Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1370: Cuối cùng (1)

Lúc này, nó nổi giận gầm lên một tiếng và vung trảo chộp xuống!
Trong gió nổi mây phun, một long trảo băng tinh cực lớn vỗ mạnh lên trên thành trì màu đen, khiến thành trì di chuyển trên không trung này phải khẽ run rẩy.
Ở dưới tác dụng của lực pháp tắc băng tuyết, trên thành trì bị bao phủ một tầng sương trắng dày đặc.
- Tốt! Băng Tuyết Cung không hổ danh là tiên khí chiến tranh của Phong Duyên Trai! Nhưng nếu các hạ cho rằng các ngươi dựa vào món tiên khí này lại có thể khiến chúng ta phải nhượng bộ lui binh thì chẳng khác nào mộng tưởng hão huyền rồi...
Tiên Nhân mặc áo bào đen cười lạnh, cũng ra tay cùng với rất nhiều phỉ tiên phía sau.
Thành trì đen như mực rít gào một tiếng, mấy chục nghìn đợt sấm sét ầm ầm hạ xuống!
Rắc!
Rắc!
Dưới đáy thành trì nứt ra, hiện ra vô số cái răng lớn sắc bén, giống như một con ác ma há miệng và chợt khép lại!
Long trảo của con rồng lớn băng tuyết lập tức biến mất trong miệng ở thành trì, trong kẽ răng rơi ra vô số băng vụn.
Oong!
Lực tác động ngược lại khiến rất nhiều Tiên Nhân ở đây đều biến sắc, Húc Thanh còn trực tiếp phun ra một ngụm tinh huyết nhỏ.
- Đó là... Chung Yên Thành?
Úc Tu hình như nghĩ đến điều gì, ánh mắt biến đổi:
- Bắc Thần Tiên Vực, trước đây là Mạt Kiếp Tiên Vực, nằm trong tay của Chung Mạt Tông. Tông này am hiểu tu luyện các pháp tắc cực kỳ đặc biệt hủy diệt, cắn nuốt, mạt kiếp. Nghe đồn trong sơn môn đó tổng cộng chế luyện chín mươi chín Chung Yên Thành, còn tạo thành bốn tầng trận pháp Tru, Diệt, Tuyệt, Sát... Mặc cho Tiên Nhân lợi hại thế nào tiến vào trong đó, cũng sẽ gặp mạt vận, ngã xuống ở trong kiếp số...
- Về sau, Đạo Quân của Chung Mạt Tông bỏ mình trong một lần thám hiểm. Chung Mạt Tông đồng quy vu tận với rất nhiều người mơ ước. Có người nói ở trong một trận đại chiến cuối cùng, số lượng lớn Chung Yên Thành đã rơi xuống... Không ngờ lại bị những Tiên Nhân này khai quật ra một thành, còn sửa chữa được!
Bọn họ làm ra chuyện lớn kinh thiên động địa như thế lại không hề có tin tức nào truyền ra.
Rất rõ ràng, những phỉ tiên kia đã sớm dự định lợi dụng Chung Yên Thành này để vào nhà cướp của.
Vèo!
Lúc này, trên Chung Yên Thành, khí tức của pháp tắc hủy diệt ngưng tụ, hóa thành từng thanh trường kiếm đen như mực.
Vô số thanh trường kiếm đen như mực vận chuyển dựa theo quy tắc đặc biệt, giống như hợp thành một kiếm trận tuyệt sát.
Ánh kiếm rơi xuống khắp trời, giam con rồng lớn băng tuyết ở trong đó.
Tuy con rồng lớn băng tuyết không ngừng giãy giụa, nhưng mỗi lần đều bị ánh kiếm lột bỏ một miếng băng tinh trên thân, mắt thấy đã sắp hóa thành đầu lâu rồng, lộ ra Băng Tuyết Cung trong Long Châu!
- Không xong rồi!
Sắc mặt Úc Tu biến đổi, biết Băng Tuyết Cung do Phong Duyên Trai dốc hết công sức chế tạo, chung quy không phải là đối thủ của Chung Yên Thành.
Cứ tiếp tục như vậy, chỉ sợ nó không chống đỡ được bao lâu nữa, tất cả sẽ bị bắt hết.
- Lát nữa, ta sẽ cho Băng Tuyết Cung tự nổ để phá vỡ kiếm trận tuyệt sát này... Nếu các vị đạo hữu tin được tại hạ, có thể tiến vào trong linh cảnh của tại hạ. Nếu không tin được, chúng ta lại chia nhau ra đột phá vòng vây!
Úc Tu mở miệng nói.
Lời này vừa nói ra, rất nhiều Tiên Nhân biến sắc.
Phương Tịch lại giật mình, phẩy tay áo thu Phương Tiên vào.
Tiếp theo, con rồng lớn băng tuyết chợt cuộn người lại, vô số băng tuyết bỗng chốc lắng xuống.
Ào ào!
Băng Tuyết Cung trong Long Châu bỗng nhiên sụp đổ.
Một đạo chủng băng tuyết mờ ảo hiện ra, lực băng sương xung quanh đạt đến cực hạn, không ngờ chạm vào lại có cảm giác ấm áp.
Kiếm trận tối đen dường như bị một hơi cực lạnh đông cứng lại, lập tức ngừng vận chuyển.
Trong phút chốc này, mấy bóng người lao ra khỏi Băng Tuyết Cung bị tổn hại, đột phá vòng vây về các hướng khác nhau.
Phương Tịch tất nhiên cũng là một trong số đó!
Hắn chưa bao giờ gửi gắm hy vọng của bản thân vào trong tay người khác.
Hơn nữa, hắn còn một vị Địa Tiên, thực lực miễn cưỡng xếp vào hàng thứ ba, thứ tư trong một đám Tiên Nhân này.
Đương nhiên, đây là người ở bên ngoài nhìn thấy vậy.
- Độn thổ!
Hắn hóa thành một ánh sáng màu vàng đất, thi triển thuật độn thổ, trong giây lát đã lao ra ngoài vạn dặm.
Trên một Thanh Sơn.
Phương Tịch trong một bộ áo bào màu vàng hiện ra, lại giơ cao Thổ Đức Kiếm, hóa thành một ánh kiếm màu vàng đất bắn nhanh về phía xa.
Đối với Tiên Nhân, chút khoảng cách ấy hoàn toàn không bảo hiểm!
Sở dĩ hắn sử dụng Thổ Đức Kiếm vì hắn mua thanh phi kiếm thông qua con đường của Phong Duyên Trai, lai lịch trong sạch, thi triển ra sẽ không có chút vấn đề nào.
Bằng không hắn có nhiều thanh phi kiếm như vậy, hoàn toàn có thể đổi mỗi ngày một thanh phi kiếm chơi!
Trên Chung Yên Thành.
Gần như vào lúc đám người Phương Tịch phân công nhau ra chạy trốn, thần niệm của Tiên Nhân áo bào đen đảo qua, không ngờ quyết định:
- Ta mang theo Chung Yên Thành đuổi theo Úc Tu, các ngươi tự lựa chọn đối thủ cho mình…
Bạn cần đăng nhập để bình luận