Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1157: Đâm (2)

- Lúc lão tổ tông nhà ta ra ngoài, bị tên hèn hạ vô sỉ Sử Ngọc Thư đánh lén mà chết... Sử Ngọc Thư kia là người đầu tiên phát hiện ra bí cảnh Thiên Tiên, tất nhiên thu hoạch được không ít chỗ tốt.
Vẻ mặt người Trương gia bi thương:
- Cũng không biết dùng loại bảo vật nào ám toán lão tổ tông...
Ý trời!
Trong lòng Phương Tịch chửi một câu:
- Để cho các ngươi cướp cái này, giết cái kia... Rốt cục xảy ra vấn đề rồi? Đây gọi là đòn phản công của thiên mệnh chi tử...
Hắn liếc mắt đã nhìn ra động cơ của người Trương gia này không đơn thuần, mơ hồ có ý để mình ra mặt, còn cầm bảo vật trong bí cảnh dụ hoặc.
Nếu mình muốn bảo vật, thì lúc trước đã vào bí cảnh, vậy sẽ không có chuyện của Độc Cô Phương.
Ai nghĩ đối phương còn như vậy.
Trong lòng Phương Tịch chỉ cảm thấy có chút buồn cười.
Lúc này lại thấy hai nhóm người khác từ trong động phủ vọt ra:
- Tiền bối... Chúng ta đang chuẩn bị phân chia, xin mời ngài làm chứng.
- Phân chia? Ta là gia chủ Trương gia, ta không đồng ý!
Người Trương gia nói chuyện lúc đầu lập tức giơ chân.
- Hừ, lão tổ tông luôn sủng ái ngươi, mấy phòng chúng ta liều mạng để dành được một chút tiên ngọc, cũng thành tài nguyên cho trưởng tôn đại phòng các ngươi tu hành!
Một nữ tử khuôn mặt mỹ lệ dẫn đầu mở miệng làm khó dễ:
- Lúc trước còn muốn mang nữ nhi của ta tặng người khác... Nhà như thế, chia cũng được!
Phương Tịch thờ ơ lạnh nhạt, không khỏi lắc đầu.
Năm đó bà lão Trương gia tính toán quá nhiều, kết quả là người nhà ai cũng bất mãn, sau khi mất đi nhân vật mạnh mẽ trấn áp, tụ lại một chỗ ngược lại không vượt qua nổi.
Hơn nữa không thể không nói, vì sinh tồn ở tiên thành đúng là phải bóc lột độc ác.
- Chúng ta đi thôi!
Hắn có chút mất hết cả hứng.
Mặc kệ sau này Sử Ngọc Thư có tiếp tục động thủ hay không, Trương gia nhất định sẽ suy tàn.
Có lẽ, đây mới là trạng thái bình thường của tu tiên giới.
- Ai...
Ung Vân Miên nhìn một màn này, thở dài:
- Gia tộc thiếp... Chưa hẳn tốt hơn Trương gia. Bây giờ nhìn những người này, thật giống như nhìn thấy tương lai gia tộc của thiếp...
Nàng vừa nói vừa mong đợi nhìn về phía Phương Tịch.
Bây giờ Phương Tịch đã đột phá Đại Thừa, tuổi tác cực kỳ dài, đủ để che chở gia tộc của nàng rất lâu.
Đáng tiếc, Phương Tịch mặt không biểu tình, không đưa ra cam kết gì.
Ung Vân tự cười trong lòng, bởi vì yêu cầu của nàng quá xa vời...
Nghe nói có Tiên Nhân bởi vì tình cảm mà chiếu cố một gia tộc mấy chục vạn năm...
Sau khi tách khỏi Ung Vân Miên, Phương Tịch đi về hướng Phong Duyên Trai, thầm nghĩ.
Đối với Tiên Nhân tuổi thọ vô tận mà nói, cho dù làm ra chuyện gì cũng không hiếm lạ, hơn nữa Phương Tịch cảm thấy đây‌ là chuyện tốt!
Tiên Nhân tình cảm dồi dào, đại biểu con đường tu tiên hắn đi tiền đồ rực rỡ không gì sánh được, sẽ không tu luyện thành tảng đá lạnh như băng.
- Có điều tình yêu lúc nồng nhiệt lúc phai nhạt... Tuy Tiên Nhân có tơ tình trăm ngàn năm vẫn không thay đổi, nhưng trăm vạn năm, ngàn vạn năm thì sao?
- Tình cảm của Tiên Nhân không phiền lụy...
Vượt qua một ‌lối đi, Phong Duyên Trai gần ngay trước mắt.
Bỗng nhiên Phương Tịch biến sắc, thay đổi hướng đi, trong tay xuất hiện Lưỡng Nghi Ngọc Khuê.
Ầm ầm!
Gần như ngay lúc hắn vừa chuyển hướng, trên không Phong Duyên Trai xuất hiện tiếng rít gào của Ma.
Tu tiên giả cấp thấp đều thất khiếu chảy máu mà chết!
Thậm chí một vài tu sĩ cấp cao ở xa cũng cảm giác ma ý của bản thân tăng nhiều, đạo tâm bất ổn...
- Thiên Ma?
Trong lòng Phương Tịch nỉ non, đây là tồn tại cùng cấp bậc với Tiên Nhân.
Ngay sau đó, một vòng kiếm quang màu xanh xuất hiện từ bên trong Phong Duyên Trai.
Dao động kia hắn rất quen thuộc, là đến từ Tiên Nhân Húc Thanh!
Tiếp đó trên không Liệt Nhật Tiên Thành, Liệt Nhật Dung Lô giống như khuynh đảo, mặt trời cũng sắp lặn.
Dùng kiện Tiên Phủ Kỳ Trân này giam cầm Thái Dương Tinh Thần, phối hợp với trận pháp tiên thành, dù cho là Thiên Ma, lâm vào trong đó cũng có thể bị luyện đến chết.
- Người nào dám xâm phạm tiên thành của ta?
Một tiếng nói già nua xuất hiện từ chỗ sâu trong tiên thành, làm lòng Phương Tịch run lên, Tiên Nhân của Liệt Nhật Tiên Thành xuất thủ!
Ong!
Phương Tịch lấy Lưỡng Nghi Ngọc Khuê ra, một đạo Âm Dương Thái Cực Đồ ‌xuất hiện bảo hộ ở trước người.
Cảm nhận được đạo vận kinh khủng tràn lan, trong lòng không khỏi mắng thầm:
- Quả nhiên có máu bắn ra... Thiên Ma này nhất định là do Độc Cô Phương đưa tới!
Liệt Nhật Tiên Thành này càng ngày càng không an toàn, phía trước có Cát lão, phía sau có thế lực Tà Đạo cướp giật Phù Sư hư hư thực thực tồn tại, lại có truyền thừa Thiên Tiên xuất thế, bây giờ còn có Thiên Ma đến tham gia náo nhiệt...
Vèo vèo!
Một ngọn lửa bay tới, bị Thái Cực Lưỡng Nghi Đồ dễ dàng ngăn cản, sau đó tắt dần.
Khóe mắt Phương Tịch liếc qua, nhìn thấy pháp bảo của một vị tu sĩ Hợp Thể cách đó không xa, bị ngọn lửa khác nhỏ hơn xuyên thủng, cả người không kịp kêu thảm đã hóa thành tro bụi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận