Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1205: Chuyển Thế (2)

- Thậm chí, dù phát sinh biến hóa gì ta không thể nào hiểu được, tỷ như có tu sĩ khai quật bí cảnh, tìm được thần thông khắc chế Thái Thượng Bắc Đẩu Tư Mệnh Thần Quang... Thậm chí thiên địa phản phục, hàng lâm kiếp số khó mà tin nổi...
- Vậy cùng lắm thì chạy trốn...
Có Chư Thiên Bảo Giám, tu luyện Địa Tiên Bất Diệt Pháp, kết quả xấu nhất cũng chỉ là cả thế gian đối địch, âm u thất bại, sau đó đi thẳng một mạch mà thôi...
Muốn lưu lại Phương Tịch, căn bản là chuyện không thể nào.
- Quả nhiên, có thể bất cứ lúc nào bức trở ra, nhảy ra bàn cờ... mới là tự do cùng ưu thế lớn nhất.
Trong con ngươi Phương Tịch hiện ra vẻ cảm động.
- Đã như vậy, tia Chân Linh hư huyễn này, không bằng đi làm chuyện càng có ý nghĩa!
Chuyện càng có ý nghĩa, tự nhiên là thăm dò đại thiên thế giới!
Đại thiên thế giới này, là thời điểm lên cấp Địa Tiên thu hoạch, cùng một cấp bậc với Chân Tiên giới, cực kỳ nguy hiểm!
Thậm chí Phương Tịch hoài nghi, pháp tắc thiên địa hai bên có bất đồng.
Tất cả nguyên khí vật chất ở bên này, tiến vào đại thiên thế giới kia, có thể sẽ bị trực tiếp phát hiện, coi là dị loại!
Bởi vậy tế luyện Sơn Nhạc Châu Hóa Thân, lại lệnh đi tới, đại khái sẽ là một khoảng thất bại đầu tư.
Còn không bằng trực tiếp để Chân Linh hư huyễn đi qua.
Mặc dù không cách nào mang theo bao nhiêu lực lượng, nhưng có thể tận lực hạ thấp kích thích với đại thiên thế giới.
Huống chi...
Chỉ là Chân Linh hư huyễn, cho dù bị diệt, đối với Phương Tịch mà nói cũng như chín trâu mất một sợi lông, cùng lắm thì lại tu luyện một viên đưa tới.
Làm bia đỡ đạn tìm hiểu tin tức, cực kỳ thích hợp nha.
- Đi thôi.
Hắn hơi chuyển động ý nghĩ một chút, Chư Thiên Bảo Giám xuất hiện.
Chỉ một thoáng, Nguyên Thần của Phương Tịch cất cao vô hạn, tựa hồ nhìn thấy một thế giới rộng lớn mênh mông khác.
Thanh quang vô cùng vô tận, giống như thủy triều mãnh liệt.
Các loại chân ý ảo ảnh, chân thực, đen tối, sinh tử, siêu thoát hội tụ, hóa thành pháp tắc thiên địa nghiêm mật.
Mang đến cho hắn cảm giác, lại không kém hơn Chân Tiên giới chút nào!
Sau một khắc!
Ánh bạc lóe lên.
Chân Linh hư huyễn trong tay Phương Tịch thình lình biến mất không còn tăm tích!
...
Thục Trung nhiều núi.
Quần sơn phập phồng, sương trắng bốc lên.
Có vài chỗ sương mù hiện ra đủ loại chướng khí, tuy người vật tới gần hẳn phải chết, nhưng cũng có vài phần xinh đẹp rực rỡ, ánh sáng vạn trượng.
Trong vách núi cheo leo, có tiền nhân lấy nghị lực lớn lao cùng khổ công kiến tạo cầu gỗ, xuyên qua đường núi hiểm trở.
Lúc này trên đường núi hiểm trở, đang có hai bóng người tung bay truy đuổi.
- Dâm tặc Hoa Man Phong, đừng chạy.
Phía trước một bóng người chạy băng băng, giống như một con tuấn mã, dáng dấp đại hán, thân thể cao lớn, ngũ quan hàm hậu, râu quai nón, lại mặc cẩm y năm màu không ra ngô ra khoai, nhìn kỹ mới phát hiện cẩm y kia như lấy áo lót của nữ nhân khâu thành, mang theo mùi thơm son phấn.
Mà sau lưng Hoa Man Phong là một thiến ảnh giống như mây lửa.
Nàng nhìn tầm hai tám, mắt ngọc mày ngài, vóc người cao gầy, mặc trang phục màu đỏ, lúc này trong tiếng quát khẽ, tay phải như ngọc giương lên, có mấy điểm hàn mang bay ra, đến thẳng chỗ yếu hại của Hoa Man Phong!
Hoa Man Phong kinh hô một tiếng, bổ nhào về phía trước, người ngã xuống đất.
Thiếu nữ vui vẻ, tiến lên kiểm tra, bỗng nhiên thầm kêu một tiếng không tốt.
Chỉ thấy Hoa Man Phong nghiêng đầu, từ trong miệng phun ra một luồng sương khói màu hồng phấn.
Thiếu nữ bị sương khói bao phủ, nhất thời cảm thấy thân thể mềm mại bủn rủn không còn hơi sức, má phấn da đỏ... Vội vã bay ngược, triển khai thân pháp chạy ra phạm vi phấn hồng.
Dù như vậy, nàng cũng cảm thấy trái tim ầm ầm nhảy lên, miệng lưỡi sinh tân, nội công lười biếng không muốn nhúc nhích, trên mặt không khỏi hiện ra vẻ hoảng sợ.
- Khà khà!
Hoa Man Phong xoay người, xé rách cẩm bào năm màu, hiện ra nhuyễn giáp kim ty, lại nhổ ống trúc trong miệng, cười lạnh nói:
- Tân Hồng Vân, xú nữ nhân ngươi đuổi lão tử chạy qua tám phủ, thật cho rằng lão tử ngồi không? Có một phụ thân làm Giang Nam đại hiệp thì ghê gớm? Bây giờ đã vào đất Thục, phụ thân ngươi ngoài tầm tay với... Hôm nay lão tử muốn làm con rể tiện nghi của Giang Nam đại hiệp, sau đó bán ngươi vào thanh lâu, để mọi người mở mang kiến thức ái nữ của Giang Nam đại hiệp, xem phong thái của Hỏa Vân Tiên Tân Hồng Vân!
Tân Hồng Vân giận dữ và xấu hổ muốn chết, miễn cưỡng đề tụ công lực, muốn nhảy xuống vách núi vạn trượng, thề sống chết cũng phải bảo vệ thân thể thuần khiết.
Nhưng Hoa Man Phong tay mắt lanh lẹ, trong tay ném ra một sợi dây thừng, cuốn lấy Tân Hồng Vân trở về.
- Khà khà... Tiểu mỹ nhân, hôm nay bản đại gia muốn để ngươi nếm thử tư vị của nam nhân chân chính...
Mắt hắn lấp lóe lục quang, đang muốn làm chuyện tốt ngay tại chỗ.
Bỗng nhiên, một tiếng ca truyền đến:
- Thuận hành thành nhân nghịch thành Tiên, chỉ âm dương điên đảo đổ…
Bạn cần đăng nhập để bình luận