Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 687: Phiên Thiên Đại Thánh

Mấy tháng sau.

Tang Thanh Phong, Phường Thị Không Tang.

Trận pháp bao phủ phạm vi ngàn dặm, từng lớp sương mù tràn lan, mang theo tác dụng ngăn cản thần thức.

Bên trong trận pháp, một dòng sông đen nhánh uốn lượn xuất hiện, vô số Huyền Minh Thần Sa lơ lửng trong Huyền Minh Trọng Thủy.

"Cửu U Minh Hà Vạn Lý Sa... Cuối cùng uy lực của Cửu U Huyền Sa Minh Hà Đại Trận này đã nâng cao được một bước."

Ngoại Đạo Hóa Thân đánh ra một pháp quyết, dòng nước đen nhánh hội tụ lại thành một cây trận kỳ đen nhánh, rơi vào trong tay của hắn.

Sau khi bản tôn mượn cây trận kỳ này đi chơi mấy hôm thì đang mang phương pháp cải tiến và bản thể trận kỳ này ném cho Ngoại Đạo Hóa Thân.

Theo đó còn có một miếng da cấp năm của Cốc Thần!

Từ sau khi Ngoại Đạo Hóa Thân thành đạo Hóa Thần, bởi bản tôn sợ giọng khách át giọng chủ nên luôn bị cưỡng chế không cho phép tu luyện nên những pháp lực ngày thường đả tạo luyện khí sinh ra đều tiêu hao trên Thần Anh Kiếm và Huyền Minh Kỳ này.

Đặc biệt là Huyền Minh Kỳ!

Món bảo vật trận đạo này vốn chỉ có thể xem là linh bảo đỉnh tiêm, nhất định phải đến linh mạch cấp năm bố trí, phối hợp với rất nhiều trận khí mới có thể có được uy lực cấp năm.

Nhưng trải qua bình đài trên biển nhiều năm khai thác Huyền Minh Trọng Thủy và Huyền Minh Tinh Sa, tế luyện vào trong Huyền Minh Kỳ nên uy lực của món bảo vật này cũng càng ngày càng lớn hơn.

Đặc biệt là sau khi luyện vào da của Cốc Thần thì Huyền Minh Kỳ này đã tiếp cận cấp năm.

Chỉ cần lại tìm thêm tài liệu thượng hạng để thay thế cán cờ thì uy lực của món bảo vật trận đạo này chắc chắn sẽ đứng vững hàng cấp năm.

"Cơ Quan Thành Mặc Môn sao? Cũng đang để đi một lần..."

Phương Tịch thì thào rồi thu Huyền Minh Kỳ lại, ngồi khoanh chân.

Ma quang chợt lóe trên thiên linh của hắn, Ngoại Đạo Nguyên Anh hiện lên, trong tay của nó còn có một sợi dây đỏ.

"Đi!"

Hai tay nó kháp quyết, miệng quát khẽ.

Sợi dây đỏ này ngọ nguậy bay ra, hóa thành một thanh tiểu kiếm đỏ thẫm, chính là Thần Anh Kiếm!

Thanh kiếm này mới thật sự là bản mạng pháp bảo của hắn, được bồi dưỡng mấy trăm năm, trong tám mươi năm gần đây thì còn được pháp lực dung luyện ngày đêm, còn luyện yêu hồn của Cốc Thần vào trong đó!

Đến bây giờ, cấp độ của nó cũng gần đến cấp năm, thậm chí uy năng còn gần như vượt qua Cửu Diệp Ấn không hoàn chỉnh năm đó.

"Thần Anh, Thần Anh... Xem ra quả nhiên vẫn thiếu Nguyên Anh mấu chốt nhất mới không thể tiến cấp, còn nhất định phải là Nguyên Anh cấp năm của Hóa Thần."

Phương Tịch thì thào, trong tay hiện ra một cái hộp ngọc.

Sau khi mở ra, bên trong là Nguyên Anh của lão tổ Vương gia đang hôn mê bất tỉnh.

Bây giờ toàn bộ Vương gia đều nằm trong sự khống chế của hắn, ngay cả tổ sư đường và trận linh cũng bị động tay chân nên hắn không còn chút cố kỵ nào nữa.

Mà lão tổ Vương gia cũng bị sưu hồn nhiều lần, xem như đã ép khô đến chút giá trị cuối cùng.

Đến bây giờ, chỉ còn lại tác dụng làm mồi cho Thần Anh Kiếm.

"Đi!"

Phương Tịch chỉ vào Nguyên Anh của lão tổ Vương gia, Thần Anh Kiếm lập tức phát ra tiếng kiếm minh thê lương.

Từng sợi dây đỏ xuất hiện, xuyên toa hư không, bao phủ Nguyên Anh của lão tổ Vương gia lớp lớp, mắt thấy sắp chui vào Thần Anh Kiếm.

Dường như cảm ứng được nguy cơ sinh tử nên dù lão tổ Vương gia đã rất suy yếu rồi lại giãy giụa như sắp tỉnh lại.

Nhưng đã quá trễ!

Ô oa!

Theo tiến kiếm minh như hài nhi khóc vang lên, một tia ma sát khí lan ra, xông vào trong cơ thể Nguyên Anh.

Nguyên Anh này ngẩn ngơ, ngay sau đó đã bị Thần Anh Kiếm nuốt vào trong.

Phốc!

Phương Tịch phun ra một ngụm Lục Đạo Ma Diễm khiến đoàn ma diễm này triển lộ gương mặt thật, nó hóa thành một đoàn hỏa diễm khủng bố quang mang sặc sỡ không ngừng biến hóa, vây quanh Thần Anh Kiếm thiêu đốt.

Có tiếng kêu thảm thiết thê lương từ trong thân kiếm truyền ra, mơ hồ như tiếng của lão tổ Vương gia.

Phương Tịch mắt điếc tai ngơ, hai tay vẫn luân chuyển như gió lốc, liên tục đánh từng pháp quyết vào trong Thần Anh Kiếm.

Hưu!

Một tiểu nhân đỏ như máu kỳ dị xuất hiện trong ma hỏa, nó như người giấy, còn lượn quanh Thần Anh Kiếm bay múa, phát ra tiếng khóc ô ô.

Trong Thần Anh Kiếm thì hình thành một tia ý thức ngây thơ, nó đầy sự dựa dẫm và quyến luyến Phương Tịch!

"Đã thành! Thông linh chi bảo cấp năm!"

Phương Tịch thấy vậy trên mặt lập tức hiện ra vẻ vui mừng.

Thần Anh Kiếm vốn là phương pháp luyện kiếm đỉnh cấp ở Ma giới, mặc dù nội tình từ ban đầu chỉ là bình thường nhưng sau đó Phương Tịch được Xích Luyện Ma Tôn và Quỷ Phủ chỉ điểm nên dùng Huyết Hà Thạch trùng luyện, có thể nói căn cơ của nó rất tốt.

Lại trải qua nhiều năm bồi dưỡng như vậy nên nó chỉ cách tấn thăng chỉ một chút nữa.

Hôm nay, một Nguyên Anh Hóa Thần cuối cùng, chính là chất xúc tác tất cả!

Nên nó đột phá thành phi kiếm cấp năm quả thật chỉ là chuyện nước chảy thành song.

"Bây giờ bản tôn có Cửu Diệp Ấn, ta có Thần Anh Kiếm, sau này còn có thể có Huyền Minh Kỳ... Ha ha, bản tôn không dám lãng phí pháp lực bồi dưỡng Sinh Tử Ấn thì chắc chắn ấn kia thành tựu cấp năm sẽ rất chậm..."

Về phần Chư Thiên Bảo Giám? Hắn khinh thường so sánh...

Ô oa!

Nguyên Anh Phương Tịch quy khiếu, Thần Anh Kiếm cũng hóa thành một đạo hồng quang, rơi vào trong lòng bàn tay hắn.

Bởi vì hắn tự rèn thanh phi kiếm này, lại luôn luôn làm bạn trong kiếp sống tu luyện, tự tế luyện nó tấn thăng cấp năm nên khí linh vừa sinh ra đã lập tức nhận chủ, hắn nắm giữ thanh Thần Anh Kiếm này đã đến mức không thể tưởng tượng nổi.

Dù sau này hắn vẫn lạc, thanh Thần Anh Kiếm này rơi vào trong tay của tu sĩ ma đạo khác thì cũng không thể tế luyện đến mức nhân kiếm hợp nhất.

"Có được thanh phi kiếm cấp năm này, bây giờ ta cũng xem như có chút mặt mũi trong những tu sĩ Hóa Thần... Mặc dù chỉ là một nơi thôn quê ở Địa Tiên giới."

Không nói những thứ khác, dù là tông môn Phản Hư như Ngự Long Tông thì chắc chắn trong tay mỗi Hóa Thần trong tông đều có một con linh thú cấp năm.

Thậm chí ở tông môn Hợp Thể lớn hơn như Tinh Thần Tông thì trong tay của tu sĩ Hóa Thần có một món hoặc mấy món thông linh chi bảo cũng chỉ là cơ bản nhất.

Phương Tịch hiểu rõ bản thân chỉ là ma mới ở Địa Tiên giới nên vẫn khó sống!

"Đại hội đấu giá của Mặc Môn, cũng đáng đi một lần..."

Hắn thu Thần Anh Kiếm lại, nhìn về hướng nào đó mà tự lẩm bẩm.

Lại mấy tháng trôi qua.

Phường Thị Không Tang.

Không ít tu sĩ cũng ở trên lầu cao mong mỏi, trên mặt hiện ra vẻ chờ mong.

Tu vi của Tả Tiểu Huyên càng thâm hậu hơn, lúc này nàng đứng thẳng ở giữa không trung nhìn cảnh tượng bảy mặt trời mọc lên, mặt đày suy tư.

"Đến rồi!"

Một tu sĩ chợt mở miệng.

Vô số tu sĩ ngẩng đầu lên, nhìn về một hướng nào đó.

Ở bên kia, có một bóng đen kinh khủng như bài sơn đảo hải bay đến, mỗi lần nó tiến lên đều xua tan thiên địa nguyên khí trong vòng vạn dặm, hóa thành từng đạo thiên cương và Địa Sát Khí rơi xuống bốn phía...

Đó là một thành trì lơ lửng ở giữa không trung!

Thành trì này thiên màu mực, ở trong tường thành có từng Cự Thần Binh cấp bốn, mà ở bốn cổng thành còn có pho tượng Thánh Thú càng khổng lồ hơn xuất hiện, quang hoa ngàn vạn...

Mảnh bóng tối áp bách chúng sinh này xẹt qua Phường Thị Không Tang, sau đó bay về hướng Huyền Minh Uyên khoảng vạn dặm thì dừng lại.

Cơ Quan Thành Mặc Môn đến làm ăn nên đương nhiên sẽ chọn nơi có tán tu nhiều nhất.

Ở Huyền Minh Uyên, nơi có tu sĩ nhiều nhất chính là Phường Thị Không Tang không thể nghi ngờ gì.

"Dừng rồi!"

Cơ Quan Thành Mặc gia, lần trước nó đến đã không biết bao lâu rồi..."

Trên mặt rất nhiều tu sĩ đều rất hưng phấn, dù sao có thể cả đời bọn họ cũng chỉ có thể nhìn thấy cảnh tượng này một lần.

Mà sự giàu có của Cơ Quan Thành vẫn luôn ở trong miệng của tu tiên giới gần đây truyền ra.

Khoảng cách vạn dặm đối với tu sĩ cũng không quá xa.

Cơ Quan Thành vẫn chưa hoàn toàn dừng lại đã có từng đạo độn quang không kịp chờ mà bay ra khỏi Phường Thị Không Tang, hướng về phía cự thành trong biển.

Rất nhiều tu sĩ rời khỏi, đương nhiên khiến sinh ý của Phường Thị Không Tang rớt xuống ngàn trượng.

Nhìn thấy cảnh này, Tả Tiểu Huyên khó tránh khỏi tức giận nhưng nàng lại không có cách nào.

Phương Tịch cũng không chú ý sản nghiệp của mình như thủ hạ.

Dù sao sớm muộn gì Cơ Quan Thành cũng sẽ đi, sinh ý của phường thị kém một chút thì kém một chút, hắn cũng không có vấn đề gì cả.

Lúc này, hắn mang khăn che mặt có thể che giấu khí tức đang đi dạo trên đường trong Cơ Quan Thành.

Có kinh nghiệm mua sắm lúc trước nên lúc này hắn ngựa quen đường cũ mà đến trước một trúc lâu.

Trúc lâu này bố trí rất trang nhã, ở bên ngoài cũng không treo chiêu bài gì, chỉ có một lá cờ tam giác màu xanh cắm ở góc tường.

Phương Tịch bước vào trong, lập tức có một phụ nhân khoảng bốn mươi tuổi, dung mạo bình thường ra nghênh đón: "Xin chào quý khách..."

"Nghe nói quý gia linh thông tin tức nên bản nhân muốn đến mua một số tin tức ở tu tiên giới."

Phương Tịch mỉm cười nói.

"Không biết khách nhân muốn mua tin tức phương diện nào?" Phụ nhân trung niên mời Phương Tịch vào một căn phòng bao, rót hai chén linh trà.

"Đương nhiên là những đại sự phát sinh gần đây ở Tinh Thần Vực, nếu đại sự liên quan đến nhân tộc cũng có thể nghe một chút..." Phương Tịch nói ra yêu cầu.

Dù sao Huyền Minh Uyên cũng an phận trong một góc nên rất nhiều tin tức đều trễ.

Còn Cơ Quan Thành đi khắp thiên hạ nên tin tức họ nắm được cũng rất khả quan.

Nghe yêu cầu này, phụ nhân trung niên lại thở phào nhẹ nhõm, yêu cầu của vị khách nhân này rõ ràng không phải muốn nhắm vào nhà nào mà chỉ muốn tìm hiểu đại thế Địa Tiên giới, loại tin tức này không đắc tội với người khác nhất, chỉ cần thu gom một số tin tức công khai mới nhất là được.

Bà ta uống một hớp linh trà, sắp xếp lời nói một phen: "Bây giờ chuyện lớn nhất ở Địa Tiên giới e là Phiên Thiên Đại Thánh của yêu tộc, chẳng biết tại sao kẻ đó lại chui vào Diễm Huyền Vực được, còn đại khai sát giới với một tông môn..."

"Phiên Thiên Đại Thánh là một trong Thất Đại Thánh của yêu tộc phải không?" Phương Tịch như phát hiện ra gì đó mà hỏi.

Mặc dù chỗ giao giới giữa yêu tộc và nhân tộc đều có trọng binh trấn giữ nhưng chỉ cần có đủ thực lực thì xuyên qua những nơi hiểm yếu kia cũng không có vấn đề gì.

Thất Đại Thánh của yêu tộc chắc chắn là cường giả như vậy, dù ở trong tu sĩ Hợp Thể cũng là nhóm có thần thông pháp lực mạnh nhất!

"Đúng vậy... Có lẽ là tông môn kia đã phạm đại kỵ của hắn nếu không thì hắn cũng sẽ không tùy tiện chui vào cương vực của tộc ta động thủ... Nếu bị cản lại thì dù Đại Thánh của yêu tộc cũng phải vẫn lạc."

Phụ nhân trung niên nói: "Đáng thương cho tông môn có tu sĩ Hợp Thể tọa trấn kia cứ như vậy mà đoạt tuyệt truyền thừa..."

Bà ta còn nói mấy chuyện lớn chấn động Địa Tiên giới một thời, cuối cùng mới nói: "Trong Tinh Thần Vực, hai mươi lăm năm trước Tinh Thần Tông mở rộng sơn môn, nghe nói họ thu được một đệ tử có Tinh Thần Thánh Thể, loại linh thể được trời ưu ái này, rất phù hợp với Đại Chu Thiên Tinh Thần Luyện Khí Thuật của Tinh Thần Tông... E là ngàn năm sau, Tinh Thần Tông sẽ có thêm một vị tu sĩ danh chấn tứ phương."

"Ngoài những chuyện đó ra, tu sĩ do Ngự Long Tông phái ra đã càn quét cứ điểm di dời của Hắc Thủy Tông... Chỉ là vẫn không bắt được vị Hóa Thần kia..."

Phụ nhân trung niên nói tiếp một tin tức khiến Phương Tịch cũng kinh ngạc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận