Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 220: Thiên Ti Khống Khôi Quyết

Hôm nay, sau khi hoàn thành tu luyện, Phương Tịch thản nhiên xuất quan.

Diện tích của đình viện trong Đào Hoa Các rộng rãi, trồng rất nhiều cây đào, với khí hậu bốn mùa đều như mùa xuân trong trận pháp, từng cánh hoa đào bay múa vô cùng đẹp mắt.

Hồ nước trong đình viện, Đại Thanh Ngư lúc thì lặn sâu dưới đáy, khi thì trồi lên mặt nước, đớp cánh hoa đào.

"Một con cá ương tham ăn..."

Phương Tịch cười mắng, đối với con linh thú này hắn cũng khoan dung, dù sao thì cũng đi theo mình nhiều năm rồi.

Về phần suy nghĩ đổi linh thú?

Linh thú cấp hai tương đối khó tìm, về phần đến Đại Lương thế giới mang một con đến?

Căn bản Phương Tịch chưa từng có ý định này, bởi vì khi yêu thú đến cấp hai, chắc chắn sẽ thức tỉnh một phần linh trí. Có ký ức và năng lực giao lưu.

Đến lúc đó, bí mật xuyên không của bản thân có khả năng bị bại lộ.

Dù mình có thể dùng thần thức để nô dịch, lạc ấn... Nhưng khế ước nô dịch cũng không an toàn, vạn nhất gặp phải Kết Đan lão tổ, vậy thì hoàn toàn có khả năng giải trừ.

Bởi vậy dù Thái Tuế lao khổ công cao cũng bị Phương Tịch ném đến Đại Lương thế giới nuôi thả, không có ý định mang đến Nam Hoang.

"Vẫn là khôi lỗi tốt hơn... Ít nhất nó khôi phản bội."

Về phần tin đồi rằng khôi lỗi thông linh, tự sinh linh tính?

Nhưng khôi lỗi cấp hai còn chưa đủ tư cách, nếu là khôi lỗi cấp bốn, năm trong truyền thuyết thì còn có khả năng...

"Công tử!"

Kim Linh mặc một bộ nhu quần vàng, quanh thân có từng tua rua, khom người hành lễ: "Hôm nay là đại thọ sáu mươi của công tử, nô tỳ chúc công tử vạn thọ vô cương!"

Gọi lão gia nghe hơi già, bây giờ Phương Tịch cùng thích người khác gọi hắn là công tử hơn.

Dù sao thì so với thọ nguyên bốn trăm hai mươi năm dài dằng dặc, sáu mươi tuổi chỉ tương đương với người thường bốn mươi lăm tuổi, có quá trẻ đâu.

"Đúng vậy, ta đã sáu mươi rồi sao?"

Phương Tịch sờ sờ gương mặt của mình, hơi hoảng hốt.

Cái bóng phản chiếu trong hồ nước thì mình vẫn là thiếu niên nhanh nhẹn dưới Đào Hoa thụ, không có chút vẻ già nua.

Loại trẻ tuổi sinh cơ bừng bừng này dù là Kim Linh cũng ao ước.

Đại thọ sáu mươi của Phương Tịch trôi qua rất vắng vẻ, không có bằng hữu nào đến chúc mừng.

Hắn đơn giản mở một bình linh tửu uống với Kim Linh, cũng xem như đã qua.

Rượu là Đào Hoa Nhưỡng.

Lúc uống rượu này, Phương Tịch không khỏi nhớ Đào Hoa đảo.

Cũng không biết bây giờ những cố nhân kia thế nào?

Mà tin tức mình Trúc Cơ ở Bạch Trạch Tiên Thành cũng chỉ là tin tức nhỏ, không biết có truyền về Đào Hoa đảo hay không?

Tròng lòng hắn chợt có ý định áo gấm về quê, nhìn một chút, nhưng rất nhanh ý tưởng này đã bị hắn áp chế lại.

Hồ Vạn Đảo liên tục biến đổi, còn có Tống Thanh nhìn chằm chằm, lúc mày mà mạo muội ra khỏi thành là sốt ruột muốn đấu pháp sao?

Mặc dù hắn tự nghĩ bản thân cũng là một tay hảo thủ trong Trúc Cơ sơ kỳ, lại có khôi lỗi tương trợ, có thể đấu mấy chiêu với tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ.

Nhưng Tống Thanh kia tu vi cao thâm, lại có dị bảo trong tay, đấu pháp với y có khả năng lật xe.

Thiên Đan Các!

Phương Tịch ngẩng đầu, quan sát bảng hiệu.

Chỗ này chuyên mua bán đan dược, đan phương... Nghe nói có hậu trường là Di Lăng Cốc ở Võ Quốc.

Di Lăng Cốc cũng là Kim Đan đại tông có Kết Đan lão tổ tọa trấn, đồng thời truyền thừa có thứ tự, đã trải qua ngàn năm gian nan mà không ngã.

Có chút khác với hai nước Việt, Mộc, nghe nói tu tiên giới Võ Quốc tương đối ổn định.

"Vị tiền bối này, xin hỏi ngài cần gì?"

Phương Tịch bước vào trong, lập tức gặp được một nữ tiểu nhị Luyện Khí hậu kỳ người khoác lụa mỏng tiến lên, duyên dáng thi lễ.

'Quả nhiên trong nội thành khác với ngoại thành, một tiểu nhị cũng là nữ tu xinh đẹp Luyện Khí hậu kỳ...'.

Hắn thầm cảm khái, trầm giọng nói: "Mỗ gia cần đan phương cấp hai, loại bổ sung khí huyết..."

Cư ngụ ở Bạch Trạch, rất khó!

Dù trong túi của Phương Tịch có rất nhiều tài liệu yêu thú cấp hai nhưng không tiện xuất ra, hắn nghĩ tới nghĩ lui, hay là tiếp tục luyện đan.

Nhưng mà hắn cũng không định bại lộ năng lực luyện chế Trúc Cơ Đan của mình, tránh trở thành công cụ hình người.

Tu sĩ Trúc Cơ có thần thức phụ trợ. tu luyện thuật Luyện Đan cấp một tương đối nhẹ nhõm mà thuật Luyện Đan cấp hai thì cần tiêu hao rất nhiều tài nguyên.

Phương Tịch chuẩn bị chuyên công đan phương cấp hai hiếm thấy, sau đó dùng nó để kiếm tiền, cũng không cần kiếm quá nhiều chỉ có thể ở lâu trong Bạch Trạch Tiên Thành là được.

Bây giờ linh căn của hắn tăng lên, thọ nguyên dài, không cần cắn thuốc tu hành, chỉ muốn chậm rãi đả tạo tu luyện ở trên linh mạch cấp hai.

"Khách quan mời..."

Thị nữ nghe xong, ánh mắt lập tức sáng lên, dẫn Phương Tịch đến từng quầy, cười nói tự nhiên: "Đan phương hấp hai loại khí huyết, bản lâu có ba loại, theo thứ tự là Thất Bảo Xà Huyết Đan, cần dùng tinh huyết yêu xà cấp hai làm chủ tài, còn có Xích Long Đan dùng Xích Long Chi trăm năm làm chủ tài, cùng Thú Huyết Đan dùng tài liệu yêu thú cấp hai và huyết dịch luyện chế..."

Phương Tịch xem kỹ từng cái.

Ba loại đan phương cấp hai này lấy Xích Long Đan phẩm cấp cao nhất, đến cấp hai trung phẩm đồng thời dược lực mạnh mẽ, thích hợp tu sĩ Luyện Thể phục dụng.

Thật ra tu sĩ Luyện Thể đều ít lưu ý, đan dược loại khí huyết thì rất hiếm.

Có thể có ba đan phương đã không tệ.

'Đáng tiếc ta không có linh dược, thu gom quá phiền phức...'.

Ngay lập tức Phương Tịch đã bỏ qua Xích Long Đan nhìn về phía dùng chủ tài tài liệu yêu thú và phụ tài linh dược.

Trong đan dược cấp hai phụ tài không yêu cầu quá nhiều năm, mấy chục năm là được, cũng xem như tương đối dễ thu gom.

"Thất Bảo Xà Huyết Đan dược lực tinh thuần, đáng tiếc là nhất định phải dùng tinh huyết yêu xà, hàng tồn trong tay ta không còn nhiều..."

"Thú Huyết Đan đứng hàng cấp hai hạ phẩm, tài liệu cần thiết đơn giản nhất, tinh huyết và cốt nhục của yêu thú cấp hai đều có thể, phụ tài là linh dược... Sau khi dùng, tai hoạ ngầm khí huyết pha tạp, đan độc quá nhiều."

Phương Tịch nhìn lướt qua, lập tức quyết định: "Lấy đan phương Thú Huyết Đan đi..."

"Đan phương này giá năm trăm linh thạch, tiền bối cần phát thệ không được tiết lộ cho người khác."

Thị nữ cười nói tự nhiên trả lời.

'Một đan phương đã năm trăm linh thạch, những tên Luyện Đan sư kia làm sao có nhiều đan phương như vậy...'.

Phương Tịch chửi bậy trong lòng.

Cùng lúc đó, hắn hơi hối hận lúc trước không cẩn thận chọn lựa ở Vạn Pháp Các một phen.

Vạn Pháp Các cũng là Đại thương hào trong nội thành, tầng hai càng khó vào.

Trừ phi ở Bạch Trạch Tiên Thành tiêu rất nhiều linh thạch, trở thành khách quý hoặc có người đảm bảo.

Lần trước, may mà có Viên đạo hữu Viên Phi Hồng.

Lần sau muốn đi vào được thì không biết phải chờ đến khi nào.

Thậm chí Phương Tịch còn hoài nghi, cho dù trong tầng hai Vạn Pháp Các thì tỉ lệ lớn truyền thừa luyện đan cấp hai cũng không hoàn chỉnh, trong đan thư cũng chỉ có vài đan phương cấp hai.

Dù sao thì luyện đan cũng là tay nghề ăn ngon, Bạch Phong Sơn không đến mức mang tài nguyên chia sẻ cho ngoại nhân.

Trong lòng chửi bậy một câu, nhưng Phương Tịch vẫn ngoan ngoãn móc linh thạch ra, rồi phát thề, mới lấy ngọc gian trong tay của thị nữ.

Sau khi thần thức tiến vào bên trong, từng kiện tài liệu luyện đan, thậm chí thủ pháp, khẩu quyết đã xuất hiện.

"Tài liệu phụ trợ Cửu Hóa Xương Bồ, Hồn Ngọc Diệp, Bích La Căn... Năm mươi năm trở lên, còn được, không quá khó tìm..."

Phương Tịch chọn trúng Thú Huyết Đan là bởi vì trong túi trữ vật của hắn còn rất nhiều tài liệu yêu thú cấp hai.

Lúc trước hắn cũng không mang tất cả yêu thú cấp hai chế tác thành khôi lỗi.

Lúc này có thể thay đại lượng tài nguyên tiêu hao, đủ để chèo chống mình nhập môn Thú Huyết Đan, thậm chí đẩy tỉ lệ thành đan đến mức đủ lợi nhuận.

Buổi tối.

Đào Hoa Các.

Sau khi Kim Linh hầu hạ xong đã vào thiên phòng nghỉ ngơi.

Phương Tịch đóng cửa phòng, mở trận pháp bảo vệ.

Trận pháp của Đào Hoa Các tuy tốt nhưng hắn vẫn âm thầm tăng thêm mấy chỗ.

Đặc biệt là bố trí Ất Mộc Thần Lôi tàn trận ở xung quanh Tu Luyện thất để tăng cường lực phòng ngự.

Lúc này, hắn bước vào trông tĩnh thất tu luyện, cảm nhận linh khí nồng nặc, không khỏi thầm hài lòng.

"Hôm nay đi ra ngoài không chỉ mua được đan phương Thú Huyết Đan còn mua được hơn phân nửa phụ tài..."

"Nhưng mà cũng không vội luyện đan..."

Phương Tịch cũng không lấy Tử Ngọc Lô ra mà đảo tay lấy ngọc giản ra để tìm hiểu kỹ.

Đây là truyền thừa khôi lỗi cấp hai mà hắn láy được ở tầng hai Vạn Pháp Các.

Lúc trước hắn lợi dụng hạt giống Yêu Ma Thụ để khống chế thi thể yêu thú cấp hai bị mất đi sự linh hoạt, chỉ có thể tính là khôi lỗi chuẩn cấp hai.

Lúc này đương nhiên hắn muốn bù đắp thiếu hụt.

Khôi Lỗi Thuật cấp hai này đến rất đúng lúc!

"Khôi lỗi, dùng kim loại, vật liệu gỗ, thậm chí xương cốt yêu thú làm nguyên vật liệu chế tạo... Riêng phần mình đều có công năng khác nhau..."

Nội dung trong Khôi Lỗi Thuật này khiến Phương Tịch mở rộng tầm mắt.

Ít nhất đối với những vết thương trên khôi lỗi cấp hai của hắn thì hắn đã có cách tu bổ.

Hắn xem đến phần Khôi Lỗi Thuật cuối cùng, đã thấy bí thuật liên quan đến khống chế khôi lỗi - Thiên Ti Khống Khôi Quyết!

"Công pháp phụ trợ này cũng chia ba tầng, tu luyện thành tầng thứ nhất thì có thể phân thần hóa niệm, phân ra hai đạo thần thức phụ, tiến vào trong khôi lỗi để chủ trì đại cục, từ đây khống chế khôi lỗi cũng như điều khiển cánh tay, như phân thân. . ".

"Tu luyện thành tầng thứ hai thì có thể phân ra bốn đạo thần niệm, tầng thứ ba tám đạo... Khi những đạo thần niệm này bị tổn hại thì thần thức của tu sĩ cũng bị tổn thương."

Sắc mặt Phương Tịch dần dần trở nên ngưng trọng: "Bởi vậy có Khôi Lỗi sư cũng không phân thần hóa niệm mà dùng thần thức làm tơ, khống chế sơ sơ... Dùng như vậy thì khôi lỗi cũng linh hoạt hơn ma bộc của ta..."

Thật ra sau khi xem hết bí thuật của Khôi Lỗi sư xong, Phương Tịch hơi thất vọng.

Bây giờ hắn xuyên không đến thế giới thứ hai hơi kỳ dị, chỉ có thần thức có thể xuyên không, bởi vậy hắn muốn tìm vài công pháp liên quan đến thần thức, cái loại mà có thể dùng thần thức công kích hoặc phòng ngự.

Thế nhưng... Mặc dù bí thuật tu luyện của Khôi Lỗi sư cũng liên quan đến thần thức nhưng cùng với mong muốn của hắn hoàn toàn là hai chuyện khác nhau.

"Quên đi, bí thuật thần thức vẫn có thể tiếp tục tìm kiếm... Dù sao ta cũng có nhiều thời gian, không vội..."

"Trước mắt thứ ta cần cũng chính là thời gian, chậm rãi lắng đọng, hơn nữa cũng là chờ ảnh hưởng của tin tức tiêu cực qua đi, mới có thể ra ngoài xã giao, kết giao đồng đạo, mở rộng con đường nhân mạch và tài nguyên..."

Nghĩ đến đây, Phương Tịch thu hồi ngọc giản Khôi Lỗi Thuật, lấy Tử Ngọc Lô ra.

Pháp lực ngưng tụ thể lỏng trong cơ thể hắn, tức thì tản ra một đạo chân hỏa xanh, di chuyển dọc theo kinh mạnh đến lòng bàn tay.

Phương Tịch lật tay một cái, đạo chân hỏa xanh này đã bay đến dưới đáy Tử Ngọc Lô, bắt đầu cháy hừng hực.

Đây là Tiên Thiên Chân Hỏa mà chỉ có tu sĩ Trúc Cơ mới có, bật luận là dùng để luyện đan hay là luyện khí đều diệu dụng vô tận.

Thần sắc hắn trở nên nghiêm nghị, lấy từng loại tài liệu Thú Huyết Đan ra, bắt đầu luyện đan...
Bạn cần đăng nhập để bình luận