Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 558: Đấu giá

Mấy ngày sau.

Trong một động phủ.

Phương Tịch bố trí trận pháp phòng ngự ở bên ngoài rồi mới ngồi xuống khoanh chân, hắn cầm một lệnh bài đen nhánh trong tay.

"Đấu giá như vậy cũng thú vị..."

Hắn thì thào, nhớ lại quy tắc của đại hội đấu giá mà Hắc Huyền Thượng Nhân đã nói với hắn.

Thật ra đại hội đấu giá lần này chia làm hai lần.

Một minh đấu, một ám đấu.

Minh đấu đương nhiên cũng giống với những hội đấu giá trước kia, các tu sĩ tiến vào phòng đấu giá, sau đó người ra giá cao thì được mua.

Mà nghe nói ám đấu rất thú vị, còn phải nhờ lệnh bài đen nhánh trong tay hắn và lực lượng của trận pháp.

"Hi vọng có thể có thứ ta cần."

Phương Tịch thì thào rồi nhắm mắt lại.

Hôm nay hắn đến đây chủ yếu vẫn là vì truyền thừa luyện đan và Huyết Hà Thạch, đương nhiên nếu có ma hỏa gì đó, thậm chí loại như Thăng Vân Đan thì hắn không ngại mà mua về.

Thời gian như nước.

Rất nhanh đã đến thời điển đại hội đấu giá cử hành.

Phương Tịch vẫn một bộ thanh sam, đầu đội trúc lạp, bước vào hội trường của đại hội đấu giá.

Nơi đây mái cong, đấu củng, xây dựng rất nhiều cung điện, còn có linh tuyền nước chảy, cầu nhỏ trúc đình... Tiên khí dào dạt, vô cùng độc đáo ưu nhã.

Mà đại hội đấu giá thì tiến hành trong tòa Tinh Thần Điện lớn nhất.

Cung điện này rộng đến mức có thể chứa được mấy vạn tu sĩ.

Phương Tịch làm Nguyên Anh lão quái, dù chỉ là tán tu nhưng vẫn được hưởng đãi ngộ phòng riêng, lúc này hắn cầm thiếp mời do Hắc Huyền Thượng Nhân tặng, ung dung bước vào trong Tinh Thần Điện.

Trong mắt hắn xuất hiện một tia tử quang, đánh giá đại môn của hội trường đấu giá, hắn cũng không phóng thần thức ra mà chỉ mơ hồ cảm ứng tu vi của những người đến.

'Không tệ không tệ, tu sĩ Nguyên Anh cũng có không ít...'.

Đúng lúc này, hai bóng người, một trước, một sau tiến vào Tinh Thần Điện, người đi đầu là một lão giả mặc hắc bào, Phương Tịch tương đối quen thuộc, đúng là Hắc Huyền Thượng Nhân.

Người kia thì mặc một bộ bích lục y bào, mặc như quan ngọc, trên đầu đội kim quan, tu vi cũng ở Nguyên Anh sơ kỳ nhưng khiến Phương Tịch có cảm giác khác thường.

'Người này... Có vấn đề rất lớn!'.

Hắn tu luyện Khô Vinh Quyết nên có thể mơ hồ cảm ứng được sinh mệnh lực của tu sĩ thế nào.

Mà vị tu sĩ kim quan này mang đến cho Phương Tịch cảm giác nguyên khí sinh mạng có phần quá sung mãn...

'Dù là tu sĩ luyện thể thì cũng không thể đến mức như vậy, chẳng lẽ...'.

Phương Tịch tiến lên nghênh tiếp: "Hắc Huyền đạo hữu..."

"Thiên Khôi đạo hữu..."

Hắc Huyền Thượng Nhân chắp tay, nói với Phương Tịch: "Dù ngươi chưa từng gặp vị đạo hữu này nhưng chắc chắn đã từng nghe danh hào của hắn - Bích Ngọc Chân Quân!"

"Thì ra là Bích Ngọc Chân Quân tán tu tấn thăng Nguyên Anh ở hơn năm mươi năm trước sao?" Phương Tịch chắp tay: "Bái kiến đạo hữu..."

"Thiên Khôi đạo hữu khách khí rồi, mọi người đều là tán tu, ta cũng có hứng thú rất nhiều với Khôi Lỗi Thuật sở trường của đạo hữu, sau này phải lĩnh giáo nhiều hơn..."

Khóe miệng Bích Ngọc Chân Quân mỉm cười, phong độ phiên phiên.

Nhưng một đạo thần thức cường đại hơn Nguyên Anh sơ kỳ lại mờ mịt đã không chút khách khí nào mà lan đến nhưng lại bị dị bảo trúc lạp bắn ra không chút khách khí.

Phương Tịch nói nhất định rồi tự lên tầng hai, bước vào phòng.

Trong nháy mắt trước khi tiến vào phòng bao, đôi mắt của hắn có chút u ám, một cái tiểu ấn hắc mộc rơi vào bàn tay đang giấu trong ống tay áo của hắn.

Trong nháy mắt, Phương Tịch đã rơi vào trạng thái động không động của Khô Vinh Huyền Quang.

Dưới trạng thái này hắn có thể cảm ứng rõ được tình trạng thọ nguyên của các tu sĩ.

'Nhìn Hắc Huyền Thượng Nhân có vẻ giả yếu nhưng thật ra vẫn còn sống được hơn năm trăm năm nữa...'.

'Tên Bích Ngọc Chân Quân này... Vẫn có thể sống hơn hai nghìn năm sao?'.

Phương Tịch tiến vào phòng bao, đóng cấm chế đại môn lại, trên mặt hiện ra một tia cười lạnh: "Cho dù tu sĩ Hóa Thần của Nhân Gian, e là cũng không sống lâu bằng hắn, đây cũng không phải điều mà bất kỳ đan dược hay bí thuật tăng thọ nguyên có thể làm được, người này nhất định à yêu tu!".

Hắn nhớ lại sự tích đối phương tiến cấp Nguyên Anh ở mấy chục năm trước thì trong lòng càng chắc chắn hơn.

'Hơn nữa... Con Tử Lôi Kỳ Lân cấp bốn thượng phẩm, cũng chính là Nguyên Anh hậu kỳ hung hăng cắn ta... Chẳng lẽ chính là Lưỡng Nghi Thông Nguyên Công ở phía sau của Thiên Yêu Lục Tiên Sách?'.

Phương Tịch ngồi khoanh chân, yên lặng nhớ số căn phòng bao của Bích Ngọc Chân Quân.

Sau một lúc hắn đả tọa thì một tiếng ngọc khánh truyền đến, mang theo công hiệu bình tâm, vang vọng toàn hội trường.

Tất cả tu sĩ đều chuyển ánh mắt lên đài đấu giá.

Chốc lát, một đạo hắc quang bay lên đài đấu giá, một tu sĩ trung niên mặc kình trang đen hiện ra.

Tu sĩ trung niên này có gương mặt không đáng chú ý nhưng khí tức lại đạt đến Nguyên Anh hậu kỳ, chính là vị Thái Thượng trưởng lão của Hắc Long Tông!

Khiến người khác phải khắc sâu ấn tượng chính là quanh thân người này luôn có một hư ảnh hắc long lượn quanh.

Khí tức của hư ảnh này khủng bố đến mức đạt đến trình độ cấp bốn trung phẩm, chính là một món bảo vật thông linh hộ thân, còn có thể tùy thời phóng ra giết địch.

'Nghe đồn rằng vị đại tu sĩ này đã từng đánh giết một con Giao Long cấp bốn trung phẩm, cũng bắt được hồn phách của nó vào ta mà luyện ra một thần thông hộ thể, xem ra không giả.'.

Phương Tịch thầm khen ngợi trong lòng thì đã nghe tiếng nói của vị đại tu sĩ:

"Bản tọa Hắc Thiên, hoan nghênh các chị đến tham gia hội đấu giá, hi vọng chư vị đều có thể mua được vật trong lòng."

Giọng của Hắc Thiên khàn khàn, mang theo một loại từ tính đặc thù.

Hống!

Sau khi y nói xong câu này thì đã nghe một tiếng long ngâm vang lên, cả ngươi y lập tức bị một đạo quang mang hình rồng bao vây, tiến vào trong một căng phòng bao.

Xem ra vị đại tu sĩ này cũng biết tích cách của bản thân không thích hợp chủ trì đại hội như vậy.

Mà chờ sau khi Hắc Thiên Tôn Giả xuống đài, một vị nữ đấu giá sư phong tình vạn chủng dẫn theo thị nữ, yêu kiều cười khẽ lên đài: "Lần hội đấu giá này chính thức bắt đầu... Vật phẩm đấu giá đầu tiên, năm viên Ngũ Hành Kết Kim Đan!"

Cô ta vỗ tay, năm thị nữ, mỗi người bưng một cái khay có một viên đan dược lên trước.

Nhưng tu sĩ ở đây không khỏi dồn dập quăng ánh mắt hứng thú đến.

Rất nhiều tu sĩ Trúc Cơ mặt đầy vẻ nôn nóng: "Quả nhiên vật đấu giá đầu tiên đã là loại linh đan này, trên danh sách đấu giá có viết năm viên Ngũ Hành Kết Kim Đan này chính là mỗi hệ Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ có một viên..."

Phương Tịch không có nhu cầu gì với Ngũ Hành Kết Kim Đan nên cũng chỉ lẳng lặng nhìn những tu sĩ ở dưới tranh đoạt, mỗi một viên Kết Kim Đan đều đấu đến giá trên trời, vượt qua trăng vạn linh thạch hạ phẩm.

'Mỏ linh thạch ở Tây Mạc khá nhiều nên giá cả đan dược tăng lên không ít...'.

Hắn thầm cảm khái trong lòng thì lại nhìn thấy vị mỹ phụ nhân kia đang giới thiệu một bình chất lỏng năm màu.

Đây là Ngũ Hành Hóa Linh Dịch, có lợi ích rất lớn với tu sĩ Kết Đan tu hành.

Chờ sau các loại đan dược chữa thương, tăng phúc thần thức thì là một vòng đấu giá pháp bảo...

Phương Tịch nhàm chán ngáp một cái, cho đến khi hội đấu giá đã tiến hành được một nửa thì vị mỹ phụ nhân này mới cười hé môi đỏ: "Vật đấu giá tiếp theo chính là truyền thừa luyện đan cấp bốn trung phẩm Lang Huyên Đan Thư... Trong đó không những có rất nhiều thủ pháp luyện đan tuyệt diệu mà còn có sáu đan phương cấp bốn và rất nhiều đan phương cấp hai, cấp ba..."

"Cuối cùng đã đến rồi."

Đôi mắt của hắn sáng lên, mà cũng có rất nhiều tu sĩ Nguyên Anh động tâm như hắn.

Dù sao truyền thừa như vậy tuyệt đối là nội tình của tông môn.

Dù tông môn rách nát cũng chưa chắc có tu sĩ nguyện ý lấy ra.

"Nhu cầu của chủ nhân vật đấu giá ở đây, nếu có linh tài ở trong đó thì mời báo giá..."

Mỹ phụ nhân vỗ tay, một bảng cáo thị lơ lửng bay lên, tỏa sáng bốn phía, khiến tu sĩ ở bất kỳ góc độ nào cũng có thể nhìn thấy.

"Thái Ất Kim Tinh, Thiên Hà Chân Thủy, Giáp Mộc Chi Linh..."

Phương Tịch nhìn lướt qua thì sắc mặt đã đen thui.

'Quả nhiên đến đẳng cấp này thì cơ bản không có chuyện dùng linh thạch hạ phẩm đấu giá... Trừ phi thế lực lớn có cần gấp rất nhiều linh thạch, nhưng chuyện tốt như vậy cũng sẽ không tiện nghi cho người ngoài... Gần như toàn bộ đều dùng vậy đổi vật.'.

Quan trọng là loại thiên tài địa bảo hiếm thấy này, không nói hắn cũng không có mà dù có thì hắn cũng không nỡ lấy ra để đổi truyền thừa luyện đan.

"Chuyện không như ý chiếm sáu, bảy phần mười cuộc sống mà..."

Phương Tịch bĩu môi, tâm bình khí hòa ngồi xuống.

Làm trường sinh giả, tâm tình rất quan trọng.

Về phần chút chuyện không như ý này... Kiểu gì thời gian cũng san bằng tất cả.

"Tại hạ có một khối Giáp Mộc Chi Linh chỉ là có chút sức mẻ... Chẳng biết có phù hợp nhu cầu của người bán không?"

Lúc này một tiếng nói ôn nhuận như ngọc vang lên.

Phương Tịch nhướng mày, mỉm cười: "Xem ra truyền thừa này cũng có duyên với ta?"

Hắn nhận ra chủ nhân của tiếng nói này, chính là Bích Ngọc Chân Quân.

Vừa nghĩ đến đây thì Phương Tịch đã lẳng lặng nhìn đối phương trang bức, giao dịch với mỹ phụ nhân, cuối cùng thành công lấy được Lang Huyên Đan Thư.

...

"Vật đấu giá tiếp theo chính là một hỏa chủng linh hỏa!"

Phương Tịch vốn hài lòng ngồi xếp bằng, sau khi nghe giọng nói của mỹ phụ nhân thì không khỏi bật dậy.

"Loại linh hỏa nào?"

"Trước đó cũng không nhìn thấy trong danh sách có vật này mà?"

"Xem ra là người bán lâm thời tăng thêm!"

Trong tiếng nghị luận ầm ĩ của các tu sĩ, mỹ phụ nhân sai một thị nữ bưng khay tiến lên.

Ở trong khay chính là một cái bình bát đen nhánh.

Bình bát này có tạo hình cổ xưa, mặt ngoài còn có từng cấm chế Phạn văn, tản ra một vầng kim quang giống như một chiếc kim sắc cà sa hơi mờ phong ấn một đoàn hỏa diễm trong bình bát.

"Vậy mà phải dùng Phật bảo để phong cấm... Xem ra đây là một loại linh hỏa của ma đạo rồi."

Ánh mắt của Phương Tịch lộ ra vẻ hứng thú.

"Hắc hắc... Chỉ nhìn Phật bảo thì đã biết uy lực của đoàn hỏa diễm này không nhỏ."

Tiếng cười quái dị truyền đến, hỏi vấn đề mà Phương Tịch cũng muốn hỏi: "Không biết hỏa diễm này có lai lịch ra sao?"

"Hóa ra là Vân Mông Ma Quân, còn xin chờ một chút..."

Dường như mỹ phụ nhân nhận ra giọng nói này, sắc mặt của cô ta hơi đổi, lấy một lênh bài cấm chế ra, thả lỏng một chút phong ấn của Phật bảo.

Vù vù!

Một tia lửa đỏ như máu lập tức từ trong cấm chế bốc lên, mang theo tiến thét khiến người khác phải tê cả da đầu.

Linh diễm này tên là Hóa Cốt Huyết Diễm, chính là linh hỏa ma đạo, phải là tu sĩ tu luyện công pháp huyết ma đến cảnh giới cực kỳ tinh thâm mới có thể hao tổn nguyên khí, phối hợp với rất nhiều kỳ trân dị bảo ma đạo mà cô động thành..."

Mỹ phụ nhân vừa nói vừa lấy một khúc xương trắng từ trong túi trữ vật ra.

Khúc xương này trong suốt như ngọc, mang theo một cỗ uy nghiêm nhàn nhạt, vậy mà chính là xương của yêu thú cấp bốn.

"Đây là một khúc xương của Giao Long cấp bốn... Mời các vị xem."

Mỹ phụ nhân kháp một pháp quyết thi triển pháp thuật khống vật, khống chế xương trắng bay chậm đế phía trên của huyết sắc hỏa diễm.

Hừng hực!

Một tia huyết hồng hỏa diễm chạm lên xương trắng thì lập tức bao phủ như giòi trong xương vậy.

Sau đó...

Thời gian cơ hồ không đến chốc lát thì khúc xương trắng này đã nhanh chóng hòa tan trong hỏa diễm.

Uy năng như vậy, ngay cả một đám tu sĩ Nguyên Anh cũng phải kinh hãi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận