Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 517: Độ kiếp

"Bây giờ dựa vào tư chất Mộc linh căn thượng phẩm phối hợp với Ất Mộc Pháp Thân của ta... Thì tốc độ tu luyện phải vượt xa Thiên linh căn hệ Mộc rồi chứ?"

"Nếu lại luyện thành Vạn Cổ Trường Thanh Thể thì sẽ có hi vọng phi thăng, có hi vọng trường sinh rồi..."

Trên mặt của Phương Tịch hiện ra vẻ vui mừng, tiếp theo hắn lại có chút phiền não.

Thủy tổ Yêu Ma Thụ cũng đã trồng rồi, còn trồng trên linh mạch cấp bốn, nhưng dường như Trường Sinh Thuật của hắn cũng không có tiến bộ gì.

"Ngàn năm Ất Mộc Pháp Thân, vạn năm Vạn Cổ Trường Thanh Thể..."

Nhớ lại miêu tả trong Trường Sinh Thuật, sắc mặt Phương Tịch lập tức có chút khó coi: "Với tốc độ phát triển của Yêu Ma Thụ thì không đến mức vậy mới phải... Là do phẩm cấp của Thủy tổ Yêu Ma Thụ không đủ, hay là... Linh mạch cấp bốn cũng không đủ đây? Thậm chí Trường Sinh Thuật có thiếu sót, còn thiếu quan khiếu nào đó?"

Hắn bắt đầu dốc lòng nhớ lại giao dịch với lão quỷ, còn có sơ hở mà đối phương lộ ra trong lời nói và công pháp...

"Bí cảnh Trường Thanh Viên... Đường của lão quỷ, vật quý giá nhất không thứ nào qua được Ngưng Anh Đan, còn đường ta đi thì chính là Cửu Thiên Tịnh Hoa Thủy... Nhìn từ chuyện lão đã sớm truyền thụ Khô Vinh Huyền Quang cấp bậc đại thành cho Triển Đồ thì ngay từ đầu lão đã muốn quét ta..."

"Nói cách khác... Lão đối với Cửu Thiên Tịnh Hoa Thủy là nhất định phải lấy được."

"Cửu Thiên Tịnh Hoa Thủy chính là hỗn hợp các thiên địa linh dịch như Tạo Hóa Linh Dịch, Tam Quang Thần Thủy, Vạn Niên Linh Nhũ, Nguyên Anh cũng khó gặp, lại qua tay Hóa Thần Tôn Giả luyện chế mà thành, chẳng lẽ nó còn có hiệu quả đặc biệt gì đó với tu luyện Trường Sinh Thuật hay sao?"

Vừa nghĩ đến đây, Phương Tịch lập tức đi vào động phủ Sơn Hải Châu.

Cửu Thiên Tịnh Hoa Thủy vẫn bị phong ấn trong đá thủy tinh thất thải, nhìn như mộng như ảo, mơ hồ có ánh sáng...

Linh dịch này Phương Tịch vẫn luôn trân tàng, lại không có tác dụng lớn gì.

Nhưng có thể tưởng tượng được, nếu thả tin tức ra thì dù Hóa Thần Tôn Giả cũng phải động tâm.

"Bất kể thế nào... Dù sao cũng phải thử một lần."

"Dù sao Trường Sinh Thuật cùng Khô Vinh Quyết là một bộ, có lẽ Thanh Đế Sơn luyện hóa Cửu Thiên Tịnh Hoa Thủy cũng có thần hiệu mà ta không biết?"

Phương Tịch nhẹ nhàng duỗi một ngón tay ra, Mộc linh khí nồng đậm hội tụ hình thành một cây thanh sắc trường châm.

Hắn tiến lên một bước, thanh sắc trường châm đâm vào trong thủy tinh thất thải.

Một giọt Cửu Thiên Tịnh Hoa Thủy như thủy ngân lập tức chậm rãi chảy dọc theo thanh sắc trường châm ra, rơi vào Vạn Tái Không Thanh Bình mà Phương Tịch đã chuẩn bị trước.

Tí tách!

Giọt linh dịch này ở giữa không trung dường như đã hóa thành thể rắn rồi rơi vào trong Không Thanh Bình, phát ra tiếng vang như châu lớn, châu nhỏ rơi vào khay ngọc.

Vẻ mặt của Phương Tịch hơi ngưng trọng, hắn cảm thấy trọng lượng của một giọt linh dịch này không giống bình thường, hình như so với ngũ kim cùng thể tích thì nó còn nặng hơn.

"Phong!"

Sau khi rút ra mấy giọt Cửu Thiên Tịnh Hoa Thủy thì Phương Tịch lập tức thi triển bí pháp, phong ấn lỗ hổng thủy tinh thất thải lại.

Tiếp theo hắn rời khỏi động phủ Sơn Hải Châu, đi đến cạnh Thủy tổ Yêu Ma Thụ.

Phương Tịch mỉm cười lấy Vạn Tái Không Thanh Bình ra, đến chỗ rễ của Thủy tổ Yêu Ma Thụ, mở nắp bình.

Yêu Ma Thụ run rẩy, nó truyền ra một cảm xúc khát vọng.

"Thật sự có tác dụng sao? Cũng không đúng... Cửu Thiên Tịnh Hoa Thủy đối với bất kỳ linh thực nào cũng có hiệu quả, nó có thể chữa trị tổn thương, đồng thời nhỏ một giọt thì ít nhất cũng tăng trăm năm dược linh..."

"Có thể chỉ đơn thuần là cần..."

Phương Tịch không do dự nữa, một viên Cửu Thiên Tịnh Hoa Thủy lăn xuống, rất nhanh đã bị rễ của Yêu Ma Thụ bao phủ tầng tầng, cuốn vào trong thân cây.

Hắn ngồi khoanh chân dưới gốc cây, bắt đầu tu hành Trường Sinh Thuật.

Hôm sau...

Yêu Ma Thụ dường như không có động tĩnh gì.

Nhưng Phương Tịch đã sớm luyện Yêu Ma Thụ thành hóa thân, thần sắc hắn khẽ động, một cành cây rũ xuống.

Dường như hắn nhìn thấy trên chiếc lá xanh tươi kia có một đường vân ngân sắc rất nhạt.

"Mặc dù không biết có làm được gì không nhưng có lẽ là có hiệu quả... Xem ra còn phải tiếp tục thí nghiệm!"

Trên mặt Phương Tịch hiện ra sự vui vẻ.

Thời gian như nước, tuế nguyệt như thoi đưa.

Sau khi tấn thăng linh căn thượng phẩm thì mỗi ngày Phương Tịch trừ quan sát Thủy tổ Yêu Ma Thụ ra thì rơi vào trong tu luyện cấp độ sâu.

Loại tốc độ tiến bộ vượt quá tưởng tượng, thật sự khiến người ta muốn ngừng mà không được.

Trong nháy mắt, đã hơn mươi năm qua đi.

"Chúc mừng đại thọ ba trăm năm mươi của công tử!"

Ngày hôm nay, trong Trường Thanh Điện, Chung Hồng Ngọc dẫn theo bọn người Trịnh San, Hải Đại Ngưu... Đến chúc thọ Phương Tịch.

Tuổi tác này đối với Nguyên Anh Chân Quân bình thường thì đều là hào hoa phong nhã.

Phương Tịch mặc một bộ Thanh Trúc pháp bào, càng có vẻ phiêu dật xuất trần, hắn nâng tay lên thì mọi người lập tức cảm thấy có một cỗ pháp lực nhu hòa nâng mình lên.

"Pháp lực thần thông của lão gia lại tiến nhanh, quả thật rất đáng mừng!"

Tiếng nói của Hải Đại Ngưu như hồng chung, hồng quang đầy mặt nói.

Khí tức trên người y hùng hồn, vậy mà cũng ngưng kết một viên Giả Đan, bây giờ y cũng xem như là nhân vật lão tổ một phương.

Nếu ghi chép thành lịch sử gia tộc thì đây tuyệt đối là truyền kỳ chăm chỉ của tu tiên giới.

Đương nhiên... Chủ yếu vẫn là dựa vào ôm đùi...

Phương Tịch vẫn luôn không thích náo nhiệt, hơn nữa toàn bộ tu tiên giới ba nước đều là người một nhà nên vơ vét người một nhà cũng không thú vị gì.

Đang lúc cả sảnh đường chủ và khách đều vui vẻ thì bầu trời bên ngoài chợt biến đổi.

Ầm ầm!

Mây như vảy cá hiện đầy trời, linh khí trong phạm vi trăm dặm đều tự động tụ lại, có lôi xà cuồng vũ...

Uy thế kinh khủng đó trong nháy mắt khiến sắc mặt của mấy Kết Đan đột biến: "Thiên tượng Kết Anh? Không... Đây càng giống... Thiên kiếp lúc yêu thú cấp ba tấn thăng cấp bốn? ! Sao trên đảo lại có yêu thú như vậy?"

Chung Hồng Ngọc ứng biến rất nhanh, nàng nhìn về phía Phương Tịch.

"Không sai, chính là một linh thú của bản tôn, sắp độ kiếp..."

Phương Tịch nhìn cảnh này, trên mặt lại hiện ra vẻ vui mừng: "Các ngươi đều về động phủ đi, không được ra ngoài..."

Vừa dứt lời, hắn phẩy tay áo, lập tức hóa thành một đạo thanh hồng, đi đến cạnh Thủy Tổ Yêu Ma Thụ.

Chỉ thấy Thủy tổ Yêu Ma Thụ lúc này, không những càng to khỏe hơn mà trên phiến lá xanh, chẳng biết từ lúc nào lại có thêm nhiều đường vân kim ngân lẫn lộn.

Đây là sự thay đổi từ khi nhỏ Cửu Thiên Tịnh Hoa Thủy thì đã xuất hiện.

Lúc ấy Phương Tịch tiếp tục thí nghiệm, mang phần lớn Cửu Thiên Tịnh Hoa Thủy tưới cho Thủy tổ Yêu Ma Thụ, hắn chỉ giữ lại vài giọt cuối cùng để dự bị.

Mà sau khi Thủy tổ Yêu Ma Thụ hấp thu Cửu Thiên Tịnh Hoa Thủy thì biểu hiện đặc thù chính là trên lá có thêm một số hoa văn hai màu kim ngân.

Thậm chí nếu Phương Tịch dùng thần thức kiểm tra cẩn thận thì còn có thể tìm thấy trong hoa văn có hai loại màu sắc nhàn nhạt.

Chẳng biết tại sao, sau khi phát sinh dị biến, Phương Tịch vốn đoán là thời gian Thủy tổ Yêu Ma Thụ độ kiếp sẽ kéo dài không ít, cho đến hôm nay!

Rầm!

Sau khi uẩn nhưỡng không biết bao lâu, tia thiên lôi đầu tiên âm ầm đánh xuống!

Một đạo điện quang thẳng tắp những thần kiếm đến từ bên ngoài cửu thiên, chém thẳng xuống dưới!

Đó là một tia thanh kim sắc kiếp lôi, nó mang theo khí tức hủy diệt khiến ngay cả Nguyên Anh lão quái cũng phải kiêng dè không thôi.

"Ngay từ đầu lại chính là thanh kim sắc kiếp lôi? !"

Phương Tịch nhớ rõ, Lôi Kiếp Nguyên Anh của mình, cho đến giai đoạn sau mới có loại lôi đình này.

Loại thanh kim sắc kiếp lôi này, dù lão quái Nguyên Anh sơ kỳ muốn đón đỡ cũng phải tổn thương chút nguyên khí.

Ào ào ào!

Cành lá của Thủy tổ Yêu Ma Thụ mở ra, trong nhất thời, toàn bộ Phỉ Thúy Đảo dường như cũng đang run rẩy.

Ầm ầm!

Cửu U Huyền Mộc Đại Trận khởi động theo, trận pháp này trải qua Phương Tịch không ngừng cải tiến, bây giờ nó đã vững vàng tiến vào cấp bốn!

Từng đám sương mù đen phóng lên cao hóa thành một tòa thuẫn tường.

Thanh kim sắc kiếp lôi kia đánh lên bức tường hắc vụ lại trực tiếp nổ tung, vô số kim sắc hồ quang điện bật lên nhưng cuối cùng vẫn chưa đánh tan Cửu U Huyền Mộc Đại Trận.

Xoẹt xẹt!

Thiên lôi liên hoàn, một đạo lại một đạo thanh kim sắc kiếp lôi đánh xuống nhưng tất cả đều bị Cửu U Huyền Mộc Đại Trận ngăn cản.

Đến cuối cùng, thiên lôi rốt cục phá vỡ trận pháp, Thủy tổ Yêu Ma Thụ che trời hiện ra.

Trên thân của Yêu Ma Thụ, gương mặt giống với Phương Tịch yên lặng nhìn thiên kiếp chăm chú, vậy mà như nó hiện ra một tia vui vẻ.

Vù!

Thiên địa tái đi, một tia thanh kim sắc lôi đình rất to bổ xuống, gọt đi từng tầng Ma Vực, tiếp theo đánh lên bản thể của Thủy tổ Yêu Ma Thụ.

Tán cây to lớn kia không ngừng lay động, từng tia điện hồ bật lên trong hoa văn song sắc kim ngân, dường như nó đang tiến hành một trận tẩy lễ cho Yêu Ma Thụ...

"Cũng may... Lần này, cũng không phải là trận kiếp lôi của Yêu Ma Thụ ở Đại Lương."

Năm đó Yêu Ma Thụ độ kiếp ở Đại Lương, lôi đình trên trời đều là kiếp lôi tử kim song sắc mà Phương Tịch cũng chưa từng nghe qua, trong đó còn bổ sung từng ngân triện văn, uy lực lớn đến tình trạng không thể tưởng tượng nổi.

Cho dù Thủy tổ Yêu Ma Thụ cường hoành vô song những vẫn hóa thành tro tàn dưới lôi kiếp!

Nhưng lần này, từ đầu đến cuối đều là thanh kim sắc thiên lôi, mặc dù so với lôi đình lúc Nguyên Anh độ kiếp thì mạnh hơn một chút nhưng cũng có hạn.

"Bởi vì thế giới Đại Lương không cho phép tồn tại cấp bốn trở lên xuất hiện sao? Thế giới kia đúng là có một số bí mật... Nhưng bây giờ, cây Thủy tổ Yêu Ma Thụ bị lực lượng Đạo Quả ảnh hưởng biến thành này, dường như trải qua Cửu Thiên Tịnh Hoa Thủy tẩy luyện nên nó đã hoàn toàn gột rửa lạc ấn dị thế giới trên thân, chỉ cần nó vượt qua lôi kiếp thì có thể được hoàn toàn tiếp nhận sao?"

"Thế giới Đại Lương, kháng cự tất cả tồn tại từ cấp bốn trở lên, chẳng lẽ cũng do ảnh hưởng của Đạo Quả sao?"

Ngay lúc Phương Tịch rơi vào trong trầm ngâm, cuối cùng một tia chớp toàn thân gần như hóa thành kim sắc, trong nháy mắt đã bao phủ Yêu Ma Thụ vào trong như một quang trụ.

Trên tán cây của Yêu Ma Thụ, vô số chiếc lá bay múa, bị kim sắc lôi quang đánh tan.

Nhưng mỗi chiếc lá có kim ngân song văn biến mất một chiếc lá thì uy lực của kim sắc kiếp lôi cũng giảm đi một chút.

Đến cuối cùng, đã hoàn toàn biến mất...

Sau cơn mưa trời lại sáng, cầu vòng hiện ra.

Trong loáng thoáng còn có tinh khí của lôi kiếp hóa thành cam lâm...

Yêu Ma Thụ xòe cành ra, thỏa thích nhận lấy cam lộ tẩy lễ...

"Cuối cùng... Đã cấp bốn."

Phương Tịch thì thào, thông qua Trường Sinh Thuật cảm ứng, hắn biết Thủy tổ Yêu Ma Thụ vẫn chưa nhận được năng lực hóa hình.

Nếu như nói thật sự có thay đổi gì thì dường như bây giờ cũng không phát hiện ra, còn cần quan sát nhiều thời gian hơn...

Mấy tháng sau.

Dưới Yêu Ma Thụ.

Phương Tịch ngồi khoanh chân, yên lặng vận chuyển Trường Sinh Thuật.

"Năng lực tăng thọ của Thủy tổ Yêu Ma Thụ thật sự không thể tưởng tượng nổi, bây giờ thọ nguyên của ta đã đến năm ngàn năm rồi sao?"

Hắn mở mắt ra, trong mắt mang theo vẻ vui mừng: "Nhưng quan trọng nhất, vẫn là..."

Phương Tịch nội thị, trên từng xương cốt trong suốt như ngọc của hắn, chẳng biết từ lúc này đã hiện ra triện văn đặc biệt của Ất Mộc Pháp Thân, mà trên những triện văn này lại có từng tia kim quang xuất hiện...
Bạn cần đăng nhập để bình luận