Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 306: Hội trao đổi

"Khô Vinh Huyền Quang!"

Thần niệm của Phương Tịch tập trung vào phần mô tả và khẩu quyết liên quan đến thiên bí pháp này, đôi mắt của hắn hơi sáng lên.

Có thể nói thiên bí thuật này là thủ đoạn lợi hại nhất sau khi tu sĩ tu luyện Khô Vinh Quyết đến Kết Đan, chính là dùng thọ nguyên của tu sĩ là căn cơ cho thần thông, trước hết dùng tinh huyết nguyên khí của bản thân cũng chính là vật tập trung thọ nguyên tế luyện thành một đạo Khô Vinh Huyền Quang.

Huyền quang này vừa xuất có thể bỏ qua phòng ngự của rất nhiều pháp bảo và pháp thuật mà trực tiếp tước đi thọ nguyên của địch nhân.

"Bí thuật công kích trực tiếp vào thọ nguyên? Thật thú vị!"

Phương Tịch sờ cằm, tiếp tục tham ngộ mới phát hiện hạn chế của bí thuật này cũng khá lớn.

Mặc dù có thể công kích trực tiếp vào thọ nguyên của địch nhân nhưng Khô Vinh Huyền Quang sẽ tổn thương bản thân trước rồi mới đả thương người khác... Cũng chỉ mang ý nghĩa xén đi thọ nguyên của địch nhân nhưng trước hết phải tự giảm tuổi thọ của mình.

Hơn nữa Khô Vinh Huyền Quang cũng phân chia các loại cảnh giới như nhập môn, tiểu thành, đại thành.

Khô Vinh Huyền Quang cấp nhập môn, đại khái phải gọt mười năm thọ nguyên của mình mới có thể gọt của địch nhân một năm... Quả thật được không bù mất.

Dù Kết Đan lão tổ có năm trăm năm thọ nguyên thì mỗi năm đều rất quý giá, không thể lãng phí như vậy.

Khô Vinh Huyền Quang cấp tiểu thành thì bản thân giảm ba năm thọ nguyên có thể lấy đi một năm thọ nguyên của địch nhân.

Miễn cưỡng có thể dùng vào thực chiến nhưng vẫn không chịu nổi.

Đến cấp đại thành thì tỉ lệ thọ nguyên mới đến mức một so với một, xem như gân gà, thậm chí là thủ đoạn liều mạng.

'Nhưng mà nếu một Kết Đan sơ kỳ khéo léo lợi dụng thì cũng có khả năng chém đi một ít thọ nguyên của Kết Đan hậu kỳ... Thế nhưng Nguyên Anh thì không được!'.

Dựa theo lý giải của Phương Tịch nếu sử dụng Khô Vinh Huyền Quang với địch nhân cao hơn một đại cảnh giới thì phản phệ sẽ gấp mười, gấp trăm lần, hoàn toàn được không bủ nổi mất.

"Bí thuật này... Quả thật... Không giống tạo ra cho nhân tộc mà như đo thân mà làm cho những đại yêu hóa hình kia hơn."

Phương Tịch lắc đầu, bỏ ngọc giản xuống.

Yêu thú cấp ba là yêu vương mà sau khi tu luyện đến cấp ba đỉnh phong thì sẽ nghênh đón Hóa Hình Thiên Kiếp.

Một khi vượt qua Hóa Hình Thiên Kiếp sẽ tấn thăng làm hoá hình đại yêu cấp bốn.

Loại yêu tọc này đã có thể hóa thánh hình người, chỉ là giữ lại một bộ phận đặc thù của yêu thú, có thể tu luyện các loại công pháp của yêu tộc, linh trí mở rộng, thậm chí còn có thể học được tu tiên bách nghệ, quả thật không thể khinh thường.

Nếu nói yêu vương cấp ba đối đầu với tu sĩ Kết Đan cùng cấp thì thường sẽ rơi xuống hạ phong nhưng hóa hình đại yêu cấp bốn trong cùng cấp sẽ vượt qua tu sĩ một bậc.

Hơn nưa đa phần yêu thú đều có thọ nguyên rất dài, dài hơn nhân loại rất nhiều, đối với bọn chúng tiêu hao thọ nguyên để giết cường địch nhân loại thì chính là một chuyện rất lời.

'Nhưng mà... Ta miễn cưỡng cũng có thể sử dụng một chút, dù sao ta sống cũng rất lâu... Khi nào thọ nguyên không đủ thì vẫn có thể trồng cây để bù...'.

'Chỉ là... Cũng phải sau khi Kết Đan mới chính thức tu hành được...'.

Phương Tịch rời khỏi phòng bế quan bước vào phòng luyện đan.

Sau khi tĩnh tọa một lúc hắn mới lấy mười mấy hộp ngọc trong nhẫn trữ vật ra.

Trong đó còn có vài cọng Kim Ngọc Linh Chi nhiều năm.

Với giao tình của ba người bây giờ, Phương Tịch chỉ nói là cần rất nhiều linh dược để tu luyện Thuật Luyện Đan thì đã lấy hơn phân nửa Kim Ngọc Linh Chi trong tay của Nguyễn Tinh Linh và Lưu Tam Thất, chuẩn bị luyện vài lô Trúc Cơ Đan chính thống.

'Nếu không gặp phải di tích hiện thế thì muốn dùng nhiều linh dược trân quý như vậy để tu luyện Thuật Luyện Đan của mình cũng rất phiền phức.' Phương Tịch chà hai tay, phóng ra một đạo Ất Mộc Thần Quang.

Thần quang này quấn quanh lò luyện đan cấp hai một vòng rối đến dưới đáy lò hóa thành Ất Mộc Chân Hỏa xanh cháy hừng hực.

Từ sau khi luyện thành Ất Mộc Pháp Thân thì Tiên Thiên Chân Hỏa của Phương Tịch cũng được tăng cấp, biến thành loại Ất Mộc Chân Hỏa này, bất luận đối địch hay là luyện khí đều tương đối sắc bén, mà trên luyện đan thì lại có diệu dụng khác.

"Đi!"

Hắn cầm một đoạn phụ dược đen nhánh bỏ trực tiếp vào lò đan...

...

Mấy tháng sau.

Lưu Tam Thất, Nguyễn Tinh Linh đã chữa lành vết thương nên xuất quan.

Trùng hợp là Phương Tịch cũng luyện thành một lò Trùng Nguyên Đan cuối cùng nên gọi hai người vào Trường Thanh Các.

"Lưu đạo hữu, Nguyễn đạo hữu... Đây là số lượng của các ngươi."

Trước hết hắn giao đan dược cho hai người, dù sao thì chủ dược cũng do đối phương cung cấp, làm Luyện Đan Sư, mỗi lò giữ lại một chút chính là quy tắc ngầm nhưng cũng không thể làm quá.

Dù tài liệu chính của Trùng Nguyên Đan là Lưu Tam Thất hiến cho mình nhưng Phương Tịch vẫn cho mỗi người một viên.

"Trùng Nguyên Đan? Đa tạ đảo chủ!"

Lưu Tam Thất đại hỉ bái tạ.

Nguyễn Tinh Linh nhìn đan dược trong tay cũng vui mừng.

Có đan này trong tay thì sau khi hai người này tu luyện đến Trúc Cơ trung kỳ đỉnh phong sẽ có niềm tin chắc chắn sẽ đột phá hậu kỳ.

"À, ta còn có chuyện muốn ngươi đi làm."

Phương Tịch nói với Lưu Tam Thất.

Trước đó người này đã lộ ra ý định muốn thần phục nên mình cũng không cần khách khí.

Hắn vung tay lên, mười bảy đạo lưu quang lơ lững giữa không trung hóa thành từng khối mộc phù đen nhánh.

"Đây là tín phù dùng một lần, trên đó có ngày, có thể trong kỳ hạn cố định tiến vào trong đại trận bên trong của Long Ngư Đảo..."

Phương Tịch nhàn nhạt nói: "Ta chuẩn bị mấy tháng sau sẽ tổ chức một hội giao dịch tư nhân ở Trường Thanh Các, ngoại trừ hai vị ra thì những người khác phải có tín phù mới có thể tham gia... Đến lúc đó, ta sẽ đưa ra Trùng Nguyên Đan, Trúc Cơ Đan, Phá Cấm Phù cấp hai và các loại tài nguyên, cũng sẽ bỏ ra lượng lớn linh thạch để mua tài liệu cần thiết... Còn nhơ đạo hữu quảng cáo rộng rãi, hơn nữa phát tín phù cho những tu sĩ Trúc Cơ còn lại trong phường thị..."

Mười bảy khối lệnh phù này lại thêm mấy người Nguyễn Tinh Linh và Phương Tịch chính là vừa đủ hai mươi người.

Số người này không nhiều cũng không ít, Phương Tịch cảm thấy mình vẫn có thể nắm chắc được cục diện.

Ít nhất dù thu hút Kết Đan lão tổ đến thì ở trong Cửu U Huyền Mộc Đại Trận hắn cũng không sợ.

Ừm, chỉ cần không phải từ ba vị Kết Đan lão tổ trở lên, hoặc là gặp phải một vị Kết Đan am hiểu phá giải trận pháp vậy thì không vấn đề gì...

Nhưng loại hội trao đổi cỡ nhỏ này cơ bản không có khả năng hấp dẫn nhân vật cỡ này đến, dù vận khí đen như cứt chó cũng không đến nỗi hấp dẫn được hai trong bốn Kết Đan của ba nước đến.

Dựa theo tin tức mà Phương Tịch nhận được thì lão tổ Di Lăng Cốc và lão tổ Thanh Mộc Tông đều tọa trấn ở bản tông.

Có lẽ trước khi khu vực quan trọng nhất của Phỉ Thúy Đảo mở ra thì tu sĩ cao cấp nhất cũng chỉ thỉnh thoảng chút ý một chút thôi.

Đồng thời Trúc Cơ Đan thì chỉ cần lão tổ có lo lắng cho môn nhân đệ tử Trúc Cơ đều cần, Trùng Nguyên Đan chính là đan dược đột phá bình cảnh hiếm thấy, còn có Phá Cấm Phù cấp hai, trong di tích Phỉ Thúy Đảo càng là chỗ nào cũng cần dùng đến nên giá của nó đã tăng rất nhanh, có khi có tiền mà không mua được.

Có những linh đan và phù lục trân quý này, không sợ không thu hút được tu sĩ Trúc Cơ.

"Xin đảo chủ yên tâm, chuyện này ta chắc chắn sẽ làm thỏa đáng."

Lưu Tam Thất cung kính thi lễ, bảo đảm.

"Ừm, ngươi đi đi..."

Phương Tịch khoát tay, đuổi Lưu Tam Thất đi rồi lại nhìn Nguyễn Tinh Linh: "Tiếp theo Nguyễn đạo hữu định làm sao?"

"Nếu ngươi đã chuẩn bị tổ chức hội giao dịch nhỏ, chỉ mất mấy tháng thì đương nhiên ta sẽ chờ ở đây."

Nguyễn Tinh Linh yêu kiều cười lên rồi chợt nhìn về phía hai thị nữ: "Ngươi lại đổi thị nữ bên cạnh sao?"

"Ai... Người như ta không nhìn được anh hùng tuổi xế chiều, hồng nhan chóng già nhất..."

Phương Tịch thở dài trả lời.

...

Mấy ngày sau.

Dưới gốc Yêu Ma Thụ.

Phương Tịch vận chuyển Thiên Ti Khống Khôi Quyết, khống chế mấy khôi lỗi chủ chiến của mình đảm nhiệm bảy trận nhãn quan trọng nhất.

Tiếp theo từng mộc khôi lỗi đứng ở vị trí phụ trợ, đồng thời phun yêu khí kích phát từng trận kỳ và trận bàn.

Ở trong huỳnh quang lấp loé, từng đạo trận văn và cấm chế liên tục sáng lên tạo thành đại trận.

Hống hống!

Trong tiếng gào thê lương, đại trận khởi động một hư ảnh thiên lang chậm rãi xuất hiện.

Trải qua không ngừng điều chỉnh thì Phương Tịch đã nắm chắc tương đối thuần thục với Thiên Lang Chiến Trận đãi cải tiến từ Thiên Lang Khiếu Nguyệt đại trận, có thể linh hoạt vận dụng trong lúc thực chiến.

Cộng với Cửu U Huyền Mộc Đại Trận và Thanh Hòa Kiếm pháp bảo cấp ba.

Đây mới chính là chỗ dựa khiến Phương Tịch có can đảm tổ chức hội giao dịch nhỏ.

Dù đối mặt một, hai vị Kết Đan lão tổ thì đội hình này cũng đủ khiến họ kiêng kị một chút.

"Trong những bộ truyện ở thế giới phàm tục người ta kể rằng những nhân vật chính kia đều đến phường thị mua sắm, rồi lại tham gia hội trao đổi tư nhân... Nói không chừng còn sẽ bị nhân vật phản diện truy sát..."

"Thế nhưng đến phiên ta thì lại trở thành hậu trường mở phường thị, chủ trì hội giao dịch..."

"Dường như ta còn ở trên con đường nhân vật phản diện càng chạy càng xa nữa?"

Phương Tịch thu hồi khôi lỗi sờ cằm, cảm thấy có chút không đúng.

Nhưng mà sự cảm khái và tự giễu này chỉ cười một tiếng rồi qua, hắn chợt đến trước Yêu Ma Thụ, xòe bàn tay ra đặt lên nhánh cây đen nhánh.

Thông qua Chủng Bảo Quyết cảm ứng hắn có thể cảm nhận được pháp bảo hình thức ban đầu Thanh Mộc Ấn đang được bồi dưỡng trong thụ tâm.

Nhưng mà toàn thân món pháp bảo hình thức ban đầu này đã sớm đen nhánh, vẫn gọi là Hắc Mộc Ấn thì càng đúng hơn.

"Thời hạn trồng trọt Chủng Bảo Quyết càng lâu thì uy lực của pháp bảo càng mạnh... Bây giờ ta trồng cây đã mấy chục năm, tính theo tốc độ phát triển của Yêu Ma Thụ thi ít nhất còn nhiều hơn ngàn năm..."

"Chủng Bảo Quyết ngàn năm, uy năng của Hắc Mộc Ấn này dường như ở giữa cấp ba hạ phẩm đến trung phẩm, luyện bảo quyết hệ Mộc này đúng là gân gà..."

"Cũng may... Ta có thời gian, cứ tiếp tục trồng là được, sớm muộn gì cũng có một ngày nó sẽ lột xác thành pháp bảo cấp ba thượng phẩm thậm chí đỉnh phong."

Phương Tịch dùng ý niệm câu thông với Yêu Ma Thụ, Yêu Ma Thụ này tương đương với phân thân của hắn, im lặng thay hắn tế luyện pháp bảo.

Lúc này, hắn ngắm nhìn Hắc Mộc Ấn nhưng trong lòng thì hiện ra một đoạn khẩu quyết bí thuận của Khô Vinh Quyết.

Bí thuật này vốn cần bản mạng pháp bảo kết hợp mới có thể dự trữ được Khô Vinh Huyền Quang.

"Mặc dù ta không phải là tu sĩ Kết Đan nhưng đã và đang tế luyện bản mạng pháp bảo... Tu tập sớm một phen, ít nhất cũng đánh xuống cơ sở trước trong pháp bảo, dường như cũng không phải là không được."

Nghĩ đến đây, Phương Tịch không chần chừ nữa, một tay ấn vào Yêu Ma Thụ, trong lòng thì nhớ lại khẩu quyết bí thuật Khô Vinh Huyền Quang, mang bí pháp tế luyện bản mạng pháp bảo trong đó nhập vào Chủng Bảo Quyết.

Dù sao Chủng Bảo Quyết chỉ là một đoạn pháp quyết bồi dưỡng, về phần cuối cùng pháp bảo phát triển thành dạng gì vẫn phải nhìn xem ban đầu trồng xuống hạt giống gì.

Hành động bây giờ của Phương Tịch chính là tiến hành chút cải biến nhỏ khi quá trình điêu mài vẫn chưa hoàn thành thôi, có Yêu Ma Thụ toàn lực phối hợp thì vấn đề cũng không lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận