Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 518: Tam tương

"Vạn Cổ Trường Thanh Thể... Loại diễn hóa của Trường Sinh Đạo Thể này, cuối cùng đã bắt đầu rồi sao?"

Phương Tịch thì thào, trong lòng hắn vô cùng mừng rỡ.

Cho dù linh căn bây giờ của hắn cộng với tư chất linh thể siêu việt linh căn thiên phẩm có nắm chắc tu luyện đến Nguyên Anh hậu kỳ.

Nhưng Hóa Thần chung quy vẫn là một đại bình cảnh!

Đồng thời bây giờ linh khí ở Nhân Gian giới tàn phá, dường như tấn thăng so với thời kỳ thượng cổ còn gian nan hơn mấy phần.

Chỉ dựa vào kế hoạch mượn 'Trắc Tự Đồ Phổ Thiên Địa Nguyên Khí' của Cửu Châu giới còn không biết có thành hay không, quả thật không đủ giữ gốc.

Nếu luyện thành Vạn Cổ Trường Thanh Thể thì hoàn toàn khác.

Loại thể chất gần như chú định phi thăng thành tiên này, đối với đột phá bình cảnh Hóa Thần cũng sẽ cung cấp trợ lực rất lớn.

"Mặc dù chỉ là mở đầu, không biết còn cần bao nhiêu năm... Nhưng không sao, ta sống rất lâu, bây giờ cũng có thể sống năm ngàn năm... Yêu Ma Thụ lại trưởng thành rất nhanh, luôn có thể chờ được đến ngày thu hoạch."

Tâm trạng Phương Tịch vô cùng vui vẻ bước vào khôi lỗi thất.

Trải qua nhiều năm nghiên cứu như vậy, tạo nghệ Khôi Lỗi Thuật của hắn cũng cách cấp ba đỉnh phong không nhiều, chỉ cần cấp đủ tài liệu thì hắn có niềm tin mình có thể chế tạo ra khôi lỗi Kết Đan hậu kỳ thậm chí Kết Đan viên mãn.

Mà sửa chữa khôi lỗi cấp bốn thì hắn cũng dám xoắn tay áo thử một lần.

Lúc này, đang nằm trên bàn làm việc của hắn rõ ràng là mộc khôi lỗi Ngũ Hành Lân Tộc Thanh Lân.

Lúc trước mộc khôi lỗi này gặp phải Bạch Mi Chân Quân, bị Thái Dương Chân Hỏa Tráo thiêu hủy cả cánh tay phải.

Đến bây giờ đã được Phương Tịch đổi thành cánh tay ngân quang lập lòe, hiển nhiên là hắn đã lấy cánh tay trên người của khôi lỗi ngân giáp nhân cấp bốn rồi.

Hơn nữa nhìn mối nối cũng không hợp quy tắc, mang theo vết tích xấu xí vì làm ẩu.

Dù sao Phương Tịch cũng không phải Khôi Lỗi Sư cấp bốn nên hắn chỉ có thể làm được như vậy.

"Sửa sao có thể dùng là được, bề ngoài cái gì, mẹ nó cũng là yêu tộc còn muốn vẻ ngoài gì sao, dù sao đi ra ngoài đều phải dọa tiểu hài tử khóc, khóc nhiều hay ít mấy lần cũng không có gì khác..."

Dưới sự khống chế của Phương Tịch, mộc khôi lỗi Thanh Lân từ trên bàn làm việc bò lên, lại vác tài liệu của nó đi.

Hai khôi lỗi cấp bốn của Thiên Cơ Cung Chủ đều đã thành hài cốt, bây giờ Phương Tịch lại lấy đi một phần tài liệu để sửa chữa mộc khôi lỗi, phần tài liệu còn lại bất kể gom thế nào cũng không đủ hai khôi lỗi cấp bốn.

Phương Tịch cũng chỉ định trộn lẫn chắp vá một chút, có thể chế tạo ra một bộ khôi lỗi cấp bốn là được rồi.

Hắn nhìn chăm chú cái đầu không hoàn chỉnh của khôi lỗi diều hâu hai đầu kia, bắt đầu chế bản thiết kế...

Không biết đã trôi qua bao lâu, trên bản vẽ của Phương Tịch là một con khôi lỗi hình người đầu ưng, thân người, sau lưng còn có đôi cánh bạc đã hiện ra.

Càng ly kỳ hơn là, hai cánh tay của nó cũng không đồng đều, cánh tay bên trái còn tốt, cánh tay bên phải lại cải tạo thành vuốt chim dài hơn bình thường...

"Có thể miễn cưỡng làm được... Thật ra nếu muốn thiết kế hoàn mỹ thì tốt nhất là mang đến Cửu Châu giới, cho những viện công trình kia xem thử... Hoàng Cân lực sĩ và người máy do họ chế tác cũng xem như không tệ..."

Phương Tịch thầm nghĩ.

Có lẽ trong đầu hắn sinh ra suy nghĩ nên không lâu sau có một bóng người hiện ra trong khôi lỗi thất, chính là Trương Hỏa Hoa!

Phương Tịch cũng không cảm thấy kinh ngạc, chủ Nguyên Anh xuất khiếu, bắt đầu một vòng đồng hoá mới...

Một lát sau, rất nhiều ký ức hoàn toàn mới tràn vào đầu của hắn.

Trong mấy chục năm này Ngoại Đạo Nguyên Anh cũng không làm gì, trước đó chỉ là Trúc Cơ thành công, sau đó ném ra một luận văn nghiên cứu thiên địa nguyên khí, lọt vào trong mắt của một vị đại lão Viện Nghiên Cứu Nguyên Khí nào đó, sau đó hắn đã theo đối phương lăn lộn, làm nghiên cứu sinh của vị đại lão này, hơn nữa còn tự học lập trình AI.

Từ trong hố to hệ Luyện Khí nhảy vào trong nghiên cứu lý luận thiên địa nguyên khí cũng xem như hoàn thành một màn quay xe hoa lệ.

Mặc dù chuyển biến này có chút bất ngờ nhưng Phương Tịch dựa vào thân phận nhanh chóng tăng lên, đặc biệt là đánh vào cơ cấu cấp cao của Viện Nghiên Cứu Nguyên Khí Phương Tiên Đại Học nên vẫn miễn cưỡng ngăn chặn được miệng của Ám Nguyệt Giáo.

Không những vậy, Phương Tịch nhìn Trương Hỏa Hoa chăm chú, phát hiện khí tức của người này lại đến Trúc Cơ hậu kỳ, chỉ kém một chút là đến Trúc Cơ viên mãn.

"Ồ? Chuẩn bị Kết Đan sao?"

Phương Tịch dùng thần thức quét qua, hơi kinh ngạc: "Xem ra kế hoạch cũng phải bắt đầu rồi..."

"Ha ha, dù sao gián điệp này lăn lộn cũng sắp thành hạch tâm, đương nhiên cần tăng cường lạc ấn... Ám Nguyệt Giáo Chủ cũng ám chỉ sau khi Kết Đan sẽ đích thân tiếp kiến."

"Đi thôi!"

Ngoại Đạo Nguyên Anh thuấn di một cái đã trở lại trong cơ thể của Trương Hỏa Hoa, đồng thời vẫy tay, mộc khôi lỗi Thanh Lân Ngân Tí đã đến bên cạnh hắn.

Phương Tịch hít sâu, lấy một ngọn Nguyên Hồn Đăng từ trong Sơn Hải Châu ra.

Hồn đăng này trải qua hắn bồi dưỡng nhiều năm đã có thể trở thành định vị chuẩn xác của Chư Thiên Bảo Giám.

Ngoại Đạo Nguyên Anh mang khôi lỗi và Nguyên Hồn Đăng, lóe lên một cái đã biến mất không thấy đâu nữa.

Cửu Châu giới.

Động phủ Thành Tiên Các.

Từ sau khi Trương Hỏa Hoa Trúc Cơ, lại trở thành nghiên cứu sinh thì đã đổi động phủ.

Mặc dù động phủ bây giờ của hắn so ra vẫn kém hơn động phủ của nhà Kinh Dịch nhưng cũng to bằng một nửa, linh khí trong đó rất dồi dào.

Trong phòng tu luyện.

Quang huy chợt lóe, Phương Tịch cầm Nguyên Hồn Đăng, nhìn mộc khôi lỗi Thanh Giác Ngân Tí ở trước mặt: "Cũng miễn cưỡng đủ rồi..."

"Chỉ cần xử lý tất cả người biết chuyện thì không ai biết ta từng là nội ứng của ma tộc... Ta phi, ta vốn cũng không phải là..."

Cất kỹ hai thứ này đi, sau đó Phương Tịch ung dung rời khỏi phòng tu luyện.

Bây giờ hắn tự học lập trình nên có thể miễn cưỡng cam đoan nhà mình an toàn.

Ít nhất sẽ không bị hacker bất chợt xâm nhập gì đó.

Mà sau mấy ngày tĩnh tọa, Phương Tịch cũng rời khỏi động phủ, bước vào một nơi đặc thù của Phương Tiên Đại Học.

Đây là một ngọn núi linh mạch, luận linh khí thì khoảng cấp bốn.

Ở chỗ sâu nhất trong sơn mạch thì có xây dựng ba tòa Ngũ Hành Thương, đây chính là một trong những tài sản quý nhất của Phương Tiên Đại Học.

Phương Tịch để Trương Hỏa Hoa tu luyện đến Trúc Cơ hậu kỳ thì bắt đầu báo cáo thỉnh cầu.

Dựa vào đặc phê của đạo sư và Viện Nghiên Cứu Nguyên Khí ở sau lưng, cuối cùng hắn cũng lăn lộn xen vào tư cách sử dụng.

"Chào học trưởng... A, Trương học trưởng?"

Chỗ ghi danh, Kinh Dịch sau khi Trúc Cơ đã được phái đến để đăng ký, y nhìn thấy Phương Tịch thì lập tức trừng to mắt.

"Ta đến sử dụng Ngũ Hành Thương, chắc là quyền hạn vừa mới đến."

Phương Tịch đưa ra thẻ sinh viên của mình: "Học đệ ngươi đang làm việc ngoài giờ sao?"

"Đúng vậy, làm việc trong thiết bị của trường thì có thể nhận được một số ưu đãi nội bộ, xếp hạng sử dụng sau này cũng có thể cao hơn một chút..."

Kinh Dịch cười khổ, tài nguyên của lão ba y ở phương diện ngưng kết Kim Đan thì đã không có nhiều trợ giúp.

Công việc này vẫn là y dựa vào bản thân cố gắng nhiều năm, cộng với học phái Ngự Hạm hỗ trợ một chút mới có thể đánh bại đám người cạnh tranh, thành công vào cương vị.

Nghe nói chỉ cần làm đủ năm năm thì cấp bậc xếp hàng ưu tiên Ngũ Hành Thương sẽ có thể đề cao một chút.

Đương nhiên...

Dù thế nào đi nữa y cũng kém hơn người trước mắt này, ở năm thứ hai hắn bắt đầu tức giận phấn đấu, trình diễn ra màn tân học bá nghịch tập.

Nghe nói thiên luận văn 'Luận Tam Tương Kết Cấu Thiên Địa Nguyên Khí' của đối phương đã được một vị Nguyên Anh Chân Quân nhìn trúng, bởi vậy trực tiếp nhảy lên mây xanh, cử đi làm nghiên cứu sinh, còn gia nhập Viện Nghiên Cứu Nguyên Khí...

Cầm thẻ sinh viên của đối phương, đăng nhập hệ thống, sau khi xác nhận lần nữa thì Kinh Dịch không khỏi hành một đạo lễ: "Học trưởng Ngũ Hành Thương đã phê chuẩn rồi, chúc đạo hữu Kết Đan thành công."

"Nhận lời chúc của học đệ."

Phương Tịch cầm thẻ sinh viên, Huyền Nguyên Đan từ trong kinh mạch chảy xuống lòng bàn chân của hắn hóa thành một vòng nguyệt bàn, hắn giẫm lên rồi bay vào trong linh mạch cấp bốn.

"Tích! Hoan nghênh đồng học Trương Hỏa Hoa, xin dựa theo chỉ dẫn tiến vào Ngũ Hành Thương chuẩn bị Kết Đan... Các hạng mục cần phải chú ý trong Ngũ Hành Thương."

Vừa vào linh mạch cấp bốn thì một tiếng nói máy móc đã vang lên bên tai của Phương Tịch.

Phương Tịch dựa theo chỉ thị, đi đến một ngọn núi rồi chui vào trong một khoang dinh dưỡng màu bạc trắng.

Không gian trong khoang không lớn, chỉ có thể đủ cho một người tĩnh tọa.

"Tích, xác nhận thân phận!"

"Đồng học Trương Hỏa Hoa, xin bắt đầu điều chỉnh trạng thái..."

Tiếng nói máy móc vẫn tiếp tục.

Phương Tịch thì ngồi khoanh chân, làm bộ làm tịch bắt đầu điều tiết tinh khí thần của bản thân.

"Bắt đầu đi!"

Kết Đan chính là chuyện cực kỳ tư mật, nghe nói có một thời gian Phương Tiên Đạo Cung đề nghị trong mỗi Ngũ Hành Thương đều lắp đặt trang bị giám sát và kiểm trắc sinh mệnh để dễ thu thập nhiều số liệu hơn nhưng trong thời gian đó tỉ lệ tu sĩ Kết Đan thất bại tăng mạnh...

Sau đó đã hấp thu kinh nghiệm, chờ đến khi Phương Tịch lựa chọn khởi động quá trình Kết Đan thì hoàn toàn cắt kết nối ra, không còn ai có thể nhìn thấy cảnh tượng trong Ngũ Hành Thương.

Ầm!

Một thiết bị mở ra, Phương Tịch chợt cảm thấy mức độ đậm đặc của thiên địa linh khí bốn phía bay vụt một mạch, gần như đến trình trạng cấp bốn thượng phẩm.

"Tác dụng giống như Tụ Linh Trận sao?"

Phương Tịch bắt đầu yên lặng, đi kèm với đó là trong hư không đã có thêm một số chất khí năm màu khó hiểu.

Những thứ này chính là tinh túy của Ngũ Hành Linh Quả, được dùng thủ đoạn khoa kỹ tinh luyện bảo tồn, lại trộn với rất nhiều dược tề đặc thù, hóa thành trạng thái sương mù, dung hợp với linh khí nên có thể giúp tu tiên giả hấp thu tốt hơn.

Nghe nói một Ngũ Hành Linh Quả thì ít nhất có thể chèo chống năm lần Ngũ Hành Thương như vậy...

Dưới núi.

Kinh Dịch nhìn mây mù lượn lờ trên linh mạch, trong lòng âm thầm suy đoán: 'Không biết học trưởng có thể Kết Đan thành công hay không...'.

Cho dù phục dụng Ngũ Hành Linh Quả Kết Đan thì cũng có tỉ lệ thất bại nhất định.

Lúc này y cũng không nói nên lời tâm trạng của mình.

Có lẽ là nhìn thấy một người trên các phương diện đều chênh lệch với mình chợt vượt qua toàn diện khiến mình đố kị và không cam lòng...

Thời gian từ từ trôi qua.

Ngày hôm nay.

Kinh Dịch đang làm việc như trước, y chợt ngẩng đầu, đã thấy linh khí sôi trào trong phương viên hơn mười dặm rồi hóa thành một vòng xoáy, bao phủ ngọn núi nào đó.

"Thiên tượng Kết Đan..."

Y tự lẩm bẩm, trên mặt lại có loại ao ước nói không nên lời.

Không lâu sau, một đạo lưu quang từ trong ngọn núi đó bay ra, chính là Trương Hỏa Hoa!

Chỉ là bây giờ trên người hắn mang theo cảm giác uy nghiêm.

"Chúc mừng học trưởng Kết Đan thành công, từ đây trường sinh lâu dài!"

Kinh Dịch vội vàng chúc mừng, trong lòng y rất ao ước.

Nếu như y không thể Kết Đan thành công thì thọ nguyên sẽ không tăng trưởng bao nhiêu, nói không chừng sau này còn là lão ba người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh...

"Không cần phải khách khí, học đệ ngươi cũng vậy."

Phương Tịch cười ha ha, tiện thể gửi tin nhắn cho tất cả người quen.

Chờ đến khi hắn trở về động phủ thì hòm thư của hắn đã bị rất nhiều bức thư chúc mừng lấp đầy.

Trong đó có một bức thư nhìn như bình thường không có gì lạ nhưng sau khi Phương Tịch xem xong thì hắn lại mỉm cười: "Cuối cùng... Sắp bắt đầu rồi sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận