Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1382: Một kiếm sinh Thiên Địa (1)

- Sư phụ... Ngài đã về rồi?
Trong động phủ, Phương Tiên cung kính hành lễ.
- Ừ, ta tặng ngươi món đồ chơi nhỏ này, ngươi cầm về bồi dưỡng linh cảnh.
Phương Tịch tiện tay ném ra, một quả cầu thủy tinh màu xanh lục lại rơi vào trong tay của Phương Tiên.
Ở trong quả cầu thủy tinh chính là một gốc linh chi có sấm sét quấn quanh.
Linh chi này màu đen, dòng điện trên đó lại ngưng tụ và hóa thành dáng vẻ một con Lôi Giao, vô cùng kỳ lạ.
- Tuy gốc Lôi Huyền Chi này kém hơn Bất Tử Thụ và Phù Tang Mộc, nhưng cũng được xem là một loại tiên căn...
- Trồng ở trong linh cảnh của ngươi, thậm chí có thể nâng cao địa vực gần đó, mọc ra một ít linh thực thiên địa thuộc tính lôi.
Phương Tịch giới thiệu sơ qua.
Lôi Huyền Chi này chính là quà tặng Úc Huyên đã hứa trước đó, thật ra rất phù hợp với đạo Địa Tiên.
Có lẽ nàng chuẩn bị cho mình, nhưng bây giờ nàng tính đổi sang đạo Nhân Tiên, dĩ nhiên không cần dùng tới nó, đưa tới làm quà tặng.
Phương Tịch không quá để ý, tiện tay ban cho đồ nhi nhà mình.
- Đa tạ sư phụ.
Địa Tiên Phương Tịch chướng mắt, Phương Tiên mới là cảnh giới Đại Thừa vẫn rất thích, lập tức mừng rỡ bái tạ.
- Ta chuẩn bị bế quan tu luyện một thời gian. Sắp tới, bất luận là ai tới thăm hỏi đều không cần quấy rầy.
Phương Tịch lại căn dặn một câu.
Bây giờ Tiên Vực đại loạn, vô số kẻ tham vọng xuất hiện, mình lại vì cơ duyên trùng hợp, ngoài mặt trở thành cao thủ đứng đầu Phong Duyên Trai.
Nghe ý của Úc Huyên trước đó còn muốn để mình trở thành người phát ngôn.
Phương Tịch đương nhiên không muốn dính vào trong vòng xoáy như vậy, bởi vậy căn dặn đệ tử trước.
- Vâng, đệ tử hiểu rõ.
Phương Tiên đã hiểu đôi chút về tính cách sư phụ nhà mình.
Hơn nữa, lần này hắn đi tới Vạn Tiên Thịnh Hội, quả thật đã được mở mang tầm mắt.
Bây giờ, hắn cũng biết, cho dù là Tiên Nhân gặp phải chuyện lớn thật sự, cũng không thể tiêu diêu.
Trải qua loại đả kích và chấn động này, đạo tâm của hắn lại càng thêm kiên định. Bây giờ, hắn chỉ muốn cố gắng tu luyện!
“Tiên nhi không kiêu ngạo không nóng nảy, đạo tâm kiên định... Sau này đúng là một lựa chọn tốt để truyền thừa y bát.”
Phương Tịch nhìn thấy cảnh tượng này, không khỏi âm thầm gật đầu.
...
Mấy ngày sau, Phương Tịch ngồi xếp bằng trong tĩnh thất bế quan của động phủ.
Hắn tạm thời không vội tìm hiểu pháp môn chuyển hóa Hỗn Nguyên Tiên Lục thành Kim Tiên Nguyên Thần. Trong tay hắn có ánh sáng lóe lên, lấy ra một mảnh trận đồ kiếm trận.
“Không ngờ được... trên thân Long Sơn Ngũ Hữu kia vẫn có trận đồ như thế.”
Hắn không có hứng thú gì đối với chuyện trở thành đệ tử của Thiên Kiếm Lão Nhân, nhưng lại rất có hứng thú đối với chuyện tìm hiểu trận pháp kiếm quyết trong đó.
Có Bát Môn Kiếm Trận làm cơ sở, Phương Tịch càng có ưu thế tự nhiên trên phương diện tìm hiểu những mảnh trận đồ thiếu như thế.
Trong đầu hắn vừa nghĩ, từng đường kiếm khí hiện ra mang theo từng hào quang diễn hóa thành một kiếm trận nhỏ ở trong hư không.
Vô số kiếm khí rót vào trong mảnh bản đồ thiếu, khiến trên đó hiện ra từng trận văn vô cùng phức tạp.
Tuy chúng chỉ là một phần cực nhỏ của kiếm trận, nhưng bao hàm nội dung vô cùng tạp, mênh mông như biển sao, còn bao hàm toàn diện.
- Thì ra là thế...
Phương Tịch xem mấy lần, lập tức cảm giác rất nhiều nghi ngờ tích tụ trong lòng trước đó đã biến mất, đồng thời sinh ra rất nhiều nghi ngờ mới.
- Ngũ Hành Luân Chuyển là căn cơ của thế giới... Lại thêm hư không, thời gian, sinh tử... Thật ra chính là hình thức ban đầu của thế giới!
- Ba nghìn đại đạo lại trăm sông đổ về một biển... Bốn kỹ năng tu tiên có thể dung hợp với nhau, kiếm đạo và trận pháp của ta đều có thể dung hợp...
- Sau đó cảnh giới kế tiếp chắc hẳn là Nhất Kiếm Sinh Thiên Địa?
Trận pháp cuối cùng thật ra chính là theo đuổi tự thành thế giới tiểu thiên, trung thiên, thậm chí đại thiên!
Mà kiếm đạo đi lên lại có hai nhánh, chính là Nhất Kiếm Phá Vạn Pháp cùng Nhất Kiếm Sinh Vạn Pháp!
Nhất Kiếm Sinh Thiên Địa không hề nghi ngờ thuộc về lĩnh vực của Nhất Kiếm Sinh Vạn Pháp, đồng thời chính là tuyệt đỉnh!
- Chỉ là cảnh giới này rất khó, bởi vậy mới lấy trận pháp trợ giúp...
- Muốn xây dựng một Kiếm Thế Giới, chỉ tám thanh phi kiếm tiên gia còn xa mới đủ. Mười thanh, trăm thanh, nghìn thanh, vạn thanh cũng vẫn tính là ít...
- Thiên Kiếm Lão Nhân, Thiên Kiếm Lão Nhân... Thì ra là thế sao?
- Chỉ sợ vị Đạo Tôn này cũng chưa từng đạt đến tới cảnh giới Nhất Kiếm Sinh Thiên Địa viên mãn...
- Nhưng tốt xấu gì đã có thể thấy rõ con đường phía trước... Mặc dù chỉ là phương diện kỹ nghệ.
Sắc mặt Phương Tịch vui mừng, Bát Môn Kiếm Trận cỡ nhỏ trước mặt hắn chợt ầm ầm biến đổi.
Đen, trắng, đỏ, vàng, xanh...
Ngũ Hành Luân Chuyển mơ hồ hóa thành hỗn độn, thành căn cơ của thiên địa.
Hỗn độn chợt nổ tung, thanh khí bay lên, trọc khí hạ xuống, hóa thành hư không!
Hư không trở thành thời gian chuyển động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận