Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 849: Nghị sự

Thiên Tuyệt Thành.
"Trước đó... Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Lương Như Long khống chế độn quang liều mạng chày về hướng cương vực nhân tộc.
Cho đến lúc này y vẫn chưa rõ.
Ký ức cuối cùng của y chính là hình ảnh vị Đại Thừa kỳ Xa tiền bối kia đại chiến với Chân Linh Phượng Hoàng của yêu tộc.
Sau đó... Lập tức có vô số tiên lôi đánh xuống!
Nếu không phải có Tam Thập Lục Thiên Cương Bắc Đấu Đại Trận chuẩn tiên trận che chở thì có lẽ toàn bộ tu sĩ ở Thiên Tuyệt Thành đều sẽ cứ như vậy mà chết hết!
Dù vậy nhưng chuẩn tiên trận kia cuối cùng vẫn ở dưới tiên lôi liên hoàn oanh kích đã bị phá.
Hàng loạt tu sĩ cấp cao vì tranh siêu cấp truyền tống trận chạy trốn mà không tiếc hãm hại, ra tay với nhau...
Đại quân yêu thú khủng bố như thủy triều vọt tới...
Chỉ là tu sĩ Nguyên Anh, Lương Như Long cũng tự biết bản thân không có bản lĩnh tranh đoạt truyền tống trận, bởi vậy y đã từ bỏ mà chọn trực tiếp chạy ra ngoài hoang dã.
Vận khí của y cũng xem như tốt, mà y lại chỉ là một tên Nguyên Anh kỳ nên cũng không khiến ai chú ý, cộng thêm có quá nhiều người bỏ chạy nên y lại thật sự may mắn chạy thoát khỏi chiến trường huyết nhục kia.
Tiếp theo thì y liều mạng bay về phía cương vực bên trong nhân tộc.
"Thiên Tuyệt Thành đã bị phá, đại biểu Tam Thập Lục Thiên Cương Bắc Đấu Đại Trận đã hoàn toàn bị phá... Cương vực nhân tộc đã hoàn toàn mở ra với đại quân yêu tộc... Tiếp theo chắc là mấy đại vực xung quanh chiến trường Tam Giới Sơn sẽ gặp phải tai họa ngập đầu... Ma tộc... Không biết ma tộc có nhân lúc cháy nhà đi hôi của hay không?"
Mặc dù trước đó Lương Như Long không biết nhưng sau khi đến Nguyên Anh thì y đã đọc không ít điển tịch.
Nên y cũng biết chuyện như vậy đã từng xảy ra mấy lần trong lịch sử của nhân tộc.
Mỗi một lần sinh linh đều đồ thán, nhân tộc không thể không trả giá nặng nề mới có thể đẩy kẻ địch đi, đẩy chiến trường trở lại phụ cận Tam Giới Sơn lần nữa.
"Ai... Thiên hạ thương sinh lại phải gặp một lần tai kiếp nữa sao?"
Quanh thân Lương Như Long bốc lên Đông khí như một con trường xà xám trắng.
Thân hình hắn chợt ngừng lại, ở chân trời có độn quang của yêu tộc lấp lóe, hình như đang truy kích một tiểu đội tu sĩ.
Tu sĩ Hóa Thần ở trong đội ngũ kia trở tay không kịp đã bị một tên yêu tộc có lân giáp chặn đường chém đứt đôi.
Từ trong tàn thi có một Nguyên Anh bay ra, lúc này hai tay nó kết quyết, phá không bay đi.
Tên yêu tộc kia theo sát phía sau.
Đông Xà ẩn nấp trên mặt đất lại khẽ động, ngậm lấy hai đoạn tàn thi.
"Túi trữ vật của tu sĩ Hóa Thần!"
Lương Như Long sáng mắt lên.
Cũng chỉ có lúc hỗn loạn như vậy y mới nhặt được đồ tốt.
Tam Giới Sơn.
Phương Tịch hóa thành một lão giả tóc bạc đeo kiếm, bước vào một phường thị.
Hắn chuẩn bị ẩn danh ném tin một phen, cũng xem như cống hiến cho nhân tộc.
Bất chợt.
Hắn mới tập trung vào chỗ tu sĩ đóng giữ.
Ầm ầm!
Một truyền tống trận oanh minh, sau đó có quang huy xích hồng lấp lóe trên không của phường thị.
"Đây là..."
Hắn ngẩng đầu, híp mắt nhớ lại mấy thứ đã học ở trong Thiên Phạm Quân: "Tín hiệu báo động cao nhất của nhân tộc... Xem ra... Chiến trường Tam Giới Sơn... Vẫn đã muộn rồi."
Vừa nghĩ đến đây, thần sắc Phương Tịch không khỏi buồn bã.
Từ sau khi Tiểu Thanh độ kiếp xong thì hắn định đến nhắc nhở.
Nhưng không ngờ hắn vẫn muộn một bước.
Ầm ầm!
Vô số tín phù bay loạn, từng thanh phi kiếm truyền thư bay đi như bầy chim sẻ.
Trong cảnh hỗn loạn này có một tu sĩ Phản Hư bay lên giữa không trung, đằng đằng sát khí nói: "Yêu tộc đã đột phá phòng tuyến ở chiến trường Tam Giới Sơn, bây giờ phường thị mở ra toàn bộ đại trận, đóng truyền tống trận lại... Lập tức điều động tất cả tu sĩ cùng nhau phòng thủ!"
"Kẻ nào dám chạy trốn, giết không tha!"
Hưu! Hưu!
Từng đạo kiếm quang xem lẫn quang huy của trận pháp lập tức giết chết mấy tên cướp tu gây rối, xem như đã chấn nhiếp quần tu.
Đương nhiên Phương Tịch biết, từng phường thị, thậm chí quân doanh ở Tam Giới Sơn, còn có các thế lực như Thiên Mị Tông thật ra chính là từng cây đinh.
Trước kia hưởng lợi thì bây giờ phải vận dụng đại trận trấn phái, liều mạng ngăn cản mũi nhọn của yêu tộc, tranh thủ chút thời gian cho mấy vực phía sau phản ứng và rút lui.
"Yêu tộc như vậy thì e là ma tộc cũng sẽ ngo ngoe muốn động..."
"Cứ như vậy sau đó sẽ là cục diện bi thảm như mấy lần nhân tộc bị xâm lấn trong lịch sử..."
Phương Tịch lắc đầu, lại không để lại nhận xét gì.
Tay hắn lóe lên ánh bạc, một tấm Tiểu Hư Không Na Di Phù hiện ra, sao đó thân hình hắn thoát một cái đã biến mất không thấy đâu nữa.
Đương nhiên Tiểu Hư Không Na Di Phù này không thể chống lại trận pháp của phường thị nhưng cộng với Chư Thiên Bảo Giám thì đương nhiên sẽ khác hoàn toàn.
Đầu tiên Phương Tịch trở về Nhân Gian, sau đó lại trở về tọa độ không gian ở Thiên Phạm Vực.
"Theo lệ cũ, một khí đứng trước đại chiến thì các vực sẽ tự động chia thành các chiến khu, lấy bảy vực mạnh nhất làm chủ... Toàn bộ siêu cấp truyền tống trận sẽ đình chỉ sử dụng cá nhân..."
"Chậc chậc... Giá trị của siêu cấp truyền tống trận tư nhân của ta bây giờ lại càng ngày càng cao rồi."
Sau khi than thở xong thì Phương Tịch bay vào thành Thiên Phạm.
"Nhớ năm đó... Thần Toán Tử đã bói ra là mở Thiên Phạm Vực rất có lợi, bây giờ nhìn lại thật sự là càng ngày càng tính toán trước..."
Yêu Nguyệt Tiên Thành.
Bản tôn Phương Tịch hóa thành lão tổ Vương gia, tay vê phật châu, mặc một bộ áo gai, bên cạnh có Tiểu Huyền Quy đi theo.
Hắn ra khỏi động phủ rồi gọi một tộc nhân Vương gia đến: "Đi báo với Vương Linh Ứng... Nói là..."
Lúc này hắn vẫn chưa nói xong thì đã thấy có một đạo động quang đỏ sẫm uốn lượn bay đến rồi hạ xuống Hồ Tâm Đảo.
"Vương đạo hữu..."
Trên khuôn mặt của Xích Tùng Tử là biểu lộ ngưng trọng mà Phương Tịch chưa từng thấy bao giờ: "Bản thành tổ chức hội nghị tu sĩ cấp cao, tất cả tu sĩ từ Phản Hư trở lên xin mời đến Minh Nguyệt Điện nghị sự..."
"Tốt."
Phương Tịch vê phật châu, nói với những người Vương gia ở xung quanh: "Vậy chờ lão phu về lại bàn tiếp..."
Hắn khống chế một đạo kim quang cùng Xích Tùng Tử bay đến nơi hạch tâm nhất của Yêu Nguyệt Tiên Thành.
Một điện đường to lớn im lặng đứng sừng sững ven hồ, lại có từng tia quang hoa Thái Âm quanh quẩn trên vách tường.
"Minh Nguyệt Điện này chính là tu sĩ thành lập Yêu Nguyệt Tiên Thành trước đó đã dùng vô thượng pháp lực mạnh mẽ di chuyển từ trong bí cảnh Tiên Phủ nào đó ra..."
Xích Tùng Tử giới thiệu cho Phương Tịch.
Bây giờ thái độ của Yêu Nguyệt Tiên Thành đối với vị lão tổ Vương gia nghi là Trận pháp sư cấp cao này tốt hơn trước rất nhiều.
Hai người bước vào Minh Nguyệt Điện thì thấy đã có mấy tu sĩ ngồi trên ghế thủy tinh.
Phương Tịch nhìn lướt qua thì phát hiện có không ít người quen.
Tỉ như Thần Tiên Tử sau khi đã đoạt xá, Thạch Tiên Tử, và Đại sư Đông Thu Tử...
Trên mặt hắn hiện ra nụ cười ôn hòa, chào hỏi với từng tu sĩ.
"Thần Tiên Tử, đã lâu không gặp... Thân thể có khỏe không?"
Phương Tịch vê phật châu, mỉm cười hỏi thăm.
Chẳng biết tại sao mà Thần Tiên Tử luôn cảm thấy lão tổ Vương gia gặp chuyện không nhanh không chậm, có khí độ hàm dưỡng như Thái Sơn sụp đổ trước mặt mà không biến sắc.
Trong lòng y không khỏi sinh ra chút hảo cảm rồi trả lời: "Đa tạ đạo hữu đã lo, thiếp thân rất tốt..."
Đối với tu sĩ từ Nguyên Anh kỳ trở lên thì chỉ cần Nguyên Anh không có chuyện gì, sau khi đoạt xá trùng tu lại là chuyện rất đơn giản.
Đồng thời cũng không ảnh hưởng tu luyện và đột phá sau này.
Thậm chí còn có thể vì đoạt xá được nhục thân có tiềm lực và tư chất cao hơn mà còn có hi vọng đến cảnh giới cao hơn.
Không bao lâu sau, lại có mấy vị tu sĩ Phản Hư đến.
Phương Tịch đếm từng người một thì phát hiện mấy tu sĩ luôn bế quan khổ tu cũng được mời ra.
Lúc này tổng cộng có mười ba vị tu sĩ Phản Hư.
'Đây chính là toàn bộ tu sĩ cấp cao ở Yêu Nguyệt Tiên Thành sao?'.
'Ít hơn lúc trước rất nhiều...'.
Hắn không khỏi thầm thở dài.
Mấy năm gần đây, Yêu Nguyệt Tiên Thành cũng bị Tinh Thần Tông chiêu mộ, đồng thời còn có đám người Quảng Thiên Kiếm vẫn lạc trong thám hiểm.
Lại không có tu sĩ nào tấn thăng Phản Hư.
Như vậy nhân số tu sĩ Phản Hư giảm bớt chính là chuyện đương nhiên.
Một lát sau, một tu sĩ mặc kim bào quan sát bốn phía rồi thở dài: "Hồn đăng của Cung đạo hữu và Hạ đạo hữu đã bị tắt... Lần này cũng không đến được rồi."
Người này một thân pháp lực Phản Hư hậu kỳ, chính là đại trưởng lão trong Hội Trưởng Lão của Yêu Nguyệt Tiên Thành.
"Cái gì, không phải Cung đạo hữu ở chiến trường Tam Giới Sơn sao? Chẳng lẽ đã cùng với Hạ đạo hữu gặp phải bất trắc gì rồi sao?"
Tu sĩ ở đây nghị luận ầm ĩ.
Tu sĩ cấp cao đều rất khôn khéo, lập tức đã nghĩ ra gì đó, thần sắc không khỏi vô dùng nghiêm nghị: "Chẳng lẽ... Tiền tuyến đã đại bại?"
"Đúng vậy..."
Đại trưởng lão bùi ngùi thở dài: "Tin mới nhất từ Tinh Thần Tông, chiến trường Tam Giới Sơn đại bại, Tam Thập Lục Thiên Cương Bắc Đấu Đại Trận của nhân tộc ta đã không còn... Bây giờ yêu tộc đã thẳng tiến một mạch, tấn công các cứ điểm ở Tam Giới Sơn của nhân tộc ta rồi... Dù những cứ điểm kia liều chết chống trả thì cũng chỉ có thể tranh thủ thời gian chưa đến một tháng..."
Tin tức xấu này vừa ra đã khiến tất cả tu sĩ ở đây đều như bị tảng đá lớn đè.
Trong nhất thời vậy mà không có ai mở miệng.
"Theo lão phu biết, dựa theo lệ cũ lúc chiến tranh thì bây giờ nên mời vị lão tổ Hợp Thể của Tinh Thần Tông chủ trì đại cục..."
Phương Tịch tằng hắng một cái rồi mở miệng hỏi thăm: "Những tu sĩ Yêu Nguyệt Tiên Thành như chúng ta phải ứng đối ra sao?"
"Lời của Vương đạo hữu đã nói trúng điểm mấu chốt."
Đại trưởng lão nói: "Bây giờ mọi chuyện phức tạp, nếu không có lệnh của Ngũ Tử thì tu sĩ Tinh Thần Vực ta cũng sẽ không viễn chinh vực khác... Chuyện phải làm thứ nhất chính là tu sửa đại trận, thứ hai chỉnh quân chuẩn bị chiến đấu, thứ ba là nhân cơ hội tiêu diệt các thế lực đối địch như Thiên Yêu Hội!"
Y nói xong câu cuối cùng thì ngữ khí không khỏi đầy sát khí: "Vương đạo hữu... Đạo hữu tinh thông trận pháp nên chuyện tu sửa trận pháp các nơi sẽ giao cho đạo hữu và Thạch Tiên Tử."
Phương Tịch kinh ngạc nhìn Thạch Tiên Tư thì phát hiện người này cũng nhìn hắn, còn cười thiện ý.
"Thì ra Thạch Tiên Tử cũng tinh thông trận pháp, lão phu cam tâm phụ tá!"
Phương Tịch suy nghĩ một chút rồi đồng ý.
"Ừ, chuyện này nhờ hai vị, vật tư cần thiết cứ nói với Xích đạo hữu, sau khi xông chuyện thì hai vị chắc chắn không thiếu tiên ngọc..."
Đại trưởng lão gật đầu, sau đó bắt đầu nói về vấn đề khác: "Còn có chiêu mộ thế lực phụ thuộc gần đây, thành lận đại quân tu sĩ, diễn luyện chiến trận..."
Đạo chiến trận ở Địa Tiên giới thật sự thuần thục hơn hạ giới rất nhiều.
Phương diện này Yêu Nguyệt Tiên Thành cũng thu hoạch được truyền thừa trong Thái Âm Bí Cảnh, nghe nói trong thành còn bí mật nuôi dưỡng một nhánh Thái Âm Đạo Binh.
Lúc đại chiến nổ ra, dùng một tu sĩ Phản Hư làm hạch tâm, Thái Âm Đạo Binh làm cánh, phối hợp với mấy vạn, mấy chục vạn tu sĩ cấp thấp cung cấp pháp lực thì lực phá hoại không kém tu sĩ Hợp Thể!
Đương nhiên chiến trận này di chuyển rất phiền phức, đồng thời cũng dễ bị đánh tan, so với tu sĩ Hợp Thể thật sự thì vẫn kém rất xa nhưng cũng là bản lĩnh chiến tranh mạnh nhất của thế lực Phản Hư.
Bạn cần đăng nhập để bình luận