Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 749: Yến hội

Địa Tiên giới.
Yêu Nguyệt Tiên Thành.
So với phi thăng Tam Giới Sơn thì đương nhiên bản thân hắn tấn thăng Phản Hư vẫn quan trọng hơn.
Sau khi bái tế Chung Hồng Ngọc và Linh Thù xong thì Phương Tịch lập tức mang theo Ngoại Đạo Hóa Thần cùng trở lại Yêu Nguyệt Tiên Thành.
Động phủ ở đảo giữa hồ.
Vương Linh Ứng cung kính dâng lên từng khối ngọc giản: "Khởi bẩm lão tổ tông, đây là địa đồ Thái Âm Bí Cảnh mới nhất... Trong đó có mấy chỗ đã từng sinh ra tài nguyên và Thái Âm Ngọc Tinh đều được đánh dấu..."
"Ừ."
Phương Tịch nhận ngọc giản, mặt hiện ra vẻ vui mừng: "Vất vả cho ngươi rồi".
"Làm việc cho lão tổ tông, không khổ cực, huống chi... Tôn nhi cũng lấy được thứ mình muốn."
Vương Linh Ứng cung kính trả lời.
Y thật sự cũng không cảm thấy quá vất vả hay khó khăn nào, chẳng qua chỉ là mang linh thạch đến hội giao dịch mà thôi.
Mà đổi được địa đồ bí cảnh... Nói không chừng sau này y cũng cần dùng!
Bây giờ thăm dò Thái Âm Bí Cảnh đã kết thúc từ lâu, Phương Tịch cũng thuận miệng hỏi thăm kết quả của mọi người.
"Lần hành trình Thái Âm Bí Cảnh này có mấy vị tu sĩ Hóa Thần đã vẫn lạc... Trong đó cũng không có ai lấy được Thái Âm Ngọc Tinh, đương nhiên... Cũng có thể đã âm thầm giấu đi."
Không thể khinh thường trí tuệ sinh tồn của tu sĩ, tu sĩ nào cũng hiểu đạo lý cây to đón gió nên mỗi người đều là hảo thủ giả heo ăn thịt hổ.
Sau đó Vương Linh Ứng nói tên mấy vị Hóa Thần đã vẫn lạc ra khiến mí mắt của Phương Tịch cũng chợt động, vị Khấu đạo hữu Hóa Thần viên mãn đi cùng với Mã tiên tử vậy mà cũng vẫn lạc ở trong bí cảnh!
"Loại hành trình vào bí cảnh này, thật sự quá nguy hiểm..."
Phương Tịch suy nghĩ rồi đứng dậy: "Nếu ngươi vẫn chưa liên hệ với Mã tiên tử thì lần này lão phu sẽ đích thân đi, cũng hỏi thăm một phen..."
"Dạ!"
Vương Linh Ứng đương nhiên sẽ cung kính đáp ứng.
Lúc này cách lúc mở bí cảnh đã qua mấy năm.
Đối với tu sĩ Hóa Thần thì thời gian này cũng không tính dài.
Hơn nữa mới rời khỏi bí cảnh thì còn cần thời gian tu chỉnh, chữa thương, trước đó cũng không thể nào tiếp khác... Thời điểm này đến nhà lại vừa đúng lúc.
Mã gia có mấy vị tu sĩ Hóa Thần, ở trong Yêu Nguyệt Tiên Thành cũng được xem như thế lực trung đẳng.
Động phủ của họ ở Bích Căn Nguyên còn có mấy trăm vạn tu sĩ và phàm nhân của Mã gia sinh sống, gần như có thể tính là một quốc gia nhỏ.
Phương Tịch hóa thành một đạo độn quang, bay đến một vùng thảo nguyên, hắn phân biệt phương hướng một phen rồi lập tức phát ra một phi kiếm truyền âm.
Không được bao lâu đã có một con thanh điểu bay đến nó lại mở miệng nói tiếng người: "Quý khách lâm môn, xin mời vào Hàn Nguyệt Động..."
Phương Tịch gật nhẹ đầu rồi đi theo thanh điểu đến một động phủ.
Động phủ này được bố trí rất trang nhã, trong phạm vi trăm dặm cỏ cây xanh tươi, phát ra linh khí nhàn nhạt.
Trong đó có từng con thanh điểu đậu, thỉnh thoảng lại nghe được tiếng kêu của chim non.
Ở cửa động phủ có một vị mỹ nhân mặc hồng y đang chờ, khi nhìn thấy Phương Tịch thì cô ta lập tức thi lễ: "Vương đạo hữu hữu lễ..."
"Mã tiên tử khách khí rồi."
Phương Tịch lộ ra vẻ vui mừng rồi khen ngợi: "Động phủ của tiên tử rất sáng tạo, vậy mà tản linh mạch ra các nơi, nuôi dưỡng nhiều thanh điểu như vậy, e là thị trường linh cầm ở Yêu Nguyệt Tiên Thành thì tiên tử cũng chiếm được mấy thành đúng không?"
"Mã gia ta dùng thuật ngự thú lập nghiệp, thiếp thân chỉ cố gắng kinh doanh, để bù vào tư nguyên tu luyện hàng ngày mà thôi..."
Mã tiên tử mỉm cười trả lời.
Sau khi tu vi đến Hóa Thần thì ở Địa Tiên giới có thể đạt được thọ nguyên bốn, năm ngàn năm, thời gian tu hành cần thiết để đột phá cũng càng dài hơn.
Một ngàn năm có thể đột phá được một tiểu cảnh giới đã ăn mừng khắp nơi.
Hơn nữa dù trong Địa Tiên giới tài nguyên phong phú nhưng đan dược thích hợp cho tu sĩ Hóa Thần tăng tiến pháp lực vẫn rất khan hiếm.
Rất nhiều tu sĩ Hóa Thần, trừ phi gặp phải chuyện liên quan đến đạo đồ như Tiên Phủ hải ngoại xuất thế hoặc Thái Âm Ngọc Tinh nếu không thì sẽ không tùy tiện chém chém giết giết.
Thường ngày kinh doanh, thời gian chịu khổ chậm rãi thu hoạch tài nguyên tu luyện, tu hành mới là chủ lưu.
Dù sau khi Vương Linh Ứng đến Yêu Nguyệt Tiên Thành định cư thì cũng đã bắt đầu làm nghề phụ.
Mà trước đó khi Phương Tịch ở Huyền Minh Uyên cũng lấy đánh cá mà sống, đồng thời thu hoạch tài nguyên tu luyện.
Nếu không phải hắn vận dụng biểu đồ tỉ giá công nông nghiệp của Cửu Châu giới mà mang các loại đan dược, pháp bảo hàng đẹp giá rẻ của Cửu Châu giới lừa gạt thì hắn cũng không thu được nhiều Chân Huyết Đan để khiến tu vi tăng nhanh như vậy.
'Thì ra Mã gia cũng am hiểu thuật ngự thú, nhưng chỉ có truyền thừa khoảng cấp năm, cấp sáu, so với truyền thừa ngự thú cấp sáu của Ngự Long Tông vẫn kém hơn rất nhiều... Nếu ta tham gia vào cuộc mua bán này thì e là Mã gia sẽ phải giậm chân.'.
Phương Tịch thầm cười nhạt trong lòng.
Truyền thừa ngự thú của Ngự Long Tông cao đến cấp sáu, hơn nữa còn rất phù hợp thuần dưỡng linh thú long chủng.
Lúc hắn ở tại Nhân Gian giới đã làm thử nghiệm nhỏ, thu phục Giác Mộc Giao ở trong Sơn Hải Châu, hắn dự định sau này sẽ nuôi nó và Kim Ngân Đậu Mẫu ở trong Địa Tiên Linh Cảnh sau này.
Truyền thừa Địa Tiên cũng xem trọng kinh doanh, hơn nữa nhập môn khó khăn.
Phương Tịch dốc lòng lĩnh hội nhưng hắn cảm thấy chỉ sau khi đến Phản Hư thì mới có thể tu luyện nhập môn, chân chính bước lên con đường Địa Tiên!
Đây là nhờ đa phần sở học của hắn đều xuất từ Thanh Đế Sơn nên rất phù hợp với Địa Tiên chi đạo.
Nếu không chỉ mỗi chuyện tìm kiếm bản mạng linh thực, còn có các yêu cầu của Trường Sinh Thuật thì đã làm khó không ít tu sĩ.
'Thật ra Liễu Nhứ có thể Hóa Thần thành công cũng là do có di trạch của Thanh Đế Sơn... Nàng tu luyện Thanh Mộc Trường Sinh Công cũng là công pháp từ Cửu Diệp Phái năm đó truyền ra, sau khi tu luyện đến cảnh giới Nguyên Anh thì lại đạt được một bộ công pháp Mộc thuộc tính đỉnh cấp trong tinh hồn của thiên nữ, đúng lúc có thể nối tiếp không chút khe hở... Có trợ lực rất lớn khi nàng đột phá Hóa Thần!'.
Phương Tịch không hiểu sao lại có suy nghĩ như vậy.
Không lâu sau hắn đã cùng Mã tiên tử vào động phủ.
Động phủ của người này rất nhỏ, sau khi bước vào đại môn thì đã nhìn thấy một bức bình phong xanh biếc.
"Đạo hữu mời!"
Mã tiên tử nở nụ cười xinh đẹp rồi hóa thành một đạo lưu quang, chui vào trong bình phong.
"Hóa ra là bảo vật động thiên!"
Phương Tịch định thần nhìn lại thì đã thấy trên bình phong vẽ cảnh núi non sông ngòi, cỏ cây kiến trúc có vẻ như Sơn Hà Xã Tắc Đồ.
Lúc này đương nhiên hắn sẽ hiểu, đây là một món bảo vật động thiên không khác gì Sơn Hải Châu, ngay sau đó hắn cũng hóa thành một đạo thanh quang tiến vào trong bình phong.
Lọt vào trong tầm mắt của hắn là một mảnh nguy nga lộng lẫy, dường như hắn đã vào một cung điện to lớn nào đó.
Từng tỳ nữ yêu kiều cười khẽ mà tiến lên: "Bái kiến quý khách..."
Phương Tịch phóng thần niệm ra ngoài thì trong lòng đã có đánh giá với món bảo vật động thiên bình phong này.
'Luận rộng lớn, vẫn không bằng Sơn Hải Châu.'.
Sơn Hải Châu vốn cũng rất chật hẹp nhưng sau này trải qua nhiều lần mở rộng, đặc biệt là sau khi dung nạp tinh hoa của Hãn Hải giới nên bây giờ diện tích đã rất rộng rãi.
Phương Tịch gật đầu, hắn được rất nhiều thị nữ vây quanh dẫn đến một đại điện.
Mã tiên tử đã thay một bộ y phục khác ngồi ngay ngắn ở trên, cô ta cười nói: "Mời đạo hữu ngồi... Vĩnh Thúy Cung này tổng cộng có ba ngàn sáu trăm năm mươi bảy món ngon, mỗi món đều là linh thiện, không thể không nếm thử!"
"Vậy thì phải quấy rầy đạo hữu một phen rồi."
Phương Tịch nghe vậy thì ánh mắt không khỏi sáng lên, tốc độ vê phật châu ở tay phải càng nhanh hơn mấy phần.
Mã tiên tử nhìn tràng hạt bằng Dưỡng Hồn Mộc vạn năm trên tay của lão tổ Vương gia thì trong lòng không khỏi rất ghen tị.
Dưỡng Hồn Mộc vạn năm đối với bọn họ cũng có lợi ích nhất định, lại phối hợp với cấm chế pháp chú Phật môn, mặc dù không có tác dụng gì với Tâm Ma Kiếp Phản Hư nhưng mang theo trên người thường xuyên sẽ có thể tu thân dưỡng tính, ôn dưỡng thần thức, loại trừ tâm ma.
Tích lũy lâu ngày dài tháng sẽ có rất nhiều chỗ tốt.
Quan trọng là một chuỗi phật châu như vậy nếu cô ta vào phường thị Yêu Nguyệt Tiên Thành mua thì ít nhất cũng phải mất trăm năm thu nhập thanh điểu...
Phương Tịch ai đến cũng không có cự tuyệt, hắn ăn vô cùng thoải mái.
Dù sao cũng đều là tu sĩ cấp cao, bình thường có thể không ăn không uống, ăn gió uống sương nhưng đến khi hưởng thụ thì dù liên tục ăn uống mười ngày mười đêm cũng chỉ là chuyện bình thường.
Hắn tu tiên trường sinh để có thể hưởng thụ tốt hơn chứ không phải vì chuyện gì khác.
Bởi vậy hành vi của Phương Tịch rất phóng túng, ăn như gió cuốn, hắn còn khen không dứt miệng với thịt thanh điểu trong đó.
"Nếu đạo hữu thích thì sau này thiếp thân sẽ tặng cho đạo hữu mấy con thanh điểu..."
Mã tiên tử thấy khách nhân như vậy thì trong lòng cũng vô cùng đắc ý.
Phương Tịch nâng chén cám ơn rồi hai bên mới nói đến chính sự.
"Lão phu vừa tiến vào bí cảnh đã đen đủi gặp phải một con mộc giao Hóa Thần bị nó đuổi đến mức lên trời không đường, xuống đất không lối, không thể không bóp nát lệnh bài, chủ động truyền tống ra khỏi bí cảnh..."
Mặt mo Phương Tịch giả khổ nói.
Vốn nhắc đến bí cảnh thì trong lòng Mã tiên tử lập tức hơi buồn bực nhưng nghe lão tổ Vương gia cũng như vậy thì cô ta lại cảm thấy tốt hơn rất nhiều nên miễn cưỡng cười nói: "Đạo hữu có thể toàn thân trở ra đã vô cùng may mắn rồi, ba người chúng ta liên thủ, mặc dù cũng lấy được chút tài nguyên nhưng không tìm được Thái Âm Ngọc Tinh, Khấu đạo hữu còn không may vẫn lạc ở trong miệng của hoang thú... Ai, vốn gia tộc đã cảm thấy danh ngạch Thái Âm Bí Cảnh đắt đỏ mà thu hoạch không cao... Hết lần này tới lần khác thiếp thân lại muốn đánh cược một phen, bây giờ chỉ đành chậm rãi nuôi dưỡng thanh điểu chậm rãi trả nợ cho gia tộc."
'Thu hoạch cũng không tốt sao?'.
'Xem ra suy đoán của ta không sai, hành trình bí cảnh này thật sự hơi mờ ám...'.
Phương Tịch thầm nghĩ trong lòng, lại thuận miệng hỏi một câu: "Không biết vị tiền bối vào cùng chúng ta thế nào?"
"Dù sao ngài ấy cũng là tu sĩ Phản Hư nên ít nhất cũng có thể lấy được một khối Thái Âm Ngọc Tinh chứ?"
Mã tiên tử hơi ghen tị mà trả lời: "Yêu Nguyệt Tiên Thành cơ bản sẽ không mang Thái Âm Ngọc Tinh ra đấu giá mà sẽ mang đi đổi Thái Dương Kim Tinh với thế lực khác, sau đó luyện chế Lưỡng Nghi Phá Hư Đan..."
Tu sĩ Hóa Thần ở Địa Tiên giới có thể làm mưa làm gió nhưng dù sao vẫn chưa thật sự vào cao tầng.
Tu sĩ Phản Hư thì khác!
Ở trong Tinh Thần Vực, ngoại trừ vị Hợp Thể của Tinh Thần Tông ra thì cơ bản đều là tu sĩ Phản Hư làm thủ lĩnh của thế lực lớn một phương.
Vì vậy đối với tài nguyên đột phá Phản Hư thì tất cả thế lực đều khống chế nghiêm ngặt.
Đây cũng khiến tán tu Hóa Thần muốn đột phá càng khó khăn hơn.
Phương Tịch nghe vậy thì trong lòng chợt động.
Phần chủ tài Thái Dương Kim Tinh thì hắn lại có, hơn nữa còn đầy đủ phân lượng.
Ở hạ giới, thỉnh thoảng cũng xuất hiện linh vật khiến tu sĩ Địa Tiên giới cũng phải điên cuồng.
'Nếu trao đổi với tiên thành... Ha ha, ta cũng không ngốc như vậy!'.
Một tu sĩ Hóa Thần giao dịch với thế lực Phản Hư thì kết cục tám tháng là sẽ bị ăn xong lau sạch.
Dù trong tay Phương Tịch dư thừa Thái Dương Kim Tinh thì cũng sẽ không làm vậy.
Sau yến hội, hắn và Mã tiên tử lại nghiên cứu thảo luận một phen tâm đắc tu luyện, cuối cùng hắn mới lấy ra một số linh thạch giao dịch với Mã tiên tử, lấy được bản đồ bí cảnh của nhóm người này.
"Thái Âm Ngọc Tinh?"
"Vật này vẫn nên để Ngoại Đạo Hóa Thân đi lấy... Thần không biết quỷ không hay mới an toàn nhất!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận