Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 531: Trở mặt

Sau khi Phương Tịch giao dịch với Phượng Thập Tam xong thì trở về chỗ ngồi của mình.

Hắn có thể cảm nhận được không ít Nguyên Anh lão quái đều quăng ánh mắt đến, rõ ràng rất hứng thú với thân phận thật sự của mình.

Dù sao ba món bảo vật mà Phượng Thập Tam lấy ra cũng có thể xem là tốt nhất trong hội trao đổi lần này.

Mà tất cả mọi người cũng có suy nghĩ như vậy nên những vòng trao đổi tiếp theo cũng không còn chút chấn động nào nữa.

Cuối cùng, Tiêu Dao Công bay lên ngọc đài, cười nhạt nói: "Được chư vị nể mặt nên hội trao đổi lần này kết thúc mỹ mãn, tiếp theo... Lão phu sẽ chỉ người đi trước! Phiền những đạo hữu khác chờ một chút!"

"Vị đạo hữu này, còn có vị đạo hữu này!"

Ngón tay Tiêu Dao Công lại chỉ Phương Tịch và một Kết Đan giao dịch lượng lớn linh thạch.

Phương Tịch đứng dậy, đôi mắt đảo qua Nam Cung Ly rồi hóa thành một đạo thanh sắc lưu quang, rời khỏi Thiên Khung Vân Hải...

Tiêu Dao Công chỉ từng người ly khai, tu sĩ Nguyên Anh ở đây đều nhìn ra, y làm rất công bằng, trên cơ bản đều là tu sĩ có thực lực yếu, hoặc là giao dịch vật quý giá rời đi trước.

Chờ sau khi đa phần tu sĩ hai tộc nhân yêu đều rời đi thì thanh quang chợt lóe.

Phượng Thập Tam vẫn chưa rời đi mà bình chân như vại ngồi trên ghế dựa mây trắng nhìn Tiêu Dao Công chăm chú: "Chuyện trước đó đạo hữu suy tính sao rồi? Chỉ cần gia nhập yêu tộc ta... Bất kể đột phá cảnh giới hay kéo dài tuổi thọ cũng chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay!"

"Ha ha, chuyện đạo hữu nhắc đến không phải là biện pháp chuyển hóa thành huyết thống yêu tộc chứ?"

Sắc mặt Tiêu Dao Công không thay đổi hỏi.

"Đúng vậy, nếu đạo hữu nguyện ý gia nhập thì Thanh trưởng lão của tộc ta nguyện ý dùng Thanh Loan Chân Huyết của bản thân giúp đạo hữu tẩy huyết mạch... Từ đó đạo hữu chính là đồng tộc của Thiên Phượng ta, nếu lại lập được công huân sẽ được Thiên Yêu Khí quán thể, đừng nói là đột phá hậu kỳ mà dù tương lai tấn thăng Hóa Thần cũng chưa chắc không thể!"

Trong đôi mắt của Phượng Thập Tam như mang theo một tia mê hoặc.

"Chuyển đổi huyết mạch Thiên Phượng? Thật sự là phải đa tạ yêu tộc cất nhắc..." Tiêu Dao Công nói: "Nhưng bộ xương giả của lão phu thật sự không chịu nổi sự vất vả như vậy... Dù sao một khi chuyển đổi huyết mạch thì sẽ bị hạn chế của huyết mạch chi nguyên, mà quán chú Thiên Yêu Khí cũng rất hung hiểm nếu không thì chẳng phải đại tu sĩ của quý tộc đã đầy đất rồi sao... Lão phu tên là Tiêu Dao nên chỉ muốn tiêu dao một đời, không muốn bị ràng buộc."

"Hạn chế huyết mạch chi nguyên cái gì? Đây chẳng qua là chúng ta kính nể tiên tổ mà thôi!"

Sắc mặt Phượng Thập Tam khẽ biến, sau đó thở dài nói: "Nếu đạo hữu đã không cùng suy nghĩ thì thôi vậy, hi vọng sau này không gặp đạo hữu trên chiến trường..."

"Lão phu luôn luôn nhàn vân dã hạc, không có chút hứng thú nào với đại chiến nhân yêu."

Tiêu Dao Công phẩy tay áo, vân khí bốc lên quanh thân rồi hóa thành một đạo bạch quang biến mất không thấy đâu nữa, độn tốc thật sự không thể tưởng tượng nổi!

"Hừ!"

Phượng Thập Tam hừ lạnh, cũng thi triển phong độn thuật hóa thành một cơn gió tiêu tán.

Bên ngoài mấy trăm dặm.

Phượng Thập Tam đang phi độn chợt dừng độn quang lại rồi chui xuống lòng đất, tiến vào trong một động phủ tạm thời.

"Phượng huynh!"

Một tu sĩ Nguyên Anh tướng mạo gầy gò, đầu mọc long giác đi ra, vậy mà là Thiên Long Tôn Giả!

"Thiên Long đạo hữu, lần này ngươi làm tốt lắm..."

Phượng Thập Tam thấy vậy thì cười nói: "Lúc truy sát Nam Cung Ly bản tọa đã ngửi được một tia khí tức của Tứ Nhĩ Chỉ Hầu trên thân cô ta nên người này chắc chắn sẽ có thể nghe trộm được chúng ta dùng thần thức truyền âm... Ngươi đã sớm bị Ly Thương Ma Cung hoài nghi, không bằng tương kế tựu kế. Đúng lúc thám tử mà chúng ta cài vào Như Ý Môn hồi báo cô ta chắc chắn sẽ tham gia hội trao đổi, mặc dù không biết cô ta là người nào nhưng chỉ cần trình diễn thì đã đủ rồi!"

"Phượng huynh anh minh, tu sĩ Nguyên Anh như chúng ta, chỉ cần không bị bắt tại trận thì chút dao động này cũng hợp tình hợp lí, Ly Thương Ma Cung sẽ không dám khiển trách."

Thiên Long Tôn Giả nói: "Lúc đại chiến, bản nhân sẽ có thể ra sức giúp tộc đàn."

"Ừm, ngươi làm rất tốt, chỉ cần lập được đại công, tương lai được ban thưởng Thiên Yêu Khí, hóa thành thân thể Giao Long hoàn chỉnh thì cũng không phải là không thể kéo dài thọ nguyên mấy ngàn năm..."

Phượng Thập Tam động viên.

"Đa tạ Phượng huynh!"

Thiên Long Tôn Giả mừng rỡ, y là bán yêu, lúc tu vi thấp ở nhân tộc thật sự đã nhận hết khổ sở.

Hơn nữa vì có huyết mạch Giao Long nên bị ảnh hưởng của 'nguồn gốc huyết mạch', nếu đối đầu với cường giả Giao Long Nhất Tộc, chưa chiến đã yếu hơn ba phần.

Về phần Thiên Yêu Khí?

Có lẽ nhân tộc tránh không kịp nhưng đối với Thiên Long Tôn Giả thì nó thật sự là linh đan diệu dược vô thượng có thể giúp tu vi tăng nhanh như gió.

Đôi mắt của y chuyển động: "Phượng huynh... Người trước đó giao dịch với ngươi, ngươi có nhìn ra được lai lịch không?"

"Cũng không..."

Phượng Thập Tam lắc đầu: "Nhưng mà người này cho ta cảm giác rất kỳ quái, khí tức trên người... Dường như có thuần dưỡng một linh sủng có huyết mạch Thiên Phượng... Nếu lúc này truy tung thì có năm thành nắm chắc có thể đi theo khí tức linh sủng kia mà đuổi kịp người này."

"Đã như vậy thì chúng ta lập tức động thủ!"

Thiên Long Tôn Giả hưng phấn nói.

Phượng Thập Tam chính là cường giả trong Thiên Phượng Nhất Tộc, diệt sát tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ phổ thông chỉ như lấy đồ trong túi.

Đến lúc đó, thu hoạch nhất định có thể rất khá!

Phượng Thập Tam có chút động tâm nhưng sau đó lại lắc đầu: "Thôi, bây giờ mang bảo vật về trong tộc mới là chuyện quan trọng, dù người kia che giấu hình dáng, tướng mạo nhưng chỉ cần gặp phải lần nữa thì bản nhân tuyệt đối sẽ không nhận lầm... Đến lúc đó, bản tọa sẽ tự thu hồi Ngân Triện Văn!"

Trong lòng của Phượng Thập Tam, Phương Tịch có thể xuất ra Cửu Thiên Tịnh Hoa Thủy thì vẫn có chút thâm bất khả trắc.

Mặc dù cũng có khả năng là hắn chỉ cơ duyên xảo hợp mà thu được bảo vật nhưng bây giờ y không thể cược!

Bởi vì Phượng Thập Tam còn phải mang bảo vật về cho Thanh trưởng lão!

'Chỉ cần có vật này thì trận chiến này thắng chắc!'.

'Đến lúc đó... Đừng để ta gặp ngươi trên chiến trường!'.

Phượng Thập Tam hét dài rồi hóa thành cuồng phong đi xa.

Chỉ để lại một mình Thiên Long Tôn Giả với ánh mắt khó hiểu: "Cao ngạo như Thập Tam công tử của Thiên Phượng Nhất Tộc cũng vội vã vận chuyển vật tư trở về, không muốn bốc lên chút phong hiểm nào, xem ra sự quý giá của vật phẩm giao dịch lần này còn hơn xa tưởng tượng của ta!"

Trong đôi mắt của Thiên Long Tôn Giả có sự tham lam nhưng lại hóa thành thở dài yếu ớt: "Đáng tiếc... Đối phương cũng là Nguyên Anh."

Phượng Thập Tam không xuất thủ thì một tên Nguyên Anh sơ kỳ như y, dù kiêm tu luyện thể thuật cũng không nó bao nhiêu nắm chắc có thể hạ được tu sĩ cùng cấp.

Hơn nữa... Y cũng không thể nào truy tung...

...

Trên không trung.

Cương phong mãnh liệt.

Sau khi Nam Cung Ly rời khỏi hội trao đổi thì bay nhanh một mạch, cuối cùng đã đến chỗ này.

Đây là địa điểm trước đó nàng với Phương Tịch đã ước định.

"Nam Cung đạo hữu..."

Thanh quang lóe lên, Phương Tịch ung dung xuất hiện nhìn qua Nam Cung Ly.

"Đạo hữu thật là hảo khí phách... Xin đạo hữu yên tâm, chuyện giao dịch lần này thiếp thân tuyệt đối không nói ra!"

Nam Cung Ly nghiêm túc nói: "Thiếp thân nguyện ý phát hạ tâm ma đại thệ!"

"Đối với tu sĩ như chúng ta, tâm ma thì tính là gì?"

Phương Tịch mỉm cười: "Lúc trước ta từng hứa, trong lần đại chiến này sẽ cố gắng bảo vệ ngươi một mạng..."

Tay phải hắn bắt lấy chuôi Thanh Hòa Kiếm, trở tay rút kiếm!

Sang!

Thanh Hòa Kiếm phát ra tiếng kiếm minh thanh thúy rồi chợt hóa thành một đạo thanh sắc kiếm khí, thế đi của nó như phong lôi, chém một kiếm đến Nam Cung Ly!

Đi được nửa đường, thanh sắc kiếm khí lại bất chợt nổ tung, trở nên vô ảnh vô hình.

Mặt Nam Cung Ly đầy kinh ngạc nhưng quanh thân nàng đã phóng ra một viên bảo châu phấn hồng hóa thành sương mù màu hồng phấn trải rộng quanh thân để phòng ngự.

Trong nháy mắt tiếp theo, nàng lại ngạc nhiên nhìn kiếm khí đầy trời tiêu tán, nàng chỉ cảm thấy rất khó hiểu.

Nhưng rất nhanh, trong đan điền của Nam Cung Ly.

Một Nguyên Anh có gương mặt tương tự nàng như cảm ứng được gì đó, mở mắt ra, mặt đầy vẻ sợ hãi.

Ong ong!

Một đạo thanh sắc kiếm quang lại trực tiếp xuất hiện trong đan điền của nàng rồi hóa thành kiếm phù, chui vào trong cơ thể của Nguyên Anh!

"Chuyện này! Chuyện này?"

Nam Cung Ly cực kỳ hoảng sợ.

Mặc nàng đề tụ ma công mấy lần, thần thức đảo qua đảo lại, vậy mà cũng không thể phát hiện kiếm phù trong Nguyên Anh.

Dường như nó đã hoàn toàn biến mất vậy!

Nhưng Nam Cung Ly biết rõ, nó cũng không biến mất mà luôn tiềm phục ở trong cơ thể của nàng!

Chỉ cần ý niệm Phương Tịch vừa bộc phát thì chắc chắn có thể khiến Nguyên Anh của nàng trọng thương!

"Đạo hữu có ý gì?"

Mắt phượng của nàng ẩn chứa sát khí, lạnh lùng nhìn Phương Tịch, vậy mà lại khôi phục sự sát phạt quả quyết trước kia.

"Ha ha, sống chết trước mắt mới thấy được bộ mặt thật của A Ly ngươi!"

Phương Tịch cười ha ha rồi ung dung thu hồi Thanh Hòa Kiếm nói: "Bản nhân chỉ đang thực hiện hứa hẹn mà thôi... Vừa rồi đánh vào cơ thể ngươi một đạo vô hình kiếm khí, như vậy thì bất kể khoảng cách bao xa, bản nhân cũng có thể tìm được ngươi... Hơn nữa kiếm phù này có thể tự động bay ra đả thương địch thủ khi ngươi gặp nguy hiểm, thế nào? Không tệ chứ?"

Lúc này Nam Cung Ly không biết đã đổi bao nhiêu loại bí thuật nhưng căn bản không tìm ra Thanh Hòa Châm cấp Phi Mễ trong cơ thể mình thì trên mặt không khỏi lộ ra sự tuyệt vọng: "Trong Nguyên Quốc, sao lại có thể có kiếm thuật kinh thiên địa, khóc quỷ thần như vậy chứ? !"

Rõ ràng vừa rồi nàng đã toàn lực phòng ngự, sao lại có thể trúng chiêu trong bất tri bất giác được?

'Thanh Hòa Vô Hình Kiếm Quyết này, đừng nói ngươi chỉ là Nguyên Anh trung kỳ mà dù đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ cũng chưa chắc có thể phòng vệ được... Tu sĩ Hóa Thần thì khó nói.'.

Phương Tịch thầm nghĩ.

Đương nhiên đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ không phòng được nhưng cũng có thể dùng bí thuật trấn áp thương thế trong cơ thể, có thể đấu pháp với Phương Tịch một phen.

Hắn bị thiệt thòi ở cảnh giới và pháp lực nên lúc này hắn có nắm chắc đấu được một trận với đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ, đồng thời tuyệt đối có thể chạy thoát.

Nếu hắn có thể tấn thăng cảnh giới Nguyên Anh trung kỳ, vậy thì e là...

Nhìn gương mặt xinh đẹp lạnh lùng như băng của Nam Cung Ly, Phương Tịch đầy hứng thú đánh giá một phen rồi mới nói: "Nam Cung đạo hữu yên tâm, chờ sau khi đại chiến kết thúc, bản nhân sẽ thu hồi đạo kiếm khí này..."

"Thì ra là vậy, thiếp thân đa tạ đạo hữu ban cho kiếm khí bảo mạng."

Nam Cung Ly chợt cười lên như trăm hoa đua nở, nhẹ nhàng thi lễ.

Rõ ràng vị Ma Quân này cũng hiểu tình thế bây giờ, lúc này Phương Tịch bất chợt xuất thủ kiềm chế nàng, cũng là muốn khiến nàng ngậm miệng!

Dù sao Nguyên Anh lão quái khác thì không biết nhưng nàng lại biết rất rõ Phương Tịch đã dùng bảo vật gì để đổi Phượng Triện Văn.

Loại bảo vật đẳng cấp như Cửu Thiên Tịnh Hoa Thủy này, dù Thiên Đố Ma Quân và Thiên Tinh Tử cũng phải động tâm.

Cũng vì tu tiên giới Nam Hoang không có tu sĩ Hóa Thần nếu không thì chắc chắn cũng sẽ có hứng thú!

Lúc này Nam Cung Ly suy nghĩ rõ ràng tiền căn hậu quả, lại có chút ủy khuất, nàng nắm Tứ Nhĩ Chỉ Hầu trong tay, hận không thể bóp chết nó!

Luôn dựa vào nó để nghe lén, cuối cùng bây giờ đã bị báo ứng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận