Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 366: Trùng kích

Phốc!

Kiếm quang nhấp nháy, vậy mà khó khăn lắm mới phá được một tầng ma giáp rồi bị vô số phù văn đỏ như máu ngăn trở gắt gao.

Cũng may một trảo của đại hán sừng trâu đã bị đẩy lệch đi, Đan Nhã gian nan thi triển Tung Địa Kim Quang Phù hóa thành một vệt kim quang, thoát khỏi phạm vi ảnh hưởng của Địa Cực Nguyên Từ.

"Ngưu sư huynh, tiểu muội đi gọi người trước..."

Nữ tử kiều mị vốn đã hiểm tượng hoàn sinh, lúc này chạy thoát nên cắn răng, quanh thân bộc phát một tầng huyết vụ, hóa thành độn quang, nhanh chóng bay đi.

Huyết sắc trường hồng chỉ vừa lóe lên đã biến mất ở chân trời.

"Huyết Độn Thuật thật tinh diệu!"

Phương Tịch thở dài, định thu hồi Thanh Hòa Kiếm.

"Đáng chết, các ngươi đều phải chết!"

Hai mắt của đại hán sừng trâu đỏ thẫm, thần sắc điên cuồng, hình như đã tẩu hỏa nhập ma, y lại chợ hét lớn.

Một vòng quang mang vàng nhạt rơi lên Thanh Hòa Kiếm.

Kiếm quang thu lại, hiện ra bản thể của Thanh Hòa Kiếm, lại có chút điều khiển mất linh.

Thấy vậy, thần sắc Phương Tịch hơi biến: "Thần thông Địa Cực Nguyên Từ... Có thể khắc chế tất cả phi kiếm hệ Kim, mặc cho phi kiếm sắc bén vô song, chỉ cần tiến vào phạm vi của nguyên từ thì đều bị nó ảnh hưởng... Không khéo là phi kiếm của bản nhân lại là hệ Mộc!"

Hắn chỉ vào Thanh Hòa Kiếm, một đạo thanh sắc kiếm quang linh động bay lên, lại kết hợp với từng đạo Ất Mộc Thần Quang hóa thành một thanh cự kiếm màu xanh, từ trên trời chém xuống.

Phốc!

Kiếm quang khó khăn lắm mới chém phá được giáp ngực của đại hán sừng trâu, đâm vào da thịt, lại bị sương cốt của đại hán sừng trâu kẹp chặt lại.

"Chỉ là một thanh phi kiếm, đừng hòng giết ta!"

Hai tay của đại hán sừng trầu cầm cự kiếm, không ngừng dùng sức.

Từng đạo Ất Mộc Thần Quang sụp đổ, thậm chí ngay cả Thanh Hòa Kiếm cũng phát ra một tiếng ai minh.

Phương Tịch thấy vậy thì thần sắc thật sự đại biến.

Thuật Luyện Thể của đại hán sừng trâu này quá cường đại, bây giờ y lại liều mạng, dù tu sĩ Kết Đan trung kỳ bình thường gặp phải thì nói không chừng cũng phải chật vật bỏ chạy!

"Tấn công thức hải của hắn!"

Trong miệng Đan Nhã không ngừng niệm chú, trên tay nhanh chóng thi triển từng phù lục cấp ba.

Tru Tiên kiếm khí cuồng vũ.

Vô tận linh khí hội tụ hóa thành từng con Hỏa Long...

Rất nhiều công kích đánh lên người của đại hán sừng trâu, khiến khôi giáp của y từ từ trở nên tàn tạ...

Lúc này Đan Nhã cũng đã niệm chú xong, hai tay kháp quyết, từng đạo ma quang bay ra, hóa thành sợi dây thừng đỏ thẫm, lại trói chặt đại hán sừng trâu.

Phương Tịch hừ lạnh, hắn đã sớm âm thầm thi triển Nguyên Ma Thứ nhưng đối với đại hán sừng trâu lại không có bao nhiêu tác dụng.

Trúc này tử quang trong mắt hắn lưu chuyển, nhìn hư ảnh Đại Lực Ngưu Ma ở sau lưng đại hán như đang suy nghĩ điều gì đó.

'Nếu lần này không được, chỉ có thể dùng át chủ bài.'.

Phương Tịch nói thầm, ba thanh Nguyên Ma Thứ trong thức hải của hắn lập tức biến mất đâm vào trong hư ảnh Đại Lực Ngưu Ma.

"A!"

Đại hán sừng trâu vốn đang đại phát hung uy, lập tức ôm đầu, từ trong thất khiếu có máu tươi chảy ra.

Dường như y và hư ảnh Đại Lực Ngưu Ma có liên hệ quá mật thiết.

Đương nhiên Phương Tịch cũng sẽ không bỏ qua cơ hội này, Ất Mộc Thần Quang bao phủ toàn thân, hắn chỉ về phía đầu của đại hán sừng trâu.

Ong ong!

Một cái mộc ấn đen nhánh xuất hiện, trên đó có Cầu Long chiếm giữ, chính là Sinh Tử Ấn!

Quanh Sinh Tử Ấn có hắc khí lượn quanh, hiện ra hư ảnh của Yêu Ma Thụ, nó không bị thần thông Địa Cực Nguyên Từ ảnh hưởng chút nào, mạnh mẽ đập xuống.

Ầm!

Sinh Tử Ấn đập vào giữa đầu của đại hán sừng trâu, đập y lún vào mặt đất.

Ầm ầm!

Chỗ cũ hiện ra một cái hố to mười mấy trượng.

Mà ở trong hố to, toàn thân ma giáp của đại hán sừng trâu đã sụp đổ, trên đầu đầy máu, vậy mà vẫn còn giãy giụa muốn bò lên.

Ầm!

Phương Tịch mặt lạnh như tiền, khống chế Sinh Tử Ấn một cái rồi lại một cái, đập lên đầu của đại hán sừng trâu.

Cho đến khi đập đầu của đại hán sừng trâu hoàn toàn biến hình, người này không còn khí tức sinh mệnh mới dừng tay.

Hắn lập tức đi đến trước đại hán sừng trâu, vứt xuống một hạt giống Yêu Ma Thụ.

Trong hai con ngươi của Phương Tịch có hai màu xanh vàng chợt lóe, sao đó rên lên đau đớn, sắc mặt trắng nhợt.

Đan Nhã nhìn cảnh này thì vẻ mặt đầy sự đề phòng.

Mặc dù dáng vẻ của người này là Vu Vương nhưng hắn thi triển toàn là thủ đoạn của thiên ma.

Phương Tịch cũng không định nói nhiều với nàng, chỉ thu lại thi thể của đại hán sừng trâu, sau đó giẫm mạnh Ất Mộc Thần Quang bay lên giữa không trung: "Chỗ này sớm muộn gì cũng sẽ có rất nhiều thiên ma đến... Không muốn chết thì chạy nhanh, mục tiêu của chúng chỉ là ngươi thôi... Rời khỏi bộ lạc, họ mới có cơ hội sống tiếp!"

Vừa nói xong hắn đã khống chế độn quang rời khỏi.

Đan Nhã nhìn bóng lưng Phương Tịch bay đi, trên mặt đầy vẻ mê hoặc.

Bất chợt, dường như nàng phát hiện ra gì đó, lớn tiếng nói: "Là ngươi... Là ngươi trộm Ma Kính của ta? Đúng không?"

Đáng tiếc, Phương Tịch đã sớm bay khỏi Thành Hắc Niết.

Nghe được tiếng nói ở đằng sau, hắn chỉ cười mà không trả lời.

Dù sao bây giờ bề ngoài của hắn vẫn là Vu Vương diện mục âm lãnh, căn bản không sợ Đan Nhã ghi nhớ.

Trong nháy mắt hắn đã bay ra trăm dặm, thần thức quét qua xung quanh, sau khi xác nhận không có ai thì Phương Tịch lập tức chui vào trong lớp đất.

...

Tu tiên giới Nam Hoang.

Động phủ Thúy Trúc Lâm, Thanh Mộc Tông.

Trong phòng bế quan.

Quang mang chợt lóe, thân ảnh Phương Tịch đã xuất hiện.

Ánh mắt của hắn nhìn lướt qua toàn bộ phòng bế quan, thấy những bố trí và cấm chế vẫn như trước thì yên lòng.

Ngay sau đó, Phương Tịch xoa nhẫn trữ vật đã lấy ra thi thể của đại hán sừng trâu, túi trữ vật và pháp bảo của tu sĩ tạo bào.

"Không tệ không tệ... Dù chỉ có nhiêu đây nhưng cũng xem như thu hoạch lớn, dù sao vẫn còn ba Thiên Niên Chu Quả mà!"

Phương Tịch nhìn thi thể đại hán sừng trâu sau khi chết đã thu nhỏ lại còn khoảng hai mét nhưng vẫn phát ra uy áp, sát khí lẫm liệt như trước, không khỏi rất hài lòng, lại hơi tiếc nuối: "Đáng tiếc... Không thể sưu hồn được tin tức quan trọng..."

Lúc hắn giết đối phương, đã thủ tế luyện y thành mộc khôi lỗi, đồng thời dùng bí thuật sưu hồn, đáng tiếc lại phát hiện trong thức hải của y có loại cấm chế thần diệu nào đó, một số tin tức bình thường thì không sao, đến lúc liên quan với công pháp đã bắt đầu phản phệ, thậm chí còn khiến hạt giống Yêu Ma Thụ cũng bị trọng thương.

Đồng thời thức hải của đại hán sừng trâu cũng sụp đổ, hoàn toàn hồn phi phách tán.

Xem ra đây là thủ đoạn mà ma môn vì phòng ngừa để lộ bí mật công pháp đã thi triển.

Chuyện này khiến Phương Tịch định sưu hồn người này để lấy được thần công diệu pháp, các loại bí thuật ma đạo và tin tức liên quan ma môn bí ẩn kia đều thất bại.

"Cũng may thân thể này vẫn còn, lấy ra tế luyện Huyền Hỏa Ma Cương cũng không có vấn đề gì."

"Hơn nữa ta cũng đã biết quy củ khi ma môn tiến vào bí cảnh, đều giao cho đệ tử Trúc Cơ tự giải quyết, tử thương thảm trọng mới có ma tu Kết Đan giáng xuống..."

"Với thực lực của ma tu chấp sự Kết Đan thì đủ quét ngang toàn bộ bí cảnh..."

Phương Tịch suy nghĩ một lúc rồi dán một tấm phù lục lên thi thể của đại hán sừng trâu.

Răng rắc!

Nhiệt độ trong phòng chợt hạ xuống, một tầng hàn băng xuất hiện, trong khoảnh khắc đã đông cứng thi thể người này.

Đây cũng là các giữ tươi.

Sau khi xử lý chuyện quan trọng nhất này xong, thần thức của Phương Tịch mới khẽ động, bắt đầu phá giải túi trữ vật của thanh niên bào.

Dù sao người này cũng chỉ là Trúc Cơ viên mãn, lạc ấn pháp lực lưu lại đối với linh lực cấp Kết Đan cũng quá yếu rồi.

Không lâu sau, cấm chế bị mở ra, Phương Tịch dùng thần thức thăm dò vào trong.

"Quả nhiên... Không có bất kỳ ngọc giản công pháp hay truyền thừa gì, là vì đề phòng Vu Dân thu được sao?"

Trên mặt hắn không khỏi thất vọng.

Về phần linh thạch, tài liệu ma đạo thì Phương Tịch đều lướt qua.

Thần sắc của hắn chợt động, mò được một cái ngọc giản.

Sau khi rót pháp lực vào thì một bức địa đồ hiện lên trước mắt hắn.

"Thì ra chỗ này gọi là Huyền Vu Bí Cảnh?"

Phương Tịch sờ cằm nhìn tiêu chí Thành Hắc Niết, ở đây còn đánh dấu - Thiên Niên Chu Quả Thụ!

"Thì ra là địa đồ tài nguyên của bí cảnh..."

Hắn tự lẩm bẩm, thần thức nhanh chóng đảo qua, hắn không chút ngạc nhiên khi nhìn thấy Thành Ngũ Hành và Ngũ Hành Quả Thụ!

'Thiên ma giáng lâm cũng chính là thời cơ cấm chế mở ra, chỉ có một năm... Trình tự thu gom tài nguyên đỉnh cấp phải định sẵn...'.

'Ta đã biết rất nhiều tin tức, phối hợp với bản đồ này, có thể vạch ra một tuyến đường thuận tiện nhanh chóng nhất...'.

Phương Tịch xoay chuyển ánh mắt, đã có kết luận.

"Giá trị của Ngũ Hành Linh Quả cực cao, không thể bỏ lỡ... Trạm thứ hai có thể đến đây."

Ánh mắt của hắn tập trung lên một chỗ có tiêu ký Bồ Đề Tử trên bản đồ.

"Bồ Đề Tử chính là Bảo Vật Ngộ Đạo trong truyền thuyết, nghe nói nó có thể giúp ngộ tính của tu sĩ tăng nhiều... Dù đối với tu sĩ Kết Đan cũng rất hữu dụng... Sau đó thì đến chỗ này đi..."

Phương Tịch vạch kế hoạch xong thì thu địa đồ lại.

Về phần pháp bảo tiểu phiên mà thanh niên bào lưu lại?

Bây giờ hắn không rãnh xử lý pháp bảo ma đạo, chỉ có thể phong ấn lại là xong chuyện.

Chờ sau khi Phương Tịch xử lý xong những chuyện khác thì lại ngồi xuống khoanh chân lại, sắc mặt nghiêm túc lấy hộp Thiên Niên Chu Quả ra, yên lặng đả tọa điều tức, khôi phục pháp lực...

Hắn chuẩn bị điều chỉnh trạng thái của bản thân đến đỉnh phong, sau đó mới mượn lực lượng của Thiên Niên Chu Quả mà trùng kích bình cảnh Kết Đan trung kỳ!

Dù sao Phương Tịch cũng đã sớm tu luyện pháp lực Kết Đan sơ kỳ đến đỉnh phong, có thể đột phá bình cảnh trung kỳ.

"Đây cũng là ngồi mài đao cũng không làm mất kỹ thuật đốn củi... Lần này nếu chỉ độc đấu với ba tu sĩ ma đạo kia thì có lẽ ta còn không thể cầm xuống được, không thể không vận dụng át chủ bài..."

"Nếu là Kết Đan trung kỳ, bất kể thần thức hay pháp lực đều bạo tăng gần nửa thì đối phó chúng sẽ dễ hơn nhiều."

Đây cũng là nghiền ép cảnh giới mà Phương Tịch vẫn luôn duy trì.

Những tu sĩ ma môn kia bản thân Trúc Cơ viên mãn mà có được chiến lực từ Giả Đan đến Kết Đan sơ kỳ, rất khó đối phó.

Nhưng Kết Đan sơ kỳ ứng đối gian nan, còn Kết Đan trung kỳ sẽ dễ hơn rất nhiều.

Mà loại đột phá tiểu bình cảnh này đương nhiên sẽ khác với đột phá đại bình cảnh, không hao phí thời gian quá nhiều.

Chờ sau khi đột phá xong, vẫn còn cơ hội đến Thế Giới Mảnh Vỡ vớt một chút.

Nếu không được thì ít nhất cũng đã hoàn thành mục tiêu thấp nhất, trái phải đều là lợi nhuận.

Ba ngày sau.

Phương Tịch mở mắt ra, cảm thấy không những pháp lực mà ngay cả trạng thái của bản thân cũng khôi phục đến đỉnh phong.

Hắn mở hộp Thiên Niên Chu Quả ra lát một quả Thiên Niên Chu Quả bỏ vào trong miệng.

Thiên Niên Chu Quả chậm rãi hòa tan, từng dòng nước ấm chảy vào trong bụng của hắn.

Sau đó có linh lực ấm áp sinh ra!

Cỗ linh lực này không chỉ thuần hậu ôn hòa mà số lượng còn rất khủng bố, dường như khiến Phương Tịch có ảo giác đan điền bị no căng.

Hắn không dám chậm trễ, lập tức tay bấm Khô Vinh Ấn, yên lặng vận chuyển Khô Vinh Quyết, khởi xướng trùng kích đến tầng thứ mười lăm của công pháp!

Trong phòng bế quan.

Hai loại quang mang vàng sáng và bích lục luân phiên nhấp nháy, linh khí bốn phía hội tụ, chen lấn tranh nhau chui vào trong cơ thể của Phương Tịch.

Dù như vậy khiến kinh mạch tổn thương nhưng Phương Tịch cũng không quan tâm.

Ất Mộc Pháp Thân có lực lượng sinh sôi không ngừng, ngay cả phản phệ do trùng kích Kết Đan thất bại cũng có thể từ từ phục hồi.

Một chút tổn thương kinh mạch như vậy cũng không phải chuyện gì quá quan trọng.

Dường như trong nháy mắt kinh mạch sẽ bị căng nứt thì trong cơ thể của Phương Tịch lập tức có từng đạo quang hoa bích lục xuất hiện, chữa trị tất cả...
Bạn cần đăng nhập để bình luận