Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1330: Kiếm trận ra (2)

Thoạt nhìn, đây cũng là Thân Ngoại Hóa Thân của hắn. Bởi vậy, hắn mới tự tin theo Độc Cô Phương tiến vào trận pháp.
- Thiên Ma Quân Tà, ngươi tu luyện Ma Tâm Cửu Biến tối đa có thể phân ra chín Thân Ngoại Hóa Thân...
Độc Cô Phương vẫn ung dung nói:
- Nhưng trên thực tế, chín lớn hóa thân kia đã là Thân Ngoại Hóa Thân, cũng là bản thể của ngươi... Chân Linh của ngươi lại ẩn nấp ở trong một Thân Ngoại Hóa Thân... Nhưng ngươi làm sao có thể tưởng tượng được thủ đoạn Thiên Tiên? Hôm nay ngươi nhất định phải chết ở chỗ này!
Hắn thản nhiên phất tay, kiếm khí bảy màu đâm vào trong cơ thể của Quân Tà.
Trong chớp mắt tiếp theo, trong một động phủ cách đó không biết bao nhiêu vạn dặm.
Một Quân Tà khác bỗng nhiên kêu thảm một tiếng, hai tay ôm đầu.
- Chúng sinh trong thiên hạ, có tình đều là tội lỗi!
- Ngươi và rất nhiều Thân Ngoại Hóa Thân đồng tâm dị thể, tất nhiên cũng chung cảm xúc, vậy thì làm sao có thể tránh được Thất Tình Kiếm tổn thương?
Vẻ mặt Độc Cô Phương lạnh lùng, Thất Tình Kiếm trực tiếp đánh nát nguyên thần của Quân Tà!
Vị Thiên Ma này vẫn ẩn nấp ở trong bóng tối gây ra bao sóng gió, hôm nay cuối cùng bị chém đầu.
- Quân Tà đã ra đi, đạo hữu cũng đừng để cho hắn phải đợi lâu nữa...
Độc Cô Phương lại nhìn về phía Phương Tịch, mỉm cười nói.
Tuy hắn đang cười nhưng trong đôi mắt lại lạnh lùng vô tình.
Phương Tịch lấy ngón tay bắn vào thanh kiếm. Trong nháy mắt, Hỏa Vân Kiếm bay ra, chiến đấu với Thất Tình Kiếm.
Mỗi lần phi kiếm va chạm, ánh sáng các màu trên Thất Tình Kiếm lập lòe, vẻ mặt Phương Tịch lại tái thêm một phần.
Rất rõ ràng, đối mặt với Thất Tình Kiếm, nguyên thần của hắn đang không ngừng bị kiếm khí gây tổn thương!
Giống như câu “có tình đều là tội lỗi” của Độc Cô Phương câu, chỉ cần có cảm xúc lại khó có thể tránh né được ánh kiếm của Thất Tình Kiếm!
- Không tốt!
Nhưng trong phút chốc, trong hư không hiện ra hình ảnh một mặt hồ, trận linh với gương mặt của Độc Cô Phương trên đó lộ vẻ hoảng loạn:
- Cẩn thận!
Đáng tiếc, đã quá muộn!
Ở trong hư không sau lưng Độc Cô Phương hiện ra Thái Ất Vô Hình Kiếm, theo đó chém một chém!
Trong giây lát, ánh kiếm vô hình vô chất, lại vô cùng sắc bén chém qua thân thể của Độc Cô Phương, cắt linh quang bảo vệ cơ thể và giữa chân của bản thân hắn ra làm hai, chính xác tới mức giống như tìm thước đo qua vậy.
Một kiếm xuống, chém đầu Thiên Tiên sao?
Ầm ầm!
Trong Uyên Ly Bí Cảnh, sợi dây xích năm màu lại hiện ra, điên cuồng áp chế Phương Tịch.
Không ngờ Phương Tịch mở một tay ra, Tiên Thiên Nhất Khí Thái Cực Đồ hiện ra, hóa ra Lưỡng Nghi Nhất Khí Cửu Cung Tu Di Đại Trận, khiến quanh thân hắn dường như có vô số thế giới nhỏ sinh ra và bị hủy diệt, ngăn cản trận pháp áp chế của động thiên và bí cảnh.
- Thủ đoạn tốt!
Trong phút chốc, Độc Cô Phương bị một kiếm chém làm đôi quát một tiếng, hai nửa thân người lập tức hóa thành khí lưu màu xanh và tụ lại một chỗ, Nguyên Thần hiện ra thân thể hoàn chỉnh.
- Nếu là Tiên Nhân bình thường chắc hẳn đã chết dưới một kiếm này. Nhưng ngươi vĩnh viễn đều không hiểu được sự ảo diệu của Thiên Tiên, ngưng tụ thành hình, tan ra thành khí. Đây là đạo Nhất Khí Hóa Sinh. Tuy phi kiếm của ngươi sắc bén nhưng không thể gây thương tổn tới...
Độc Cô Phương bỗng nhiên cúi đầu, nhìn thấy một vết thương trên nguyên thân của mình.
- Ngươi đã trúng kiếm khí Thái Ất Vô Hình Kiếm của ta, nhất định sẽ phải kêu rên bảy ngày bảy đêm rồi chết... Không thể không nói, ngươi dám sử dụng nguyên thần cố đỡ Thái Ất Vô Hình Kiếm của ta, ngươi quả thật rất can đảm!
Phương Tịch xúc động nói.
Tuy đây là bắt nạt Tiên Nhân của Chân Tiên Giới không biết phi kiếm Thục Sơn nổi tiếng, lại thêm ban đầu Độc Cô Phương có phần khinh địch, bằng không căn bản sẽ không thể dễ dàng ám toán thành công như vậy.
- Ngươi rốt cuộc là ai?
Gương mặt Độc Cô Phương lạnh lùng nghiêm nghị, hình như đau đớn trên Nguyên Thần, thậm chí lời nguyền sau bảy ngày hẳn phải chết không thể khiến hắn có chút xúc động nào:
- Trong Bắc Thần Tiên Vực hình như cũng không có nhân vật lớn nào như các hạ.
- Ha ha, không dám, không dám... Ta là Mộc đạo nhân!
Phương Tịch lập tức báo ra tên giả.
Giang hồ hiểm ác đáng sợ, khi ra ngoài, hắn sẽ không báo ra tên thật của mình.
- Mộc đạo nhân!
Độc Cô Phương không biết thi triển loại bí pháp nào, tuy nguyên thần bị Thái Ất Vô Hình Kiếm gây thương tích nhưng không hề xúc động:
- Là ta coi thường ngươi... Trận linh trợ giúp ta!
Hắn khẽ quát một tiếng, lực áp chế trong không trung không ngờ lại tăng lên!
- Trận linh?
- Quả nhiên có một tồn tại khống chế trận pháp trung tâm của bí cảnh à? Chẳng qua trận linh như thế lại giống như AI trí năng, phải tuân theo mấy luật sắt... Ngươi dựa vào truyền nhân Uyên Ly Thiên Tiên lại tu thành phân thân Thiên Tiên, sự giúp đỡ có khả năng thu được cũng có hạn đi?
Phương Tịch mỉm cười, hình như đã hiểu tất cả, quả thật là người có trí tuệ uyên thâm, có thể đối phó với bất cứ việc gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận