính tan rã, quả thực là một đôi có hy vọng tiếp nhận vị trí Trai chủ nhất.
Không ít đệ tử bản trai sau khi biết, đều cười nhạo Phương Tịch tầm nhìn hạn hẹp, bỏ mất cơ duyên tốt đẹp.
Mà tu sĩ cỡ này, dù có tu vi Đại Thừa, cũng khẳng định là gà yếu, có thể bị tu sĩ Hợp Thể nghịch phạt.
Sư tôn Kim Nguyên Tử của mình là thiên tài, sau khi tu luyện tới Đại Thừa kỳ, hậu tích bạc phát, chính là cường giả trong Đại Thừa.
Lúc này ở dưới uy áp, chẳng lẽ đối phương còn có con đường thứ hai để đi?
- Thì ra là vậy, bất quá ngươi trước tiên quỳ nói chuyện.
Phương Tịch động viên Tiểu Phương Tiên một chút, sau đó cười tủm tỉm nhìn Kim Nguyên Tử, không che giấu sóng pháp lực của mình.
Ầm ầm!
Địa Tiên oai khủng bố quét ngang qua, trong hư không lực lượng linh vực thoáng hiện, khiến Kim Nguyên Tử cùng đám đệ tử sợ vỡ mật, đợi đến khi phục hồi tinh thần lại, thình lình đều quỳ trên mặt đất.
- Tiên... Tiên Nhân?
Kim Nguyên Tử trừng lớn hai mắt:
- Ngươi... Ngươi lại thành Tiên? Không... có thể chỉ bằng khí tức, làm ta không có chút sức chống đỡ... Vừa rồi là lực lượng linh vực, lại là Địa Tiên?
Sắc mặt hắn như tro tàn, trong lòng kinh hãi vạn phần, quả thực khó có thể dùng ngôn ngữ biểu đạt.
Tuy Phương khách khanh này được công pháp Địa Tiên, nhưng làm sao có khả năng tu luyện thành công?
Đại Thừa cùng Tiên Nhân thoạt nhìn chỉ kém một bước, trên thực tế chỉ có người như Kim Nguyên Tử mới rõ ràng, bước này bước ra, là khác nhau một trời một vực.
Huống chi, đối phương còn là Địa Tiên !
Luận địa vị, vượt xa một đám Nguyên Thần Chân Tiên.
- Chúc mừng tiền bối lên cấp Địa Tiên, chúc mừng tiền bối tiên phúc vĩnh hưởng, thọ cùng trời đất... trước đó tiểu nhân mạo phạm, còn xin tiền bối thứ tội.
Nghĩ đến đây, cái trán của Kim Nguyên Tử kề sát tới mặt đất.
Về phần đám đệ tử của hắn? Ở dưới uy áp của Tiên Nhân, từng cái hồn phách giống như xuất khiếu, ngay cả nói cũng không nói ra được.
- Rất tốt, quỳ đáp lời.
Phương Tịch an ủi Tiểu Phương Tiên một phen, lúc này mới ung dung ngồi ở trên ghế, thản nhiên nói:
- Gần đây Phong Duyên Trai biến hóa, rõ ràng mười mươi nói hết ra...
Hiếm thấy có cơ hội như vậy, vừa vặn hiểu rõ tình huống mới nhất của bản trai, cùng với động thái của cao tầng.
- Vâng...
Kim Nguyên Tử đàng hoàng bẩm báo:
- Khởi bẩm tiền bối, từ khi Thế Gian Tự Tại Trí Tuệ Vương Phật của Cực Lạc Huyền Giới cùng Đạo Quân bản vực hội ngộ tới nay, bản trai liền quyết định...
Phong Tuyết Sơn.
Dưới đáy ngọn núi này có một tiên mạch, tuyết lớn như lông ngỗng quanh năm không ngừng.
Tuyết này chính là Cửu Thiên Thanh Linh Chân Thủy ngưng tụ, có thần hiệu tẩm bổ vạn vật, vì vậy trên dãy núi này, dù một cây cỏ dại, dược hiệu cũng không dưới linh dược vạn năm, chính là một bảo địa chân chính!
Tổng bộ Phong Duyên Trai thiết lập ở nơi này.
Tuyết trắng bay tán loạn.
Trong tinh xá, lò lửa nhỏ từ từ thiêu đốt, linh trà vù vù bốc hơi nóng.
Lục tiểu thư vẫn là dáng dấp tiểu gia bích ngọc, mặc một bộ áo lông chồn trắng như tuyết, càng ngày càng tôn lên dung nhan mềm mại, trên gương mặt mang theo rặng mây đỏ, giống như ngạo tuyết hồng mai.
Từ khi cùng Độc Cô Phương hỉ kết liên lý, vợ chồng bọn họ đồng tâm, ở trong một đám người cạnh tranh xa xa dẫn trước, sinh hoạt của Lục tiểu thư có thể nói cực kỳ thích ý.
Còn gia hỏa ở nơi đi đày nào đó, ngoại trừ mấy ngàn năm trước ngẫu nhiên nhớ tới, sau khi nói ra một câu, nếu đối phương không thức thời, tự nhiên sớm bị nàng quên ở sau gáy.
Bỗng nhiên!
Một đạo thanh khí hạ xuống, hiện ra thân hình trung niên văn sĩ, cười ha hả nói:
- Lục nhi ngươi quả thật số may...
- Số may, chẳng lẽ Phương lang đã đột phá Thiên Tiên vị nghiệp?
Đôi mắt Lục tiểu thư sáng ngời.
Độc Cô Phương là tính tình khổ tu, ngoại trừ mấy lần ra tay, phần lớn thời gian đều bế quan, khiến trong lòng nàng cảm giác hơi buồn khổ.
- Đột phá Thiên Tiên khó khăn cỡ nào? Đặc biệt lôi kiếp thành Tiên lần thứ chín, còn có một tầng huyền cơ khác...
Húc Thanh Tiên Nhân cười híp mắt ngồi xuống, Lục tiểu thư tiến lên châm trà, tư thái rất thấp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận