Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 882: Cố nhân bị nhốt (1)

Huyền Tinh Bích.
Nếu từ trên cao nhìn xuống thì sẽ thấy một lớp tinh bích xen lẫn nhiều mà vây kín mảnh thiên địa này lại như quả trứng gà.
Lớp tinh bích này đã ngăn cản không biết bao nhiêu tu sĩ Phản Hư, cũng khiến khu hạch tâm của bí cảnh này vẫn chưa bị tu sĩ nào bước vào.
Chính vì vậy mà tu sĩ Hãm Không Đảo đều đã dẫn lãng quên chỗ này.
Thậm chí còn đặt tên cho chỗ này là Thất Bảo Bí Cảnh chứ không phải Huyền Tinh Bí Cảnh.
Nhưng lúc này bên ngoài Huyền Tinh Bích lại có ba tu sĩ các tộc.
Trong đó có một tên cánh bạc độc giác, quanh thân có một tầng ánh bạc trắng quanh quẩn, một người khác lại là nữ đồng có vóc dáng thấp bé, thân thể nở nang, trên mặt còn có hoa văn màu tím.
Vị cuối cùng chính là tu sĩ nhân tộc, tướng mạo bình thường, trán có mang theo một cỗ u ám.
"Đây chính là Huyền Tinh Bích tiếng tăm lừng lẫy sao?"
Tu sĩ nhân tộc họ Hạ nhìn bức tường óng ánh nhiều màu trước mắt thì trên mặt hiện ra vẻ tán thưởng.
"Ha ha, nếu Hạ đạo hữu không tin thì có thể thử một lần... Nghe nói chỉ có thủ đoạn cấp bảy mới có thể để lại dấu vết trên Huyền Tinh Bích này."
Tử y nữ đồng cười hì hì nói.
Trong lúc cô ta nói chuyện thì trong tay lại chợt hiện ra một cây Tử Tinh Đoản Thoa.
Tử Sai rạch nhẹ một cái thì trong hư không lập tức có lôi hỏa màu tím hiện ra, lúc này để lại một vết sâu hơn một xích trên bức tường.
"Thủ đoạn cấp bảy."
Dị tộc cánh bạc độc giác thấy vậy thì trên mặt hiện ra vẻ kiên dè, sau đó lại cười lạnh: "Vô dụng thôi, mặc dù thủ đoạn cấp bảy có thể để dấu lại nhưng độ dày của Huyền Tinh Bích vượt xa dự đoán của chúng ta... Huống chi..."
Tu sĩ nhân tộc họ Hạ nhìn dấu vết hơn một xích kia thì phát hiện tinh bích lại có thể tự động hồi phục.
Không bao lâu sau vết sâu hơn một xích chỉ còn hơn một tấc, sau đó bên ngoài hoàn toàn nhẵn bóng như chưa từng bị rạch.
"Nếu chỉ cần kiên trì là có thể phá được lớp tinh bích này thì nơi đây đã bị công phá từ lâu rồi..."
Dị tộc cánh bạc độc giác cười lạnh rồi khoanh tay nói: "Bởi vì tinh bích này có thể liên tục tự hồi phục như cũ nên những tiền bối trước chúng ta đã dùng nhiều cách nào là trận pháp, phù lục, bí thuật... Tất cả đều vô dụng! Dựa theo phỏng đoán của các tồn tại cấp bảy thì tồn tại cấp bảy nhất định phải đích thân đến, đồng thời liên tục oanh kích Huyền Tinh Bích thì mới có thể mở ra được một thông đạo, đồng thời... Bởi vì không thể dừng lại nên tồn tại cấp bảy hạ phẩm bình thương cũng không thể đả thông được, chỉ có tồn tại cấp bảy trung phẩm mới có mấy phần trông cậy..."
"Nhưng mà bí cảnh này lại không cho phép tồn tại cấp bảy tiến vào... Đây là bế tắc."
Tử y nữ đồng cười cười: "Mặc dù chúng ta cũng có thể nắm giữ được một chút thủ đoạn cấp bảy nhưng lại không bền, chứ đừng nói chi phải oanh kích một mạch đến khi Huyền Tinh Bích mở ra..."
"Nhưng mà mặc dù chỗ này thiên y vô phùng nhưng dưới sự cân nhắc rất lâu thì vẫn tìm ra được sơ hở..."
Tu sĩ nhân tộc họ Hạ mở miệng nói: "Đây cũng là mục đích mà Hắc Thiên Các tìm ba người chúng ta đến đây phải không?"
"Đúng vậy... Hắc hắc, thần thức của chúng ta đều rất cường đại, gần như có thể so với tồn tại cấp bảy... Mặc dù nơi này cấm tồn tại cấp bảy vào nhưng lại không hạn chế với một số bảo vật cấp bảy, ta mang đến một tấm Tam Tài Trùng Thần Trận Đồ và một bộ Tam Thần Trùy... Cộng với lượng lớn Hoán Linh Đan khôi phục thần thức... Nên thật sự có mấy phần trông cậy."
Tử y nữ đồng cười nói.
"Không biết trả giá lớn như vậy thì rốt cuộc trong Huyền Tinh Bích có vật Tiên gia cỡ nào..."
Tu sĩ họ Hạ cảm khái.
"Được rồi, đừng nói nhiều nữa, nếu chúng ta đã không thể làm như mong muốn của chủ nhân hắc thị thì kết cục thế nào chắc chắn không cần nói nhiều..."
Dị tộc nhân cánh bạc độc giác hừ lạnh rồi nói: "Bắt đầu đi!"
Lúc này tử y nữ đồng cười hì hì rồi ném một tấm trận đồ ra ngoài.
Toàn bộ trận đồ là màu tím, từng trận văn trải đầy trên đó lại có ba chỗ trống rỗng.
Mà vào lúc này, mỗi người trong ba tu sĩ đều tự tế ra một cây trùy đen nhánh.
Ở giữa mi tâm của bọn họ có từng tia lực lượng thần niệm tràn ra chui vào trong cây trùy đen nhánh.
Trên phi trùy có phù văn thần bí màu vàng sáng lên.
Ba cây phi trùy này lại đều là bị bảo chỉ cần dùng lực lượng thần thức thôi động!
Ong ong!
Phi trùy bị lực lượng thần thức thúc giục thì chợt hóa thành từng đạo lưu quang đắp vào ba chỗ trống trên trận đồ.
Toàn bộ trận pháp chợt oanh minh, kéo ba người hóa thành một cây cự trùy đen nhánh hung hăng đâm vào trong Huyền Tinh Bích!
Phốc!
Lớp tinh bích vốn vô cùng cứng rắn dưới trận pháp phi trùy này vậy mà lại không ngừng vỡ vụn.
Ô ô!
Nương theo phi trùy không ngừng chuyển động thì nó đã bắt đầu miễn cưỡng đi vào trong Huyền Tinh Bích mà mở ra một thông lộ.
Nhưng một lát sau, bên ngoài thông đạo lại có ánh sáng lóe lên rồi kết hợp lại.
Hiển nhiên tam đại tu sĩ đã hoàn toàn vào trong Huyền Tinh Bích nên nếu không thành công thì sẽ thành nhân.
Dù muốn thoát khỏi thì cũng phải hao tốn nhiều công phu hơn lúc vào gấp mười, gấp trăm lần.
Ong ong!
Phía trước ba phi trùy không ngừng chuyển động đảm đương 'Thăm dò', gian nan đi qua tinh bích.
Hai tu sĩ còn lại thì mượn lực trận pháp, trốn trong trận pháp sắc mặt tái nhợt mà luyện hóa Hoán Linh Đan.
"Ta không được rồi..."
Tử y nữ đồng chợt kêu quái dị, trong thần thức đầy cảm giác hoảng loạn.
"Để ta lên!"
Tu sĩ nhân tộc họ Hạ điều khiển phi trùy, lập tức lên đầu để trận pháp vẫn có thể tiếp tục.
Thấy vậy tử y nữ đồng cảm kích nhìn tu sĩ họ Hạ lại không kịp nói thêm gì mà bắt đầu khoanh chân đả tọa, luyện hóa dược lực của Hoán Linh Đan.
Trong Huyền Tinh Bích này thì bọn họ không thể nào dừng lại được.
Một khi dừng lại thì chắc chấn rất nhiều Huyền Tinh sẽ phủ đến, không ngừng nén không gian hoạt động của bọn họ lại, cuối cùng hoàn toàn ngưng kết ba người lại như tiểu trung rơi vào trong nhựa cây.
"Độ dày của Huyền Tinh Bích hơi ngoài dự liệu..."
Một lát sau tu sĩ họ Hạ với vẻ mặt tái nhợt lui ra, do dị tộc cánh bạc độc giác lên trên.
Ba người liếc nhau, trong lòng đều trầm xuống.
"Không những vậy, dược hiệu của Hoán Linh Đan lại đang từ từ giảm xuống... Cứ tiếp tục như vậy thì tình hình nguy rồi!"
"Chẳng lẽ chúng ta sẽ chết ở đây?"
Ngay khi tu sĩ họ Hạ cũng tuyệt vọng thì phía trước chợt thay đổi.
"Thông rồi..."
Tử y nữ đồng phát ra tiếng mừng rỡ.
"Không... Chỉ là đúng lúc nối với thông đạo của tiền nhân thôi."
Tiếng của dị tộc cánh bạc độc giác truyền đến: "Tốt nhất là các ngươi nên xem một chút..."
Tử y nữ đồng và tu sĩ họ Hạ tiến lên thì lập tức hít sâu!
Chỉ thấy một thông đạo bất ngờ xuất hiện ở trong Huyền Tinh Bích, xung quanh có từng vết kiếm dường như trong mỗi vết kiếm đều có thể khiến người lĩnh ngộ ra một bộ tuyệt thế kiếm pháp!
"Có người... Không, phải nói là một người một kiếm trực tiếp bổ ra thông đạo này!"
Tử y nữ đồng lẩm bẩm.
"Không những vậy..."
Tu sĩ họ Hạ nhìn thông đạo phía trước không thấy đầu, phía sau khôi phục cực kỳ chậm chạp: "Kiếm ý của vị tiền bối này mang theo một cỗ tuyệt ý, thậm chí còn khiến tốc độ khôi phục của Huyền Tinh Bích cũng trở nên chậm chạp... Nếu không phải chúng ta đúng lúc tiến vào thông đạo này thì nói không chừng sẽ bị vây chết trong tinh bích."
"Chuyện đã đến nước này rồi thì còn có thể làm sao được? Cùng đi xem là được rồi..."
"Dù phía vị kiếm tu Hợp Thể ở phía trước giận chó đánh mèo chúng ta thì cũng tốt hơn phải chết ở đây."
Dị tộc cánh bạc độc giác cười lạnh nói.
"Nói đến kiếm tu Hợp Thể thì thiếp thân cũng nghĩ đến một người..." Tử y nữ đồng chợt mở miệng.
"Không thể nào... Kiếm Tử kia không thể nào vào bí cảnh được!"
Dị tộc cánh bạc độc giác nói thẳng: "Huống chi... Dù hắn đến được Huyền Tinh Bích thì với tu vi Hợp Thể sơ kỳ của hắn cũng không thể làm được như vậy!"
Trong lúc nói chuyện ba tu sĩ hóa thành độn quang đã bay đến cuối thông đạo.
Ở cuối thông đạo, rõ ràng là...
...
Quang mang lóe lên.
Phương Tịch đã dựa theo địa đồ chỉ dẫn mà đi đến trước Huyền Tinh Bích.
"Đây là..."
Hắn ngắm nhìn mảnh tinh bích này, chợt nắm tay lại, Thiên Yêu Chân Thân bộc phát mạnh mẽ rồi đấm ra một quyền!
Phanh!
Tinh bích chấn động, hiện ra một hố sâu gần một trượng.
Ở dưới đáy hố sâu có từng phù văn màu tím hiện lên, đang chậm rãi khôi phục...
"Huyền Tinh Bích quả nhiên rất khó đột phá, vậy mà có thể ngăn cản được một kích toàn lực của ta."
Phương Tịch thì thào.
Bây giờ Thiên Yêu Chân Thân của hắn đã đại thành, một thân cự lực phối với thể phách Hợp Thể, thật sự quỷ thần cũng phải tránh lui.
Kết quả đến Huyền Tinh Bích thì lại chỉ có thể để lại dấu vết như vậy, còn đang nhanh chóng biến mất.
"Chẳng lẽ muốn đi vào bên trong tinh bích thì phải đánh từng quyền từng quyền tới sao?"
"Như vậy... Có phải là quá ngu rồi không?"
"Nhưng mà ta cũng không cần lo vấn đề kiệt sức, có thể rút lui bất cứ lúc nào... Lặp lại bao nhiêu lần, mặc kệ thông đạo bao dài thì chắc chắn cũng đả thông được."
Phương Tịch sờ cằm, ngắm nhìn Huyền Tinh Bích rồi chợt khẽ ồ lên.
Mặc dù hình thức bên ngoài hoàn toàn không giống nhưng Huyền Tinh Bích mang đến cho hắn cảm giác giống y hệt Long Văn Bích từng ở Tinh Thần Tiên Phủ rồi sau đó hắn đã chuyển vào Địa Tiên Linh Cảnh.
"Hay nói là... Long Chương Văn?"
"Huyền Tinh Bích chủ yếu dựa vào Long Chương Văn làm cơ sở, bởi vậy mới có hiệu quả phục hồi từ từ sao?"
"Không... Ngoại trừ Long Chương Văn ra thì phải có cả Phượng Triện Văn... Nếu chỉ mỗi Long Chương Văn thì e là không đạt đến cấp độ thần dị."
Phương Tịch càng nhìn thì mắt càng sáng lên.
Giờ này khắc này, vật Tiên gia ở sau Huyền Tinh Bích đã bị hắn xem nhẹ.
Huyền Tinh Bích này lại là kỳ vật do pháp tắc thời gian và pháp tắc hư không kết hợp sinh ra!
Nếu có thể dốc lòng lĩnh hội thì sẽ trợ giúp rất nhiều cho tạo nghệ Long Chương Văn và Phượng Triện Văn của hắn bây giờ.
'Có lẽ... Thời cơ đột phá Long Chương Văn của ta ngay ở đây rồi? !'.
Đôi mắt của hắn sáng rực, dưới chân hiện ra một đám mây màu xanh.
Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang vô cùng mềm mại tuôn ra hóa thành một ngọc đài.
Phương Tịch ngồi khoanh chân trên ngọc đài, nhìn chăm chú về phía trước ngọc đài rồi bắt đầu lĩnh hội.
'Có thể mưu đồ vật Tiên gia ở phía sau Huyền Tinh Bích đều không phải Hợp Thể bình thường... Cũng không biết đã chuẩn bị thủ đoạn cỡ nào?'.
'Nếu ta mạo muội làm địch thì sẽ có khả năng lật thuyền trong mương...'.
'Còn không bằng tĩnh tọa lĩnh hội, chờ khi bí cảnh mở ra lần sau kết thúc lại dùng lực lượng Chư Thiên Bảo Giám mà vào...'.
'Như vậy dù có khả năng bỏ lỡ cơ duyên nhưng hơn ở an toàn!'.
Đối với hắn thì những vật Tiên gia kia cũng không cần vội, bởi vậy hắn có thể ngồi vững trên Điếu Ngư Đài.
Giờ này khắc này, lĩnh hội Long Chương Phượng Triện mới là chuyện quan trọng nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận